"Công tử! Công tử -------!" "Lão gia, ngài tạm tha cho công tử đi, cầu xin ngài, thân thể công tử không khỏe, tha cho y đi..." Âm thanh sắc bén mang theo mấy phần khóc nức nở, Giang Quyện đột nhiên tỉnh dậy từ trong mộng, y còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì thì bị người ta kéo mạnh một cái ngã nhào trên đất. Đau, đau quá. Ý thức của Giang Quyện hỗn độn miễn cưỡng tỉnh táo mấy phần. "Giang Quyện, ta không quan tâm ngươi có nguyện ý hay không, Thượng Thư phủ chúng ta phải đưa người vào Ly Vương phủ, phải là ngươi." Một người đàn ông trung niên mặc quan phục vẻ mặt chán ghét nói: "Ngươi đừng quên, là ngươi đẩy Tiểu Niệm vào trong hồ." Ly Vương phủ? Tiểu Niệm? Ông ta đang nói gì vậy? Giang Quyện càng nghe càng quen tai, trong lòng y dâng lên một tia không ổn. Ngừng một chút, người đàn ông trung niên liếc mắt nhìn nha hoàn khóc như con hát, liền nói với y: "Chỉ cần ngươi đàng hoàng gả vào Ly Vương phủ, chuyện của ngươi và Tiểu Niệm có thể bỏ qua." Ngữ khí của ông ta khinh bỉ, tư…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...