Tác giả:

“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương…

Chương 1304

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Sau khi Trần Triệu Dương trấn an được cảm xúc của hành khách trong khoang, anh bắt đầu nghĩ biện pháp mở cửa buồng ra.Chỉ là, lúc Trần Triệu Dương dùng đôi mắt xuyên thấu đảo qua cửa buồng này, anh phát hiện, nếu như: muốn dùng chân khí để mở cửa bưồng ra thì hoàn toàn là không có khả năng, bởi vì đây là cửa điện tử.Hơn nữa lưỡi khóa cửa lại được làm từ hợp kim nhôm nặng, cho dù là dùng bạo lực, chỉ sợ cũng khó mà giải quyết được lưỡi khoá này.Trần Triệu Dương không hề gấp gáp, bây giờ máy bay đang bay rất yên ổn, ít ra trước mắt còn chưa đến giới hạn cực kì nguy hiểm.Đôi mắt xuyên thấu bắt đầu xem xét điểm yếu của cửa bưồng này lần nữa, không có chìa khoá, cho dù là thông qua lưỡi khóa, cũng không có cách nào dùng bạo. lực để mở cánh cửa này ra được.Hơn nữa tên nhân viên an ninh kia cũng đang ở trong buồng điều khiển, nếu như dùng bạo lực phá cửa, chỉ sợ sẽ gây ra tiếng động rất lớn, nhỡ may đối phương nghe được mà cá chết lưới rách, anh sẽ không thể gánh chịu được hậu quả.Nhìn cửa buồng từng chút từng chút một, Trần Triệu Dương phát hiện, cánh cửa này đúng là vô cùng rắn chắc, muốn dùng sức mạnh phá cửa, chỉ sợ là nằm mơ giữa ban ngày, Nhưng mà bức tường bên cạnh cửa buồng lại chỉ được làm bằng vật liệu bình thường, nói cách khác, nó cũng không được gia cố cho dày thêm.Có thể cho rằng như thế, vật liệu kiểu này đều là hợp kim nhôm hàng không, độ dẻo, còn có năng lực chịu đựng đều rất mạnh.Đương nhiên, hợp kim hàng không có độ cứng không khác thép là bao, chủ yếu là khả năng chống chịu cao. hơn thôi.Trần Triệu Dương biết, anh chỉ có một cơ hội, cho nên anh cũng không vội phá vỡ tường buồng điều khiển, mà để tay lên trên tường, chậm rãi vận chuyển chân khí trong cơ thể, ngón tay bắt đầu móc tường từng chút từng chút.Lúc Trần Triệu Dương bắt đầu làm hành động này, tất cả mọi người đều sợ ngây ra."Chuyện này...chuyện này điên cuồng quá, thật đáng sợ"."Hợp kim hàng không này làm từ giấy sao?”"Thật hay giả? Tay của con người có thể làm được như vậy sao?”"Đẹp trai quá, tôi thề sẽ gả cho anh ấy”.Lúc này các hành khách trong khoang đều điên cuồng cả lên, ngay cả hành khách khoang thương gia, và những tiếp viên hàng không cũng đều chạy tới bên này, ánh mắt nhìn về phía Trần Triệu Dương đầy vẻ kinh ngạc.Người phụ nữ nói chuyện với Giang Tử Phong cả một đường thấy cảnh này lại không có vẻ sợ hãi thán phục như người bình thường, mà có vẻ nghiêm túc.Trần Triệu Dương cũng không xuyên thủng bức tường này, mà vẫn để lại một lớp tường mỏng, bởi vì anh dùng ngón tay để đục, cho nên cũng không gây ra tiếng động gì quá lớn.Chỉ là, Trần Triệu Dương đã đánh giá độ cứng và năng lực chống nén của hợp kim hàng không rồi.Nếu như là thép tấm, với thực lực bây giờ của Trần Triệu Dương, lại thêm chân khí gia tăng, căn bản sẽ không phải tốn sức gì cả.Thế nhưng hợp kim hàng không này chẳng những khiến động tác của anh trở nên chậm chạp, hơn nữa ngón tay của anh đã bắt đầu xuất hiện cảm giác đau đớn.

Sau khi Trần Triệu Dương trấn an được cảm xúc của hành khách trong khoang, anh bắt đầu nghĩ biện pháp mở cửa buồng ra.

Chỉ là, lúc Trần Triệu Dương dùng đôi mắt xuyên thấu đảo qua cửa buồng này, anh phát hiện, nếu như: muốn dùng chân khí để mở cửa bưồng ra thì hoàn toàn là không có khả năng, bởi vì đây là cửa điện tử.

Hơn nữa lưỡi khóa cửa lại được làm từ hợp kim nhôm nặng, cho dù là dùng bạo lực, chỉ sợ cũng khó mà giải quyết được lưỡi khoá này.

Trần Triệu Dương không hề gấp gáp, bây giờ máy bay đang bay rất yên ổn, ít ra trước mắt còn chưa đến giới hạn cực kì nguy hiểm.

Đôi mắt xuyên thấu bắt đầu xem xét điểm yếu của cửa bưồng này lần nữa, không có chìa khoá, cho dù là thông qua lưỡi khóa, cũng không có cách nào dùng bạo. lực để mở cánh cửa này ra được.

Hơn nữa tên nhân viên an ninh kia cũng đang ở trong buồng điều khiển, nếu như dùng bạo lực phá cửa, chỉ sợ sẽ gây ra tiếng động rất lớn, nhỡ may đối phương nghe được mà cá chết lưới rách, anh sẽ không thể gánh chịu được hậu quả.

Nhìn cửa buồng từng chút từng chút một, Trần Triệu Dương phát hiện, cánh cửa này đúng là vô cùng rắn chắc, muốn dùng sức mạnh phá cửa, chỉ sợ là nằm mơ giữa ban ngày, 

Nhưng mà bức tường bên cạnh cửa buồng lại chỉ được làm bằng vật liệu bình thường, nói cách khác, nó cũng không được gia cố cho dày thêm.

Có thể cho rằng như thế, vật liệu kiểu này đều là hợp kim nhôm hàng không, độ dẻo, còn có năng lực chịu đựng đều rất mạnh.

Đương nhiên, hợp kim hàng không có độ cứng không khác thép là bao, chủ yếu là khả năng chống chịu cao. hơn thôi.

Trần Triệu Dương biết, anh chỉ có một cơ hội, cho nên anh cũng không vội phá vỡ tường buồng điều khiển, mà để tay lên trên tường, chậm rãi vận chuyển chân khí trong cơ thể, ngón tay bắt đầu móc tường từng chút từng chút.

Lúc Trần Triệu Dương bắt đầu làm hành động này, tất cả mọi người đều sợ ngây ra.

"Chuyện này...chuyện này điên cuồng quá, thật đáng sợ".

"Hợp kim hàng không này làm từ giấy sao?”

"Thật hay giả? Tay của con người có thể làm được như vậy sao?”

"Đẹp trai quá, tôi thề sẽ gả cho anh ấy”.

Lúc này các hành khách trong khoang đều điên cuồng cả lên, ngay cả hành khách khoang thương gia, và những tiếp viên hàng không cũng đều chạy tới bên này, ánh mắt nhìn về phía Trần Triệu Dương đầy vẻ kinh ngạc.

Người phụ nữ nói chuyện với Giang Tử Phong cả một đường thấy cảnh này lại không có vẻ sợ hãi thán phục như người bình thường, mà có vẻ nghiêm túc.

Trần Triệu Dương cũng không xuyên thủng bức tường này, mà vẫn để lại một lớp tường mỏng, bởi vì anh dùng ngón tay để đục, cho nên cũng không gây ra tiếng động gì quá lớn.

Chỉ là, Trần Triệu Dương đã đánh giá độ cứng và năng lực chống nén của hợp kim hàng không rồi.

Nếu như là thép tấm, với thực lực bây giờ của Trần Triệu Dương, lại thêm chân khí gia tăng, căn bản sẽ không phải tốn sức gì cả.

Thế nhưng hợp kim hàng không này chẳng những khiến động tác của anh trở nên chậm chạp, hơn nữa ngón tay của anh đã bắt đầu xuất hiện cảm giác đau đớn.

Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)Tác giả: Hoa SinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Trần Triệu Dương, cái thằng này ngày nào cũng đến muộn thì chớ, bây giờ còn chui vào chỗ này trốn việc hả!” Dương Lệ nổi cơn tam bành xông vào phòng bảo vệ, chỉ vào chàng thanh niên đang nằm trên ghế, tức giận mắng một chặp. Làm đội trưởng đội bảo vệ bao nhiêu lâu nay, cô chưa thấy trường hợp nào “cực phẩm” như thằng này. Thằng nhóc này đã đi làm muộn thì chớ, ngày nào cũng trốn việc. Chàng thanh niên nằm trên ghế sau khi thức giấc vì tiếng mắng chửi của Dương Lệ thì vươn vai một cái, vừa ngáp vừa nói: “Đội trưởng Dương, cô như thế là không đúng đâu nha. Tôi mới đi làm muộn có năm ngày thôi mà, cô nỡ nói là ngày nào cũng muộn. Cô đang vấy bẩn nhân cách cao thượng của tôi đấy”. “Này, cậu có biết là cậu mới đi làm được năm ngày không hả?”, Dương Lệ tức giận quát ầm lên: “Dạng người như cậu đúng là lãng phí nguồn lực của công ty, chỉ biết ăn rồi chờ chết!” “Ờm, tôi biết rồi... Nhưng mà, thế thì đã sao nào?” Trần Triệu Dương gảy gảy lỗ tai rồi búng móng tay, thờ ơ hỏi lại. “Cậu!” Dương… Sau khi Trần Triệu Dương trấn an được cảm xúc của hành khách trong khoang, anh bắt đầu nghĩ biện pháp mở cửa buồng ra.Chỉ là, lúc Trần Triệu Dương dùng đôi mắt xuyên thấu đảo qua cửa buồng này, anh phát hiện, nếu như: muốn dùng chân khí để mở cửa bưồng ra thì hoàn toàn là không có khả năng, bởi vì đây là cửa điện tử.Hơn nữa lưỡi khóa cửa lại được làm từ hợp kim nhôm nặng, cho dù là dùng bạo lực, chỉ sợ cũng khó mà giải quyết được lưỡi khoá này.Trần Triệu Dương không hề gấp gáp, bây giờ máy bay đang bay rất yên ổn, ít ra trước mắt còn chưa đến giới hạn cực kì nguy hiểm.Đôi mắt xuyên thấu bắt đầu xem xét điểm yếu của cửa bưồng này lần nữa, không có chìa khoá, cho dù là thông qua lưỡi khóa, cũng không có cách nào dùng bạo. lực để mở cánh cửa này ra được.Hơn nữa tên nhân viên an ninh kia cũng đang ở trong buồng điều khiển, nếu như dùng bạo lực phá cửa, chỉ sợ sẽ gây ra tiếng động rất lớn, nhỡ may đối phương nghe được mà cá chết lưới rách, anh sẽ không thể gánh chịu được hậu quả.Nhìn cửa buồng từng chút từng chút một, Trần Triệu Dương phát hiện, cánh cửa này đúng là vô cùng rắn chắc, muốn dùng sức mạnh phá cửa, chỉ sợ là nằm mơ giữa ban ngày, Nhưng mà bức tường bên cạnh cửa buồng lại chỉ được làm bằng vật liệu bình thường, nói cách khác, nó cũng không được gia cố cho dày thêm.Có thể cho rằng như thế, vật liệu kiểu này đều là hợp kim nhôm hàng không, độ dẻo, còn có năng lực chịu đựng đều rất mạnh.Đương nhiên, hợp kim hàng không có độ cứng không khác thép là bao, chủ yếu là khả năng chống chịu cao. hơn thôi.Trần Triệu Dương biết, anh chỉ có một cơ hội, cho nên anh cũng không vội phá vỡ tường buồng điều khiển, mà để tay lên trên tường, chậm rãi vận chuyển chân khí trong cơ thể, ngón tay bắt đầu móc tường từng chút từng chút.Lúc Trần Triệu Dương bắt đầu làm hành động này, tất cả mọi người đều sợ ngây ra."Chuyện này...chuyện này điên cuồng quá, thật đáng sợ"."Hợp kim hàng không này làm từ giấy sao?”"Thật hay giả? Tay của con người có thể làm được như vậy sao?”"Đẹp trai quá, tôi thề sẽ gả cho anh ấy”.Lúc này các hành khách trong khoang đều điên cuồng cả lên, ngay cả hành khách khoang thương gia, và những tiếp viên hàng không cũng đều chạy tới bên này, ánh mắt nhìn về phía Trần Triệu Dương đầy vẻ kinh ngạc.Người phụ nữ nói chuyện với Giang Tử Phong cả một đường thấy cảnh này lại không có vẻ sợ hãi thán phục như người bình thường, mà có vẻ nghiêm túc.Trần Triệu Dương cũng không xuyên thủng bức tường này, mà vẫn để lại một lớp tường mỏng, bởi vì anh dùng ngón tay để đục, cho nên cũng không gây ra tiếng động gì quá lớn.Chỉ là, Trần Triệu Dương đã đánh giá độ cứng và năng lực chống nén của hợp kim hàng không rồi.Nếu như là thép tấm, với thực lực bây giờ của Trần Triệu Dương, lại thêm chân khí gia tăng, căn bản sẽ không phải tốn sức gì cả.Thế nhưng hợp kim hàng không này chẳng những khiến động tác của anh trở nên chậm chạp, hơn nữa ngón tay của anh đã bắt đầu xuất hiện cảm giác đau đớn.

Chương 1304