Tác giả:

“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…

Chương 1100

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… "Trốn? Đừng hòng chạy trốn, trừ mấy người ra thì những người khác đã ngã xuống cả rồi, chỉ còn lại hai người có thể đứng, cho nên, bó tay chịu trói là đường ra duy nhất của hai người”, Trần Triệu Dương cười lạnh một tiếng, sở dĩ anh dùng độc, chính là vì để tìm ra chứng cứ nhà họ Mộ Dung ra tay với bọn họ, chỉ cần giữ lại Mộ Dung Phong này, lần này nhà họ Mộ Dung không chết cũng phải bị lột một tầng da.Nếu không, Trần Triệu Dương căn bản sẽ không quanh co lòng vòng với bọn họ, trực tiếp ra tay giải quyết những người này là được rồi."Bà xã, em cứu bọn họ tỉnh lại trước đi đã”, Trần Triệu Dương vẫy vẫy tay với Nam Cung Yến, sau đó cầm lấy một bình thuốc, để cho bà xã mình giải độc cho những người này.Thật ra độc mà Trần Triệu Dương dùng cũng không phải là độc mạnh, sẽ làm người bủn rủn mất sức, chỉ cần ăn thuốc giải vào, trong vòng một phút sẽ được giải độc.Ngay lúc này, bầu trời trên đỉnh đầu lại truyền đến một tiếng nổ vang rền, nghe âm thanh từ xa đến gần này, đây rõ ràng là tiếng của máy bay trực thăng."Người của Long Tổ đã tới, ngoài ra, lát nữa bọn họ sẽ phát sóng trực tiếp mấy người, một khi xác định được thân phận của mấy người, vậy nhà họ Mộ Dung thảm rồi", Trần Triệu Dương cười tủm tỉm nhìn Mộ Dung Phong, nói.Nghe thấy lời nói của anh, Mộ Dung Phong cùng lão. già kia sắc mặt đều trở nên vô cùng khó coi."Xem ra lần này thật sự chạy không thoát”, lão già kia nhìn từng bước ép sát của Trần Triệu Dương, lúc này bất đắc dĩ lắc đầu nói."Không sai, hôm nay cho dù như thế nào hai người đều không trốn thoát được đâu, Mộ Dung Phong, còn không cởi bỏ lớp ngụy trang xuống?”, giọng của anh rất nhẹ nhàng, hiếu kì hỏi Mộ Dung Phong."Cậu chủ, xin lỗi cậu”, lão già cảm nhận được hơi thở trên người Trần Triệu Dương, trong mắt lập tức lộ ra vẻ tuyệt vọng, ngay sau đó, ông ta túm lấy Mộ Dung Phong kéo về bên người, đồng thời hất tay lên, vỗ mạnh về phía anh ta."Đáng chết”, cảm nhận được hành động của lão già, sắc mặt Trần Triệu Dương lập tức biến đổi, lão già này muốn giết Mộ Dung Phong, đến lúc đó cho dù có bắt được những người khác, cũng không có khả năng đến nhà họ Mộ Dung để hỏi tội.Lúc này cả người Trần Triệu Dương lóe lên, một luồng chân khí chém mạnh về phía lão già kia."A..."Mộ Dung Phong không ngờ rằng thế mà lão già vẫn luôn bảo vệ mình lại đột nhiên ra tay nặng với mình như thế, nhưng anh ta đường đường là cậu chủ nhà họ Mộ Dung, thế mà bây giờ lại phải chết trong tay lão già bảo vệ mình, thật sự quá châm chọc. Mà càng châm chọc hơn chính là, lúc này kẻ địch của mình lại muốn bảo vệ mình."Còn không ra sao? Nếu không ra, cậu chủ nhà mấy người sẽ bị đánh chết”, lúc Trân Triệu Dương cách Mộ Dung Phong một đoạn, đột nhiên mở miệng hô lên."Ha ha... Không ngờ rằng lại có người có thể phát hiện ra được sự tồn tại của tôi, có chút thú vị”, ngay lúc này, một giọng nói cực kì âm trầm truyền đến.Mà lão già lúc đầu muốn đánh chết Mộ Dung Phong lại túm lấy anh ta, hai người cùng nhau lùi ra phía sau."Cậu chủ, xin lỗi, vừa rồi tôi vì muốn kéo dài thời gian nên mới nói như vậy, chờ sau khi mọi chuyện kết thúc, nhất định tôi sẽ chịu phạt”, sau khi lão già kéo Mộ Dung Phong thoát ra, lúc này mới nói với anh ta.

"Trốn? Đừng hòng chạy trốn, trừ mấy người ra thì những người khác đã ngã xuống cả rồi, chỉ còn lại hai người có thể đứng, cho nên, bó tay chịu trói là đường ra duy nhất của hai người”, Trần Triệu Dương cười lạnh một tiếng, sở dĩ anh dùng độc, chính là vì để tìm ra chứng cứ nhà họ Mộ Dung ra tay với bọn họ, chỉ cần giữ lại Mộ Dung Phong này, lần này nhà họ Mộ Dung không chết cũng phải bị lột một tầng da.

Nếu không, Trần Triệu Dương căn bản sẽ không quanh co lòng vòng với bọn họ, trực tiếp ra tay giải quyết những người này là được rồi.

"Bà xã, em cứu bọn họ tỉnh lại trước đi đã”, Trần Triệu Dương vẫy vẫy tay với Nam Cung Yến, sau đó cầm lấy một bình thuốc, để cho bà xã mình giải độc cho những người này.

Thật ra độc mà Trần Triệu Dương dùng cũng không phải là độc mạnh, sẽ làm người bủn rủn mất sức, chỉ cần ăn thuốc giải vào, trong vòng một phút sẽ được giải độc.

Ngay lúc này, bầu trời trên đỉnh đầu lại truyền đến một tiếng nổ vang rền, nghe âm thanh từ xa đến gần này, đây rõ ràng là tiếng của máy bay trực thăng.

"Người của Long Tổ đã tới, ngoài ra, lát nữa bọn họ sẽ phát sóng trực tiếp mấy người, một khi xác định được thân phận của mấy người, vậy nhà họ Mộ Dung thảm rồi", Trần Triệu Dương cười tủm tỉm nhìn Mộ Dung Phong, nói.

Nghe thấy lời nói của anh, Mộ Dung Phong cùng lão. già kia sắc mặt đều trở nên vô cùng khó coi.

"Xem ra lần này thật sự chạy không thoát”, lão già kia nhìn từng bước ép sát của Trần Triệu Dương, lúc này bất đắc dĩ lắc đầu nói.

"Không sai, hôm nay cho dù như thế nào hai người đều không trốn thoát được đâu, Mộ Dung Phong, còn không cởi bỏ lớp ngụy trang xuống?”, giọng của anh rất nhẹ nhàng, hiếu kì hỏi Mộ Dung Phong.

"Cậu chủ, xin lỗi cậu”, lão già cảm nhận được hơi thở trên người Trần Triệu Dương, trong mắt lập tức lộ ra vẻ tuyệt vọng, ngay sau đó, ông ta túm lấy Mộ Dung Phong kéo về bên người, đồng thời hất tay lên, vỗ mạnh về phía anh ta.

"Đáng chết”, cảm nhận được hành động của lão già, sắc mặt Trần Triệu Dương lập tức biến đổi, lão già này muốn giết Mộ Dung Phong, đến lúc đó cho dù có bắt được những người khác, cũng không có khả năng đến nhà họ Mộ Dung để hỏi tội.

Lúc này cả người Trần Triệu Dương lóe lên, một luồng chân khí chém mạnh về phía lão già kia.

"A..."

Mộ Dung Phong không ngờ rằng thế mà lão già vẫn luôn bảo vệ mình lại đột nhiên ra tay nặng với mình như thế, nhưng anh ta đường đường là cậu chủ nhà họ Mộ Dung, thế mà bây giờ lại phải chết trong tay lão già bảo vệ mình, thật sự quá châm chọc. 

Mà càng châm chọc hơn chính là, lúc này kẻ địch của mình lại muốn bảo vệ mình.

"Còn không ra sao? Nếu không ra, cậu chủ nhà mấy người sẽ bị đánh chết”, lúc Trân Triệu Dương cách Mộ Dung Phong một đoạn, đột nhiên mở miệng hô lên.

"Ha ha... Không ngờ rằng lại có người có thể phát hiện ra được sự tồn tại của tôi, có chút thú vị”, ngay lúc này, một giọng nói cực kì âm trầm truyền đến.

Mà lão già lúc đầu muốn đánh chết Mộ Dung Phong lại túm lấy anh ta, hai người cùng nhau lùi ra phía sau.

"Cậu chủ, xin lỗi, vừa rồi tôi vì muốn kéo dài thời gian nên mới nói như vậy, chờ sau khi mọi chuyện kết thúc, nhất định tôi sẽ chịu phạt”, sau khi lão già kéo Mộ Dung Phong thoát ra, lúc này mới nói với anh ta.

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… "Trốn? Đừng hòng chạy trốn, trừ mấy người ra thì những người khác đã ngã xuống cả rồi, chỉ còn lại hai người có thể đứng, cho nên, bó tay chịu trói là đường ra duy nhất của hai người”, Trần Triệu Dương cười lạnh một tiếng, sở dĩ anh dùng độc, chính là vì để tìm ra chứng cứ nhà họ Mộ Dung ra tay với bọn họ, chỉ cần giữ lại Mộ Dung Phong này, lần này nhà họ Mộ Dung không chết cũng phải bị lột một tầng da.Nếu không, Trần Triệu Dương căn bản sẽ không quanh co lòng vòng với bọn họ, trực tiếp ra tay giải quyết những người này là được rồi."Bà xã, em cứu bọn họ tỉnh lại trước đi đã”, Trần Triệu Dương vẫy vẫy tay với Nam Cung Yến, sau đó cầm lấy một bình thuốc, để cho bà xã mình giải độc cho những người này.Thật ra độc mà Trần Triệu Dương dùng cũng không phải là độc mạnh, sẽ làm người bủn rủn mất sức, chỉ cần ăn thuốc giải vào, trong vòng một phút sẽ được giải độc.Ngay lúc này, bầu trời trên đỉnh đầu lại truyền đến một tiếng nổ vang rền, nghe âm thanh từ xa đến gần này, đây rõ ràng là tiếng của máy bay trực thăng."Người của Long Tổ đã tới, ngoài ra, lát nữa bọn họ sẽ phát sóng trực tiếp mấy người, một khi xác định được thân phận của mấy người, vậy nhà họ Mộ Dung thảm rồi", Trần Triệu Dương cười tủm tỉm nhìn Mộ Dung Phong, nói.Nghe thấy lời nói của anh, Mộ Dung Phong cùng lão. già kia sắc mặt đều trở nên vô cùng khó coi."Xem ra lần này thật sự chạy không thoát”, lão già kia nhìn từng bước ép sát của Trần Triệu Dương, lúc này bất đắc dĩ lắc đầu nói."Không sai, hôm nay cho dù như thế nào hai người đều không trốn thoát được đâu, Mộ Dung Phong, còn không cởi bỏ lớp ngụy trang xuống?”, giọng của anh rất nhẹ nhàng, hiếu kì hỏi Mộ Dung Phong."Cậu chủ, xin lỗi cậu”, lão già cảm nhận được hơi thở trên người Trần Triệu Dương, trong mắt lập tức lộ ra vẻ tuyệt vọng, ngay sau đó, ông ta túm lấy Mộ Dung Phong kéo về bên người, đồng thời hất tay lên, vỗ mạnh về phía anh ta."Đáng chết”, cảm nhận được hành động của lão già, sắc mặt Trần Triệu Dương lập tức biến đổi, lão già này muốn giết Mộ Dung Phong, đến lúc đó cho dù có bắt được những người khác, cũng không có khả năng đến nhà họ Mộ Dung để hỏi tội.Lúc này cả người Trần Triệu Dương lóe lên, một luồng chân khí chém mạnh về phía lão già kia."A..."Mộ Dung Phong không ngờ rằng thế mà lão già vẫn luôn bảo vệ mình lại đột nhiên ra tay nặng với mình như thế, nhưng anh ta đường đường là cậu chủ nhà họ Mộ Dung, thế mà bây giờ lại phải chết trong tay lão già bảo vệ mình, thật sự quá châm chọc. Mà càng châm chọc hơn chính là, lúc này kẻ địch của mình lại muốn bảo vệ mình."Còn không ra sao? Nếu không ra, cậu chủ nhà mấy người sẽ bị đánh chết”, lúc Trân Triệu Dương cách Mộ Dung Phong một đoạn, đột nhiên mở miệng hô lên."Ha ha... Không ngờ rằng lại có người có thể phát hiện ra được sự tồn tại của tôi, có chút thú vị”, ngay lúc này, một giọng nói cực kì âm trầm truyền đến.Mà lão già lúc đầu muốn đánh chết Mộ Dung Phong lại túm lấy anh ta, hai người cùng nhau lùi ra phía sau."Cậu chủ, xin lỗi, vừa rồi tôi vì muốn kéo dài thời gian nên mới nói như vậy, chờ sau khi mọi chuyện kết thúc, nhất định tôi sẽ chịu phạt”, sau khi lão già kéo Mộ Dung Phong thoát ra, lúc này mới nói với anh ta.

Chương 1100