“Tôi rất muốn bay đến bên những chú chim cao quý ấy, nhưng chúng nó sẽ cắn xé tôi thành từng mảnh nhỏ. Tôi xấu xí như vậy, làm sao dám đến gần bọn chúng, chỉ là tôi đã không quan tâm đến cái chết nữa. So với việc bị lũ vịt cắn, bị gà mái mổ, bị cô gái nuôi chúng nó đá hay phải chịu sự giày vò đau đớn trong ngày đông giá rét, tôi tình nguyện chọn chết ở một nơi cao quý.” ___Andersen - “Vịt con xấu xí” Khi Liễu Du Bạch quay về nhà cũ, trong nhà có thêm một cô bé lạ mặt. Áo trắng, quần jeans xanh đã bạc màu, cách ăn mặc khiến cả người cô bé bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn được nữa, nhìn qua cũng không lớn lắm, chắc cũng chỉ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi. Cô có chút bồn chồn ngồi trên sô pha, bên chân là một chiếc va li màu đen, ngón tay vô thức gảy nhẹ bảng mật mã. Đầu vốn đang cúi xuống, nhưng khi nghe thấy tiếng bước chân, cô đột nhiên ngẩng đầu lên. Liễu Du Bạch không dừng bước, ánh mắt nhanh chóng lướt qua mặt cô, lơ đãng cảm thấy đôi mắt cũng coi như có thần. Ở nhà…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...