Tiếng gió gào thét bên ngoài hơi dừng lại, Thẩm Du Khanh ra lệnh dừng xe nghỉ ngơi. Nàng ôm bình nước nóng vào trong ngực, đội mũ choàng kín đầu, bọc mình trong chiếc áo lông cáo nhưng vẫn không thể cản được gió lạnh ở Mạc Bắc. Thẩm Du Khanh thở ra một một hơi, lập tức tan thành sương trắng, Lục Hà đổi nước nóng đưa qua, chạm vào da thịt lạnh thấu xương của nàng, đau lòng khuyên nhủ: "Bên ngoài gió lớn, tiểu thư trở lại xe ngựa nghỉ ngơi đi." Tay áo tung bay theo gió, làn váy đỏ thẫm thấp thoáng lộ ra từ dưới vạt áo, Thẩm Du Khanh lắc đầu, vẻ mặt buồn chán nói: "Chúng ta ra ngoài đi dạo một chút, hít thở không khí." Hơn nửa thời gian trong 3 tháng qua là ngồi trên xe ngựa, ngồi cũng đến mệt. "Tiểu thư yên tâm, Hành Thứ sử nói chỉ còn mấy ngày nữa có thể tới Thượng Quận." Lục Hà trấn an. Thẩm Du Khanh chiếu lệ gật đầu, thần sắc trong mắt không rõ. Nàng vội vàng xuất giá, chỉ kịp chuẩn bị trong vài ngày, đến giờ đã rời Thượng Kinh được 3 tháng rồi. Đi từ khi trời còn thu, đến giờ đã…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...