Ta mặc quần áo đồng phục lên người, đồng phục màu đỏ thẫm màu máu khiến ta cảm thấy hơi rùng mình, màu máu sẽ nhắc lại cho ta cái chết kiếp trước. Kiếp trước ta đã chết rồi, chết một cách vô cùng xinh đẹp, bị người anh trai không cùng huyết thống của mình mỉm cười dịu dàng cắn cổ chết, máu tươi phun ba thước, đầy trời là màu đỏ. Tên khốn đó cắn xong còn không quên li3m li3m mặt ta, thoả mãn nói cảm ơn vì bữa ăn ngon! Mỗi khi nghĩ lại ta lại cảm thấy thật là "ba chấm", nói đến mới nhớ, trong tủ lạnh nhà ta luôn chất đống thứ nước màu đỏ máu, mà tên khốn kia luôn miệng kêu là nước sốt cà chua -.-! Lại nữa hắn thường xuyên cùng ta đi hiến máu, mà hiến ở phòng khám tư nhân của bạn hắn, mỗi lần đều rút của ta cả ngàn cc máu, hắn sẽ ở bên cạnh dịu dàng nhìn ta, lưỡi đỏ khẽ li3m. Ôi mẹ ơi rốt cuộc con đã làm gì suốt mấy chục năm qua mà sống chung nhà với tên khốn kia! Sau khi chết đi trong cái chết tức tưởi, ta vậy mà mở mắt, vẫn còn sống sờ sờ trọng sinh đến thế giới khác, việc đầu tiên ta…
Chương 99: 99: After Story
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu!Tác giả: Cá BasaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTa mặc quần áo đồng phục lên người, đồng phục màu đỏ thẫm màu máu khiến ta cảm thấy hơi rùng mình, màu máu sẽ nhắc lại cho ta cái chết kiếp trước. Kiếp trước ta đã chết rồi, chết một cách vô cùng xinh đẹp, bị người anh trai không cùng huyết thống của mình mỉm cười dịu dàng cắn cổ chết, máu tươi phun ba thước, đầy trời là màu đỏ. Tên khốn đó cắn xong còn không quên li3m li3m mặt ta, thoả mãn nói cảm ơn vì bữa ăn ngon! Mỗi khi nghĩ lại ta lại cảm thấy thật là "ba chấm", nói đến mới nhớ, trong tủ lạnh nhà ta luôn chất đống thứ nước màu đỏ máu, mà tên khốn kia luôn miệng kêu là nước sốt cà chua -.-! Lại nữa hắn thường xuyên cùng ta đi hiến máu, mà hiến ở phòng khám tư nhân của bạn hắn, mỗi lần đều rút của ta cả ngàn cc máu, hắn sẽ ở bên cạnh dịu dàng nhìn ta, lưỡi đỏ khẽ li3m. Ôi mẹ ơi rốt cuộc con đã làm gì suốt mấy chục năm qua mà sống chung nhà với tên khốn kia! Sau khi chết đi trong cái chết tức tưởi, ta vậy mà mở mắt, vẫn còn sống sờ sờ trọng sinh đến thế giới khác, việc đầu tiên ta… Cá BasaThực ra thì cảm giác được 1 tên bi3n thái yêu cũng không tệ lắm, quan trọng là bạn phải học được cách hưởng thụ. Giống như tôi. --- "Tiểu Hi, trời sáng rồi." Bàn tay ấm áp lay động cô gái trên giường ngủ, mái tóc đen nhánh xõa tung trên ga giường trắng tinh khôi, một đoạn cổ chân trắng nõn lộ ra bên ngoài không khí , cũng lộ ra sợi dây xích nhỏ nhắn cùng khóa chân màu xanh ngọc trên mắt cá chân xinh đẹp. Hạ Tiểu Hi mơ màng rời khỏi chăn ấm áp, bị ánh mặt trời xuyên qua khung cửa sổ khiến cho phiền não, vừa muốn rụt cổ về lại trong chăn thì ngay lập tức liền bị một bàn tay chế ngự, nhẹ nhàng ôm vào lòng. "Không nghe lời anh trai, hửm?" Cô tựa như một con mèo con lấy lòng tựa đầu vào lồ ng ngực hắn khẽ dụi."Không mà! " Hắn cười khẽ, lấy ra một chiếc khăn nhẹ nhàng lau mặt cho cô, bàn tay thuần thục cởi ra nút áo ngủ, thay một bộ váy màu trắng xinh đẹp, giống như chăm sóc một con búp bê sứ dễ vỡ, nâng niu vạn phần. Khi bàn tay chạm tới chiến vòng xích chân, đôi mắt Hạ Tử Lăng hơi ám trầm lóe lên một chút, khóe môi cong cong hôn lên trán cô hỏi: "Bây giờ cùng anh trai đi dạo nhé, được hay không?" Hạ Tiểu Hi lắc lắc đầu, ôm lấy cổ hắn. Cô đâu có quyền từ chối, đúng chứ? Khóa chân được mở ra, Hạ Tử Lăng ôm cô vào lòng, bế ra khỏi căn phòng màu trắng ngột ngạt này.Bên ngoài bầu trời màu xanh thật đẹp, Hạ Tiểu Hi đung đưa chân, lại bị hắn ngắt nhéo lại: "Nghịch ngợm, anh trai đánh rơi em bây giờ." "Tử Lăng, hai bàn chân này đâu còn đi được nữa, chính anh đã đánh gãy nó cơ mà, sao em còn phải mang khóa chân."Cô ủy khuất nằm trong lòng hắn, tức giận cào cào lồ ng ngực cường tráng. Vì để em sẽ không chạy mất chứ sao? Nghĩ tới cảnh Hạ Tiểu Hi sẽ xù lông lên cào mặt hắn nếu hắn dám nói những lời này, Hạ Tử Lăng lắc đầu cười, ánh mắt ôn nhu nhìn cô nói: "Bao giờ Tiểu Hi khiến cho anh trai tin rằng Tiểu Hi yêu anh trai nhiều hơn anh trai yêu em, thì anh sẽ không xích Tiểu Hi lại nữa." Cô chớp mắt, nắm lấy bàn tay hắn hung hăng nói: "Nhất ngôn cửu đỉnh!" Hắn cười: "Tất nhiên!" Khi đó anh trai sẽ không xích em lại, mà sẽ hảo hảo yêu thương em, đem máu của em rút cạn, lưu giữ cơ thể và trái tim xinh đẹp của em làm tiêu bản, ngày ngày giữ bên người. Cho tới chết!
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu!Tác giả: Cá BasaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTa mặc quần áo đồng phục lên người, đồng phục màu đỏ thẫm màu máu khiến ta cảm thấy hơi rùng mình, màu máu sẽ nhắc lại cho ta cái chết kiếp trước. Kiếp trước ta đã chết rồi, chết một cách vô cùng xinh đẹp, bị người anh trai không cùng huyết thống của mình mỉm cười dịu dàng cắn cổ chết, máu tươi phun ba thước, đầy trời là màu đỏ. Tên khốn đó cắn xong còn không quên li3m li3m mặt ta, thoả mãn nói cảm ơn vì bữa ăn ngon! Mỗi khi nghĩ lại ta lại cảm thấy thật là "ba chấm", nói đến mới nhớ, trong tủ lạnh nhà ta luôn chất đống thứ nước màu đỏ máu, mà tên khốn kia luôn miệng kêu là nước sốt cà chua -.-! Lại nữa hắn thường xuyên cùng ta đi hiến máu, mà hiến ở phòng khám tư nhân của bạn hắn, mỗi lần đều rút của ta cả ngàn cc máu, hắn sẽ ở bên cạnh dịu dàng nhìn ta, lưỡi đỏ khẽ li3m. Ôi mẹ ơi rốt cuộc con đã làm gì suốt mấy chục năm qua mà sống chung nhà với tên khốn kia! Sau khi chết đi trong cái chết tức tưởi, ta vậy mà mở mắt, vẫn còn sống sờ sờ trọng sinh đến thế giới khác, việc đầu tiên ta… Cá BasaThực ra thì cảm giác được 1 tên bi3n thái yêu cũng không tệ lắm, quan trọng là bạn phải học được cách hưởng thụ. Giống như tôi. --- "Tiểu Hi, trời sáng rồi." Bàn tay ấm áp lay động cô gái trên giường ngủ, mái tóc đen nhánh xõa tung trên ga giường trắng tinh khôi, một đoạn cổ chân trắng nõn lộ ra bên ngoài không khí , cũng lộ ra sợi dây xích nhỏ nhắn cùng khóa chân màu xanh ngọc trên mắt cá chân xinh đẹp. Hạ Tiểu Hi mơ màng rời khỏi chăn ấm áp, bị ánh mặt trời xuyên qua khung cửa sổ khiến cho phiền não, vừa muốn rụt cổ về lại trong chăn thì ngay lập tức liền bị một bàn tay chế ngự, nhẹ nhàng ôm vào lòng. "Không nghe lời anh trai, hửm?" Cô tựa như một con mèo con lấy lòng tựa đầu vào lồ ng ngực hắn khẽ dụi."Không mà! " Hắn cười khẽ, lấy ra một chiếc khăn nhẹ nhàng lau mặt cho cô, bàn tay thuần thục cởi ra nút áo ngủ, thay một bộ váy màu trắng xinh đẹp, giống như chăm sóc một con búp bê sứ dễ vỡ, nâng niu vạn phần. Khi bàn tay chạm tới chiến vòng xích chân, đôi mắt Hạ Tử Lăng hơi ám trầm lóe lên một chút, khóe môi cong cong hôn lên trán cô hỏi: "Bây giờ cùng anh trai đi dạo nhé, được hay không?" Hạ Tiểu Hi lắc lắc đầu, ôm lấy cổ hắn. Cô đâu có quyền từ chối, đúng chứ? Khóa chân được mở ra, Hạ Tử Lăng ôm cô vào lòng, bế ra khỏi căn phòng màu trắng ngột ngạt này.Bên ngoài bầu trời màu xanh thật đẹp, Hạ Tiểu Hi đung đưa chân, lại bị hắn ngắt nhéo lại: "Nghịch ngợm, anh trai đánh rơi em bây giờ." "Tử Lăng, hai bàn chân này đâu còn đi được nữa, chính anh đã đánh gãy nó cơ mà, sao em còn phải mang khóa chân."Cô ủy khuất nằm trong lòng hắn, tức giận cào cào lồ ng ngực cường tráng. Vì để em sẽ không chạy mất chứ sao? Nghĩ tới cảnh Hạ Tiểu Hi sẽ xù lông lên cào mặt hắn nếu hắn dám nói những lời này, Hạ Tử Lăng lắc đầu cười, ánh mắt ôn nhu nhìn cô nói: "Bao giờ Tiểu Hi khiến cho anh trai tin rằng Tiểu Hi yêu anh trai nhiều hơn anh trai yêu em, thì anh sẽ không xích Tiểu Hi lại nữa." Cô chớp mắt, nắm lấy bàn tay hắn hung hăng nói: "Nhất ngôn cửu đỉnh!" Hắn cười: "Tất nhiên!" Khi đó anh trai sẽ không xích em lại, mà sẽ hảo hảo yêu thương em, đem máu của em rút cạn, lưu giữ cơ thể và trái tim xinh đẹp của em làm tiêu bản, ngày ngày giữ bên người. Cho tới chết!
Biến Thái Đừng Chạy Lại Đây Để Ta Yêu!Tác giả: Cá BasaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTa mặc quần áo đồng phục lên người, đồng phục màu đỏ thẫm màu máu khiến ta cảm thấy hơi rùng mình, màu máu sẽ nhắc lại cho ta cái chết kiếp trước. Kiếp trước ta đã chết rồi, chết một cách vô cùng xinh đẹp, bị người anh trai không cùng huyết thống của mình mỉm cười dịu dàng cắn cổ chết, máu tươi phun ba thước, đầy trời là màu đỏ. Tên khốn đó cắn xong còn không quên li3m li3m mặt ta, thoả mãn nói cảm ơn vì bữa ăn ngon! Mỗi khi nghĩ lại ta lại cảm thấy thật là "ba chấm", nói đến mới nhớ, trong tủ lạnh nhà ta luôn chất đống thứ nước màu đỏ máu, mà tên khốn kia luôn miệng kêu là nước sốt cà chua -.-! Lại nữa hắn thường xuyên cùng ta đi hiến máu, mà hiến ở phòng khám tư nhân của bạn hắn, mỗi lần đều rút của ta cả ngàn cc máu, hắn sẽ ở bên cạnh dịu dàng nhìn ta, lưỡi đỏ khẽ li3m. Ôi mẹ ơi rốt cuộc con đã làm gì suốt mấy chục năm qua mà sống chung nhà với tên khốn kia! Sau khi chết đi trong cái chết tức tưởi, ta vậy mà mở mắt, vẫn còn sống sờ sờ trọng sinh đến thế giới khác, việc đầu tiên ta… Cá BasaThực ra thì cảm giác được 1 tên bi3n thái yêu cũng không tệ lắm, quan trọng là bạn phải học được cách hưởng thụ. Giống như tôi. --- "Tiểu Hi, trời sáng rồi." Bàn tay ấm áp lay động cô gái trên giường ngủ, mái tóc đen nhánh xõa tung trên ga giường trắng tinh khôi, một đoạn cổ chân trắng nõn lộ ra bên ngoài không khí , cũng lộ ra sợi dây xích nhỏ nhắn cùng khóa chân màu xanh ngọc trên mắt cá chân xinh đẹp. Hạ Tiểu Hi mơ màng rời khỏi chăn ấm áp, bị ánh mặt trời xuyên qua khung cửa sổ khiến cho phiền não, vừa muốn rụt cổ về lại trong chăn thì ngay lập tức liền bị một bàn tay chế ngự, nhẹ nhàng ôm vào lòng. "Không nghe lời anh trai, hửm?" Cô tựa như một con mèo con lấy lòng tựa đầu vào lồ ng ngực hắn khẽ dụi."Không mà! " Hắn cười khẽ, lấy ra một chiếc khăn nhẹ nhàng lau mặt cho cô, bàn tay thuần thục cởi ra nút áo ngủ, thay một bộ váy màu trắng xinh đẹp, giống như chăm sóc một con búp bê sứ dễ vỡ, nâng niu vạn phần. Khi bàn tay chạm tới chiến vòng xích chân, đôi mắt Hạ Tử Lăng hơi ám trầm lóe lên một chút, khóe môi cong cong hôn lên trán cô hỏi: "Bây giờ cùng anh trai đi dạo nhé, được hay không?" Hạ Tiểu Hi lắc lắc đầu, ôm lấy cổ hắn. Cô đâu có quyền từ chối, đúng chứ? Khóa chân được mở ra, Hạ Tử Lăng ôm cô vào lòng, bế ra khỏi căn phòng màu trắng ngột ngạt này.Bên ngoài bầu trời màu xanh thật đẹp, Hạ Tiểu Hi đung đưa chân, lại bị hắn ngắt nhéo lại: "Nghịch ngợm, anh trai đánh rơi em bây giờ." "Tử Lăng, hai bàn chân này đâu còn đi được nữa, chính anh đã đánh gãy nó cơ mà, sao em còn phải mang khóa chân."Cô ủy khuất nằm trong lòng hắn, tức giận cào cào lồ ng ngực cường tráng. Vì để em sẽ không chạy mất chứ sao? Nghĩ tới cảnh Hạ Tiểu Hi sẽ xù lông lên cào mặt hắn nếu hắn dám nói những lời này, Hạ Tử Lăng lắc đầu cười, ánh mắt ôn nhu nhìn cô nói: "Bao giờ Tiểu Hi khiến cho anh trai tin rằng Tiểu Hi yêu anh trai nhiều hơn anh trai yêu em, thì anh sẽ không xích Tiểu Hi lại nữa." Cô chớp mắt, nắm lấy bàn tay hắn hung hăng nói: "Nhất ngôn cửu đỉnh!" Hắn cười: "Tất nhiên!" Khi đó anh trai sẽ không xích em lại, mà sẽ hảo hảo yêu thương em, đem máu của em rút cạn, lưu giữ cơ thể và trái tim xinh đẹp của em làm tiêu bản, ngày ngày giữ bên người. Cho tới chết!