Tác giả:

Ta mặc quần áo đồng phục lên người, đồng phục màu đỏ thẫm màu máu khiến ta cảm thấy hơi rùng mình, màu máu sẽ nhắc lại cho ta cái chết kiếp trước. Kiếp trước ta đã chết rồi, chết một cách vô cùng xinh đẹp, bị người anh trai không cùng huyết thống của mình mỉm cười dịu dàng cắn cổ chết, máu tươi phun ba thước, đầy trời là màu đỏ. Tên khốn đó cắn xong còn không quên li3m li3m mặt ta, thoả mãn nói cảm ơn vì bữa ăn ngon! Mỗi khi nghĩ lại ta lại cảm thấy thật là "ba chấm", nói đến mới nhớ, trong tủ lạnh nhà ta luôn chất đống thứ nước màu đỏ máu, mà tên khốn kia luôn miệng kêu là nước sốt cà chua -.-! Lại nữa hắn thường xuyên cùng ta đi hiến máu, mà hiến ở phòng khám tư nhân của bạn hắn, mỗi lần đều rút của ta cả ngàn cc máu, hắn sẽ ở bên cạnh dịu dàng nhìn ta, lưỡi đỏ khẽ li3m. Ôi mẹ ơi rốt cuộc con đã làm gì suốt mấy chục năm qua mà sống chung nhà với tên khốn kia! Sau khi chết đi trong cái chết tức tưởi, ta vậy mà mở mắt, vẫn còn sống sờ sờ trọng sinh đến thế giới khác, việc đầu tiên ta…

Chương 70: Chương 70

Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu!Tác giả: Cá BasaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTa mặc quần áo đồng phục lên người, đồng phục màu đỏ thẫm màu máu khiến ta cảm thấy hơi rùng mình, màu máu sẽ nhắc lại cho ta cái chết kiếp trước. Kiếp trước ta đã chết rồi, chết một cách vô cùng xinh đẹp, bị người anh trai không cùng huyết thống của mình mỉm cười dịu dàng cắn cổ chết, máu tươi phun ba thước, đầy trời là màu đỏ. Tên khốn đó cắn xong còn không quên li3m li3m mặt ta, thoả mãn nói cảm ơn vì bữa ăn ngon! Mỗi khi nghĩ lại ta lại cảm thấy thật là "ba chấm", nói đến mới nhớ, trong tủ lạnh nhà ta luôn chất đống thứ nước màu đỏ máu, mà tên khốn kia luôn miệng kêu là nước sốt cà chua -.-! Lại nữa hắn thường xuyên cùng ta đi hiến máu, mà hiến ở phòng khám tư nhân của bạn hắn, mỗi lần đều rút của ta cả ngàn cc máu, hắn sẽ ở bên cạnh dịu dàng nhìn ta, lưỡi đỏ khẽ li3m. Ôi mẹ ơi rốt cuộc con đã làm gì suốt mấy chục năm qua mà sống chung nhà với tên khốn kia! Sau khi chết đi trong cái chết tức tưởi, ta vậy mà mở mắt, vẫn còn sống sờ sờ trọng sinh đến thế giới khác, việc đầu tiên ta… Cá BasaIvy sau đó im lặng ngồi nghe Harley kể về chuyện của mình và Joker, cảm xúc của cô nàng đi từ cảm thông, tới nghi hoặc, sau đó tới tức giận!  "Cái gì? Lại còn thế? Đồ thần kinh!" Ivy phủi một nắm vỏ hạt dưa đi, lại lấy thêm một nắm cho vào tay."Hoá ra "Hoàng tử tội phạm" của Gotham lại là loại người như vậy! Harley, cô không giận sao? Để một kẻ như thế chà đạp lên tình cảm, còn muốn giết cậu nữa!"  Harley ủ dột lau nước mắt."Anh ta tiêm thuốc mê vào tôi, sau đó trói tôi lên tên lửa tự chế phóng đi, may mắn nó bị xịt ngòi nổ, rơi xuống nơi này."  Ivy chẳng còn gì để nói nữa, đau lòng vuốt vuốt tóc cho Harley.  Câu chuyện của Harley khiến cho Ivy nhớ về trước kia, đã từng, cũng có một cô gái ngu ngốc tên là Pamela Isley, vì yêu mà tự mình hiến dâng bản thân cho người cô ta yêu thí nghiệm, sau đó trở thành một con quái vật xấu xí, còn người tình hoàn mỹ kia sau khi ném cô ta vào bệnh viện liền biến mất, để mặc cô ta phát điên vì sức mạnh và sự đau đớn.  Độc dược ăn mòn tâm trí, khiến cho Pamela trở thành Poison Ivy, trở thành một loại kịch độc với mọi tên đàn ông, chỉ cần một nụ hôn sẽ gi3t chết bất kì ai.  "Harley, có muốn trả thù không? Trả thù lại Joker." Ivy nhẹ nhàng nói với Harley."Hắn xứng đáng phải trả giá cho những gì đã làm với cô! Tổn thương, hành hạ, giết người, cô phải trả thù lại tất cả!"  "Trả thù Puddin?" Harley ngơ ngẩn nhìn Ivy."Thế nhưng tôi yêu Puddin...!yêu tới có thể chết vì anh ấy..."  Ivy tức giận cắn răng, lắc lắc vai Harley.  "Tỉnh lại đi! Hắn không yêu cô, đồ ngu ạ! Joker mãi mãi sẽ không bao giờ biết cái gì gọi là yêu!"  "Giết hắn đi! Hắn không xứng đáng với tình yêu của cô! Sau khi giết hắn, linh hồn và trái tim của cô sẽ được tự do, tin tôi đi Harley!"  Tự do, giống như tôi đã từng.  Tự do?  Harley mở to mắt.  Sống ở một thế giới không có ngài J, cô sẽ làm một Harley Quinn không có Joker, không cần phải sống vì một người không yêu mình nữa!  "Đúng vậy! Giết Puddin!" Harley vui mừng vỗ tay, sau đó quay sang ôm lấy Ivy."Red, cậu thật tuyệt, cuối cùng tôi cũng hiểu ra rồi."  Ivy vuốt v e Harley, đột nhiên cảm giác như một người mẹ có con gái đã trưởng thành.  "Tôi yêu Puddin đơn giản là bởi vì anh ta vẫn còn sống, giết quách anh ta đi, tôi sẽ không còn yêu anh ta nữa! Red, tôi sẽ tự do!"  Harley nhảy lên, nở một nụ cười cuồng dại.  "Đúng vậy, không còn Puddin, sẽ chỉ còn một Harley Quinn tự do!"  "Red, cái thứ nước xanh lè này là sao vậy? Uống nó tôi sẽ không chết giống như một con ếch ộp đấy chứ? Hay là cô đang âm mưu biến tôi thành giống như cô đấy? Thôi đi, tôi không thích da của mìn có màu xanh lục..." Trong lúc Harley còn đang lải nhải, Ivy nhét thẳng cái cốc nước xanh lè vào miệng Harley.  "Cô dám phun thử xem!" Ivy trừng mắt với Harley, khiến cho Harley chỉ có thể ấm ức nuốt xuống.  "Red...!ghê quá..." Harley buồn nôn ngã xuống ghế dựa.  "Đây là một loại Serum đặc chế của tôi, cho cô cũng là liều duy nhất đấy!" Ivy tức giận lườm Harley, đôi mắt xanh lục xinh đẹp loé lên.  "Ực..." Harley nuốt nước bọt, sau đó mò dậy hỏi."Serum đặc chế? Có tác dụng gì sao?"  "Cô chỉ cần nhảy lên một chút sẽ biết." Ivy tự tin cười.  Harley bán tin bán nghi nhảy lên, cô nhẹ nhàng nhảy lên những 1 mét rưỡi!  "Ha ha ha...!Red, tuyệt quá, tôi giống như đã mạnh lên thật nhiều! Woohoo!" Harley nhẹ nhàng leo trèo trên những lan can, cơ thể dẻo dai mềm mại linh hoạt tựa như một con báo đầy sức mạnh.  Ivy mỉm cười nhìn Harley thí nghiệm sức mạnh, sau đó cô cau mày nhìn số điện thoại trong máy, sắc mặt vô cùng khó chịu.  Thật sự...!không hề muốn liên lạc với hắn...  Thế nhưng...  Ivy nhìn về phía Harley.  Muốn giúp Harley đánh bại "Hoàng tử tội phạm" Joker, cũng chỉ có thể liên lạc với hắn thôi.  "Alo? Là tôi, chúng ta có thể gặp nhau không? Tôi muốn nói chuyện."  "Âm mưu? Anh coi trọng bản thân mình quá đấy."  "Như vậy 9 giờ tối nay ở nơi đó."  Ivy cúp máy, trong lòng cảm thấy nặng nề tới khó thở."Harley! Đứng dậy khỏi ngực tôi ngay!"  Hoá ra nãy giờ Harley tựa đầu lên ngực Ivy!  "Hi ha...!Red, cậu vừa nói chuyện với ai vậy, giọng nói thực quen thuộc..." Harley tò mò xoa cằm."Nè, không phải là một người tình của cậu đấy chứ Red?"  "Agh...!Harley, câm miệng!"  9 giờ tối, Ivy để Harley ở trong nhà xem phim trên ti vi, thay quần áo đi ta ngoài.  "Không được đi theo, ở nhà canh nhà cho tốt, Harley!" Ivy trừng mắt cảnh cáo Harley một hồi, sau đó đóng cửa rời đi.  Harley ngồi trên ghế chờ cho Ivy đóng cửa đi, trong lòng cười đắc ý.  Cậu tưởng không cho tôi đi theo thì xong sao, Harley Quinn muốn đi đâu đều không ai có thể ngăn cẳn được Red ạ!  Nhanh chóng, Harley men theo Ivy mò tới nơi hẹn, thật bất ngờ là...  "Là hắn!!?" Harley kinh ngạc hét lên.  ---.

Cá Basa

Ivy sau đó im lặng ngồi nghe Harley kể về chuyện của mình và Joker, cảm xúc của cô nàng đi từ cảm thông, tới nghi hoặc, sau đó tới tức giận!

 

 

"Cái gì? Lại còn thế? Đồ thần kinh!" Ivy phủi một nắm vỏ hạt dưa đi, lại lấy thêm một nắm cho vào tay.

"Hoá ra "Hoàng tử tội phạm" của Gotham lại là loại người như vậy! Harley, cô không giận sao? Để một kẻ như thế chà đạp lên tình cảm, còn muốn giết cậu nữa!"

 

 

Harley ủ dột lau nước mắt.

"Anh ta tiêm thuốc mê vào tôi, sau đó trói tôi lên tên lửa tự chế phóng đi, may mắn nó bị xịt ngòi nổ, rơi xuống nơi này."

 

 

Ivy chẳng còn gì để nói nữa, đau lòng vuốt vuốt tóc cho Harley.

 

 

Câu chuyện của Harley khiến cho Ivy nhớ về trước kia, đã từng, cũng có một cô gái ngu ngốc tên là Pamela Isley, vì yêu mà tự mình hiến dâng bản thân cho người cô ta yêu thí nghiệm, sau đó trở thành một con quái vật xấu xí, còn người tình hoàn mỹ kia sau khi ném cô ta vào bệnh viện liền biến mất, để mặc cô ta phát điên vì sức mạnh và sự đau đớn.

 

 

Độc dược ăn mòn tâm trí, khiến cho Pamela trở thành Poison Ivy, trở thành một loại kịch độc với mọi tên đàn ông, chỉ cần một nụ hôn sẽ gi3t chết bất kì ai.

 

 

"Harley, có muốn trả thù không? Trả thù lại Joker." Ivy nhẹ nhàng nói với Harley.

"Hắn xứng đáng phải trả giá cho những gì đã làm với cô! Tổn thương, hành hạ, giết người, cô phải trả thù lại tất cả!"

 

 

"Trả thù Puddin?" Harley ngơ ngẩn nhìn Ivy.

"Thế nhưng tôi yêu Puddin...!yêu tới có thể chết vì anh ấy..."

 

 

Ivy tức giận cắn răng, lắc lắc vai Harley.

 

 

"Tỉnh lại đi! Hắn không yêu cô, đồ ngu ạ! Joker mãi mãi sẽ không bao giờ biết cái gì gọi là yêu!"

 

 

"Giết hắn đi! Hắn không xứng đáng với tình yêu của cô! Sau khi giết hắn, linh hồn và trái tim của cô sẽ được tự do, tin tôi đi Harley!"

 

 

Tự do, giống như tôi đã từng.

 

 

Tự do?

 

 

Harley mở to mắt.

 

 

Sống ở một thế giới không có ngài J, cô sẽ làm một Harley Quinn không có Joker, không cần phải sống vì một người không yêu mình nữa!

 

 

"Đúng vậy! Giết Puddin!" Harley vui mừng vỗ tay, sau đó quay sang ôm lấy Ivy.

"Red, cậu thật tuyệt, cuối cùng tôi cũng hiểu ra rồi."

 

 

Ivy vuốt v e Harley, đột nhiên cảm giác như một người mẹ có con gái đã trưởng thành.

 

 

"Tôi yêu Puddin đơn giản là bởi vì anh ta vẫn còn sống, giết quách anh ta đi, tôi sẽ không còn yêu anh ta nữa! Red, tôi sẽ tự do!"

 

 

Harley nhảy lên, nở một nụ cười cuồng dại.

 

 

"Đúng vậy, không còn Puddin, sẽ chỉ còn một Harley Quinn tự do!"

 

 

"Red, cái thứ nước xanh lè này là sao vậy? Uống nó tôi sẽ không chết giống như một con ếch ộp đấy chứ? Hay là cô đang âm mưu biến tôi thành giống như cô đấy? Thôi đi, tôi không thích da của mìn có màu xanh lục..." Trong lúc Harley còn đang lải nhải, Ivy nhét thẳng cái cốc nước xanh lè vào miệng Harley.

 

 

"Cô dám phun thử xem!" Ivy trừng mắt với Harley, khiến cho Harley chỉ có thể ấm ức nuốt xuống.

 

 

"Red...!ghê quá..." Harley buồn nôn ngã xuống ghế dựa.

 

 

"Đây là một loại Serum đặc chế của tôi, cho cô cũng là liều duy nhất đấy!" Ivy tức giận lườm Harley, đôi mắt xanh lục xinh đẹp loé lên.

 

 

"Ực..." Harley nuốt nước bọt, sau đó mò dậy hỏi.

"Serum đặc chế? Có tác dụng gì sao?"

 

 

"Cô chỉ cần nhảy lên một chút sẽ biết." Ivy tự tin cười.

 

 

Harley bán tin bán nghi nhảy lên, cô nhẹ nhàng nhảy lên những 1 mét rưỡi!

 

 

"Ha ha ha...!Red, tuyệt quá, tôi giống như đã mạnh lên thật nhiều! Woohoo!" Harley nhẹ nhàng leo trèo trên những lan can, cơ thể dẻo dai mềm mại linh hoạt tựa như một con báo đầy sức mạnh.

 

 

Ivy mỉm cười nhìn Harley thí nghiệm sức mạnh, sau đó cô cau mày nhìn số điện thoại trong máy, sắc mặt vô cùng khó chịu.

 

 

Thật sự...!không hề muốn liên lạc với hắn...

 

 

Thế nhưng...

 

 

Ivy nhìn về phía Harley.

 

 

Muốn giúp Harley đánh bại "Hoàng tử tội phạm" Joker, cũng chỉ có thể liên lạc với hắn thôi.

 

 

"Alo? Là tôi, chúng ta có thể gặp nhau không? Tôi muốn nói chuyện."

 

 

"Âm mưu? Anh coi trọng bản thân mình quá đấy."

 

 

"Như vậy 9 giờ tối nay ở nơi đó."

 

 

Ivy cúp máy, trong lòng cảm thấy nặng nề tới khó thở.

"Harley! Đứng dậy khỏi ngực tôi ngay!"

 

 

Hoá ra nãy giờ Harley tựa đầu lên ngực Ivy!

 

 

"Hi ha...!Red, cậu vừa nói chuyện với ai vậy, giọng nói thực quen thuộc..." Harley tò mò xoa cằm.

"Nè, không phải là một người tình của cậu đấy chứ Red?"

 

 

"Agh...!Harley, câm miệng!"

 

 

9 giờ tối, Ivy để Harley ở trong nhà xem phim trên ti vi, thay quần áo đi ta ngoài.

 

 

"Không được đi theo, ở nhà canh nhà cho tốt, Harley!" Ivy trừng mắt cảnh cáo Harley một hồi, sau đó đóng cửa rời đi.

 

 

Harley ngồi trên ghế chờ cho Ivy đóng cửa đi, trong lòng cười đắc ý.

 

 

Cậu tưởng không cho tôi đi theo thì xong sao, Harley Quinn muốn đi đâu đều không ai có thể ngăn cẳn được Red ạ!

 

 

Nhanh chóng, Harley men theo Ivy mò tới nơi hẹn, thật bất ngờ là...

 

 

"Là hắn!!?" Harley kinh ngạc hét lên.

 

 

---.

Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu!Tác giả: Cá BasaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTa mặc quần áo đồng phục lên người, đồng phục màu đỏ thẫm màu máu khiến ta cảm thấy hơi rùng mình, màu máu sẽ nhắc lại cho ta cái chết kiếp trước. Kiếp trước ta đã chết rồi, chết một cách vô cùng xinh đẹp, bị người anh trai không cùng huyết thống của mình mỉm cười dịu dàng cắn cổ chết, máu tươi phun ba thước, đầy trời là màu đỏ. Tên khốn đó cắn xong còn không quên li3m li3m mặt ta, thoả mãn nói cảm ơn vì bữa ăn ngon! Mỗi khi nghĩ lại ta lại cảm thấy thật là "ba chấm", nói đến mới nhớ, trong tủ lạnh nhà ta luôn chất đống thứ nước màu đỏ máu, mà tên khốn kia luôn miệng kêu là nước sốt cà chua -.-! Lại nữa hắn thường xuyên cùng ta đi hiến máu, mà hiến ở phòng khám tư nhân của bạn hắn, mỗi lần đều rút của ta cả ngàn cc máu, hắn sẽ ở bên cạnh dịu dàng nhìn ta, lưỡi đỏ khẽ li3m. Ôi mẹ ơi rốt cuộc con đã làm gì suốt mấy chục năm qua mà sống chung nhà với tên khốn kia! Sau khi chết đi trong cái chết tức tưởi, ta vậy mà mở mắt, vẫn còn sống sờ sờ trọng sinh đến thế giới khác, việc đầu tiên ta… Cá BasaIvy sau đó im lặng ngồi nghe Harley kể về chuyện của mình và Joker, cảm xúc của cô nàng đi từ cảm thông, tới nghi hoặc, sau đó tới tức giận!  "Cái gì? Lại còn thế? Đồ thần kinh!" Ivy phủi một nắm vỏ hạt dưa đi, lại lấy thêm một nắm cho vào tay."Hoá ra "Hoàng tử tội phạm" của Gotham lại là loại người như vậy! Harley, cô không giận sao? Để một kẻ như thế chà đạp lên tình cảm, còn muốn giết cậu nữa!"  Harley ủ dột lau nước mắt."Anh ta tiêm thuốc mê vào tôi, sau đó trói tôi lên tên lửa tự chế phóng đi, may mắn nó bị xịt ngòi nổ, rơi xuống nơi này."  Ivy chẳng còn gì để nói nữa, đau lòng vuốt vuốt tóc cho Harley.  Câu chuyện của Harley khiến cho Ivy nhớ về trước kia, đã từng, cũng có một cô gái ngu ngốc tên là Pamela Isley, vì yêu mà tự mình hiến dâng bản thân cho người cô ta yêu thí nghiệm, sau đó trở thành một con quái vật xấu xí, còn người tình hoàn mỹ kia sau khi ném cô ta vào bệnh viện liền biến mất, để mặc cô ta phát điên vì sức mạnh và sự đau đớn.  Độc dược ăn mòn tâm trí, khiến cho Pamela trở thành Poison Ivy, trở thành một loại kịch độc với mọi tên đàn ông, chỉ cần một nụ hôn sẽ gi3t chết bất kì ai.  "Harley, có muốn trả thù không? Trả thù lại Joker." Ivy nhẹ nhàng nói với Harley."Hắn xứng đáng phải trả giá cho những gì đã làm với cô! Tổn thương, hành hạ, giết người, cô phải trả thù lại tất cả!"  "Trả thù Puddin?" Harley ngơ ngẩn nhìn Ivy."Thế nhưng tôi yêu Puddin...!yêu tới có thể chết vì anh ấy..."  Ivy tức giận cắn răng, lắc lắc vai Harley.  "Tỉnh lại đi! Hắn không yêu cô, đồ ngu ạ! Joker mãi mãi sẽ không bao giờ biết cái gì gọi là yêu!"  "Giết hắn đi! Hắn không xứng đáng với tình yêu của cô! Sau khi giết hắn, linh hồn và trái tim của cô sẽ được tự do, tin tôi đi Harley!"  Tự do, giống như tôi đã từng.  Tự do?  Harley mở to mắt.  Sống ở một thế giới không có ngài J, cô sẽ làm một Harley Quinn không có Joker, không cần phải sống vì một người không yêu mình nữa!  "Đúng vậy! Giết Puddin!" Harley vui mừng vỗ tay, sau đó quay sang ôm lấy Ivy."Red, cậu thật tuyệt, cuối cùng tôi cũng hiểu ra rồi."  Ivy vuốt v e Harley, đột nhiên cảm giác như một người mẹ có con gái đã trưởng thành.  "Tôi yêu Puddin đơn giản là bởi vì anh ta vẫn còn sống, giết quách anh ta đi, tôi sẽ không còn yêu anh ta nữa! Red, tôi sẽ tự do!"  Harley nhảy lên, nở một nụ cười cuồng dại.  "Đúng vậy, không còn Puddin, sẽ chỉ còn một Harley Quinn tự do!"  "Red, cái thứ nước xanh lè này là sao vậy? Uống nó tôi sẽ không chết giống như một con ếch ộp đấy chứ? Hay là cô đang âm mưu biến tôi thành giống như cô đấy? Thôi đi, tôi không thích da của mìn có màu xanh lục..." Trong lúc Harley còn đang lải nhải, Ivy nhét thẳng cái cốc nước xanh lè vào miệng Harley.  "Cô dám phun thử xem!" Ivy trừng mắt với Harley, khiến cho Harley chỉ có thể ấm ức nuốt xuống.  "Red...!ghê quá..." Harley buồn nôn ngã xuống ghế dựa.  "Đây là một loại Serum đặc chế của tôi, cho cô cũng là liều duy nhất đấy!" Ivy tức giận lườm Harley, đôi mắt xanh lục xinh đẹp loé lên.  "Ực..." Harley nuốt nước bọt, sau đó mò dậy hỏi."Serum đặc chế? Có tác dụng gì sao?"  "Cô chỉ cần nhảy lên một chút sẽ biết." Ivy tự tin cười.  Harley bán tin bán nghi nhảy lên, cô nhẹ nhàng nhảy lên những 1 mét rưỡi!  "Ha ha ha...!Red, tuyệt quá, tôi giống như đã mạnh lên thật nhiều! Woohoo!" Harley nhẹ nhàng leo trèo trên những lan can, cơ thể dẻo dai mềm mại linh hoạt tựa như một con báo đầy sức mạnh.  Ivy mỉm cười nhìn Harley thí nghiệm sức mạnh, sau đó cô cau mày nhìn số điện thoại trong máy, sắc mặt vô cùng khó chịu.  Thật sự...!không hề muốn liên lạc với hắn...  Thế nhưng...  Ivy nhìn về phía Harley.  Muốn giúp Harley đánh bại "Hoàng tử tội phạm" Joker, cũng chỉ có thể liên lạc với hắn thôi.  "Alo? Là tôi, chúng ta có thể gặp nhau không? Tôi muốn nói chuyện."  "Âm mưu? Anh coi trọng bản thân mình quá đấy."  "Như vậy 9 giờ tối nay ở nơi đó."  Ivy cúp máy, trong lòng cảm thấy nặng nề tới khó thở."Harley! Đứng dậy khỏi ngực tôi ngay!"  Hoá ra nãy giờ Harley tựa đầu lên ngực Ivy!  "Hi ha...!Red, cậu vừa nói chuyện với ai vậy, giọng nói thực quen thuộc..." Harley tò mò xoa cằm."Nè, không phải là một người tình của cậu đấy chứ Red?"  "Agh...!Harley, câm miệng!"  9 giờ tối, Ivy để Harley ở trong nhà xem phim trên ti vi, thay quần áo đi ta ngoài.  "Không được đi theo, ở nhà canh nhà cho tốt, Harley!" Ivy trừng mắt cảnh cáo Harley một hồi, sau đó đóng cửa rời đi.  Harley ngồi trên ghế chờ cho Ivy đóng cửa đi, trong lòng cười đắc ý.  Cậu tưởng không cho tôi đi theo thì xong sao, Harley Quinn muốn đi đâu đều không ai có thể ngăn cẳn được Red ạ!  Nhanh chóng, Harley men theo Ivy mò tới nơi hẹn, thật bất ngờ là...  "Là hắn!!?" Harley kinh ngạc hét lên.  ---.

Chương 70: Chương 70