Trong phòng họp, hai vị giám đốc đang cãi nhau ầm ĩ. Còn mười phút nữa công ty đã phải bắt đầu hội nghị quý này, trước bàn hội nghị hai vị giám đốc tranh cãi đến mức mặt đỏ cổ thô. Một đám nhân viên tham gia hội nghị đến can ngăn, ở cửa phòng họp đứng không ít người. “Nếu ông có thể thuyết phục được Lâm tổng thì coi như ông có bản lĩnh. ”“Lâm tổng mới vừa tiếp nhận công ty, đối với mấy việc này cũng không rõ lắm, ông muốn đi nói bừa sao?”“Ông tưởng tôi giống như ông chắc?”Cách đó không xa, cửa thang máy “Đinh” một tiếng mở ra. Người vây xem bên ngoài thoáng nhìn thấy bóng dáng ở chỗ rẽ, vội vàng lui lại sau một bước, cúi đầu chào “Lâm tổng. ”Đám người nhanh chóng tránh ra, Lâm Sơ Huỳnh một thân váy dẫm lên giày cao gót chậm rãi đi tới, tóc dài lượn sóng khoác trên vai, ý vị thâm trường nhìn bọn họ. Phòng họp lập tức yên tĩnh từ trên xuống dưới. Kiều Quả đi lên đẩy cửa ra, nhóm giám đốc trước bàn đã đứng đứng đắn đắn mà ngồi tại vị trí của mình, giống như lúc nãy không phát sinh chuyện…
Chương 63
Trắng Trợn Táo BạoTác giả: Khương Chi NgưTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong phòng họp, hai vị giám đốc đang cãi nhau ầm ĩ. Còn mười phút nữa công ty đã phải bắt đầu hội nghị quý này, trước bàn hội nghị hai vị giám đốc tranh cãi đến mức mặt đỏ cổ thô. Một đám nhân viên tham gia hội nghị đến can ngăn, ở cửa phòng họp đứng không ít người. “Nếu ông có thể thuyết phục được Lâm tổng thì coi như ông có bản lĩnh. ”“Lâm tổng mới vừa tiếp nhận công ty, đối với mấy việc này cũng không rõ lắm, ông muốn đi nói bừa sao?”“Ông tưởng tôi giống như ông chắc?”Cách đó không xa, cửa thang máy “Đinh” một tiếng mở ra. Người vây xem bên ngoài thoáng nhìn thấy bóng dáng ở chỗ rẽ, vội vàng lui lại sau một bước, cúi đầu chào “Lâm tổng. ”Đám người nhanh chóng tránh ra, Lâm Sơ Huỳnh một thân váy dẫm lên giày cao gót chậm rãi đi tới, tóc dài lượn sóng khoác trên vai, ý vị thâm trường nhìn bọn họ. Phòng họp lập tức yên tĩnh từ trên xuống dưới. Kiều Quả đi lên đẩy cửa ra, nhóm giám đốc trước bàn đã đứng đứng đắn đắn mà ngồi tại vị trí của mình, giống như lúc nãy không phát sinh chuyện… Trái tim nóng.Tài xế trong xe cẩn thận hạ nhiệt độ, im lặng hoàn toàn ngoài lái xe thì y như người máyCửa sổ xe cũng không đóng kín, hơi lộ ra một khe nhỏ.Cảm xúc dưới lòng bàn tay cực kỳ tốt, khiến trong nháy mắt Lục Yến Lâm bị mê hoặc, rốt cuộc Lâm Sơ Huỳnh uống nhiều rượu rồi nói bừa, hay là cố ý.Tầm mắt của anh liền đặt lên người cô, khóe môi hơi cong lên, giọng nói mát lạnh: “Em muốn hạ nhiệt bằng phương pháp vật lý, hay –––“Lục Yến Lâm chưa nói xong.Lâm Sơ Huỳnh bị gợi lên hứng thú: “Hay là cái gì?”Cô ngược lại muốn nghe xem anh sẽ trả lời thế nào.“Xoa xoa?”Lục Yến Lâm hỏi lại.Có vẻ đây là lần đầu tiên nói vậy nên trên mặt anh có chút khác biệt, ánh mắt cũng không trầm tĩnh như bình thường nữa.Lâm Sơ Huỳnh giật mình đứng hình vài giây mới xác định Lục Yến Lâm đúng là nói “xoa xoa”, tay cô còn nắm lấy tay anh không buông.Rốt cuộc không nhịn được, cười rộ lên.Tiếng cười thanh thúy dễ nghe quanh quẩn bên trong xe, sắc mặt của Lục Yến Lâm không đổi nhưng giữa hai đầu mày có thể thấy độ cong nhăn lại.“Má ơi, chú hai anh vậy mà lại nói như vậy.” Lâm Sơ Huỳnh sắp cười đến điên rồi, tựa lưng vào ghế ngồi, “Xoa xoa?”Cô nhẹ nhàng cắn m.
Trái tim nóng.
Tài xế trong xe cẩn thận hạ nhiệt độ, im lặng hoàn toàn ngoài lái xe thì y như người máy
Cửa sổ xe cũng không đóng kín, hơi lộ ra một khe nhỏ.
Cảm xúc dưới lòng bàn tay cực kỳ tốt, khiến trong nháy mắt Lục Yến Lâm bị mê hoặc, rốt cuộc Lâm Sơ Huỳnh uống nhiều rượu rồi nói bừa, hay là cố ý.
Tầm mắt của anh liền đặt lên người cô, khóe môi hơi cong lên, giọng nói mát lạnh: “Em muốn hạ nhiệt bằng phương pháp vật lý, hay –––“
Lục Yến Lâm chưa nói xong.
Lâm Sơ Huỳnh bị gợi lên hứng thú: “Hay là cái gì?”
Cô ngược lại muốn nghe xem anh sẽ trả lời thế nào.
“Xoa xoa?”
Lục Yến Lâm hỏi lại.
Có vẻ đây là lần đầu tiên nói vậy nên trên mặt anh có chút khác biệt, ánh mắt cũng không trầm tĩnh như bình thường nữa.
Lâm Sơ Huỳnh giật mình đứng hình vài giây mới xác định Lục Yến Lâm đúng là nói “xoa xoa”, tay cô còn nắm lấy tay anh không buông.
Rốt cuộc không nhịn được, cười rộ lên.
Tiếng cười thanh thúy dễ nghe quanh quẩn bên trong xe, sắc mặt của Lục Yến Lâm không đổi nhưng giữa hai đầu mày có thể thấy độ cong nhăn lại.
“Má ơi, chú hai anh vậy mà lại nói như vậy.” Lâm Sơ Huỳnh sắp cười đến điên rồi, tựa lưng vào ghế ngồi, “Xoa xoa?”
Cô nhẹ nhàng cắn m.
Trắng Trợn Táo BạoTác giả: Khương Chi NgưTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTrong phòng họp, hai vị giám đốc đang cãi nhau ầm ĩ. Còn mười phút nữa công ty đã phải bắt đầu hội nghị quý này, trước bàn hội nghị hai vị giám đốc tranh cãi đến mức mặt đỏ cổ thô. Một đám nhân viên tham gia hội nghị đến can ngăn, ở cửa phòng họp đứng không ít người. “Nếu ông có thể thuyết phục được Lâm tổng thì coi như ông có bản lĩnh. ”“Lâm tổng mới vừa tiếp nhận công ty, đối với mấy việc này cũng không rõ lắm, ông muốn đi nói bừa sao?”“Ông tưởng tôi giống như ông chắc?”Cách đó không xa, cửa thang máy “Đinh” một tiếng mở ra. Người vây xem bên ngoài thoáng nhìn thấy bóng dáng ở chỗ rẽ, vội vàng lui lại sau một bước, cúi đầu chào “Lâm tổng. ”Đám người nhanh chóng tránh ra, Lâm Sơ Huỳnh một thân váy dẫm lên giày cao gót chậm rãi đi tới, tóc dài lượn sóng khoác trên vai, ý vị thâm trường nhìn bọn họ. Phòng họp lập tức yên tĩnh từ trên xuống dưới. Kiều Quả đi lên đẩy cửa ra, nhóm giám đốc trước bàn đã đứng đứng đắn đắn mà ngồi tại vị trí của mình, giống như lúc nãy không phát sinh chuyện… Trái tim nóng.Tài xế trong xe cẩn thận hạ nhiệt độ, im lặng hoàn toàn ngoài lái xe thì y như người máyCửa sổ xe cũng không đóng kín, hơi lộ ra một khe nhỏ.Cảm xúc dưới lòng bàn tay cực kỳ tốt, khiến trong nháy mắt Lục Yến Lâm bị mê hoặc, rốt cuộc Lâm Sơ Huỳnh uống nhiều rượu rồi nói bừa, hay là cố ý.Tầm mắt của anh liền đặt lên người cô, khóe môi hơi cong lên, giọng nói mát lạnh: “Em muốn hạ nhiệt bằng phương pháp vật lý, hay –––“Lục Yến Lâm chưa nói xong.Lâm Sơ Huỳnh bị gợi lên hứng thú: “Hay là cái gì?”Cô ngược lại muốn nghe xem anh sẽ trả lời thế nào.“Xoa xoa?”Lục Yến Lâm hỏi lại.Có vẻ đây là lần đầu tiên nói vậy nên trên mặt anh có chút khác biệt, ánh mắt cũng không trầm tĩnh như bình thường nữa.Lâm Sơ Huỳnh giật mình đứng hình vài giây mới xác định Lục Yến Lâm đúng là nói “xoa xoa”, tay cô còn nắm lấy tay anh không buông.Rốt cuộc không nhịn được, cười rộ lên.Tiếng cười thanh thúy dễ nghe quanh quẩn bên trong xe, sắc mặt của Lục Yến Lâm không đổi nhưng giữa hai đầu mày có thể thấy độ cong nhăn lại.“Má ơi, chú hai anh vậy mà lại nói như vậy.” Lâm Sơ Huỳnh sắp cười đến điên rồi, tựa lưng vào ghế ngồi, “Xoa xoa?”Cô nhẹ nhàng cắn m.