“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…
Chương 1165
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Nghe thấy lời này của Trần Triệu Dương, thần sử hơi sửng sốt, hắn ta cũng chỉ là nói như vậy mà thôi, nhưng mà không ngờ anh lại cảm thấy hứng thú. "Hừ, đúng là người phàm ngu dốt, đương nhiên thần linh chính là Vu Thần của chúng tôi, có pháp lực tối cao. và thần lực mạnh mẽ. Các cậu có thể trở thành đầy tớ của thần linh, đó chính là vinh hạnh của các cậu", thần sử nói một cách cưồng nhiệt, rõ ràng là khi nói nói đến Vu Thần, sự sùng bái của hắn ta lập tức thăng hoa.“Nếu Vu Thần đã là thần linh thì tại sao lại phải sống lại? Không phải lúc nào cũng còn sống sao?”, đột nhiên ánh mắt của Trần Triệu Dương giảm đi một chút cuồng nhiệt, sau đó bình tĩnh hỏi."Cậu thì biết cái gì, Vu Thần tối cao đã bị thương khi chiến đấu với Tà Thần nên đã lâm vào tình trạng ngủ say, việc mà các con dân và đầy tớ của thần linh phải làm là khiến cho thần linh sống lại", thần sử lộ ra vẻ mong đợi, lạnh lùng nói.Trần Triệu Dương nghe xong thì nhíu mày, sau đó đôi mắt xuyên thấu của anh nhìn về phía dưới tế đàn, phát hiện ra tế đàn này không phải là loại tế đàn đơn giản, vậy mà bên dưới tế đàn lại trống rỗng, trên bức tường đá lại chạm trổ một sơ đồ tuyến đường rất phức tạp.Điểm cuối của những tuyến đường trên sơ đồ này cũng hợp lại ở một chỗ, đó là một chiếc bình ngọc có khắc rất nhiều ký hiệu, thoạt nhìn đã tạo cho người ta có cảm giác thần bí.Mặt khác, khi nhìn vào năm người này, Trần Triệu Dương mới phát hiện ra rằng vị trí của cột trụ ở chỗ bọn họ tương ứng với năm cái bệ bên dưới, nếu năm người bọn họ bị đốt cháy, năng lượng sinh ra sẽ rơi vào năm cái bệ này.Lực lượng của năm cái bệ không ngừng hội tụ, cuối cùng lại rơi vào bên trong bình ngọc.Nhìn thấy điều này, Trần Triệu Dương chợt nhận ra lý do tại sao Vu Thần Giáo này lại làm như vậy, chính là sử dụng những người trẻ tuổi này để chiết xuất ra năng lượng đặc biệt, chắc năng lượng đặc biệt này là thứ có thể đánh thức Vu Thần gì đó đang ngủ say kia.“Không hổ là người thuần âm thuần dương”, nghĩ đến một người đẹp như Cố Lăng Nhi cũng gặp nạn, vậy nghĩa là thần linh này cần rất nhiều để có thể sống lại, cho nên Vu Thần Giáo mới mọc lên như nấm ở khắp nơi."Được rồi thằng nhóc, nói một câu thôi, có tham gia hay không? Nếu tham gia thì nhất định sẽ có tương lai tươi sáng", nhìn thấy Trần Triệu Dương gật đầu, thần sử tưởng anh đồng ý, lập tức truy hỏi.Nếu hẳn ta có thể tìm được một người trẻ tuổi và mạnh mẽ như vậy cho Vu Thần Giáo, đó chắc chắn sẽ là một công lao rất lớn, đến lúc đó hắn ta sẽ tiến gần hơn một bước với thần linh.“Tôi tham gia, tham gia em gái ông ấy, mau chết đi cho tôi”, Trần Triệu Dương nói xong, anh lao đến chỗ thần sử với tốc độ nhanh như chớp, đánh một đấm vào. mặt thần sử.Vốn thần sử còn đang vui mừng khi nghe thấy ba chữ đầu tiên của Trần Triệu Dương, nhưng sau khi nghe rõ anh nói gì thì sắc mặt rất xấu, hắn ta cảm thấy mình bị lừa, nhìn Trần Triệu Dương đang xông đến, hắn ta lập. tức vật lộn với anh.Đúng là thực lực của thần sử này không hề yếu, tuy thực lực của Trần Triệu Dương mạnh mẽ nhưng còn phải bảo vệ Cố Lăng Nhi để cô ta không bị thương. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn hơi bị bó tay bó chân, thực. lực không thể phát huy hoàn toàn.“Tôi đã khôi phục một ít rồi, anh thả tôi xuống đi”, tất nhiên Cố Lăng Nhi nhìn thấy cảnh này, điều này khiến trong lòng cô ta cảm thấy hổ thẹn, lập tức nói với Trần Hạo.“Được”, Trần Triệu Dương gật đầu, lúc này đánh ra mấy chiêu tấn công nhanh, buộc thần sử lùi lại, sau đó cởi sợi dây ở trên người.Lúc này Cố Lăng Nhi mới khôi phục được một chút, †ừ trên người Trần Triệu Dương ngã xuống đất rồi nhanh chóng lui về phía sau mấy bước.
Nghe thấy lời này của Trần Triệu Dương, thần sử hơi sửng sốt, hắn ta cũng chỉ là nói như vậy mà thôi, nhưng mà không ngờ anh lại cảm thấy hứng thú.
"Hừ, đúng là người phàm ngu dốt, đương nhiên thần linh chính là Vu Thần của chúng tôi, có pháp lực tối cao. và thần lực mạnh mẽ. Các cậu có thể trở thành đầy tớ của thần linh, đó chính là vinh hạnh của các cậu", thần sử nói một cách cưồng nhiệt, rõ ràng là khi nói nói đến Vu Thần, sự sùng bái của hắn ta lập tức thăng hoa.
“Nếu Vu Thần đã là thần linh thì tại sao lại phải sống lại? Không phải lúc nào cũng còn sống sao?”, đột nhiên ánh mắt của Trần Triệu Dương giảm đi một chút cuồng nhiệt, sau đó bình tĩnh hỏi.
"Cậu thì biết cái gì, Vu Thần tối cao đã bị thương khi chiến đấu với Tà Thần nên đã lâm vào tình trạng ngủ say, việc mà các con dân và đầy tớ của thần linh phải làm là khiến cho thần linh sống lại", thần sử lộ ra vẻ mong đợi, lạnh lùng nói.
Trần Triệu Dương nghe xong thì nhíu mày, sau đó đôi mắt xuyên thấu của anh nhìn về phía dưới tế đàn, phát hiện ra tế đàn này không phải là loại tế đàn đơn giản, vậy mà bên dưới tế đàn lại trống rỗng, trên bức tường đá lại chạm trổ một sơ đồ tuyến đường rất phức tạp.
Điểm cuối của những tuyến đường trên sơ đồ này cũng hợp lại ở một chỗ, đó là một chiếc bình ngọc có khắc rất nhiều ký hiệu, thoạt nhìn đã tạo cho người ta có cảm giác thần bí.
Mặt khác, khi nhìn vào năm người này, Trần Triệu Dương mới phát hiện ra rằng vị trí của cột trụ ở chỗ bọn họ tương ứng với năm cái bệ bên dưới, nếu năm người bọn họ bị đốt cháy, năng lượng sinh ra sẽ rơi vào năm cái bệ này.
Lực lượng của năm cái bệ không ngừng hội tụ, cuối cùng lại rơi vào bên trong bình ngọc.
Nhìn thấy điều này, Trần Triệu Dương chợt nhận ra lý do tại sao Vu Thần Giáo này lại làm như vậy, chính là sử dụng những người trẻ tuổi này để chiết xuất ra năng lượng đặc biệt, chắc năng lượng đặc biệt này là thứ có thể đánh thức Vu Thần gì đó đang ngủ say kia.
“Không hổ là người thuần âm thuần dương”, nghĩ đến một người đẹp như Cố Lăng Nhi cũng gặp nạn, vậy nghĩa là thần linh này cần rất nhiều để có thể sống lại, cho nên Vu Thần Giáo mới mọc lên như nấm ở khắp nơi.
"Được rồi thằng nhóc, nói một câu thôi, có tham gia hay không? Nếu tham gia thì nhất định sẽ có tương lai tươi sáng", nhìn thấy Trần Triệu Dương gật đầu, thần sử tưởng anh đồng ý, lập tức truy hỏi.
Nếu hẳn ta có thể tìm được một người trẻ tuổi và mạnh mẽ như vậy cho Vu Thần Giáo, đó chắc chắn sẽ là một công lao rất lớn, đến lúc đó hắn ta sẽ tiến gần hơn một bước với thần linh.
“Tôi tham gia, tham gia em gái ông ấy, mau chết đi cho tôi”, Trần Triệu Dương nói xong, anh lao đến chỗ thần sử với tốc độ nhanh như chớp, đánh một đấm vào. mặt thần sử.
Vốn thần sử còn đang vui mừng khi nghe thấy ba chữ đầu tiên của Trần Triệu Dương, nhưng sau khi nghe rõ anh nói gì thì sắc mặt rất xấu, hắn ta cảm thấy mình bị lừa, nhìn Trần Triệu Dương đang xông đến, hắn ta lập. tức vật lộn với anh.
Đúng là thực lực của thần sử này không hề yếu, tuy thực lực của Trần Triệu Dương mạnh mẽ nhưng còn phải bảo vệ Cố Lăng Nhi để cô ta không bị thương. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn hơi bị bó tay bó chân, thực. lực không thể phát huy hoàn toàn.
“Tôi đã khôi phục một ít rồi, anh thả tôi xuống đi”, tất nhiên Cố Lăng Nhi nhìn thấy cảnh này, điều này khiến trong lòng cô ta cảm thấy hổ thẹn, lập tức nói với Trần Hạo.
“Được”, Trần Triệu Dương gật đầu, lúc này đánh ra mấy chiêu tấn công nhanh, buộc thần sử lùi lại, sau đó cởi sợi dây ở trên người.
Lúc này Cố Lăng Nhi mới khôi phục được một chút, †ừ trên người Trần Triệu Dương ngã xuống đất rồi nhanh chóng lui về phía sau mấy bước.
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Nghe thấy lời này của Trần Triệu Dương, thần sử hơi sửng sốt, hắn ta cũng chỉ là nói như vậy mà thôi, nhưng mà không ngờ anh lại cảm thấy hứng thú. "Hừ, đúng là người phàm ngu dốt, đương nhiên thần linh chính là Vu Thần của chúng tôi, có pháp lực tối cao. và thần lực mạnh mẽ. Các cậu có thể trở thành đầy tớ của thần linh, đó chính là vinh hạnh của các cậu", thần sử nói một cách cưồng nhiệt, rõ ràng là khi nói nói đến Vu Thần, sự sùng bái của hắn ta lập tức thăng hoa.“Nếu Vu Thần đã là thần linh thì tại sao lại phải sống lại? Không phải lúc nào cũng còn sống sao?”, đột nhiên ánh mắt của Trần Triệu Dương giảm đi một chút cuồng nhiệt, sau đó bình tĩnh hỏi."Cậu thì biết cái gì, Vu Thần tối cao đã bị thương khi chiến đấu với Tà Thần nên đã lâm vào tình trạng ngủ say, việc mà các con dân và đầy tớ của thần linh phải làm là khiến cho thần linh sống lại", thần sử lộ ra vẻ mong đợi, lạnh lùng nói.Trần Triệu Dương nghe xong thì nhíu mày, sau đó đôi mắt xuyên thấu của anh nhìn về phía dưới tế đàn, phát hiện ra tế đàn này không phải là loại tế đàn đơn giản, vậy mà bên dưới tế đàn lại trống rỗng, trên bức tường đá lại chạm trổ một sơ đồ tuyến đường rất phức tạp.Điểm cuối của những tuyến đường trên sơ đồ này cũng hợp lại ở một chỗ, đó là một chiếc bình ngọc có khắc rất nhiều ký hiệu, thoạt nhìn đã tạo cho người ta có cảm giác thần bí.Mặt khác, khi nhìn vào năm người này, Trần Triệu Dương mới phát hiện ra rằng vị trí của cột trụ ở chỗ bọn họ tương ứng với năm cái bệ bên dưới, nếu năm người bọn họ bị đốt cháy, năng lượng sinh ra sẽ rơi vào năm cái bệ này.Lực lượng của năm cái bệ không ngừng hội tụ, cuối cùng lại rơi vào bên trong bình ngọc.Nhìn thấy điều này, Trần Triệu Dương chợt nhận ra lý do tại sao Vu Thần Giáo này lại làm như vậy, chính là sử dụng những người trẻ tuổi này để chiết xuất ra năng lượng đặc biệt, chắc năng lượng đặc biệt này là thứ có thể đánh thức Vu Thần gì đó đang ngủ say kia.“Không hổ là người thuần âm thuần dương”, nghĩ đến một người đẹp như Cố Lăng Nhi cũng gặp nạn, vậy nghĩa là thần linh này cần rất nhiều để có thể sống lại, cho nên Vu Thần Giáo mới mọc lên như nấm ở khắp nơi."Được rồi thằng nhóc, nói một câu thôi, có tham gia hay không? Nếu tham gia thì nhất định sẽ có tương lai tươi sáng", nhìn thấy Trần Triệu Dương gật đầu, thần sử tưởng anh đồng ý, lập tức truy hỏi.Nếu hẳn ta có thể tìm được một người trẻ tuổi và mạnh mẽ như vậy cho Vu Thần Giáo, đó chắc chắn sẽ là một công lao rất lớn, đến lúc đó hắn ta sẽ tiến gần hơn một bước với thần linh.“Tôi tham gia, tham gia em gái ông ấy, mau chết đi cho tôi”, Trần Triệu Dương nói xong, anh lao đến chỗ thần sử với tốc độ nhanh như chớp, đánh một đấm vào. mặt thần sử.Vốn thần sử còn đang vui mừng khi nghe thấy ba chữ đầu tiên của Trần Triệu Dương, nhưng sau khi nghe rõ anh nói gì thì sắc mặt rất xấu, hắn ta cảm thấy mình bị lừa, nhìn Trần Triệu Dương đang xông đến, hắn ta lập. tức vật lộn với anh.Đúng là thực lực của thần sử này không hề yếu, tuy thực lực của Trần Triệu Dương mạnh mẽ nhưng còn phải bảo vệ Cố Lăng Nhi để cô ta không bị thương. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn hơi bị bó tay bó chân, thực. lực không thể phát huy hoàn toàn.“Tôi đã khôi phục một ít rồi, anh thả tôi xuống đi”, tất nhiên Cố Lăng Nhi nhìn thấy cảnh này, điều này khiến trong lòng cô ta cảm thấy hổ thẹn, lập tức nói với Trần Hạo.“Được”, Trần Triệu Dương gật đầu, lúc này đánh ra mấy chiêu tấn công nhanh, buộc thần sử lùi lại, sau đó cởi sợi dây ở trên người.Lúc này Cố Lăng Nhi mới khôi phục được một chút, †ừ trên người Trần Triệu Dương ngã xuống đất rồi nhanh chóng lui về phía sau mấy bước.