“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…
Chương 768
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Nam Cung Yến nhìn Julia một cách đầy thâm ý, tự nhiên cô thấy hối hận, sao vừa nãy lại đồng ý cho vdulia đến nhà ở cơ chứ?Như thế không phải tự dẫn sói về nhà hay sao?Nam Cung Yến ơi là Nam Cung Yến, mày thiếu tự tin như thế từ bao giờ?Chỉ có một Julia đã khiến mày lo lắng như thếTrần Triệu Dương ưu tú như thế, sau này chắc chắn vẫn sẽ có không ít người phụ nữ như thiêu thân lao đầu vào lửa mà thích Trần Triệu Dương, lẽ nào mày cứ hẹp hòi như thế mãi sao?“Nam Cung Yến, nhất định mày phải tự tin lên, Trần Triệu Dương là người đàn ông của mày, không ai cướp được cả”, Nam Cung Yến âm thầm hạ quyết tâm.“Đi thôi, tôi dẫn cô đi”, Nam Cung Yến sau khi nghĩ thông suốt rồi thì nở một nụ cười tự nhiên, rồi dẫn cô ta đi về phía Trần Triệu Dương và Tuyên Hoàng.“Đây là chồng tôi, Trần Triệu Dương”, Nam Cung "Yến dẫn theo Julia đến trước mặt Trần Triệu Dương rồi nắm lấy cánh tay anh, tỏ ra vô cùng thân thiết nói với cô ta. “Hai người là bạn cũ, nói chuyện chút đi, em đói rồi, Tuyên Hoàng, đi ăn gì đó với chị nào”, Nam Cung "Yến kéo Tuyên Hoàng đang định mở miệng nói gì đó đi.Đợi đến khi hai người đi rồi thì.Julia mới nhìn về phía Trần Triệu Dương, trong mắt cô ta hiện lên sự kích động và hờn tủi.“Tại sao lại muốn trốn em? Em khiến anh chán ghét đến thế sao?”,.Julia cắn môi, vô cùng khó khăn nói.“Nha Nha, thực sự xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi, Nam Cung Yến chính là vợ của tôi, chắc là em cũng thấy rồi, chúng tôi vô cùng yêu nhau, cho nên...”, Trần Triệu Dương bất lực cười nhẹ một tiếng, giải thích.“Cho nên, em không có cơ hội nữa, đúng không?”, Julia ngắt lời anh, hỏi thẳng.“Nha Nha, em đừng kích động, em là một người con gái vô cùng tốt, nhưng mà tôi không thích hợp với em”, Trần Triệu Dương thấy.Julia kích động thì chỉ có thể nói như thế.“Em không hề kích động, em rất bình tĩnh”,.Julia hít sâu một hơi để khống chế lại cảm xúc của bản thân rồi nói: “Nha Nha chính là cái tên Hoa Hạ anh đặt cho em, trước đây em không hiểu nhưng bây giờ em học được tiếng Hoa Hạ thì đã hiểu rồi, tên này có nghĩa là sự cưng chiều, cho nên..."Nói đến đây, cô ta đột nhiên dừng lại không nói nữa mà nhoẻn miệng cười.“Cho nên, em sẽ không bỏ cuộc cho đến khi nào em không còn thấy được chút hi vọng nào mới thôi”, Julia nhìn Trần Triệu Dương rồi âm thầm thề.“Hai người nói chuyện xong rồi sao? Nếu xong rồi thì chúng ta về nhà thôi, dù gì Julia cũng đã đạt được thỏa thuận hợp tác với công ty chúng ta rồi, ở đây cũng không còn tác dụng gì nữa”, ngay lúc này, Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng thấy họ nói chuyện cũng đã lâu nên đi đến nói.“Cũng đúng, tôi không thích bầu không khí ở đây lắm, đi thôi”, Julia cũng gật đầu, từ trước đến nay cô ta chưa từng có ý nghĩ bỏ cuộc, căn nhà này, cô ta phải ở.Nhìn thấy hai người nói nói cười cười thì Trần Triệu Dương thấy vô cùng buồn bực, không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa đây.Cả bữa tiệc này được tổ chức khá là suôn sẻ, nhưng ngay khi Nam Cung Yến và.Julia näm tay rời đi thì lập tức bùng nổ.
Nam Cung Yến nhìn Julia một cách đầy thâm ý, tự nhiên cô thấy hối hận, sao vừa nãy lại đồng ý cho vdulia đến nhà ở cơ chứ?
Như thế không phải tự dẫn sói về nhà hay sao?
Nam Cung Yến ơi là Nam Cung Yến, mày thiếu tự tin như thế từ bao giờ?
Chỉ có một Julia đã khiến mày lo lắng như thế
Trần Triệu Dương ưu tú như thế, sau này chắc chắn vẫn sẽ có không ít người phụ nữ như thiêu thân lao đầu vào lửa mà thích Trần Triệu Dương, lẽ nào mày cứ hẹp hòi như thế mãi sao?
“Nam Cung Yến, nhất định mày phải tự tin lên, Trần Triệu Dương là người đàn ông của mày, không ai cướp được cả”, Nam Cung Yến âm thầm hạ quyết tâm.
“Đi thôi, tôi dẫn cô đi”, Nam Cung Yến sau khi nghĩ thông suốt rồi thì nở một nụ cười tự nhiên, rồi dẫn cô ta đi về phía Trần Triệu Dương và Tuyên Hoàng.
“Đây là chồng tôi, Trần Triệu Dương”, Nam Cung "Yến dẫn theo Julia đến trước mặt Trần Triệu Dương rồi nắm lấy cánh tay anh, tỏ ra vô cùng thân thiết nói với cô ta.
“Hai người là bạn cũ, nói chuyện chút đi, em đói rồi, Tuyên Hoàng, đi ăn gì đó với chị nào”, Nam Cung "Yến kéo Tuyên Hoàng đang định mở miệng nói gì đó đi.
Đợi đến khi hai người đi rồi thì.Julia mới nhìn về phía Trần Triệu Dương, trong mắt cô ta hiện lên sự kích động và hờn tủi.
“Tại sao lại muốn trốn em? Em khiến anh chán ghét đến thế sao?”,.Julia cắn môi, vô cùng khó khăn nói.
“Nha Nha, thực sự xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi, Nam Cung Yến chính là vợ của tôi, chắc là em cũng thấy rồi, chúng tôi vô cùng yêu nhau, cho nên...”, Trần Triệu Dương bất lực cười nhẹ một tiếng, giải thích.
“Cho nên, em không có cơ hội nữa, đúng không?”, Julia ngắt lời anh, hỏi thẳng.
“Nha Nha, em đừng kích động, em là một người con gái vô cùng tốt, nhưng mà tôi không thích hợp với em”, Trần Triệu Dương thấy.Julia kích động thì chỉ có thể nói như thế.
“Em không hề kích động, em rất bình tĩnh”,.Julia hít sâu một hơi để khống chế lại cảm xúc của bản thân rồi nói: “Nha Nha chính là cái tên Hoa Hạ anh đặt cho em, trước đây em không hiểu nhưng bây giờ em học được tiếng Hoa Hạ thì đã hiểu rồi, tên này có nghĩa là sự cưng chiều, cho nên..."
Nói đến đây, cô ta đột nhiên dừng lại không nói nữa mà nhoẻn miệng cười.
“Cho nên, em sẽ không bỏ cuộc cho đến khi nào em không còn thấy được chút hi vọng nào mới thôi”, Julia nhìn Trần Triệu Dương rồi âm thầm thề.
“Hai người nói chuyện xong rồi sao? Nếu xong rồi thì chúng ta về nhà thôi, dù gì Julia cũng đã đạt được thỏa thuận hợp tác với công ty chúng ta rồi, ở đây cũng không còn tác dụng gì nữa”, ngay lúc này, Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng thấy họ nói chuyện cũng đã lâu nên đi đến nói.
“Cũng đúng, tôi không thích bầu không khí ở đây lắm, đi thôi”, Julia cũng gật đầu, từ trước đến nay cô ta chưa từng có ý nghĩ bỏ cuộc, căn nhà này, cô ta phải ở.
Nhìn thấy hai người nói nói cười cười thì Trần Triệu Dương thấy vô cùng buồn bực, không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa đây.
Cả bữa tiệc này được tổ chức khá là suôn sẻ, nhưng ngay khi Nam Cung Yến và.Julia näm tay rời đi thì lập tức bùng nổ.
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Nam Cung Yến nhìn Julia một cách đầy thâm ý, tự nhiên cô thấy hối hận, sao vừa nãy lại đồng ý cho vdulia đến nhà ở cơ chứ?Như thế không phải tự dẫn sói về nhà hay sao?Nam Cung Yến ơi là Nam Cung Yến, mày thiếu tự tin như thế từ bao giờ?Chỉ có một Julia đã khiến mày lo lắng như thếTrần Triệu Dương ưu tú như thế, sau này chắc chắn vẫn sẽ có không ít người phụ nữ như thiêu thân lao đầu vào lửa mà thích Trần Triệu Dương, lẽ nào mày cứ hẹp hòi như thế mãi sao?“Nam Cung Yến, nhất định mày phải tự tin lên, Trần Triệu Dương là người đàn ông của mày, không ai cướp được cả”, Nam Cung Yến âm thầm hạ quyết tâm.“Đi thôi, tôi dẫn cô đi”, Nam Cung Yến sau khi nghĩ thông suốt rồi thì nở một nụ cười tự nhiên, rồi dẫn cô ta đi về phía Trần Triệu Dương và Tuyên Hoàng.“Đây là chồng tôi, Trần Triệu Dương”, Nam Cung "Yến dẫn theo Julia đến trước mặt Trần Triệu Dương rồi nắm lấy cánh tay anh, tỏ ra vô cùng thân thiết nói với cô ta. “Hai người là bạn cũ, nói chuyện chút đi, em đói rồi, Tuyên Hoàng, đi ăn gì đó với chị nào”, Nam Cung "Yến kéo Tuyên Hoàng đang định mở miệng nói gì đó đi.Đợi đến khi hai người đi rồi thì.Julia mới nhìn về phía Trần Triệu Dương, trong mắt cô ta hiện lên sự kích động và hờn tủi.“Tại sao lại muốn trốn em? Em khiến anh chán ghét đến thế sao?”,.Julia cắn môi, vô cùng khó khăn nói.“Nha Nha, thực sự xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi, Nam Cung Yến chính là vợ của tôi, chắc là em cũng thấy rồi, chúng tôi vô cùng yêu nhau, cho nên...”, Trần Triệu Dương bất lực cười nhẹ một tiếng, giải thích.“Cho nên, em không có cơ hội nữa, đúng không?”, Julia ngắt lời anh, hỏi thẳng.“Nha Nha, em đừng kích động, em là một người con gái vô cùng tốt, nhưng mà tôi không thích hợp với em”, Trần Triệu Dương thấy.Julia kích động thì chỉ có thể nói như thế.“Em không hề kích động, em rất bình tĩnh”,.Julia hít sâu một hơi để khống chế lại cảm xúc của bản thân rồi nói: “Nha Nha chính là cái tên Hoa Hạ anh đặt cho em, trước đây em không hiểu nhưng bây giờ em học được tiếng Hoa Hạ thì đã hiểu rồi, tên này có nghĩa là sự cưng chiều, cho nên..."Nói đến đây, cô ta đột nhiên dừng lại không nói nữa mà nhoẻn miệng cười.“Cho nên, em sẽ không bỏ cuộc cho đến khi nào em không còn thấy được chút hi vọng nào mới thôi”, Julia nhìn Trần Triệu Dương rồi âm thầm thề.“Hai người nói chuyện xong rồi sao? Nếu xong rồi thì chúng ta về nhà thôi, dù gì Julia cũng đã đạt được thỏa thuận hợp tác với công ty chúng ta rồi, ở đây cũng không còn tác dụng gì nữa”, ngay lúc này, Nam Cung Yến và Tuyên Hoàng thấy họ nói chuyện cũng đã lâu nên đi đến nói.“Cũng đúng, tôi không thích bầu không khí ở đây lắm, đi thôi”, Julia cũng gật đầu, từ trước đến nay cô ta chưa từng có ý nghĩ bỏ cuộc, căn nhà này, cô ta phải ở.Nhìn thấy hai người nói nói cười cười thì Trần Triệu Dương thấy vô cùng buồn bực, không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa đây.Cả bữa tiệc này được tổ chức khá là suôn sẻ, nhưng ngay khi Nam Cung Yến và.Julia näm tay rời đi thì lập tức bùng nổ.