Mặt trăng khổng lồ treo cao phía chân trời, bốn phía mây mù lượn lờ hệt như một tấm màn che, ngăn không cho ánh trăng trong trẻo lạnh lùng trút xuống. Trước cửa sổ sát đất sáng ngời, phản chiếu —— Bóng hình chồng lên nhau. Tấm lưng gầy mềm mại của cô gái dán sát vào lồng ngực vạm vỡ của người đàn ông, da thịt trắng như tuyết ửng hồng. Ngón tay thon dài của người đàn ông lại hệt như một chiếc cối xay, chậm rãi bao lấy những đốt ngón tay mảnh khảnh của cô gái. Một giây sau, mười ngón tay đan vào nhau, nặng nề chống lên tấm kính. “Ưm…” Hạ Nam Chi nức nở. Giữa hơi thở thoang thoảng mùi hương lạnh, trong bóng tối quanh quẩn dụ/c vọng hoang dã, nguy hiểm lại gợi cảm, quen thuộc mà trầm luân. Cô bỗng nhiên mở hé hàng mi ướt át, tầm mắt đụng phải tấm kính trong suốt như đang treo lơ lửng và ánh đèn neon rực rỡ của thành phố dưới chân, tựa như chỉ cần sơ sẩy là sẽ ngã xuống thế giới phàm trần. Năm giác quan như bị sợi tơ điều khiển, giữa lúc đê mê, cô hoảng hốt phát hiện trên tấm kính thủy…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...