“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…
Chương 1285
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Lúc này Trần Triệu Dương đi đến phía trước cái camera có thể giám sát toàn bộ phòng họp, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Mấy người đang đùa với lửa đấy, và cũng đã thành công chọc giận tôi”, Trần Triệu Dương nói xong, trực tiếp quay đầu đi tới chỗ cửa."Lui về sau một chút”, đợi đến khi Giang Tử Phong lui lại hai bước, Trần Triệu Dương mới giơ chân lên, đạp mạnh một cái vào cánh cửa phòng họp cực kì kiên cố kia."Rầm... Cánh cửa bằng gỗ được chế tạo tỉ mỉ, cực kì nặng nề bị Trần Triệu Dương đạp bay ra ngoài, cửa phòng không vỡ vụn mà chỉ bay vèo ra, đập mạnh lên trên bức tường đối diện, tạo thành một cái hố lớn mới dừng lại."Má ơi, bạo lực quá đi”, Giang Tử Phong thấy cảnh này, lập tức giật nảy mình, nhưng mà đây đúng là phong cách làm việc của đại ca."Đi vệ sinh đi”, Trần Triệu Dương nhìn thoáng qua Giang Tử Phong, nói."Vâng, đại ca, anh chờ em nhé”, Giang Tử Phong gật đầu, sau đó mới khom người chạy mất."Còn không ra sao? Nếu còn không ra, có tin tôi phá hủy công ty của mấy người hay không?”, Trần Triệu Dương lạnh lùng nhìn thoáng qua cái camera chính kia, uy hiếp nói.Lúc này ở bên trong phòng quan sát, sắc mặt của Lyons vô cùng khó coi, đồng thời ngoại trừ anh ta ra, ở trong phòng theo dõi còn có mấy nam nữ nữa, sắc mặt của bọn họ cũng đều không được đẹp lắm.Nghe được Trần Triệu Dương khiêu khích, bọn họ liền liếc nhau một cái."Đi thôi, cậu Seuss, chúng ta đi gặp người trẻ tuổi của Khuynh Thành Quốc Tế này một chút”, Lyons lộ ra vẻ mặt lạnh lão, lúc này liền đứng dậy nói."Đương nhiên phải đi chăm sóc anh ta rồi, tôi cũng muốn nhìn xem tên này hống hách như thế, là ai cho anh ta dũng khí”, người được gọi là Seuss chính là người dẫn đầu đám nam nữ trẻ tuổi còn lại, lúc này anh ta cũng đang có vẻ mặt rất khó chịu."Cậu Seuss, anh cứ yên tâm đi, ở chỗ của chúng tôi, anh ta sẽ không gây chuyện được đâu”, Lyons kiêu ngạo. cười một tiếng, sau đó liền dẫn đám nam nữ này đi tới phòng họp.Lúc này Trần Triệu Dương đang ngồi ở vị trí cao nhất trong phòng họp, hai chân vắt lên trên bàn, dáng vẻ cứ như chỗ này là nhà mình vậy.Lúc mấy người Lyons và Seuss tiến vào phòng họp, cả đám đều sắp tức điên, mấy lão già đi theo sau đám nam nữ trẻ tuổi này cũng đều nhướng mày lên, lộ ra vẻ lạnh lão."Bảo vệ đâu, mấy người chết hết rồi sao?”, Lyons tức. tối nhìn Trần Triệu Dương, đây chính là đang gây hấn với anh ta, nếu như không dạy dỗ tên này cho tốt, chỉ sợ danh tiếng của công ty TI bọn họ sẽ không còn sức uy hiếp gì nữa, đến lúc đó con chó con mèo gì cũng đều dám đến khiêu khích bọn họ, không phải bọn họ sẽ mệt chết sao.Thực sự coi nơi này là nhà của anh sao? Đứng lên cho tôi”, bảo vệ còn chưa đến, Lyons đã lạnh lùng nhìn Trần Triệu Dương, nói."Lúc đầu tôi chỉ muốn nói đạo lí với mấy người, dù sao, tất cả mọi người đều là đối tác, nhưng xem ra anh cũng không thích nói đạo lí lắm, vậy tôi cũng không cần nói đạo lí với anh”, đối với hành động gọi bảo vệ của đối phương, Trần Triệu Dương cũng không để ở trong lòng, mà lạnh lùng nhìn bọn họ."Nói đạo lí? Đầu óc của anh không có vấn đề gì đấy chứ? Nơi này là địa bàn của tôi, tôi cần nói đạo lí với anh chắc? Nắm đấm to chính là đạo lí lớn nhất, bây giờ quả đấm của tôi lớn hơn anh, vậy anh phải co đầu rút cổ, nếu có nhục nhã thì cũng phải nhịn cho tôi”, Lyons cười lạnh một tiếng, vẻ mặt vẫn rất kiêu ngạo."Được thôi, thật ra tôi cũng thích như vậy lắm, nếu đã thế, chúng ta hãy xem nắm đấm của ai to hơn đi”, Trần Triệu Dương giang tay ra, cười khẩy nhìn đám người này."Thú vị lắm, anh là người tu luyện phương Đông nhỉ, ỷ vào mình có chút bản lĩnh, cho nên mới ngang ngược như vậy, đúng không!”, ngay lúc này, tên Seuss kia đột nhiên mở miệng nói.Đương nhiên, những điều này cũng không phải do. chính anh ta nhìn ra được, mà là một lão già bên cạnh nói cho anh ta biết.
Lúc này Trần Triệu Dương đi đến phía trước cái camera có thể giám sát toàn bộ phòng họp, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Mấy người đang đùa với lửa đấy, và cũng đã thành công chọc giận tôi”, Trần Triệu Dương nói xong, trực tiếp quay đầu đi tới chỗ cửa.
"Lui về sau một chút”, đợi đến khi Giang Tử Phong lui lại hai bước, Trần Triệu Dương mới giơ chân lên, đạp mạnh một cái vào cánh cửa phòng họp cực kì kiên cố kia.
"Rầm... Cánh cửa bằng gỗ được chế tạo tỉ mỉ, cực kì nặng nề bị Trần Triệu Dương đạp bay ra ngoài, cửa phòng không vỡ vụn mà chỉ bay vèo ra, đập mạnh lên trên bức tường đối diện, tạo thành một cái hố lớn mới dừng lại.
"Má ơi, bạo lực quá đi”, Giang Tử Phong thấy cảnh này, lập tức giật nảy mình, nhưng mà đây đúng là phong cách làm việc của đại ca.
"Đi vệ sinh đi”, Trần Triệu Dương nhìn thoáng qua Giang Tử Phong, nói.
"Vâng, đại ca, anh chờ em nhé”, Giang Tử Phong gật đầu, sau đó mới khom người chạy mất.
"Còn không ra sao? Nếu còn không ra, có tin tôi phá hủy công ty của mấy người hay không?”, Trần Triệu Dương lạnh lùng nhìn thoáng qua cái camera chính kia, uy hiếp nói.
Lúc này ở bên trong phòng quan sát, sắc mặt của Lyons vô cùng khó coi, đồng thời ngoại trừ anh ta ra, ở trong phòng theo dõi còn có mấy nam nữ nữa, sắc mặt của bọn họ cũng đều không được đẹp lắm.
Nghe được Trần Triệu Dương khiêu khích, bọn họ liền liếc nhau một cái.
"Đi thôi, cậu Seuss, chúng ta đi gặp người trẻ tuổi của Khuynh Thành Quốc Tế này một chút”, Lyons lộ ra vẻ mặt lạnh lão, lúc này liền đứng dậy nói.
"Đương nhiên phải đi chăm sóc anh ta rồi, tôi cũng muốn nhìn xem tên này hống hách như thế, là ai cho anh ta dũng khí”, người được gọi là Seuss chính là người dẫn đầu đám nam nữ trẻ tuổi còn lại, lúc này anh ta cũng đang có vẻ mặt rất khó chịu.
"Cậu Seuss, anh cứ yên tâm đi, ở chỗ của chúng tôi, anh ta sẽ không gây chuyện được đâu”, Lyons kiêu ngạo. cười một tiếng, sau đó liền dẫn đám nam nữ này đi tới phòng họp.
Lúc này Trần Triệu Dương đang ngồi ở vị trí cao nhất trong phòng họp, hai chân vắt lên trên bàn, dáng vẻ cứ như chỗ này là nhà mình vậy.
Lúc mấy người Lyons và Seuss tiến vào phòng họp, cả đám đều sắp tức điên, mấy lão già đi theo sau đám nam nữ trẻ tuổi này cũng đều nhướng mày lên, lộ ra vẻ lạnh lão.
"Bảo vệ đâu, mấy người chết hết rồi sao?”, Lyons tức. tối nhìn Trần Triệu Dương, đây chính là đang gây hấn với anh ta, nếu như không dạy dỗ tên này cho tốt, chỉ sợ danh tiếng của công ty TI bọn họ sẽ không còn sức uy hiếp gì nữa, đến lúc đó con chó con mèo gì cũng đều dám đến khiêu khích bọn họ, không phải bọn họ sẽ mệt chết sao.
Thực sự coi nơi này là nhà của anh sao? Đứng lên cho tôi”, bảo vệ còn chưa đến, Lyons đã lạnh lùng nhìn Trần Triệu Dương, nói.
"Lúc đầu tôi chỉ muốn nói đạo lí với mấy người, dù sao, tất cả mọi người đều là đối tác, nhưng xem ra anh cũng không thích nói đạo lí lắm, vậy tôi cũng không cần nói đạo lí với anh”, đối với hành động gọi bảo vệ của đối phương, Trần Triệu Dương cũng không để ở trong lòng, mà lạnh lùng nhìn bọn họ.
"Nói đạo lí? Đầu óc của anh không có vấn đề gì đấy chứ? Nơi này là địa bàn của tôi, tôi cần nói đạo lí với anh chắc? Nắm đấm to chính là đạo lí lớn nhất, bây giờ quả đấm của tôi lớn hơn anh, vậy anh phải co đầu rút cổ, nếu có nhục nhã thì cũng phải nhịn cho tôi”, Lyons cười lạnh một tiếng, vẻ mặt vẫn rất kiêu ngạo.
"Được thôi, thật ra tôi cũng thích như vậy lắm, nếu đã thế, chúng ta hãy xem nắm đấm của ai to hơn đi”, Trần Triệu Dương giang tay ra, cười khẩy nhìn đám người này.
"Thú vị lắm, anh là người tu luyện phương Đông nhỉ, ỷ vào mình có chút bản lĩnh, cho nên mới ngang ngược như vậy, đúng không!”, ngay lúc này, tên Seuss kia đột nhiên mở miệng nói.
Đương nhiên, những điều này cũng không phải do. chính anh ta nhìn ra được, mà là một lão già bên cạnh nói cho anh ta biết.
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Lúc này Trần Triệu Dương đi đến phía trước cái camera có thể giám sát toàn bộ phòng họp, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Mấy người đang đùa với lửa đấy, và cũng đã thành công chọc giận tôi”, Trần Triệu Dương nói xong, trực tiếp quay đầu đi tới chỗ cửa."Lui về sau một chút”, đợi đến khi Giang Tử Phong lui lại hai bước, Trần Triệu Dương mới giơ chân lên, đạp mạnh một cái vào cánh cửa phòng họp cực kì kiên cố kia."Rầm... Cánh cửa bằng gỗ được chế tạo tỉ mỉ, cực kì nặng nề bị Trần Triệu Dương đạp bay ra ngoài, cửa phòng không vỡ vụn mà chỉ bay vèo ra, đập mạnh lên trên bức tường đối diện, tạo thành một cái hố lớn mới dừng lại."Má ơi, bạo lực quá đi”, Giang Tử Phong thấy cảnh này, lập tức giật nảy mình, nhưng mà đây đúng là phong cách làm việc của đại ca."Đi vệ sinh đi”, Trần Triệu Dương nhìn thoáng qua Giang Tử Phong, nói."Vâng, đại ca, anh chờ em nhé”, Giang Tử Phong gật đầu, sau đó mới khom người chạy mất."Còn không ra sao? Nếu còn không ra, có tin tôi phá hủy công ty của mấy người hay không?”, Trần Triệu Dương lạnh lùng nhìn thoáng qua cái camera chính kia, uy hiếp nói.Lúc này ở bên trong phòng quan sát, sắc mặt của Lyons vô cùng khó coi, đồng thời ngoại trừ anh ta ra, ở trong phòng theo dõi còn có mấy nam nữ nữa, sắc mặt của bọn họ cũng đều không được đẹp lắm.Nghe được Trần Triệu Dương khiêu khích, bọn họ liền liếc nhau một cái."Đi thôi, cậu Seuss, chúng ta đi gặp người trẻ tuổi của Khuynh Thành Quốc Tế này một chút”, Lyons lộ ra vẻ mặt lạnh lão, lúc này liền đứng dậy nói."Đương nhiên phải đi chăm sóc anh ta rồi, tôi cũng muốn nhìn xem tên này hống hách như thế, là ai cho anh ta dũng khí”, người được gọi là Seuss chính là người dẫn đầu đám nam nữ trẻ tuổi còn lại, lúc này anh ta cũng đang có vẻ mặt rất khó chịu."Cậu Seuss, anh cứ yên tâm đi, ở chỗ của chúng tôi, anh ta sẽ không gây chuyện được đâu”, Lyons kiêu ngạo. cười một tiếng, sau đó liền dẫn đám nam nữ này đi tới phòng họp.Lúc này Trần Triệu Dương đang ngồi ở vị trí cao nhất trong phòng họp, hai chân vắt lên trên bàn, dáng vẻ cứ như chỗ này là nhà mình vậy.Lúc mấy người Lyons và Seuss tiến vào phòng họp, cả đám đều sắp tức điên, mấy lão già đi theo sau đám nam nữ trẻ tuổi này cũng đều nhướng mày lên, lộ ra vẻ lạnh lão."Bảo vệ đâu, mấy người chết hết rồi sao?”, Lyons tức. tối nhìn Trần Triệu Dương, đây chính là đang gây hấn với anh ta, nếu như không dạy dỗ tên này cho tốt, chỉ sợ danh tiếng của công ty TI bọn họ sẽ không còn sức uy hiếp gì nữa, đến lúc đó con chó con mèo gì cũng đều dám đến khiêu khích bọn họ, không phải bọn họ sẽ mệt chết sao.Thực sự coi nơi này là nhà của anh sao? Đứng lên cho tôi”, bảo vệ còn chưa đến, Lyons đã lạnh lùng nhìn Trần Triệu Dương, nói."Lúc đầu tôi chỉ muốn nói đạo lí với mấy người, dù sao, tất cả mọi người đều là đối tác, nhưng xem ra anh cũng không thích nói đạo lí lắm, vậy tôi cũng không cần nói đạo lí với anh”, đối với hành động gọi bảo vệ của đối phương, Trần Triệu Dương cũng không để ở trong lòng, mà lạnh lùng nhìn bọn họ."Nói đạo lí? Đầu óc của anh không có vấn đề gì đấy chứ? Nơi này là địa bàn của tôi, tôi cần nói đạo lí với anh chắc? Nắm đấm to chính là đạo lí lớn nhất, bây giờ quả đấm của tôi lớn hơn anh, vậy anh phải co đầu rút cổ, nếu có nhục nhã thì cũng phải nhịn cho tôi”, Lyons cười lạnh một tiếng, vẻ mặt vẫn rất kiêu ngạo."Được thôi, thật ra tôi cũng thích như vậy lắm, nếu đã thế, chúng ta hãy xem nắm đấm của ai to hơn đi”, Trần Triệu Dương giang tay ra, cười khẩy nhìn đám người này."Thú vị lắm, anh là người tu luyện phương Đông nhỉ, ỷ vào mình có chút bản lĩnh, cho nên mới ngang ngược như vậy, đúng không!”, ngay lúc này, tên Seuss kia đột nhiên mở miệng nói.Đương nhiên, những điều này cũng không phải do. chính anh ta nhìn ra được, mà là một lão già bên cạnh nói cho anh ta biết.