Tác giả:

Lâm Thư nói với Phương Ngữ Nhi: - Chỗ showroom xe oto mình làm đang tuyển trợ lý đó, cậu tới ứng tuyển xem sao. Dù sao cậu cũng muốn kiếm thêm tiền để phụ gia đình mà. Ngữ Nhi và Lâm Thư là bạn đại học từ những năm đầu tiên. Ra trường đã mấy năm, Lâm Thư làm kế toán cho nhiều công ty, sau xin vào làm kế toán cho showroom xe sang gần nhà cho tiện đi lại. Vì ở đó toàn bán xe cho giới nhà giàu nên thu nhập cũng khá. Trái lại, Ngữ Nhi lại yêu thích nghề bánh, cô muốn nối nghề của gia đình khi bố mẹ cô có một tiệm bánh nhỏ. Dạo gần đây kinh tế khó khăn, buôn bán kém hơn trước, nguồn thu trong gia đình cũng eo hẹp hơn, lại thêm em trai cô đang học đại học nên cô muốn làm thêm một công việc giờ hành chính để có thêm thu nhập phụ gia đình mình. Ngữ Nhi băn khoăn một lúc, sợ bản thân không hợp, dù gì cô cũng không có mấy kinh nghiệm. Nhưng dưới sự khích lệ của Lâm Thư, và nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, cô nghĩ nếu làm tại đó thì thu nhập chắc cũng ổn. Thôi thì cứ gửi mail ứng tuyển, được là tốt…

Chương 32: 32: Cưỡng Hôn

Va Vào Ánh Mắt EmTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLâm Thư nói với Phương Ngữ Nhi: - Chỗ showroom xe oto mình làm đang tuyển trợ lý đó, cậu tới ứng tuyển xem sao. Dù sao cậu cũng muốn kiếm thêm tiền để phụ gia đình mà. Ngữ Nhi và Lâm Thư là bạn đại học từ những năm đầu tiên. Ra trường đã mấy năm, Lâm Thư làm kế toán cho nhiều công ty, sau xin vào làm kế toán cho showroom xe sang gần nhà cho tiện đi lại. Vì ở đó toàn bán xe cho giới nhà giàu nên thu nhập cũng khá. Trái lại, Ngữ Nhi lại yêu thích nghề bánh, cô muốn nối nghề của gia đình khi bố mẹ cô có một tiệm bánh nhỏ. Dạo gần đây kinh tế khó khăn, buôn bán kém hơn trước, nguồn thu trong gia đình cũng eo hẹp hơn, lại thêm em trai cô đang học đại học nên cô muốn làm thêm một công việc giờ hành chính để có thêm thu nhập phụ gia đình mình. Ngữ Nhi băn khoăn một lúc, sợ bản thân không hợp, dù gì cô cũng không có mấy kinh nghiệm. Nhưng dưới sự khích lệ của Lâm Thư, và nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, cô nghĩ nếu làm tại đó thì thu nhập chắc cũng ổn. Thôi thì cứ gửi mail ứng tuyển, được là tốt… Lục Ngôn thậm chí chả để ý, anh không quan tâm xe cộ lắm.Với anh, xe cũng chỉ là phương tiện đi chuyển mà thôi.Tới khi được trợ lý Vương nhắc nhở, anh mới hướng mắt lên phía sân khấu.Người con gái anh mong ngóng lại bất ngờ xuất hiện ở đây, nhìn cô xinh đẹp như vậy, anh lại càng muốn giữ cô bên mình.Phương Ngữ Nhi đã xong nhiệm vụ, cô nhanh chóng rời khỏi buổi tiệc.Lục Ngôn nhìn cô không rời một giây, ngay lập tức đi theo cô.Hạ Phong Thần phát biểu trên sân khấu nhưng ánh mắt anh bao quát, liền để ý thấy.Anh cũng nhanh chóng cảm ơn rồi đi xuống.***Phương Ngữ Nhi muốn tìm nhà vệ sinh.Cô đi lòng vòng mãi cũng tìm được.Đúng là nơi sang trọng, lối vào nhà vệ sinh cũng là một lối đi trải dài mới tới.Giờ đang diễn ra bữa tiệc nên nơi đây rất vắng vẻ, chỉ có cô và một người đàn ông theo sau cô.Lục Ngôn nhanh chóng đuổi kịp, bắt lấy tay cô giữ lại.Phương Ngữ Nhi thì hoảng hốt, bỗng bị nắm tay khiến cô sợ.Tới khi nhìn thấy Lục Ngôn, cô mới bình tĩnh lại:- Em và Hạ Phong Thần là thật?- Thật hay không, cũng không phải việc Lục tổng nên quan tâm.- Đừng né tránh anh, cậu ta không hợp với em đâu.- Nếu nói không hợp thì Lục tổng đây mới là không hợp.Việc cá nhân của tôi, tôi sẽ tự lo.Nghe cô nói vậy, Lục Ngôn bực bội phát tiết, anh tức giận đè cô vào tường, cưỡng hôn cô.Phương Ngữ Nhi quay mặt uất ức cắn chặt môi, chưa bao giờ thấy anh điên cuồng như vậy, nước mắt chợt rơi xuống.Lục Ngôn mà cô biết trước kia, là người dịu dàng, luôn lo lắng chăm sóc cô từng chút một, biết đúng biết sai, hợp tình hợp lý.Giờ lại làm tổn thương cô, lần này tới lần khác.Thấy ướt ướt, Lục Ngôn mới nhìn ra cô khóc.Lúc này anh biết mình phạm sai lầm rồi, anh quá đáng với cô, anh chỉ quan tâm cảm xúc của mình mà không để ý tới cô, đặt mình vào hoàn cảnh của cô để cảm nhận.Anh rời ra, lấy tay lau nước mắt trên má cô:- Anh xin lỗi, Nhi Nhi, anh thực sự còn yêu em, anh chưa từng quên em.Gặp lại em, anh mới nhận ra tình cảm của mình vẫn còn mãnh liệt, hãy cho anh một cơ hội.Chỉ một lần này có được không?Ngữ Nhi nhìn anh thật lâu, không trả lời.Cô quan sát thật kỹ gương mặt của người mình từng yêu sâu đậm.Rồi cô dứt khoát:- Tôi đang hẹn hò Hạ Phong Thần!Nói xong, cô quay lưng bỏ đi.Lục Ngôn không ngờ cô lại thừa nhận.Anh thất thần đứng đó, nuối tiếc nhìn bóng dáng cô rời xa dần.***Phương Ngữ Nhi rối như tơ vò, vội vã chạy đi tìm taxi.Cô chỉ muốn về phòng mình, không muốn ở đây chút nào nữa.Đúng lúc này gặp Hạ Phong Thần đang tiễn đối tác ra xe, thấy cô, anh nhẹ nhõm.Cứ tưởng cô chạy đi đâu với Lục Ngôn, đang định tiễn đối tác xong sẽ tìm cô, ai dè cô tự xuất hiện trước mắt.Anh lại gần:- Em đây rồi!Phương Ngữ Nhi còn đang như mất hồn sau việc bị Lục Ngôn cưỡng hôn, nghe thấy anh nói bỗng rùng mình quay lại nhìn.Thấy mắt cô đỏ hoe, Hạ Phong Thần ân cần hỏi:- Là tên Lục Ngôn bắt nạt em?Cô vội lắc đầu:- Do đứng đây gió mạnh làm tôi hơi khó chịu thôi!- Em định về ư, để tôi đưa em về.Phương Ngữ Nhi định từ chối, nhưng đợi nãy giờ chưa có cái taxi nào, cô đành gật đầu.Hạ Phong Thần thấy cô không chối đây đẩy như mọi khi, bèn nhanh chóng gọi trợ lý Doãn mang xe lại.Để tránh bị chụp ảnh, Ngữ Nhi đi bộ một đoạn ra xa mới dám lên xe ngồi..

Va Vào Ánh Mắt EmTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLâm Thư nói với Phương Ngữ Nhi: - Chỗ showroom xe oto mình làm đang tuyển trợ lý đó, cậu tới ứng tuyển xem sao. Dù sao cậu cũng muốn kiếm thêm tiền để phụ gia đình mà. Ngữ Nhi và Lâm Thư là bạn đại học từ những năm đầu tiên. Ra trường đã mấy năm, Lâm Thư làm kế toán cho nhiều công ty, sau xin vào làm kế toán cho showroom xe sang gần nhà cho tiện đi lại. Vì ở đó toàn bán xe cho giới nhà giàu nên thu nhập cũng khá. Trái lại, Ngữ Nhi lại yêu thích nghề bánh, cô muốn nối nghề của gia đình khi bố mẹ cô có một tiệm bánh nhỏ. Dạo gần đây kinh tế khó khăn, buôn bán kém hơn trước, nguồn thu trong gia đình cũng eo hẹp hơn, lại thêm em trai cô đang học đại học nên cô muốn làm thêm một công việc giờ hành chính để có thêm thu nhập phụ gia đình mình. Ngữ Nhi băn khoăn một lúc, sợ bản thân không hợp, dù gì cô cũng không có mấy kinh nghiệm. Nhưng dưới sự khích lệ của Lâm Thư, và nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, cô nghĩ nếu làm tại đó thì thu nhập chắc cũng ổn. Thôi thì cứ gửi mail ứng tuyển, được là tốt… Lục Ngôn thậm chí chả để ý, anh không quan tâm xe cộ lắm.Với anh, xe cũng chỉ là phương tiện đi chuyển mà thôi.Tới khi được trợ lý Vương nhắc nhở, anh mới hướng mắt lên phía sân khấu.Người con gái anh mong ngóng lại bất ngờ xuất hiện ở đây, nhìn cô xinh đẹp như vậy, anh lại càng muốn giữ cô bên mình.Phương Ngữ Nhi đã xong nhiệm vụ, cô nhanh chóng rời khỏi buổi tiệc.Lục Ngôn nhìn cô không rời một giây, ngay lập tức đi theo cô.Hạ Phong Thần phát biểu trên sân khấu nhưng ánh mắt anh bao quát, liền để ý thấy.Anh cũng nhanh chóng cảm ơn rồi đi xuống.***Phương Ngữ Nhi muốn tìm nhà vệ sinh.Cô đi lòng vòng mãi cũng tìm được.Đúng là nơi sang trọng, lối vào nhà vệ sinh cũng là một lối đi trải dài mới tới.Giờ đang diễn ra bữa tiệc nên nơi đây rất vắng vẻ, chỉ có cô và một người đàn ông theo sau cô.Lục Ngôn nhanh chóng đuổi kịp, bắt lấy tay cô giữ lại.Phương Ngữ Nhi thì hoảng hốt, bỗng bị nắm tay khiến cô sợ.Tới khi nhìn thấy Lục Ngôn, cô mới bình tĩnh lại:- Em và Hạ Phong Thần là thật?- Thật hay không, cũng không phải việc Lục tổng nên quan tâm.- Đừng né tránh anh, cậu ta không hợp với em đâu.- Nếu nói không hợp thì Lục tổng đây mới là không hợp.Việc cá nhân của tôi, tôi sẽ tự lo.Nghe cô nói vậy, Lục Ngôn bực bội phát tiết, anh tức giận đè cô vào tường, cưỡng hôn cô.Phương Ngữ Nhi quay mặt uất ức cắn chặt môi, chưa bao giờ thấy anh điên cuồng như vậy, nước mắt chợt rơi xuống.Lục Ngôn mà cô biết trước kia, là người dịu dàng, luôn lo lắng chăm sóc cô từng chút một, biết đúng biết sai, hợp tình hợp lý.Giờ lại làm tổn thương cô, lần này tới lần khác.Thấy ướt ướt, Lục Ngôn mới nhìn ra cô khóc.Lúc này anh biết mình phạm sai lầm rồi, anh quá đáng với cô, anh chỉ quan tâm cảm xúc của mình mà không để ý tới cô, đặt mình vào hoàn cảnh của cô để cảm nhận.Anh rời ra, lấy tay lau nước mắt trên má cô:- Anh xin lỗi, Nhi Nhi, anh thực sự còn yêu em, anh chưa từng quên em.Gặp lại em, anh mới nhận ra tình cảm của mình vẫn còn mãnh liệt, hãy cho anh một cơ hội.Chỉ một lần này có được không?Ngữ Nhi nhìn anh thật lâu, không trả lời.Cô quan sát thật kỹ gương mặt của người mình từng yêu sâu đậm.Rồi cô dứt khoát:- Tôi đang hẹn hò Hạ Phong Thần!Nói xong, cô quay lưng bỏ đi.Lục Ngôn không ngờ cô lại thừa nhận.Anh thất thần đứng đó, nuối tiếc nhìn bóng dáng cô rời xa dần.***Phương Ngữ Nhi rối như tơ vò, vội vã chạy đi tìm taxi.Cô chỉ muốn về phòng mình, không muốn ở đây chút nào nữa.Đúng lúc này gặp Hạ Phong Thần đang tiễn đối tác ra xe, thấy cô, anh nhẹ nhõm.Cứ tưởng cô chạy đi đâu với Lục Ngôn, đang định tiễn đối tác xong sẽ tìm cô, ai dè cô tự xuất hiện trước mắt.Anh lại gần:- Em đây rồi!Phương Ngữ Nhi còn đang như mất hồn sau việc bị Lục Ngôn cưỡng hôn, nghe thấy anh nói bỗng rùng mình quay lại nhìn.Thấy mắt cô đỏ hoe, Hạ Phong Thần ân cần hỏi:- Là tên Lục Ngôn bắt nạt em?Cô vội lắc đầu:- Do đứng đây gió mạnh làm tôi hơi khó chịu thôi!- Em định về ư, để tôi đưa em về.Phương Ngữ Nhi định từ chối, nhưng đợi nãy giờ chưa có cái taxi nào, cô đành gật đầu.Hạ Phong Thần thấy cô không chối đây đẩy như mọi khi, bèn nhanh chóng gọi trợ lý Doãn mang xe lại.Để tránh bị chụp ảnh, Ngữ Nhi đi bộ một đoạn ra xa mới dám lên xe ngồi..

Va Vào Ánh Mắt EmTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLâm Thư nói với Phương Ngữ Nhi: - Chỗ showroom xe oto mình làm đang tuyển trợ lý đó, cậu tới ứng tuyển xem sao. Dù sao cậu cũng muốn kiếm thêm tiền để phụ gia đình mà. Ngữ Nhi và Lâm Thư là bạn đại học từ những năm đầu tiên. Ra trường đã mấy năm, Lâm Thư làm kế toán cho nhiều công ty, sau xin vào làm kế toán cho showroom xe sang gần nhà cho tiện đi lại. Vì ở đó toàn bán xe cho giới nhà giàu nên thu nhập cũng khá. Trái lại, Ngữ Nhi lại yêu thích nghề bánh, cô muốn nối nghề của gia đình khi bố mẹ cô có một tiệm bánh nhỏ. Dạo gần đây kinh tế khó khăn, buôn bán kém hơn trước, nguồn thu trong gia đình cũng eo hẹp hơn, lại thêm em trai cô đang học đại học nên cô muốn làm thêm một công việc giờ hành chính để có thêm thu nhập phụ gia đình mình. Ngữ Nhi băn khoăn một lúc, sợ bản thân không hợp, dù gì cô cũng không có mấy kinh nghiệm. Nhưng dưới sự khích lệ của Lâm Thư, và nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, cô nghĩ nếu làm tại đó thì thu nhập chắc cũng ổn. Thôi thì cứ gửi mail ứng tuyển, được là tốt… Lục Ngôn thậm chí chả để ý, anh không quan tâm xe cộ lắm.Với anh, xe cũng chỉ là phương tiện đi chuyển mà thôi.Tới khi được trợ lý Vương nhắc nhở, anh mới hướng mắt lên phía sân khấu.Người con gái anh mong ngóng lại bất ngờ xuất hiện ở đây, nhìn cô xinh đẹp như vậy, anh lại càng muốn giữ cô bên mình.Phương Ngữ Nhi đã xong nhiệm vụ, cô nhanh chóng rời khỏi buổi tiệc.Lục Ngôn nhìn cô không rời một giây, ngay lập tức đi theo cô.Hạ Phong Thần phát biểu trên sân khấu nhưng ánh mắt anh bao quát, liền để ý thấy.Anh cũng nhanh chóng cảm ơn rồi đi xuống.***Phương Ngữ Nhi muốn tìm nhà vệ sinh.Cô đi lòng vòng mãi cũng tìm được.Đúng là nơi sang trọng, lối vào nhà vệ sinh cũng là một lối đi trải dài mới tới.Giờ đang diễn ra bữa tiệc nên nơi đây rất vắng vẻ, chỉ có cô và một người đàn ông theo sau cô.Lục Ngôn nhanh chóng đuổi kịp, bắt lấy tay cô giữ lại.Phương Ngữ Nhi thì hoảng hốt, bỗng bị nắm tay khiến cô sợ.Tới khi nhìn thấy Lục Ngôn, cô mới bình tĩnh lại:- Em và Hạ Phong Thần là thật?- Thật hay không, cũng không phải việc Lục tổng nên quan tâm.- Đừng né tránh anh, cậu ta không hợp với em đâu.- Nếu nói không hợp thì Lục tổng đây mới là không hợp.Việc cá nhân của tôi, tôi sẽ tự lo.Nghe cô nói vậy, Lục Ngôn bực bội phát tiết, anh tức giận đè cô vào tường, cưỡng hôn cô.Phương Ngữ Nhi quay mặt uất ức cắn chặt môi, chưa bao giờ thấy anh điên cuồng như vậy, nước mắt chợt rơi xuống.Lục Ngôn mà cô biết trước kia, là người dịu dàng, luôn lo lắng chăm sóc cô từng chút một, biết đúng biết sai, hợp tình hợp lý.Giờ lại làm tổn thương cô, lần này tới lần khác.Thấy ướt ướt, Lục Ngôn mới nhìn ra cô khóc.Lúc này anh biết mình phạm sai lầm rồi, anh quá đáng với cô, anh chỉ quan tâm cảm xúc của mình mà không để ý tới cô, đặt mình vào hoàn cảnh của cô để cảm nhận.Anh rời ra, lấy tay lau nước mắt trên má cô:- Anh xin lỗi, Nhi Nhi, anh thực sự còn yêu em, anh chưa từng quên em.Gặp lại em, anh mới nhận ra tình cảm của mình vẫn còn mãnh liệt, hãy cho anh một cơ hội.Chỉ một lần này có được không?Ngữ Nhi nhìn anh thật lâu, không trả lời.Cô quan sát thật kỹ gương mặt của người mình từng yêu sâu đậm.Rồi cô dứt khoát:- Tôi đang hẹn hò Hạ Phong Thần!Nói xong, cô quay lưng bỏ đi.Lục Ngôn không ngờ cô lại thừa nhận.Anh thất thần đứng đó, nuối tiếc nhìn bóng dáng cô rời xa dần.***Phương Ngữ Nhi rối như tơ vò, vội vã chạy đi tìm taxi.Cô chỉ muốn về phòng mình, không muốn ở đây chút nào nữa.Đúng lúc này gặp Hạ Phong Thần đang tiễn đối tác ra xe, thấy cô, anh nhẹ nhõm.Cứ tưởng cô chạy đi đâu với Lục Ngôn, đang định tiễn đối tác xong sẽ tìm cô, ai dè cô tự xuất hiện trước mắt.Anh lại gần:- Em đây rồi!Phương Ngữ Nhi còn đang như mất hồn sau việc bị Lục Ngôn cưỡng hôn, nghe thấy anh nói bỗng rùng mình quay lại nhìn.Thấy mắt cô đỏ hoe, Hạ Phong Thần ân cần hỏi:- Là tên Lục Ngôn bắt nạt em?Cô vội lắc đầu:- Do đứng đây gió mạnh làm tôi hơi khó chịu thôi!- Em định về ư, để tôi đưa em về.Phương Ngữ Nhi định từ chối, nhưng đợi nãy giờ chưa có cái taxi nào, cô đành gật đầu.Hạ Phong Thần thấy cô không chối đây đẩy như mọi khi, bèn nhanh chóng gọi trợ lý Doãn mang xe lại.Để tránh bị chụp ảnh, Ngữ Nhi đi bộ một đoạn ra xa mới dám lên xe ngồi..

Chương 32: 32: Cưỡng Hôn