Ngày hạ cánh ở thành phố Minh Hải, trời mưa lất phất. Trong sảnh đón khách của sân bay, một người đàn ông trung niên đang háo hức chờ đợi. Khoảng hơn mười phút sau, cuối cùng ông ấy cũng nhìn thấy một dáng người mảnh mai bước ra. Vì phải bay hơn mười tiếng đồng hồ nên người này ăn mặc rất giản dị, một chiếc váy hai dây rộng thùng thình màu xanh khói, đi một đôi giày vải màu trắng, mái tóc dài được búi lên, khuôn mặt mộc mạc không chút trang điểm. Tay phải cô kéo một chiếc vali thật lớn, trên cổ tay trái vắt một chiếc áo khoác mỏng màu trắng, sau khi ra ngoài cô ngoái nhìn xung quanh, gương mặt có chút ngái ngủ. Người đàn ông trung niên vội vàng vẫy tay ra hiệu. Cô gái nhìn thấy ông thì đi tới, mỉm cười chào hỏi: “Chú Chung.” “Cô chủ, mệt lắm rồi đúng không, nhanh lên xe về nhà thôi.” Chú Chung nhận hành lý từ tay cô. Giang Nại buông tay ra: “Cám ơn chú Chung, làm phiền chú rồi.” “Không phiền, việc nên làm mà.” Chú Chung ân cần nói, “Đồ ăn trong nhà đã chuẩn bị xong, mọi người đều đang…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...