“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…
Chương 555
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Lúc này, Trần Triệu Dương chìm vào thời khắc quan trọng, anh không ngờ tối nay lại ngủ cùng phòng với Nam Cung Yến, lại khiến chân khí trong cơ thể anh không kiểm soát được, nhất định phải đột phá.Anh vốn dĩ muốn tìm một chỗ không bị làm phiền mà đột phá, nhưng chân khí trong cơ thể anh lại mất kiểm soát, không ngừng tự động chuyển động, đồng thời linh khí từ bốn phương tám hướng cũng dâng trào lên, lao vào trong cơ thể anh một cách điên cuồng.Trần Triệu Dương chỉ có thể mạo hiểm đột phá tại đây, chỉ hy vọng Nam Cung Yến không quá tò mò. Nếu không, một khi chạm vào mình lúc sắp đột phá thì e là cô ấy và mình sẽ không có kết cục tốt gì.Chân khí xông vào, Trần Triệu Dương cũng không có thời gian suy nghĩ những chuyện này, bắt đầu dẫn chân khí tấn công vào lớp màn mỏng kia mà đột phá.Với thực lực của Trần Triệu Dương, sớm có thể đột phá rồi. Lần đột phá này có thể nói là chuyện đương nhiên, vốn không tốn chút sức lực nào.Sau khi đột phá tới thiên tiên đại thành, anh đã có thể kiểm soát được chân khí trong cơ thể mình, nên nhanh chóng kiểm soát nó, sợ chân khí tỏa ra làm Nam Cung Yến bị thương.Nam Cung Yến đúng là tướng vượng phu. Lúc mới tới thì đột phá thành thiên tiên tiểu thành. Chưa được bao lâu thì đã hoàn thành trạng thái đột phá tới thiên tiên đại thành.Tốc độ tu luyện như vậy, cho dù là đám võ đạo thiên tài kia cũng không so được với mình.Trần Triệu Dương không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng ổn định cảnh giới.Dương vốn tưởng sau khi bản thân đột phá tới thiên tiên đại thành, tốc độ hấp thu linh khí sẽ trở nên nhanh, lượng hấp thu cũng sẽ tăng lên, ưu thế mà Nam Cung Yến đem lại cho mình e là không còn nữa.Nhưng sau khi anh đột phá anh mới phát hiện linh khí của Nam Cung Yến đem lại vượt sức tưởng tượng của mình, đột phá theo thực lực của bản thân, cũng tăng dần lên.Trần Triệu Dương đột nhiên nghi ngờ, rốt cuộc Nam Cung Yến có thể chất gì? Tại sao có thể sinh ra hiệu quả tuyệt vời như vậy?Ban đầu anh cũng đã điều tra sức khoẻ của Nam Cung Yến, cơ bản không phát hiện có chỗ nào khác với những người khác.Lão già kia chắc chắn biết được gì đó, nhưng lại không nói cho mình nghe.Tuy hơi nghi ngờ, nhưng điều này có ích cho việc tu luyện của bản thân, Trần Triệu Dương cũng không suy nghĩ tiếp, trước tiên cứ vậy đi, chờ tới khi gặp ông ấy rồi hỏi sau.Một đêm rất nhanh đã trôi qua, Trần Triệu Dương cuối cùng cũng ổn định lại cảnh giới vừa đột phá sau khi trải qua một đêm tu luyện.Sau khi đột phá thành thiên tiên đại thành, Trần Triệu Dương cảm giác thực lựa chiến đấu của bản thân lúc này chắc có thể dễ dàng đánh bại Phòng Nguyên Vũ lúc đó, xem ra, bản thân áp chế cảnh giới, cuối cùng lại đột phá được là đúng.Anh mở mắt, nhìn thấy cô đang ngủ rất ngon lành, trong giấc ngủ hình như cô đang có một giấc mộng đẹp, miệng cười tươi như hoa, Trần Triệu Dương không nhịn được mà nuốt nước bọt.“Hôn một cái, hôn một cái thôi, chắc sẽ không có gì đâu”, Trần Triệu Dương lập tức lấy hết can đảm, rón rén đến bên giường Nam Cung Yến, cẩn thận nghiêng người.Lúc Trần Triệu Dương sắp hôn được cô, lông mi của Nam Cung Yến đột nhiên nhúc nhích, rõ ràng là tư thế chuẩn bị tỉnh dậy.Trần Triệu Dương hoảng hốt, nhanh chóng quay về nệm của mình, không muốn làm Nam Cung Yến tức giận. Anh chỉ mới nếm trải lợi ích khi tu luyện bên cạnh Nam Cung Yến. Lỡ như chọc giận cô, tới lúc đó đuổi mình xuống lầu, vậy thì không tận hưởng được rồi.Nam Cung Yến mơ hồ ngồi dậy, bộ đồ ngủ mát mẻ trực tiếp phơi bày trước mắt Trần Triệu Dương, anh càng thấy kích thích mà trừng to hai mắt.
Lúc này, Trần Triệu Dương chìm vào thời khắc quan trọng, anh không ngờ tối nay lại ngủ cùng phòng với Nam Cung Yến, lại khiến chân khí trong cơ thể anh không kiểm soát được, nhất định phải đột phá.
Anh vốn dĩ muốn tìm một chỗ không bị làm phiền mà đột phá, nhưng chân khí trong cơ thể anh lại mất kiểm soát, không ngừng tự động chuyển động, đồng thời linh khí từ bốn phương tám hướng cũng dâng trào lên, lao vào trong cơ thể anh một cách điên cuồng.
Trần Triệu Dương chỉ có thể mạo hiểm đột phá tại đây, chỉ hy vọng Nam Cung Yến không quá tò mò. Nếu không, một khi chạm vào mình lúc sắp đột phá thì e là cô ấy và mình sẽ không có kết cục tốt gì.
Chân khí xông vào, Trần Triệu Dương cũng không có thời gian suy nghĩ những chuyện này, bắt đầu dẫn chân khí tấn công vào lớp màn mỏng kia mà đột phá.
Với thực lực của Trần Triệu Dương, sớm có thể đột phá rồi. Lần đột phá này có thể nói là chuyện đương nhiên, vốn không tốn chút sức lực nào.
Sau khi đột phá tới thiên tiên đại thành, anh đã có thể kiểm soát được chân khí trong cơ thể mình, nên nhanh chóng kiểm soát nó, sợ chân khí tỏa ra làm Nam Cung Yến bị thương.
Nam Cung Yến đúng là tướng vượng phu. Lúc mới tới thì đột phá thành thiên tiên tiểu thành. Chưa được bao lâu thì đã hoàn thành trạng thái đột phá tới thiên tiên đại thành.
Tốc độ tu luyện như vậy, cho dù là đám võ đạo thiên tài kia cũng không so được với mình.
Trần Triệu Dương không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng ổn định cảnh giới.
Dương vốn tưởng sau khi bản thân đột phá tới thiên tiên đại thành, tốc độ hấp thu linh khí sẽ trở nên nhanh, lượng hấp thu cũng sẽ tăng lên, ưu thế mà Nam Cung Yến đem lại cho mình e là không còn nữa.
Nhưng sau khi anh đột phá anh mới phát hiện linh khí của Nam Cung Yến đem lại vượt sức tưởng tượng của mình, đột phá theo thực lực của bản thân, cũng tăng dần lên.
Trần Triệu Dương đột nhiên nghi ngờ, rốt cuộc Nam Cung Yến có thể chất gì? Tại sao có thể sinh ra hiệu quả tuyệt vời như vậy?
Ban đầu anh cũng đã điều tra sức khoẻ của Nam Cung Yến, cơ bản không phát hiện có chỗ nào khác với những người khác.
Lão già kia chắc chắn biết được gì đó, nhưng lại không nói cho mình nghe.
Tuy hơi nghi ngờ, nhưng điều này có ích cho việc tu luyện của bản thân, Trần Triệu Dương cũng không suy nghĩ tiếp, trước tiên cứ vậy đi, chờ tới khi gặp ông ấy rồi hỏi sau.
Một đêm rất nhanh đã trôi qua, Trần Triệu Dương cuối cùng cũng ổn định lại cảnh giới vừa đột phá sau khi trải qua một đêm tu luyện.
Sau khi đột phá thành thiên tiên đại thành, Trần Triệu Dương cảm giác thực lựa chiến đấu của bản thân lúc này chắc có thể dễ dàng đánh bại Phòng Nguyên Vũ lúc đó, xem ra, bản thân áp chế cảnh giới, cuối cùng lại đột phá được là đúng.
Anh mở mắt, nhìn thấy cô đang ngủ rất ngon lành, trong giấc ngủ hình như cô đang có một giấc mộng đẹp, miệng cười tươi như hoa, Trần Triệu Dương không nhịn được mà nuốt nước bọt.
“Hôn một cái, hôn một cái thôi, chắc sẽ không có gì đâu”, Trần Triệu Dương lập tức lấy hết can đảm, rón rén đến bên giường Nam Cung Yến, cẩn thận nghiêng người.
Lúc Trần Triệu Dương sắp hôn được cô, lông mi của Nam Cung Yến đột nhiên nhúc nhích, rõ ràng là tư thế chuẩn bị tỉnh dậy.
Trần Triệu Dương hoảng hốt, nhanh chóng quay về nệm của mình, không muốn làm Nam Cung Yến tức giận. Anh chỉ mới nếm trải lợi ích khi tu luyện bên cạnh Nam Cung Yến. Lỡ như chọc giận cô, tới lúc đó đuổi mình xuống lầu, vậy thì không tận hưởng được rồi.
Nam Cung Yến mơ hồ ngồi dậy, bộ đồ ngủ mát mẻ trực tiếp phơi bày trước mắt Trần Triệu Dương, anh càng thấy kích thích mà trừng to hai mắt.
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Lúc này, Trần Triệu Dương chìm vào thời khắc quan trọng, anh không ngờ tối nay lại ngủ cùng phòng với Nam Cung Yến, lại khiến chân khí trong cơ thể anh không kiểm soát được, nhất định phải đột phá.Anh vốn dĩ muốn tìm một chỗ không bị làm phiền mà đột phá, nhưng chân khí trong cơ thể anh lại mất kiểm soát, không ngừng tự động chuyển động, đồng thời linh khí từ bốn phương tám hướng cũng dâng trào lên, lao vào trong cơ thể anh một cách điên cuồng.Trần Triệu Dương chỉ có thể mạo hiểm đột phá tại đây, chỉ hy vọng Nam Cung Yến không quá tò mò. Nếu không, một khi chạm vào mình lúc sắp đột phá thì e là cô ấy và mình sẽ không có kết cục tốt gì.Chân khí xông vào, Trần Triệu Dương cũng không có thời gian suy nghĩ những chuyện này, bắt đầu dẫn chân khí tấn công vào lớp màn mỏng kia mà đột phá.Với thực lực của Trần Triệu Dương, sớm có thể đột phá rồi. Lần đột phá này có thể nói là chuyện đương nhiên, vốn không tốn chút sức lực nào.Sau khi đột phá tới thiên tiên đại thành, anh đã có thể kiểm soát được chân khí trong cơ thể mình, nên nhanh chóng kiểm soát nó, sợ chân khí tỏa ra làm Nam Cung Yến bị thương.Nam Cung Yến đúng là tướng vượng phu. Lúc mới tới thì đột phá thành thiên tiên tiểu thành. Chưa được bao lâu thì đã hoàn thành trạng thái đột phá tới thiên tiên đại thành.Tốc độ tu luyện như vậy, cho dù là đám võ đạo thiên tài kia cũng không so được với mình.Trần Triệu Dương không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng ổn định cảnh giới.Dương vốn tưởng sau khi bản thân đột phá tới thiên tiên đại thành, tốc độ hấp thu linh khí sẽ trở nên nhanh, lượng hấp thu cũng sẽ tăng lên, ưu thế mà Nam Cung Yến đem lại cho mình e là không còn nữa.Nhưng sau khi anh đột phá anh mới phát hiện linh khí của Nam Cung Yến đem lại vượt sức tưởng tượng của mình, đột phá theo thực lực của bản thân, cũng tăng dần lên.Trần Triệu Dương đột nhiên nghi ngờ, rốt cuộc Nam Cung Yến có thể chất gì? Tại sao có thể sinh ra hiệu quả tuyệt vời như vậy?Ban đầu anh cũng đã điều tra sức khoẻ của Nam Cung Yến, cơ bản không phát hiện có chỗ nào khác với những người khác.Lão già kia chắc chắn biết được gì đó, nhưng lại không nói cho mình nghe.Tuy hơi nghi ngờ, nhưng điều này có ích cho việc tu luyện của bản thân, Trần Triệu Dương cũng không suy nghĩ tiếp, trước tiên cứ vậy đi, chờ tới khi gặp ông ấy rồi hỏi sau.Một đêm rất nhanh đã trôi qua, Trần Triệu Dương cuối cùng cũng ổn định lại cảnh giới vừa đột phá sau khi trải qua một đêm tu luyện.Sau khi đột phá thành thiên tiên đại thành, Trần Triệu Dương cảm giác thực lựa chiến đấu của bản thân lúc này chắc có thể dễ dàng đánh bại Phòng Nguyên Vũ lúc đó, xem ra, bản thân áp chế cảnh giới, cuối cùng lại đột phá được là đúng.Anh mở mắt, nhìn thấy cô đang ngủ rất ngon lành, trong giấc ngủ hình như cô đang có một giấc mộng đẹp, miệng cười tươi như hoa, Trần Triệu Dương không nhịn được mà nuốt nước bọt.“Hôn một cái, hôn một cái thôi, chắc sẽ không có gì đâu”, Trần Triệu Dương lập tức lấy hết can đảm, rón rén đến bên giường Nam Cung Yến, cẩn thận nghiêng người.Lúc Trần Triệu Dương sắp hôn được cô, lông mi của Nam Cung Yến đột nhiên nhúc nhích, rõ ràng là tư thế chuẩn bị tỉnh dậy.Trần Triệu Dương hoảng hốt, nhanh chóng quay về nệm của mình, không muốn làm Nam Cung Yến tức giận. Anh chỉ mới nếm trải lợi ích khi tu luyện bên cạnh Nam Cung Yến. Lỡ như chọc giận cô, tới lúc đó đuổi mình xuống lầu, vậy thì không tận hưởng được rồi.Nam Cung Yến mơ hồ ngồi dậy, bộ đồ ngủ mát mẻ trực tiếp phơi bày trước mắt Trần Triệu Dương, anh càng thấy kích thích mà trừng to hai mắt.