Ngày hè nóng bức, tới buổi tối rồi mà vẫn oi bức như vậy. Điều hoà phòng thu âm chạy vù vù, chỉnh nhiệt độ khá thấp. Nguyễn Ngưng tháo tai nghe xuống, không dấu vết xoa xoa lòng bàn tay. Tay của cô gái nhỏ nhắn, trắng nõn non mềm, đầu ngón tay bị đông lạnh đến trắng bệch. Nhưng cô không nói gì, ngẩng đầu, xuyên thấu qua cửa kính, trông mong nhìn đạo diễn lồng tiếng đứng sau bàn hoà âm. “Được rồi, công việc hôm nay đến đây thôi, mọi người hoàn thành rất tốt.” Đạo diễn hài lòng nói. Nguyễn Ngưng thả lỏng, ngoan ngoãn cong môi cười với đạo diễn, sau đó cúi đầu dọn dẹp tài liệu. Dọn hết đồ xong, cô ôm chặt tập tài liệu vào trong ngực, giống như con thỏ, nhanh như chớp trốn ra khỏi phòng ghi âm như cái hầm băng. Đạo diễn tuyên bố kết thúc công việc, vừa đúng thời gian ăn cơm tối, có người ồn ào muốn đạo diễn mời khách ăn cơm. Phòng thu âm tổng cộng cũng chỉ có sáu, bảy người, đạo diễn hào phóng đáp ứng, lập tức gọi điện thoại đến quán thịt nước quen thuộc đặt chỗ, mấy cậu con trai càng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...