"Thẩm Cố Bắc! Thẩm Cố Bắc!" 2 Tiếng kêu đòi mạng ấy cuối cùng cũng đánh thức được Thẩm Cố Bắc ra khỏi cơn mơ. Chậm rãi mở to mắt, lọt vào trong tầm nhìn là một mảnh đen nhánh. Cậu đang nằm trong một căn phòng nhỏ hẹp, sàn nhà ẩm ướt lạnh lẽo. Lại nghe được tiếng thở hổn hển yếu ớt bên tai, thì ra là âm thanh của chính mình. Thẩm Cố Bắc tự ngẫm lại một trăm hai chục giây, mới nhận rõ được hiện thực, cái chỗ quỷ quái này không phải là quan tài của cậu. Tay cậu bị trói ngược ra đằng sau lưng, cổ tay bị cứa đến rách da, cơn đau rõ ràng đang nhắc nhở Thẩm Cố Bắc rằng: Cậu còn sống. Phòng tối. Play giam cầm. Vừa mới sống lại đã kíc. thích như vậy rồi?! Nhớ lại vài phút trước, Thẩm Cố Bắc còn đang vênh váo nhảy Disco trong chính tang lễ của mình, thuận tiện dùng suy nghĩ để an ủi kẻ thù truyền kiếp - Trịnh An Nam đã quỳ ba ngày ba đêm. 5 Hai người bọn họ từ trước đến nay vẫn luôn ở thế đối đầu với nhau căng đến mức không thể hòa giải, tình hình vẫn luôn như nước với lửa. Thẩm Cố Bắc cho rằng…
Chương 50: Chuẩn bị
Cá Mặn Ngu Ngốc Cũng Muốn Yêu ĐươngTác giả: Tam Vô Thị Manh ĐiểmTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Thẩm Cố Bắc! Thẩm Cố Bắc!" 2 Tiếng kêu đòi mạng ấy cuối cùng cũng đánh thức được Thẩm Cố Bắc ra khỏi cơn mơ. Chậm rãi mở to mắt, lọt vào trong tầm nhìn là một mảnh đen nhánh. Cậu đang nằm trong một căn phòng nhỏ hẹp, sàn nhà ẩm ướt lạnh lẽo. Lại nghe được tiếng thở hổn hển yếu ớt bên tai, thì ra là âm thanh của chính mình. Thẩm Cố Bắc tự ngẫm lại một trăm hai chục giây, mới nhận rõ được hiện thực, cái chỗ quỷ quái này không phải là quan tài của cậu. Tay cậu bị trói ngược ra đằng sau lưng, cổ tay bị cứa đến rách da, cơn đau rõ ràng đang nhắc nhở Thẩm Cố Bắc rằng: Cậu còn sống. Phòng tối. Play giam cầm. Vừa mới sống lại đã kíc. thích như vậy rồi?! Nhớ lại vài phút trước, Thẩm Cố Bắc còn đang vênh váo nhảy Disco trong chính tang lễ của mình, thuận tiện dùng suy nghĩ để an ủi kẻ thù truyền kiếp - Trịnh An Nam đã quỳ ba ngày ba đêm. 5 Hai người bọn họ từ trước đến nay vẫn luôn ở thế đối đầu với nhau căng đến mức không thể hòa giải, tình hình vẫn luôn như nước với lửa. Thẩm Cố Bắc cho rằng… Trích đoạn:..."Vất vả cho anh rồi." Thẩm Cố Bắc rót cho y ly trà, nhàn nhạt nói, "Tôi còn tưởng anh sẽ sắp xếp phòng cho bọn tôi ở khách sạn chứ, từ chỗ nào tìm thấy nhà thế?""Mượn được." Giang Ngữ Hạ trả lời, "Gần nhất nhận được vài đơn đầu tư của mấy sếp lớn, tiền lời cũng có, khách đều rất vừa lòng. Do cậu nói muốn tìm chỗ ở mà khách sạn gần đây đều hết phòng, tôi liền nghĩ rằng bọn họ có thể giúp.""Thì ra là thế." Thẩm Cố Bắc chậm rì rì đong đưa chén trà, ngữ khí phi thường vui mừng, "Năng lực xã giao của anh đã có tiến bộ rồi.""Không phải tôi, là La Thanh." Giang Ngữ Hạ trả lời, "Tôi chỉ phụ trách phần vận hành, gần nhất còn nói chuyện hợp tác, còn phần giao lưu, tất cả đều là do cậu La phụ trách.""......" Không ngờ được....Mọi người vào wordpress nhà tụi này đọc full chương nhé.Xin giải pass bên dưới (pass ko dấu ko cách ko hoa):Chương 50: Sinh nhật Trịnh An Nam vào mùa nào? (Gợi ý: Chương 40 – Chương 45) Gồm 7 chữ.
Cá Mặn Ngu Ngốc Cũng Muốn Yêu ĐươngTác giả: Tam Vô Thị Manh ĐiểmTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Thẩm Cố Bắc! Thẩm Cố Bắc!" 2 Tiếng kêu đòi mạng ấy cuối cùng cũng đánh thức được Thẩm Cố Bắc ra khỏi cơn mơ. Chậm rãi mở to mắt, lọt vào trong tầm nhìn là một mảnh đen nhánh. Cậu đang nằm trong một căn phòng nhỏ hẹp, sàn nhà ẩm ướt lạnh lẽo. Lại nghe được tiếng thở hổn hển yếu ớt bên tai, thì ra là âm thanh của chính mình. Thẩm Cố Bắc tự ngẫm lại một trăm hai chục giây, mới nhận rõ được hiện thực, cái chỗ quỷ quái này không phải là quan tài của cậu. Tay cậu bị trói ngược ra đằng sau lưng, cổ tay bị cứa đến rách da, cơn đau rõ ràng đang nhắc nhở Thẩm Cố Bắc rằng: Cậu còn sống. Phòng tối. Play giam cầm. Vừa mới sống lại đã kíc. thích như vậy rồi?! Nhớ lại vài phút trước, Thẩm Cố Bắc còn đang vênh váo nhảy Disco trong chính tang lễ của mình, thuận tiện dùng suy nghĩ để an ủi kẻ thù truyền kiếp - Trịnh An Nam đã quỳ ba ngày ba đêm. 5 Hai người bọn họ từ trước đến nay vẫn luôn ở thế đối đầu với nhau căng đến mức không thể hòa giải, tình hình vẫn luôn như nước với lửa. Thẩm Cố Bắc cho rằng… Trích đoạn:..."Vất vả cho anh rồi." Thẩm Cố Bắc rót cho y ly trà, nhàn nhạt nói, "Tôi còn tưởng anh sẽ sắp xếp phòng cho bọn tôi ở khách sạn chứ, từ chỗ nào tìm thấy nhà thế?""Mượn được." Giang Ngữ Hạ trả lời, "Gần nhất nhận được vài đơn đầu tư của mấy sếp lớn, tiền lời cũng có, khách đều rất vừa lòng. Do cậu nói muốn tìm chỗ ở mà khách sạn gần đây đều hết phòng, tôi liền nghĩ rằng bọn họ có thể giúp.""Thì ra là thế." Thẩm Cố Bắc chậm rì rì đong đưa chén trà, ngữ khí phi thường vui mừng, "Năng lực xã giao của anh đã có tiến bộ rồi.""Không phải tôi, là La Thanh." Giang Ngữ Hạ trả lời, "Tôi chỉ phụ trách phần vận hành, gần nhất còn nói chuyện hợp tác, còn phần giao lưu, tất cả đều là do cậu La phụ trách.""......" Không ngờ được....Mọi người vào wordpress nhà tụi này đọc full chương nhé.Xin giải pass bên dưới (pass ko dấu ko cách ko hoa):Chương 50: Sinh nhật Trịnh An Nam vào mùa nào? (Gợi ý: Chương 40 – Chương 45) Gồm 7 chữ.
Cá Mặn Ngu Ngốc Cũng Muốn Yêu ĐươngTác giả: Tam Vô Thị Manh ĐiểmTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Thẩm Cố Bắc! Thẩm Cố Bắc!" 2 Tiếng kêu đòi mạng ấy cuối cùng cũng đánh thức được Thẩm Cố Bắc ra khỏi cơn mơ. Chậm rãi mở to mắt, lọt vào trong tầm nhìn là một mảnh đen nhánh. Cậu đang nằm trong một căn phòng nhỏ hẹp, sàn nhà ẩm ướt lạnh lẽo. Lại nghe được tiếng thở hổn hển yếu ớt bên tai, thì ra là âm thanh của chính mình. Thẩm Cố Bắc tự ngẫm lại một trăm hai chục giây, mới nhận rõ được hiện thực, cái chỗ quỷ quái này không phải là quan tài của cậu. Tay cậu bị trói ngược ra đằng sau lưng, cổ tay bị cứa đến rách da, cơn đau rõ ràng đang nhắc nhở Thẩm Cố Bắc rằng: Cậu còn sống. Phòng tối. Play giam cầm. Vừa mới sống lại đã kíc. thích như vậy rồi?! Nhớ lại vài phút trước, Thẩm Cố Bắc còn đang vênh váo nhảy Disco trong chính tang lễ của mình, thuận tiện dùng suy nghĩ để an ủi kẻ thù truyền kiếp - Trịnh An Nam đã quỳ ba ngày ba đêm. 5 Hai người bọn họ từ trước đến nay vẫn luôn ở thế đối đầu với nhau căng đến mức không thể hòa giải, tình hình vẫn luôn như nước với lửa. Thẩm Cố Bắc cho rằng… Trích đoạn:..."Vất vả cho anh rồi." Thẩm Cố Bắc rót cho y ly trà, nhàn nhạt nói, "Tôi còn tưởng anh sẽ sắp xếp phòng cho bọn tôi ở khách sạn chứ, từ chỗ nào tìm thấy nhà thế?""Mượn được." Giang Ngữ Hạ trả lời, "Gần nhất nhận được vài đơn đầu tư của mấy sếp lớn, tiền lời cũng có, khách đều rất vừa lòng. Do cậu nói muốn tìm chỗ ở mà khách sạn gần đây đều hết phòng, tôi liền nghĩ rằng bọn họ có thể giúp.""Thì ra là thế." Thẩm Cố Bắc chậm rì rì đong đưa chén trà, ngữ khí phi thường vui mừng, "Năng lực xã giao của anh đã có tiến bộ rồi.""Không phải tôi, là La Thanh." Giang Ngữ Hạ trả lời, "Tôi chỉ phụ trách phần vận hành, gần nhất còn nói chuyện hợp tác, còn phần giao lưu, tất cả đều là do cậu La phụ trách.""......" Không ngờ được....Mọi người vào wordpress nhà tụi này đọc full chương nhé.Xin giải pass bên dưới (pass ko dấu ko cách ko hoa):Chương 50: Sinh nhật Trịnh An Nam vào mùa nào? (Gợi ý: Chương 40 – Chương 45) Gồm 7 chữ.