“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…
Chương 1278
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… “Hả, ma cà rồng? Thật hay giả vậy? Thế giới này thật sự tồn tại ma cà rồng sao? Không phải ma cà rồng không thể tồn tại dưới ánh mặt trời được sao?”, Giang Tử Phong bên cạnh có chút hoảng sợ, nhanh chóng lùi về phía sau hai bước.Suy cho cùng thì ma cà rồng là một sự tồn tại cấm ky đối với người bình thường, cũng là một tồn tại rất k hủng bố, cậu ấy chưa kịp chuyển lối suy nghĩ của người bình thường sang lối suy nghĩ của võ giả.Nhìn thấy cái người vừa mới đánh mình thành đầu heo lộ ra ánh mắt hoảng sợ, trên mặt Vi Đức cuối cùng cũng hiện lên một chút kiêu ngạo, nhưng mà một ma cà rồng cao quý như mình lại vừa bị một tên nhân loại đánh thành cái đức hạnh này, nghĩ thôi đã thấy buồn bực.“Thật ra, việc ma cà rồng sợ ánh nắng mặt trời chỉ là tình huống lúc bọn họ vừa mới tu luyện mà thôi, thời điểm đó thực lực của họ còn yếu, thuộc tính là bọn họ tu luyện là thuộc tính âm, tương khắc với ánh sáng mặt trời, cho nên mới có chuyện ma cà rồng sợ ánh nắng”, Trần Triệu Dương lắc đầu, chậm rãi giải thích.Cách giải thích này của Trần Triệu Dương khiến Vi Đức trợn mắt há mồm, bởi vì anh ta chưa từng nghe nói qua ma cà rồng còn có thể tu luyện thành.“Đại ca, vậy đám ma cà rồng này không phải là dơi thành tinh sao? Sao có thể tu luyện được?”, Giang Tử Phong ngạc nhiên hỏi, dù sao truyền thuyết về ma cà rồng trên truyền hình và phim ảnh thực sự có rất nhiều, nhưng mà lời giải thích của Trần Triệu Dương lại phá vỡ nhận thức của cậu ấy.“Thật ra cũng không hẳn vậy, chính xác mà nói thì Huyết tộc cũng là con người thôi, chẳng qua bọn họ tu luyện Huyết Thi công, sau khi tiến hóa thì bọn họ trở thành Huyết tộc hiện tại. Cái gọi là đại Huyết tộc đời đầu tiên nhất chính là con người tu luyện Huyết Thi công thành công, còn các đại Huyết tộc từ đời thứ hai trở về sau đều là biến đổi phái sinh, từ đơn giản thành phức. tạp mà thôi. Cứ như vậy nên thực lực của Huyết tộc càng ngày càng yếu”.Trần Triệu Dương lắc đầu, anh vô cùng rõ ràng lai lịch của Huyết tộc, lại nói Huyết tộc và thi tổ của Hoa Hạ bọn họ có quan hệ rất mật thiết, công pháp tu luyện của Huyết tộc là do thi tổ lưu truyền lại, chẳng qua nó đã được đơn giản hóa rồi.Cho nên, Huyết tộc rất hung hăng ngang ngược ở các nước phương Tây nhưng chưa bao giờ dám đến Hoa. Hạ vì bọn họ sợ thi tổ.Đương nhiên, những điều này đều là truyền thuyết, Trần Triệu Dương xem qua trong những câu chuyện cổ tích thần thoại. Nhưng mà sau khi tận mắt thấy ma cà rồng chân chính rồi, anh đột nhiên cảm thấy hình như rất nhiều những thứ này nọ trước đây lão già dạy cho mình chẳng có liên quan gì mấy đến võ giả thì phải.Thế giới mà lão già dựng nên cho anh lúc còn bé giống hệt những câu chuyện cổ tích thần thoại, nhưng khi thực lực của anh dần tăng lên, tầm mắt được mở mang nhiều hơn, thế giới anh tiếp xúc cũng rộng lớn hơn hẳn, và những truyền thuyết hoặc thần thoại trong mắt anh ngày đó dường như đang xuất hiện từng cái một.“Này..", Vi Đức thuộc thời đại của Ngũ Đại Huyết tộc, có thể nói lực lượng trong anh ta bây giờ yếu vô cùng, hiện tại cũng phải khó khăn lắm để tồn tại dưới ánh mặt trời.Nhưng mà sau khi nghe được lời nói của Trần Triệu Dương, Vi Đức có một loại cảm giác muốn sụp đổ, thì ra trước giờ anh ta chính là Huyết tộc cấp thấp nhất, mệt cho anh ta trước kia còn cảm thấy Huyết tộc cao quý bao nhiêu thì hiện tại liền cảm thấy mình có bấy nhiêu ngu xuẩn.“Bụp..."Ngay lúc Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong chuẩn bị rời đi, Vi Đức lập tức quỳ gối trước mặt hai người bọn họ khiến cả hai đều hoảng hốt.Vi Đức không phải là đồ ngốc. Nếu đối phương đã có thể biết rõ ràng lai lịch của Huyết tộc đến vậy, anh ta đã được cải tạo thành Huyết tộc nhưng nếu muốn tiến thêm một bước nữa sợ là không có khả năng.Nhưng mà, hôm nay có lẽ anh ta thấy được hy vọng rồi, một cái hy vọng cho phép anh ta thoát khỏi quá khứ.Cho nên, anh ta không chút do dự quỳ rạp xuống đất.“Có ý gì vậy?”,
“Hả, ma cà rồng? Thật hay giả vậy? Thế giới này thật sự tồn tại ma cà rồng sao? Không phải ma cà rồng không thể tồn tại dưới ánh mặt trời được sao?”, Giang Tử Phong bên cạnh có chút hoảng sợ, nhanh chóng lùi về phía sau hai bước.
Suy cho cùng thì ma cà rồng là một sự tồn tại cấm ky đối với người bình thường, cũng là một tồn tại rất k hủng bố, cậu ấy chưa kịp chuyển lối suy nghĩ của người bình thường sang lối suy nghĩ của võ giả.
Nhìn thấy cái người vừa mới đánh mình thành đầu heo lộ ra ánh mắt hoảng sợ, trên mặt Vi Đức cuối cùng cũng hiện lên một chút kiêu ngạo, nhưng mà một ma cà rồng cao quý như mình lại vừa bị một tên nhân loại đánh thành cái đức hạnh này, nghĩ thôi đã thấy buồn bực.
“Thật ra, việc ma cà rồng sợ ánh nắng mặt trời chỉ là tình huống lúc bọn họ vừa mới tu luyện mà thôi, thời điểm đó thực lực của họ còn yếu, thuộc tính là bọn họ tu luyện là thuộc tính âm, tương khắc với ánh sáng mặt trời, cho nên mới có chuyện ma cà rồng sợ ánh nắng”, Trần Triệu Dương lắc đầu, chậm rãi giải thích.
Cách giải thích này của Trần Triệu Dương khiến Vi Đức trợn mắt há mồm, bởi vì anh ta chưa từng nghe nói qua ma cà rồng còn có thể tu luyện thành.
“Đại ca, vậy đám ma cà rồng này không phải là dơi thành tinh sao? Sao có thể tu luyện được?”, Giang Tử Phong ngạc nhiên hỏi, dù sao truyền thuyết về ma cà rồng trên truyền hình và phim ảnh thực sự có rất nhiều, nhưng mà lời giải thích của Trần Triệu Dương lại phá vỡ nhận thức của cậu ấy.
“Thật ra cũng không hẳn vậy, chính xác mà nói thì Huyết tộc cũng là con người thôi, chẳng qua bọn họ tu luyện Huyết Thi công, sau khi tiến hóa thì bọn họ trở thành Huyết tộc hiện tại. Cái gọi là đại Huyết tộc đời đầu tiên nhất chính là con người tu luyện Huyết Thi công thành công, còn các đại Huyết tộc từ đời thứ hai trở về sau đều là biến đổi phái sinh, từ đơn giản thành phức. tạp mà thôi. Cứ như vậy nên thực lực của Huyết tộc càng ngày càng yếu”.
Trần Triệu Dương lắc đầu, anh vô cùng rõ ràng lai lịch của Huyết tộc, lại nói Huyết tộc và thi tổ của Hoa Hạ bọn họ có quan hệ rất mật thiết, công pháp tu luyện của Huyết tộc là do thi tổ lưu truyền lại, chẳng qua nó đã được đơn giản hóa rồi.
Cho nên, Huyết tộc rất hung hăng ngang ngược ở các nước phương Tây nhưng chưa bao giờ dám đến Hoa. Hạ vì bọn họ sợ thi tổ.
Đương nhiên, những điều này đều là truyền thuyết, Trần Triệu Dương xem qua trong những câu chuyện cổ tích thần thoại. Nhưng mà sau khi tận mắt thấy ma cà rồng chân chính rồi, anh đột nhiên cảm thấy hình như rất nhiều những thứ này nọ trước đây lão già dạy cho mình chẳng có liên quan gì mấy đến võ giả thì phải.
Thế giới mà lão già dựng nên cho anh lúc còn bé giống hệt những câu chuyện cổ tích thần thoại, nhưng khi thực lực của anh dần tăng lên, tầm mắt được mở mang nhiều hơn, thế giới anh tiếp xúc cũng rộng lớn hơn hẳn, và những truyền thuyết hoặc thần thoại trong mắt anh ngày đó dường như đang xuất hiện từng cái một.
“Này..", Vi Đức thuộc thời đại của Ngũ Đại Huyết tộc, có thể nói lực lượng trong anh ta bây giờ yếu vô cùng, hiện tại cũng phải khó khăn lắm để tồn tại dưới ánh mặt trời.
Nhưng mà sau khi nghe được lời nói của Trần Triệu Dương, Vi Đức có một loại cảm giác muốn sụp đổ, thì ra trước giờ anh ta chính là Huyết tộc cấp thấp nhất, mệt cho anh ta trước kia còn cảm thấy Huyết tộc cao quý bao nhiêu thì hiện tại liền cảm thấy mình có bấy nhiêu ngu xuẩn.
“Bụp..."
Ngay lúc Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong chuẩn bị rời đi, Vi Đức lập tức quỳ gối trước mặt hai người bọn họ khiến cả hai đều hoảng hốt.
Vi Đức không phải là đồ ngốc. Nếu đối phương đã có thể biết rõ ràng lai lịch của Huyết tộc đến vậy, anh ta đã được cải tạo thành Huyết tộc nhưng nếu muốn tiến thêm một bước nữa sợ là không có khả năng.
Nhưng mà, hôm nay có lẽ anh ta thấy được hy vọng rồi, một cái hy vọng cho phép anh ta thoát khỏi quá khứ.
Cho nên, anh ta không chút do dự quỳ rạp xuống đất.
“Có ý gì vậy?”,
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… “Hả, ma cà rồng? Thật hay giả vậy? Thế giới này thật sự tồn tại ma cà rồng sao? Không phải ma cà rồng không thể tồn tại dưới ánh mặt trời được sao?”, Giang Tử Phong bên cạnh có chút hoảng sợ, nhanh chóng lùi về phía sau hai bước.Suy cho cùng thì ma cà rồng là một sự tồn tại cấm ky đối với người bình thường, cũng là một tồn tại rất k hủng bố, cậu ấy chưa kịp chuyển lối suy nghĩ của người bình thường sang lối suy nghĩ của võ giả.Nhìn thấy cái người vừa mới đánh mình thành đầu heo lộ ra ánh mắt hoảng sợ, trên mặt Vi Đức cuối cùng cũng hiện lên một chút kiêu ngạo, nhưng mà một ma cà rồng cao quý như mình lại vừa bị một tên nhân loại đánh thành cái đức hạnh này, nghĩ thôi đã thấy buồn bực.“Thật ra, việc ma cà rồng sợ ánh nắng mặt trời chỉ là tình huống lúc bọn họ vừa mới tu luyện mà thôi, thời điểm đó thực lực của họ còn yếu, thuộc tính là bọn họ tu luyện là thuộc tính âm, tương khắc với ánh sáng mặt trời, cho nên mới có chuyện ma cà rồng sợ ánh nắng”, Trần Triệu Dương lắc đầu, chậm rãi giải thích.Cách giải thích này của Trần Triệu Dương khiến Vi Đức trợn mắt há mồm, bởi vì anh ta chưa từng nghe nói qua ma cà rồng còn có thể tu luyện thành.“Đại ca, vậy đám ma cà rồng này không phải là dơi thành tinh sao? Sao có thể tu luyện được?”, Giang Tử Phong ngạc nhiên hỏi, dù sao truyền thuyết về ma cà rồng trên truyền hình và phim ảnh thực sự có rất nhiều, nhưng mà lời giải thích của Trần Triệu Dương lại phá vỡ nhận thức của cậu ấy.“Thật ra cũng không hẳn vậy, chính xác mà nói thì Huyết tộc cũng là con người thôi, chẳng qua bọn họ tu luyện Huyết Thi công, sau khi tiến hóa thì bọn họ trở thành Huyết tộc hiện tại. Cái gọi là đại Huyết tộc đời đầu tiên nhất chính là con người tu luyện Huyết Thi công thành công, còn các đại Huyết tộc từ đời thứ hai trở về sau đều là biến đổi phái sinh, từ đơn giản thành phức. tạp mà thôi. Cứ như vậy nên thực lực của Huyết tộc càng ngày càng yếu”.Trần Triệu Dương lắc đầu, anh vô cùng rõ ràng lai lịch của Huyết tộc, lại nói Huyết tộc và thi tổ của Hoa Hạ bọn họ có quan hệ rất mật thiết, công pháp tu luyện của Huyết tộc là do thi tổ lưu truyền lại, chẳng qua nó đã được đơn giản hóa rồi.Cho nên, Huyết tộc rất hung hăng ngang ngược ở các nước phương Tây nhưng chưa bao giờ dám đến Hoa. Hạ vì bọn họ sợ thi tổ.Đương nhiên, những điều này đều là truyền thuyết, Trần Triệu Dương xem qua trong những câu chuyện cổ tích thần thoại. Nhưng mà sau khi tận mắt thấy ma cà rồng chân chính rồi, anh đột nhiên cảm thấy hình như rất nhiều những thứ này nọ trước đây lão già dạy cho mình chẳng có liên quan gì mấy đến võ giả thì phải.Thế giới mà lão già dựng nên cho anh lúc còn bé giống hệt những câu chuyện cổ tích thần thoại, nhưng khi thực lực của anh dần tăng lên, tầm mắt được mở mang nhiều hơn, thế giới anh tiếp xúc cũng rộng lớn hơn hẳn, và những truyền thuyết hoặc thần thoại trong mắt anh ngày đó dường như đang xuất hiện từng cái một.“Này..", Vi Đức thuộc thời đại của Ngũ Đại Huyết tộc, có thể nói lực lượng trong anh ta bây giờ yếu vô cùng, hiện tại cũng phải khó khăn lắm để tồn tại dưới ánh mặt trời.Nhưng mà sau khi nghe được lời nói của Trần Triệu Dương, Vi Đức có một loại cảm giác muốn sụp đổ, thì ra trước giờ anh ta chính là Huyết tộc cấp thấp nhất, mệt cho anh ta trước kia còn cảm thấy Huyết tộc cao quý bao nhiêu thì hiện tại liền cảm thấy mình có bấy nhiêu ngu xuẩn.“Bụp..."Ngay lúc Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong chuẩn bị rời đi, Vi Đức lập tức quỳ gối trước mặt hai người bọn họ khiến cả hai đều hoảng hốt.Vi Đức không phải là đồ ngốc. Nếu đối phương đã có thể biết rõ ràng lai lịch của Huyết tộc đến vậy, anh ta đã được cải tạo thành Huyết tộc nhưng nếu muốn tiến thêm một bước nữa sợ là không có khả năng.Nhưng mà, hôm nay có lẽ anh ta thấy được hy vọng rồi, một cái hy vọng cho phép anh ta thoát khỏi quá khứ.Cho nên, anh ta không chút do dự quỳ rạp xuống đất.“Có ý gì vậy?”,