Tác giả:

“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…

Chương 548

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Trái tim Nam Cung Yến run lên, sắc mặt cô thay đổi hẳn.Đúng lúc này, Trần Triệu Dương nói tiếp: "Anh hối hận vì không cho em một lần cầu hôn cả đời khó quên, hối hận vì không cho em một đám cưới hoành tráng, hối hận vì không quen biết em sớm hơn".Vốn dĩ sắc mặt của Nam Cung Yến đang dần trở nên ảm đạm, nhưng sau khi nghe thấy lời giãi bày nặng tình ấy của anh, cô không khỏi cảm động, nỗi tủi hờn trong lòng như muốn trào ra.Chẳng có cô gái nào không muốn có một tình yêu trọn vẹn, chẳng có cô gái nào không muốn có một lần cầu hôn khắc cốt ghi tâm, cũng chẳng có cô gái nào không muốn có một đám cưới long trọng.Cô cứ thế gả cho Trần Triệu Dương một cách qua loa, không có cầu hôn, không có đám cưới, không có áo cưới, càng không có tình yêu.Cô từng trách bố mình và ông nội, vì sao bọn họ lại chi phối tình cảm của cô, tự tiện quyết định thay côINhưng sau khi nghe thấy lời bày tỏ nặng tình của Trần Triệu Dương, mọi nỗi ấm ức đều tan thành mây khói. Nhưng sự tủi hờn của cô trong những ngày qua lập tức bùng nổ."Hu hu..", Nam Cung Yến òa khóc, cô nhào vào. lòng Trần Triệu Dương.Cô muốn xả hết những tủi hờn trong bao ngày qua ra ngoài, hôm nay là một cơ hội tốt.Cảm nhận được nỗi tủi hờn của cô, Trần Triệu Dương đau lòng tột độ, anh ôm lấy cô, vuốt nhẹ vào. lưng cô.Theo thời gian trôi qua, cuối cùng Nam Cung "Yến cũng xả hết những bức bối trong lòng ra.Ôm một người đẹp quyến rũ nóng bỏng như thế, chẳng thể có chuyện Trần Triệu Dương không rung rinh cho được.Nam Cung Yến khóc đỏ hoe đôi mắt, bờ môi cũng đỏ mọng ướt át, Trần Triệu Dương không kìmnén được, anh kề sát vào bờ môi ấy.Nam Cung Yến cũng cảm nhận được hơi thở nóng rực của anh, đôi mắt trở nên mê ly.Môi của hai người càng lúc càng gần, Trần Triệu Dương kích động không thôi.Vào lúc mà anh sắp đạt được ước muốn, trực giác mách bảo anh đang có nguy hiểm rình rập.Theo bản năng, Trần Triệu Dương ôm Nam Cung Yến ngả vật ra sô pha.Viên đạn đã được gắn thiết bị giảm thanh xẹt qua vị trí vừa rồi của Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến, dập tắt ngọn nến trên bàn.Vốn Nam Cung Yến đang trong cơn mê tình, bị Trần Triệu Dương ôm mạnh như thế, cô giật mình tỉnh táo lại. Cảm nhận thấy Trần Triệu Dương đã ôm mình lên sô pha, Nam Cung Yến không khỏi bối rối.Anh... Anh vội vàng như thế sao? Bây giờ anh định làm thế với cô hả?

Trái tim Nam Cung Yến run lên, sắc mặt cô thay đổi hẳn.

Đúng lúc này, Trần Triệu Dương nói tiếp: "Anh hối hận vì không cho em một lần cầu hôn cả đời khó quên, hối hận vì không cho em một đám cưới hoành tráng, hối hận vì không quen biết em sớm hơn".

Vốn dĩ sắc mặt của Nam Cung Yến đang dần trở nên ảm đạm, nhưng sau khi nghe thấy lời giãi bày nặng tình ấy của anh, cô không khỏi cảm động, nỗi tủi hờn trong lòng như muốn trào ra.

Chẳng có cô gái nào không muốn có một tình yêu trọn vẹn, chẳng có cô gái nào không muốn có một lần cầu hôn khắc cốt ghi tâm, cũng chẳng có cô gái nào không muốn có một đám cưới long trọng.

Cô cứ thế gả cho Trần Triệu Dương một cách qua loa, không có cầu hôn, không có đám cưới, không có áo cưới, càng không có tình yêu.

Cô từng trách bố mình và ông nội, vì sao bọn họ lại chi phối tình cảm của cô, tự tiện quyết định thay côI

Nhưng sau khi nghe thấy lời bày tỏ nặng tình của Trần Triệu Dương, mọi nỗi ấm ức đều tan thành mây khói. 

Nhưng sự tủi hờn của cô trong những ngày qua lập tức bùng nổ.

"Hu hu..", Nam Cung Yến òa khóc, cô nhào vào. lòng Trần Triệu Dương.

Cô muốn xả hết những tủi hờn trong bao ngày qua ra ngoài, hôm nay là một cơ hội tốt.

Cảm nhận được nỗi tủi hờn của cô, Trần Triệu Dương đau lòng tột độ, anh ôm lấy cô, vuốt nhẹ vào. lưng cô.

Theo thời gian trôi qua, cuối cùng Nam Cung "Yến cũng xả hết những bức bối trong lòng ra.

Ôm một người đẹp quyến rũ nóng bỏng như thế, chẳng thể có chuyện Trần Triệu Dương không rung rinh cho được.

Nam Cung Yến khóc đỏ hoe đôi mắt, bờ môi cũng đỏ mọng ướt át, Trần Triệu Dương không kìm

nén được, anh kề sát vào bờ môi ấy.

Nam Cung Yến cũng cảm nhận được hơi thở nóng rực của anh, đôi mắt trở nên mê ly.

Môi của hai người càng lúc càng gần, Trần Triệu Dương kích động không thôi.

Vào lúc mà anh sắp đạt được ước muốn, trực giác mách bảo anh đang có nguy hiểm rình rập.

Theo bản năng, Trần Triệu Dương ôm Nam Cung Yến ngả vật ra sô pha.

Viên đạn đã được gắn thiết bị giảm thanh xẹt qua vị trí vừa rồi của Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến, dập tắt ngọn nến trên bàn.

Vốn Nam Cung Yến đang trong cơn mê tình, bị Trần Triệu Dương ôm mạnh như thế, cô giật mình tỉnh táo lại. Cảm nhận thấy Trần Triệu Dương đã ôm mình lên sô pha, Nam Cung Yến không khỏi bối rối.

Anh... Anh vội vàng như thế sao? Bây giờ anh định làm thế với cô hả?

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Trái tim Nam Cung Yến run lên, sắc mặt cô thay đổi hẳn.Đúng lúc này, Trần Triệu Dương nói tiếp: "Anh hối hận vì không cho em một lần cầu hôn cả đời khó quên, hối hận vì không cho em một đám cưới hoành tráng, hối hận vì không quen biết em sớm hơn".Vốn dĩ sắc mặt của Nam Cung Yến đang dần trở nên ảm đạm, nhưng sau khi nghe thấy lời giãi bày nặng tình ấy của anh, cô không khỏi cảm động, nỗi tủi hờn trong lòng như muốn trào ra.Chẳng có cô gái nào không muốn có một tình yêu trọn vẹn, chẳng có cô gái nào không muốn có một lần cầu hôn khắc cốt ghi tâm, cũng chẳng có cô gái nào không muốn có một đám cưới long trọng.Cô cứ thế gả cho Trần Triệu Dương một cách qua loa, không có cầu hôn, không có đám cưới, không có áo cưới, càng không có tình yêu.Cô từng trách bố mình và ông nội, vì sao bọn họ lại chi phối tình cảm của cô, tự tiện quyết định thay côINhưng sau khi nghe thấy lời bày tỏ nặng tình của Trần Triệu Dương, mọi nỗi ấm ức đều tan thành mây khói. Nhưng sự tủi hờn của cô trong những ngày qua lập tức bùng nổ."Hu hu..", Nam Cung Yến òa khóc, cô nhào vào. lòng Trần Triệu Dương.Cô muốn xả hết những tủi hờn trong bao ngày qua ra ngoài, hôm nay là một cơ hội tốt.Cảm nhận được nỗi tủi hờn của cô, Trần Triệu Dương đau lòng tột độ, anh ôm lấy cô, vuốt nhẹ vào. lưng cô.Theo thời gian trôi qua, cuối cùng Nam Cung "Yến cũng xả hết những bức bối trong lòng ra.Ôm một người đẹp quyến rũ nóng bỏng như thế, chẳng thể có chuyện Trần Triệu Dương không rung rinh cho được.Nam Cung Yến khóc đỏ hoe đôi mắt, bờ môi cũng đỏ mọng ướt át, Trần Triệu Dương không kìmnén được, anh kề sát vào bờ môi ấy.Nam Cung Yến cũng cảm nhận được hơi thở nóng rực của anh, đôi mắt trở nên mê ly.Môi của hai người càng lúc càng gần, Trần Triệu Dương kích động không thôi.Vào lúc mà anh sắp đạt được ước muốn, trực giác mách bảo anh đang có nguy hiểm rình rập.Theo bản năng, Trần Triệu Dương ôm Nam Cung Yến ngả vật ra sô pha.Viên đạn đã được gắn thiết bị giảm thanh xẹt qua vị trí vừa rồi của Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến, dập tắt ngọn nến trên bàn.Vốn Nam Cung Yến đang trong cơn mê tình, bị Trần Triệu Dương ôm mạnh như thế, cô giật mình tỉnh táo lại. Cảm nhận thấy Trần Triệu Dương đã ôm mình lên sô pha, Nam Cung Yến không khỏi bối rối.Anh... Anh vội vàng như thế sao? Bây giờ anh định làm thế với cô hả?

Chương 548