Tác giả:

“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…

Chương 1296

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… “Vốn dĩ, đây chỉ là một chuyện cực kỳ, cực kỳ nhỏ, nhất là đối với các vị, chuyện này nhỏ đến mức chính các người cũng cảm thấy buồn cười”.“Nhưng chỉ vì một chuyện nhỏ như thế mà khiến cho. các vị cao quý đây phải quỳ gối ở nơi này, điều này không thể không nói là một chuyện vô cùng châm chọc”.“Đến đây, cậu Seuss cao quý, anh nói xem, chuyện này rốt cuộc là sao?”Trần Triệu Dương hừ lạnh, sau đó bình thản nói với những người kia.Nghe được lời nói của anh, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Seuss, có tìm tòi nghiên cứu, có phẫn nộ, có oán hận, và thêm nhiều cảm xúc khác nữa.Seuss gấp đến điên rồi, tại sao người này lại nhớ đến anh ta?“Tôi...tôi...”Seuss lắp bắp cả nửa này vẫn không nói ra được lý do.“Để tôi nói đi”, ngay lúc này, một cô gái có vẻ ngoài ngọt ngào đột nhiên đứng dậy nói.Nancy không phải là đồ ngốc, cô ta biết, lần này cô ta đã đắc tội với người không nên đắc tội, nhất định là phải trả giá đắt, mà cách duy nhất để làm giảm nhẹ sự trừng phạt chính là lập công chuộc tội. Cho nên, cô ta quyết định đứng dậy.Thứ nhất là muốn lập công chuộc tội, chứ hai là muốn phân rõ giới hạn với đám người Seuss ngu ngốc.Đương nhiên, còn có nguyên nhân thứ ba, cô ta muốn dùng sắc đẹp và dáng người của mình để thu hút sự chú ý của vị nhân vật lớn thực sự kia.Tuy rằng chuyện lần này là một nguy cơ, nhưng không phải nó còn là một thời cơ hay sao?Chỉ cần cô ta có thể näm chắc được cơ hội này, leo được lên người vị nhân vật lớn đẹp trai trước mắt, như vậy còn không phải là có thể dễ dàng đi lên như diều gặp gió hay sao?“Mọi chuyện là như vậy”, hít một hơi thật sâu, cô ta đem đầu đuôi mọi chuyện kể ra, không hề giấu diếm một chút nào.Naney biết, tại thời điểm này, bày trò khôn vặt chỉ là tự chuốc họa vào thân, hơn nữa, bên trong chuyện này, cô ta cũng không làm ra chuyện gì đáng hổ thẹn, cô ta không cần thiết phải tự giải vây cho mình.Cho nên, sau khi cân nhắc mọi chuyện trong nháy mắt, cô ta mới quyết định như vậy.Nghe xong sự việc, tất cả mọi người ở đây đều rơi vào im lặng.Những người đứng đầu gia tộc thầm kêu không ổn, trong đầu như có một vạn con ngựa bùn cỏ điên cưồng chạy qua.Nếu như là vì một số việc chính đáng, cho dù có ngã xuống bọn họ cũng cam tâm tình nguyện mà ngã, nhưng mà, vì một người phụ nữ, cụ thể hơn là vì một cái hợt đồng, một hợp đồng bé tí không đáng kể đến, chỉ vì này, sao bọn họ có thể cam tâm?Trong mắt Trần Triệu Dương đột nhiên bộc phát sát ý, anh không nghĩ tới, sự việc sẽ đến mức này.Thì ra là hai ngày trước, đám người Seuss lấy được. ảnh chụp của Nam Cung Yến, sau đó vô cùng kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô và tìm mọi cách để có được Nam Cung Yến.Sau đó mới có chuyện lần này, bọn họ muốn chặn nguồn cung cấp của công ty Nam Cung Yến, ép buộc đối phương phải tự mình đến Vụ Đô một chuyến, chỉ cần cô vừa đến Vụ Đô, bọn họ có thể nắm chắc Nam Cung Yến trong lòng bàn tay.“Là ai đưa ảnh chụp cho các người?”, Trần Triệu Dương cố nén sát ý trong lòng, vẻ mặt bình tĩnh hỏi Nancy.

“Vốn dĩ, đây chỉ là một chuyện cực kỳ, cực kỳ nhỏ, nhất là đối với các vị, chuyện này nhỏ đến mức chính các người cũng cảm thấy buồn cười”.

“Nhưng chỉ vì một chuyện nhỏ như thế mà khiến cho. các vị cao quý đây phải quỳ gối ở nơi này, điều này không thể không nói là một chuyện vô cùng châm chọc”.

“Đến đây, cậu Seuss cao quý, anh nói xem, chuyện này rốt cuộc là sao?”

Trần Triệu Dương hừ lạnh, sau đó bình thản nói với những người kia.

Nghe được lời nói của anh, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Seuss, có tìm tòi nghiên cứu, có phẫn nộ, có oán hận, và thêm nhiều cảm xúc khác nữa.

Seuss gấp đến điên rồi, tại sao người này lại nhớ đến anh ta?

“Tôi...tôi...”

Seuss lắp bắp cả nửa này vẫn không nói ra được lý do.

“Để tôi nói đi”, ngay lúc này, một cô gái có vẻ ngoài ngọt ngào đột nhiên đứng dậy nói.

Nancy không phải là đồ ngốc, cô ta biết, lần này cô ta đã đắc tội với người không nên đắc tội, nhất định là phải trả giá đắt, mà cách duy nhất để làm giảm nhẹ sự trừng phạt chính là lập công chuộc tội. 

Cho nên, cô ta quyết định đứng dậy.

Thứ nhất là muốn lập công chuộc tội, chứ hai là muốn phân rõ giới hạn với đám người Seuss ngu ngốc.

Đương nhiên, còn có nguyên nhân thứ ba, cô ta muốn dùng sắc đẹp và dáng người của mình để thu hút sự chú ý của vị nhân vật lớn thực sự kia.

Tuy rằng chuyện lần này là một nguy cơ, nhưng không phải nó còn là một thời cơ hay sao?

Chỉ cần cô ta có thể näm chắc được cơ hội này, leo được lên người vị nhân vật lớn đẹp trai trước mắt, như vậy còn không phải là có thể dễ dàng đi lên như diều gặp gió hay sao?

“Mọi chuyện là như vậy”, hít một hơi thật sâu, cô ta đem đầu đuôi mọi chuyện kể ra, không hề giấu diếm một chút nào.

Naney biết, tại thời điểm này, bày trò khôn vặt chỉ là tự chuốc họa vào thân, hơn nữa, bên trong chuyện này, cô ta cũng không làm ra chuyện gì đáng hổ thẹn, cô ta không cần thiết phải tự giải vây cho mình.

Cho nên, sau khi cân nhắc mọi chuyện trong nháy mắt, cô ta mới quyết định như vậy.

Nghe xong sự việc, tất cả mọi người ở đây đều rơi vào im lặng.

Những người đứng đầu gia tộc thầm kêu không ổn, trong đầu như có một vạn con ngựa bùn cỏ điên cưồng chạy qua.

Nếu như là vì một số việc chính đáng, cho dù có ngã xuống bọn họ cũng cam tâm tình nguyện mà ngã, nhưng mà, vì một người phụ nữ, cụ thể hơn là vì một cái hợt đồng, một hợp đồng bé tí không đáng kể đến, chỉ vì này, sao bọn họ có thể cam tâm?

Trong mắt Trần Triệu Dương đột nhiên bộc phát sát ý, anh không nghĩ tới, sự việc sẽ đến mức này.

Thì ra là hai ngày trước, đám người Seuss lấy được. ảnh chụp của Nam Cung Yến, sau đó vô cùng kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô và tìm mọi cách để có được Nam Cung Yến.

Sau đó mới có chuyện lần này, bọn họ muốn chặn nguồn cung cấp của công ty Nam Cung Yến, ép buộc đối phương phải tự mình đến Vụ Đô một chuyến, chỉ cần cô vừa đến Vụ Đô, bọn họ có thể nắm chắc Nam Cung Yến trong lòng bàn tay.

“Là ai đưa ảnh chụp cho các người?”, Trần Triệu Dương cố nén sát ý trong lòng, vẻ mặt bình tĩnh hỏi Nancy.

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… “Vốn dĩ, đây chỉ là một chuyện cực kỳ, cực kỳ nhỏ, nhất là đối với các vị, chuyện này nhỏ đến mức chính các người cũng cảm thấy buồn cười”.“Nhưng chỉ vì một chuyện nhỏ như thế mà khiến cho. các vị cao quý đây phải quỳ gối ở nơi này, điều này không thể không nói là một chuyện vô cùng châm chọc”.“Đến đây, cậu Seuss cao quý, anh nói xem, chuyện này rốt cuộc là sao?”Trần Triệu Dương hừ lạnh, sau đó bình thản nói với những người kia.Nghe được lời nói của anh, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Seuss, có tìm tòi nghiên cứu, có phẫn nộ, có oán hận, và thêm nhiều cảm xúc khác nữa.Seuss gấp đến điên rồi, tại sao người này lại nhớ đến anh ta?“Tôi...tôi...”Seuss lắp bắp cả nửa này vẫn không nói ra được lý do.“Để tôi nói đi”, ngay lúc này, một cô gái có vẻ ngoài ngọt ngào đột nhiên đứng dậy nói.Nancy không phải là đồ ngốc, cô ta biết, lần này cô ta đã đắc tội với người không nên đắc tội, nhất định là phải trả giá đắt, mà cách duy nhất để làm giảm nhẹ sự trừng phạt chính là lập công chuộc tội. Cho nên, cô ta quyết định đứng dậy.Thứ nhất là muốn lập công chuộc tội, chứ hai là muốn phân rõ giới hạn với đám người Seuss ngu ngốc.Đương nhiên, còn có nguyên nhân thứ ba, cô ta muốn dùng sắc đẹp và dáng người của mình để thu hút sự chú ý của vị nhân vật lớn thực sự kia.Tuy rằng chuyện lần này là một nguy cơ, nhưng không phải nó còn là một thời cơ hay sao?Chỉ cần cô ta có thể näm chắc được cơ hội này, leo được lên người vị nhân vật lớn đẹp trai trước mắt, như vậy còn không phải là có thể dễ dàng đi lên như diều gặp gió hay sao?“Mọi chuyện là như vậy”, hít một hơi thật sâu, cô ta đem đầu đuôi mọi chuyện kể ra, không hề giấu diếm một chút nào.Naney biết, tại thời điểm này, bày trò khôn vặt chỉ là tự chuốc họa vào thân, hơn nữa, bên trong chuyện này, cô ta cũng không làm ra chuyện gì đáng hổ thẹn, cô ta không cần thiết phải tự giải vây cho mình.Cho nên, sau khi cân nhắc mọi chuyện trong nháy mắt, cô ta mới quyết định như vậy.Nghe xong sự việc, tất cả mọi người ở đây đều rơi vào im lặng.Những người đứng đầu gia tộc thầm kêu không ổn, trong đầu như có một vạn con ngựa bùn cỏ điên cưồng chạy qua.Nếu như là vì một số việc chính đáng, cho dù có ngã xuống bọn họ cũng cam tâm tình nguyện mà ngã, nhưng mà, vì một người phụ nữ, cụ thể hơn là vì một cái hợt đồng, một hợp đồng bé tí không đáng kể đến, chỉ vì này, sao bọn họ có thể cam tâm?Trong mắt Trần Triệu Dương đột nhiên bộc phát sát ý, anh không nghĩ tới, sự việc sẽ đến mức này.Thì ra là hai ngày trước, đám người Seuss lấy được. ảnh chụp của Nam Cung Yến, sau đó vô cùng kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô và tìm mọi cách để có được Nam Cung Yến.Sau đó mới có chuyện lần này, bọn họ muốn chặn nguồn cung cấp của công ty Nam Cung Yến, ép buộc đối phương phải tự mình đến Vụ Đô một chuyến, chỉ cần cô vừa đến Vụ Đô, bọn họ có thể nắm chắc Nam Cung Yến trong lòng bàn tay.“Là ai đưa ảnh chụp cho các người?”, Trần Triệu Dương cố nén sát ý trong lòng, vẻ mặt bình tĩnh hỏi Nancy.

Chương 1296