Tác giả:

Editor: demcodon Bên ngoài “rầm” một tiếng cửa phòng mở ra, dọa người trong lúc ngủ mơ hoảng sợ theo bản năng trở mình, chỉ là thân thể này mới vừa hoạt động một nửa thì nhìn thấy một đống thịt rũ đến mép giường, cả người “rầm” một tiếng nện xuống đất nhìn rất rắn chắc. Người đau, đầu đau, chậm rãi mở to mắt, ánh vào mắt chính là vài bóng người vọt vào cửa. Trên người đàn ông và phụ nữ mặc hơi kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, cánh tay trơn bóng lộ ở bên ngoài, trong đó càng có người cắt tóc tới tai. Sở Từ lập tức nhịn không được nhíu mày, vừa định mở miệng lại cúi đầu nhìn thấy thân hình mình lúc này, tròng mắt lập tức trợn to ra. Thân hình mập chảy mỡ, một lớp chồng lên một lớp như bánh ngàn lớp này là của nàng sao? Không đúng! Nàng nhớ rõ vừa rồi nàng mơ một giấc mơ, mơ thấy một ít đồ vật xa lạ. Trong mơ có một người cô gái mập mạp mà xấu xí trình diễn một trò khôi hài, hơi buồn cười nhưng giấc mơ kia rất chân thật, giống như là ký ức…… Thân hình trước mắt này của nàng? Chẳng lẽ còn…

Chương 199: Mượn tiền để dùng

Vợ Quân Nhân Đừng Xằng BậyTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEditor: demcodon Bên ngoài “rầm” một tiếng cửa phòng mở ra, dọa người trong lúc ngủ mơ hoảng sợ theo bản năng trở mình, chỉ là thân thể này mới vừa hoạt động một nửa thì nhìn thấy một đống thịt rũ đến mép giường, cả người “rầm” một tiếng nện xuống đất nhìn rất rắn chắc. Người đau, đầu đau, chậm rãi mở to mắt, ánh vào mắt chính là vài bóng người vọt vào cửa. Trên người đàn ông và phụ nữ mặc hơi kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, cánh tay trơn bóng lộ ở bên ngoài, trong đó càng có người cắt tóc tới tai. Sở Từ lập tức nhịn không được nhíu mày, vừa định mở miệng lại cúi đầu nhìn thấy thân hình mình lúc này, tròng mắt lập tức trợn to ra. Thân hình mập chảy mỡ, một lớp chồng lên một lớp như bánh ngàn lớp này là của nàng sao? Không đúng! Nàng nhớ rõ vừa rồi nàng mơ một giấc mơ, mơ thấy một ít đồ vật xa lạ. Trong mơ có một người cô gái mập mạp mà xấu xí trình diễn một trò khôi hài, hơi buồn cười nhưng giấc mơ kia rất chân thật, giống như là ký ức…… Thân hình trước mắt này của nàng? Chẳng lẽ còn… Editor: demcodonMà người dì này sau khi gả cho người ngoài thôn mới biết được chồng mình là người bạo lực, hút thuốc uống rượu. Có đôi khi mấy lần còn đi với người khác ra ngoài đánh bạc. Người dượng này là con một trong nhà. Cho nên các trưởng bối đều dung túng ông. Mà dì sau khi gả vào, bà không có năng lực kiềm chế được chồng, thường xuyên bị nhà chồng ghét bỏ. Bởi vậy thời gian đầu mới kết hôn cũng từng nhiều lần về nhà mẹ. Thậm chí cầu xin ba mẹ và anh em của mình có thể đón mình về, chỉ tiếc không có thể như ý nguyện.Lúc dì tuổi trẻ rất nhiều lần đều là bị người nhà chồng trói về, ầm ĩ không ít lần. Cuối cùng vết thương chồng chất bản thân bà. Bởi vậy thời gian dài hơi buồn bực không vui, thân thể cũng không được khỏe.Lúc Sở Từ vừa mới tới nơi này thì nghe Sở Đường nói qua không ít về khái niệm nam nữ bình đẳng. Lúc ấy cũng cảm thấy mới lạ, thậm chí còn có cảm giác mong đợi. Nhưng sau này lại phát hiện ra cũng không khác trước kia là mấy. Nhưng là phụ nữ có cơ hội ra ngoài nhiều hơn mà thôi. Những ngươi đàn ông vẫn coi phụ nữ như vật sở hữu của mình. Phụ nữ lấy chồng lại càng bị nhà chồng hạn chế hơn. Loại quan niệm này đã ăn sâu bén rễ cũng chỉ vừa mới bắt đầu có một chút thay đổi mà thôi."Em họ, em cũng đừng trách mẹ chị nhiều năm như vậy không quan tâm em... Thật sự là bà ngay cả bản thân cũng không quan tâm được. Mỗi lần về nhà ngoại, ba chị và bà nội chị đều nhìn bà chằm chằm giống như nhìn trộm. Ngay cả anh chị cũng vậy, nếu không phải bên ba chị không có anh em ruột, cũng sẽ không để cho anh chị thường đến nhà ông bà ngoại." Tần Trường Tố thở dài một hơi nói.Cô là bé gái, từ nhỏ không ít khi bị bà nội xem thường. Nhưng cũng may anh cô đối xử tốt với cô, làm cháu nội đích tôn trong nhà, anh trai vẫn rất uy nghiêm.Sở Từ chỉ gật đầu, xác thực không để ý chuyện này. Thậm chí nếu hôm nay hai anh em này không đến nhà thì nàng đã không nhớ nổi mình còn người dì.Hai anh em ở cũng không bao lâu. Sau khi ăn cơm xong lại nói chuyện chưa đến nửa tiếng đã đứng dậy tạm biệt. Lúc Sở Từ tiễn người ra cửa thì phát hiện Vương thị đứng cách đó không xa nhón chân nhìn vào, cũng không biết đợi ở bên ngoài bao lâu.Sở Từ coi như không phát hiện, mà hai anh em Tần Trường Bình nhìn thấy Vương thị sắc mặt cũng xụ xuống, hơi khó coi.Lúc này Vương thị thật vất vả nhìn thấy hai anh em đi ra. Cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi, đi đến trước mặt hai người vội vàng nói: "Tao nhờ người đưa em họ mày đi thị trấn khám bệnh, nhất thời sốt ruột cũng không mang theo tiền. Hai đứa tụi bây trước lấy ra chút tiền cho tao mượn dùng."Tần Trường Bình giật khóe miệng."Mợ, nãy giờ cũng hơn một tiếng. Nếu mợ về nhà cũng sớm nên lấy được rồi chứ?" Tần Trường Tố vội vàng nói."Tao không phải không nghĩ tới hai tụi bây có thể ở lâu như vậy sao? Có lẽ là ăn không ít cơm phải không? Tao cũng nhìn thấy vừa là thịt viên vừa là thịt lát, so với quán ăn còn phong phú hơn. Thiên Dũng đáng thương nhà tao, chị họ anh họ ăn hăng hái như vậy. Nó lại phải bị chịu tội lớn như vậy..." Vương thị lại nói."Mợ đừng nói như vậy, Thiên Dũng cũng không phải hai anh em cháu đánh!" Tần Trường Bình cũng hơi nóng nảy.Nhìn xem hôm nay người mợ này đã làm chuyện gì, không có gì chính xác. May mắn có Từ Vân Liệt, nếu không bọn họ không phải trợ Trụ vi ngược sao? Đến lúc đó không ép Sở Từ xuống đài được, còn không bị Sở Từ trách sao?Ngoài ra, cả nhà mợ biết rõ Sở Từ không có đáng sợ như lời đồn đãi, trước nay cũng không làm rõ. Cả ngày bôi đen hai chị em Sở Từ, làm hại bọn họ còn tưởng rằng Sở Từ thật sự là đứa ăn trộm lừa gạt mọi người là chính! Nếu sớm biết rằng tính cách Sở Từ như thế, làm sao cho đến hôm nay mới bắt đầu qua lại chứ?

Vợ Quân Nhân Đừng Xằng BậyTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEditor: demcodon Bên ngoài “rầm” một tiếng cửa phòng mở ra, dọa người trong lúc ngủ mơ hoảng sợ theo bản năng trở mình, chỉ là thân thể này mới vừa hoạt động một nửa thì nhìn thấy một đống thịt rũ đến mép giường, cả người “rầm” một tiếng nện xuống đất nhìn rất rắn chắc. Người đau, đầu đau, chậm rãi mở to mắt, ánh vào mắt chính là vài bóng người vọt vào cửa. Trên người đàn ông và phụ nữ mặc hơi kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, cánh tay trơn bóng lộ ở bên ngoài, trong đó càng có người cắt tóc tới tai. Sở Từ lập tức nhịn không được nhíu mày, vừa định mở miệng lại cúi đầu nhìn thấy thân hình mình lúc này, tròng mắt lập tức trợn to ra. Thân hình mập chảy mỡ, một lớp chồng lên một lớp như bánh ngàn lớp này là của nàng sao? Không đúng! Nàng nhớ rõ vừa rồi nàng mơ một giấc mơ, mơ thấy một ít đồ vật xa lạ. Trong mơ có một người cô gái mập mạp mà xấu xí trình diễn một trò khôi hài, hơi buồn cười nhưng giấc mơ kia rất chân thật, giống như là ký ức…… Thân hình trước mắt này của nàng? Chẳng lẽ còn… Editor: demcodonMà người dì này sau khi gả cho người ngoài thôn mới biết được chồng mình là người bạo lực, hút thuốc uống rượu. Có đôi khi mấy lần còn đi với người khác ra ngoài đánh bạc. Người dượng này là con một trong nhà. Cho nên các trưởng bối đều dung túng ông. Mà dì sau khi gả vào, bà không có năng lực kiềm chế được chồng, thường xuyên bị nhà chồng ghét bỏ. Bởi vậy thời gian đầu mới kết hôn cũng từng nhiều lần về nhà mẹ. Thậm chí cầu xin ba mẹ và anh em của mình có thể đón mình về, chỉ tiếc không có thể như ý nguyện.Lúc dì tuổi trẻ rất nhiều lần đều là bị người nhà chồng trói về, ầm ĩ không ít lần. Cuối cùng vết thương chồng chất bản thân bà. Bởi vậy thời gian dài hơi buồn bực không vui, thân thể cũng không được khỏe.Lúc Sở Từ vừa mới tới nơi này thì nghe Sở Đường nói qua không ít về khái niệm nam nữ bình đẳng. Lúc ấy cũng cảm thấy mới lạ, thậm chí còn có cảm giác mong đợi. Nhưng sau này lại phát hiện ra cũng không khác trước kia là mấy. Nhưng là phụ nữ có cơ hội ra ngoài nhiều hơn mà thôi. Những ngươi đàn ông vẫn coi phụ nữ như vật sở hữu của mình. Phụ nữ lấy chồng lại càng bị nhà chồng hạn chế hơn. Loại quan niệm này đã ăn sâu bén rễ cũng chỉ vừa mới bắt đầu có một chút thay đổi mà thôi."Em họ, em cũng đừng trách mẹ chị nhiều năm như vậy không quan tâm em... Thật sự là bà ngay cả bản thân cũng không quan tâm được. Mỗi lần về nhà ngoại, ba chị và bà nội chị đều nhìn bà chằm chằm giống như nhìn trộm. Ngay cả anh chị cũng vậy, nếu không phải bên ba chị không có anh em ruột, cũng sẽ không để cho anh chị thường đến nhà ông bà ngoại." Tần Trường Tố thở dài một hơi nói.Cô là bé gái, từ nhỏ không ít khi bị bà nội xem thường. Nhưng cũng may anh cô đối xử tốt với cô, làm cháu nội đích tôn trong nhà, anh trai vẫn rất uy nghiêm.Sở Từ chỉ gật đầu, xác thực không để ý chuyện này. Thậm chí nếu hôm nay hai anh em này không đến nhà thì nàng đã không nhớ nổi mình còn người dì.Hai anh em ở cũng không bao lâu. Sau khi ăn cơm xong lại nói chuyện chưa đến nửa tiếng đã đứng dậy tạm biệt. Lúc Sở Từ tiễn người ra cửa thì phát hiện Vương thị đứng cách đó không xa nhón chân nhìn vào, cũng không biết đợi ở bên ngoài bao lâu.Sở Từ coi như không phát hiện, mà hai anh em Tần Trường Bình nhìn thấy Vương thị sắc mặt cũng xụ xuống, hơi khó coi.Lúc này Vương thị thật vất vả nhìn thấy hai anh em đi ra. Cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi, đi đến trước mặt hai người vội vàng nói: "Tao nhờ người đưa em họ mày đi thị trấn khám bệnh, nhất thời sốt ruột cũng không mang theo tiền. Hai đứa tụi bây trước lấy ra chút tiền cho tao mượn dùng."Tần Trường Bình giật khóe miệng."Mợ, nãy giờ cũng hơn một tiếng. Nếu mợ về nhà cũng sớm nên lấy được rồi chứ?" Tần Trường Tố vội vàng nói."Tao không phải không nghĩ tới hai tụi bây có thể ở lâu như vậy sao? Có lẽ là ăn không ít cơm phải không? Tao cũng nhìn thấy vừa là thịt viên vừa là thịt lát, so với quán ăn còn phong phú hơn. Thiên Dũng đáng thương nhà tao, chị họ anh họ ăn hăng hái như vậy. Nó lại phải bị chịu tội lớn như vậy..." Vương thị lại nói."Mợ đừng nói như vậy, Thiên Dũng cũng không phải hai anh em cháu đánh!" Tần Trường Bình cũng hơi nóng nảy.Nhìn xem hôm nay người mợ này đã làm chuyện gì, không có gì chính xác. May mắn có Từ Vân Liệt, nếu không bọn họ không phải trợ Trụ vi ngược sao? Đến lúc đó không ép Sở Từ xuống đài được, còn không bị Sở Từ trách sao?Ngoài ra, cả nhà mợ biết rõ Sở Từ không có đáng sợ như lời đồn đãi, trước nay cũng không làm rõ. Cả ngày bôi đen hai chị em Sở Từ, làm hại bọn họ còn tưởng rằng Sở Từ thật sự là đứa ăn trộm lừa gạt mọi người là chính! Nếu sớm biết rằng tính cách Sở Từ như thế, làm sao cho đến hôm nay mới bắt đầu qua lại chứ?

Vợ Quân Nhân Đừng Xằng BậyTác giả: Niên Tiểu HoaTruyện Cổ Đại, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEditor: demcodon Bên ngoài “rầm” một tiếng cửa phòng mở ra, dọa người trong lúc ngủ mơ hoảng sợ theo bản năng trở mình, chỉ là thân thể này mới vừa hoạt động một nửa thì nhìn thấy một đống thịt rũ đến mép giường, cả người “rầm” một tiếng nện xuống đất nhìn rất rắn chắc. Người đau, đầu đau, chậm rãi mở to mắt, ánh vào mắt chính là vài bóng người vọt vào cửa. Trên người đàn ông và phụ nữ mặc hơi kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, cánh tay trơn bóng lộ ở bên ngoài, trong đó càng có người cắt tóc tới tai. Sở Từ lập tức nhịn không được nhíu mày, vừa định mở miệng lại cúi đầu nhìn thấy thân hình mình lúc này, tròng mắt lập tức trợn to ra. Thân hình mập chảy mỡ, một lớp chồng lên một lớp như bánh ngàn lớp này là của nàng sao? Không đúng! Nàng nhớ rõ vừa rồi nàng mơ một giấc mơ, mơ thấy một ít đồ vật xa lạ. Trong mơ có một người cô gái mập mạp mà xấu xí trình diễn một trò khôi hài, hơi buồn cười nhưng giấc mơ kia rất chân thật, giống như là ký ức…… Thân hình trước mắt này của nàng? Chẳng lẽ còn… Editor: demcodonMà người dì này sau khi gả cho người ngoài thôn mới biết được chồng mình là người bạo lực, hút thuốc uống rượu. Có đôi khi mấy lần còn đi với người khác ra ngoài đánh bạc. Người dượng này là con một trong nhà. Cho nên các trưởng bối đều dung túng ông. Mà dì sau khi gả vào, bà không có năng lực kiềm chế được chồng, thường xuyên bị nhà chồng ghét bỏ. Bởi vậy thời gian đầu mới kết hôn cũng từng nhiều lần về nhà mẹ. Thậm chí cầu xin ba mẹ và anh em của mình có thể đón mình về, chỉ tiếc không có thể như ý nguyện.Lúc dì tuổi trẻ rất nhiều lần đều là bị người nhà chồng trói về, ầm ĩ không ít lần. Cuối cùng vết thương chồng chất bản thân bà. Bởi vậy thời gian dài hơi buồn bực không vui, thân thể cũng không được khỏe.Lúc Sở Từ vừa mới tới nơi này thì nghe Sở Đường nói qua không ít về khái niệm nam nữ bình đẳng. Lúc ấy cũng cảm thấy mới lạ, thậm chí còn có cảm giác mong đợi. Nhưng sau này lại phát hiện ra cũng không khác trước kia là mấy. Nhưng là phụ nữ có cơ hội ra ngoài nhiều hơn mà thôi. Những ngươi đàn ông vẫn coi phụ nữ như vật sở hữu của mình. Phụ nữ lấy chồng lại càng bị nhà chồng hạn chế hơn. Loại quan niệm này đã ăn sâu bén rễ cũng chỉ vừa mới bắt đầu có một chút thay đổi mà thôi."Em họ, em cũng đừng trách mẹ chị nhiều năm như vậy không quan tâm em... Thật sự là bà ngay cả bản thân cũng không quan tâm được. Mỗi lần về nhà ngoại, ba chị và bà nội chị đều nhìn bà chằm chằm giống như nhìn trộm. Ngay cả anh chị cũng vậy, nếu không phải bên ba chị không có anh em ruột, cũng sẽ không để cho anh chị thường đến nhà ông bà ngoại." Tần Trường Tố thở dài một hơi nói.Cô là bé gái, từ nhỏ không ít khi bị bà nội xem thường. Nhưng cũng may anh cô đối xử tốt với cô, làm cháu nội đích tôn trong nhà, anh trai vẫn rất uy nghiêm.Sở Từ chỉ gật đầu, xác thực không để ý chuyện này. Thậm chí nếu hôm nay hai anh em này không đến nhà thì nàng đã không nhớ nổi mình còn người dì.Hai anh em ở cũng không bao lâu. Sau khi ăn cơm xong lại nói chuyện chưa đến nửa tiếng đã đứng dậy tạm biệt. Lúc Sở Từ tiễn người ra cửa thì phát hiện Vương thị đứng cách đó không xa nhón chân nhìn vào, cũng không biết đợi ở bên ngoài bao lâu.Sở Từ coi như không phát hiện, mà hai anh em Tần Trường Bình nhìn thấy Vương thị sắc mặt cũng xụ xuống, hơi khó coi.Lúc này Vương thị thật vất vả nhìn thấy hai anh em đi ra. Cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi, đi đến trước mặt hai người vội vàng nói: "Tao nhờ người đưa em họ mày đi thị trấn khám bệnh, nhất thời sốt ruột cũng không mang theo tiền. Hai đứa tụi bây trước lấy ra chút tiền cho tao mượn dùng."Tần Trường Bình giật khóe miệng."Mợ, nãy giờ cũng hơn một tiếng. Nếu mợ về nhà cũng sớm nên lấy được rồi chứ?" Tần Trường Tố vội vàng nói."Tao không phải không nghĩ tới hai tụi bây có thể ở lâu như vậy sao? Có lẽ là ăn không ít cơm phải không? Tao cũng nhìn thấy vừa là thịt viên vừa là thịt lát, so với quán ăn còn phong phú hơn. Thiên Dũng đáng thương nhà tao, chị họ anh họ ăn hăng hái như vậy. Nó lại phải bị chịu tội lớn như vậy..." Vương thị lại nói."Mợ đừng nói như vậy, Thiên Dũng cũng không phải hai anh em cháu đánh!" Tần Trường Bình cũng hơi nóng nảy.Nhìn xem hôm nay người mợ này đã làm chuyện gì, không có gì chính xác. May mắn có Từ Vân Liệt, nếu không bọn họ không phải trợ Trụ vi ngược sao? Đến lúc đó không ép Sở Từ xuống đài được, còn không bị Sở Từ trách sao?Ngoài ra, cả nhà mợ biết rõ Sở Từ không có đáng sợ như lời đồn đãi, trước nay cũng không làm rõ. Cả ngày bôi đen hai chị em Sở Từ, làm hại bọn họ còn tưởng rằng Sở Từ thật sự là đứa ăn trộm lừa gạt mọi người là chính! Nếu sớm biết rằng tính cách Sở Từ như thế, làm sao cho đến hôm nay mới bắt đầu qua lại chứ?

Chương 199: Mượn tiền để dùng