Lâm Thư nói với Phương Ngữ Nhi: - Chỗ showroom xe oto mình làm đang tuyển trợ lý đó, cậu tới ứng tuyển xem sao. Dù sao cậu cũng muốn kiếm thêm tiền để phụ gia đình mà. Ngữ Nhi và Lâm Thư là bạn đại học từ những năm đầu tiên. Ra trường đã mấy năm, Lâm Thư làm kế toán cho nhiều công ty, sau xin vào làm kế toán cho showroom xe sang gần nhà cho tiện đi lại. Vì ở đó toàn bán xe cho giới nhà giàu nên thu nhập cũng khá. Trái lại, Ngữ Nhi lại yêu thích nghề bánh, cô muốn nối nghề của gia đình khi bố mẹ cô có một tiệm bánh nhỏ. Dạo gần đây kinh tế khó khăn, buôn bán kém hơn trước, nguồn thu trong gia đình cũng eo hẹp hơn, lại thêm em trai cô đang học đại học nên cô muốn làm thêm một công việc giờ hành chính để có thêm thu nhập phụ gia đình mình. Ngữ Nhi băn khoăn một lúc, sợ bản thân không hợp, dù gì cô cũng không có mấy kinh nghiệm. Nhưng dưới sự khích lệ của Lâm Thư, và nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, cô nghĩ nếu làm tại đó thì thu nhập chắc cũng ổn. Thôi thì cứ gửi mail ứng tuyển, được là tốt…
Chương 58: 58: Bị Bơ
Va Vào Ánh Mắt EmTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLâm Thư nói với Phương Ngữ Nhi: - Chỗ showroom xe oto mình làm đang tuyển trợ lý đó, cậu tới ứng tuyển xem sao. Dù sao cậu cũng muốn kiếm thêm tiền để phụ gia đình mà. Ngữ Nhi và Lâm Thư là bạn đại học từ những năm đầu tiên. Ra trường đã mấy năm, Lâm Thư làm kế toán cho nhiều công ty, sau xin vào làm kế toán cho showroom xe sang gần nhà cho tiện đi lại. Vì ở đó toàn bán xe cho giới nhà giàu nên thu nhập cũng khá. Trái lại, Ngữ Nhi lại yêu thích nghề bánh, cô muốn nối nghề của gia đình khi bố mẹ cô có một tiệm bánh nhỏ. Dạo gần đây kinh tế khó khăn, buôn bán kém hơn trước, nguồn thu trong gia đình cũng eo hẹp hơn, lại thêm em trai cô đang học đại học nên cô muốn làm thêm một công việc giờ hành chính để có thêm thu nhập phụ gia đình mình. Ngữ Nhi băn khoăn một lúc, sợ bản thân không hợp, dù gì cô cũng không có mấy kinh nghiệm. Nhưng dưới sự khích lệ của Lâm Thư, và nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, cô nghĩ nếu làm tại đó thì thu nhập chắc cũng ổn. Thôi thì cứ gửi mail ứng tuyển, được là tốt… Hạ Phong Thần cầm chặt chiếc thẻ trong tay, ném sang ghế bên cạnh.Anh lái xe mà trong lòng bực bội, bèn mở mui chiếc xe thể thao của mình ra hóng gió trời.Chiếc xe lao nhanh trên đường, ai ai cũng ngoái nhìn người đàn ông đẹp trai mà vẻ mặt lạnh lùng đang cầm lái.Về Hạ gia, mọi người đều đã đi nghỉ.Anh lên phòng mình, đứng cạnh cửa sổ khui một chai rượu, ung dung ngắm nhìn bên ngoài, tay cầm ly rượu sóng sánh lắc nhẹ, suy nghĩ xa xăm.Anh vừa khẳng định với bố mình về mối quan hệ với Phương Ngữ Nhi, thì ngay sau đó gặp cô ôm ấp người yêu cũ gần nhà.Có lẽ cô chỉ lợi dụng anh sao?Đêm nay, lại có vài người mất ngủ!***Sáng hôm sau, Phương Ngữ Nhi còn sớm đã gọi Hạ Phong Thần ý muốn tới chỗ anh lấy thẻ nhân viên cho kịp giờ làm.Hạ Phong Thần thấy cô gọi, anh không bắt máy.Ngữ Nhi gọi 2 cuộc không được, nghĩ có lẽ anh chưa dậy hoặc để điện thoại im lặng chăng.Cô nghĩ thôi, lấy sau cũng được.Quản lý An có lẽ sẽ thông cảm châm chước cho cô một buổi.Cô bèn hít một hơi sâu, mấy ngày rời showroom, nay trở lại cô phải giữ vững phong độ làm việc mới được.Hạ Phong Thần sau khi thấy mấy cuôc gọi nhỡ cũng không gọi lại.Anh gọi cho trợ lý Doãn, bảo cậu mang thẻ nhân viên tới showroom cho Ngữ Nhi.Còn mình tự lái xe tới công ty.Hôm nay tâm trạng anh không tốt, mới sáng sớm đã họp hành bắt bẻ các trưởng phòng, làm ai cũng áp lực lo lắng.Doãn Khải sáng sớm được giao việc không dám chậm trễ, ngay lập tức tới showroom.Thấy chưa tới giờ làm, chỉ có Tiểu Xuân đang lau dọn trong quầy lễ tân.- Cô Phương chưa tới sao?Tiểu Xuân thấy sáng sớm Doãn trợ lý đã tới lại hỏi Phương Ngữ Nhi, lòng không khỏi thấp thỏm trả lời:- Dạ, chị Ngữ Nhi chưa tới ạ.Doãn Khải gật đầu rồi nhờ Tiểu Xuân đưa thẻ nhân viên cho cô ấy, còn lên tiếng tránh hiểu lầm:- Tôi nhặt được thẻ ở chỗ sự kiện, tiện đường đi làm nên mang qua.Tiểu Xuân lúc này gật gù tỏ ý đã hiểu.Nhận lấy thẻ rồi tiếp tục công việc.Lát sau Ngữ Nhi tới, thấy thẻ nhân viên của mình đã được gửi tới, liền gửi tin nhắn cho Hạ Phong Thần:- Em nhận được thẻ rồi, cảm ơn anh nhé!Rồi trong lòng trào lên cảm giác biết ơn Hạ Phong Thần, anh luôn chu đáo như vậy.Hạ Phong Thần trước kia mong tin của người yêu bao nhiêu thì giờ hờ hững bấy nhiêu.Anh đang họp, nhìn thấy điện thoại sáng cũng chỉ nhìn lướt qua, rồi tay nới lỏng cà vạt, tiếp tục bắt bẻ báo cáo của nhân viên.Đúng là giận cá chém thớt mà.Phương Ngữ Nhi thấy lạ vì bình thường anh rep tin của cô rất nhanh, nay làm cả buổi cũng không có mẩu tin nào.Nhưng cô không nghĩ nhiều, vẫn tất bật công việc của mình.Tới chiều, quản lý An bất ngờ thông báo tiền thưởng sự kiện sẽ có ngay làm ai cũng háo hức.Ngữ Nhi được khen ngợi nhất.Mở phong bì ra, cô bất ngờ không nghĩ mình nhận được nhiều vậy.Trong lòng vui vẻ, người đầu tiên cô nghĩ tới là Hạ Phong Thần.Cô muốn mời anh ăn cơm, cũng là muốn đáp lễ việc anh tặng bộ đồ tập golf cho cô.Mở điện thoại ra, cô nhắn cho anh:- Nay em nhận được tiền thưởng, mời anh ăn tối nha!Kèm theo một icon mặt cười dễ thương.Còn đang nghĩ sẽ mời anh ăn ở đâu, vì Hạ Phong Thần chỉ toàn ăn ở những nơi cao cấp thôi à.Thì Ngữ Nhi nhận được phản hồi của anh, cô hụt hẫng khó tả.- Nay anh bận, không đi ăn cùng em được.Chỉ có vậy thôi, anh không nói mai hay lúc nào sẽ đi ăn cùng cô, cũng không nói nhớ nhung mùi mẫn.Phương Ngữ Nhi từ khi chính thức hẹn hò, lần đầu bị Hạ Phong Thần bơ.Cô cảm giác, anh đang lảng tránh mình.Rõ ràng hôm qua còn rất vui vẻ mà!.
Va Vào Ánh Mắt EmTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLâm Thư nói với Phương Ngữ Nhi: - Chỗ showroom xe oto mình làm đang tuyển trợ lý đó, cậu tới ứng tuyển xem sao. Dù sao cậu cũng muốn kiếm thêm tiền để phụ gia đình mà. Ngữ Nhi và Lâm Thư là bạn đại học từ những năm đầu tiên. Ra trường đã mấy năm, Lâm Thư làm kế toán cho nhiều công ty, sau xin vào làm kế toán cho showroom xe sang gần nhà cho tiện đi lại. Vì ở đó toàn bán xe cho giới nhà giàu nên thu nhập cũng khá. Trái lại, Ngữ Nhi lại yêu thích nghề bánh, cô muốn nối nghề của gia đình khi bố mẹ cô có một tiệm bánh nhỏ. Dạo gần đây kinh tế khó khăn, buôn bán kém hơn trước, nguồn thu trong gia đình cũng eo hẹp hơn, lại thêm em trai cô đang học đại học nên cô muốn làm thêm một công việc giờ hành chính để có thêm thu nhập phụ gia đình mình. Ngữ Nhi băn khoăn một lúc, sợ bản thân không hợp, dù gì cô cũng không có mấy kinh nghiệm. Nhưng dưới sự khích lệ của Lâm Thư, và nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, cô nghĩ nếu làm tại đó thì thu nhập chắc cũng ổn. Thôi thì cứ gửi mail ứng tuyển, được là tốt… Hạ Phong Thần cầm chặt chiếc thẻ trong tay, ném sang ghế bên cạnh.Anh lái xe mà trong lòng bực bội, bèn mở mui chiếc xe thể thao của mình ra hóng gió trời.Chiếc xe lao nhanh trên đường, ai ai cũng ngoái nhìn người đàn ông đẹp trai mà vẻ mặt lạnh lùng đang cầm lái.Về Hạ gia, mọi người đều đã đi nghỉ.Anh lên phòng mình, đứng cạnh cửa sổ khui một chai rượu, ung dung ngắm nhìn bên ngoài, tay cầm ly rượu sóng sánh lắc nhẹ, suy nghĩ xa xăm.Anh vừa khẳng định với bố mình về mối quan hệ với Phương Ngữ Nhi, thì ngay sau đó gặp cô ôm ấp người yêu cũ gần nhà.Có lẽ cô chỉ lợi dụng anh sao?Đêm nay, lại có vài người mất ngủ!***Sáng hôm sau, Phương Ngữ Nhi còn sớm đã gọi Hạ Phong Thần ý muốn tới chỗ anh lấy thẻ nhân viên cho kịp giờ làm.Hạ Phong Thần thấy cô gọi, anh không bắt máy.Ngữ Nhi gọi 2 cuộc không được, nghĩ có lẽ anh chưa dậy hoặc để điện thoại im lặng chăng.Cô nghĩ thôi, lấy sau cũng được.Quản lý An có lẽ sẽ thông cảm châm chước cho cô một buổi.Cô bèn hít một hơi sâu, mấy ngày rời showroom, nay trở lại cô phải giữ vững phong độ làm việc mới được.Hạ Phong Thần sau khi thấy mấy cuôc gọi nhỡ cũng không gọi lại.Anh gọi cho trợ lý Doãn, bảo cậu mang thẻ nhân viên tới showroom cho Ngữ Nhi.Còn mình tự lái xe tới công ty.Hôm nay tâm trạng anh không tốt, mới sáng sớm đã họp hành bắt bẻ các trưởng phòng, làm ai cũng áp lực lo lắng.Doãn Khải sáng sớm được giao việc không dám chậm trễ, ngay lập tức tới showroom.Thấy chưa tới giờ làm, chỉ có Tiểu Xuân đang lau dọn trong quầy lễ tân.- Cô Phương chưa tới sao?Tiểu Xuân thấy sáng sớm Doãn trợ lý đã tới lại hỏi Phương Ngữ Nhi, lòng không khỏi thấp thỏm trả lời:- Dạ, chị Ngữ Nhi chưa tới ạ.Doãn Khải gật đầu rồi nhờ Tiểu Xuân đưa thẻ nhân viên cho cô ấy, còn lên tiếng tránh hiểu lầm:- Tôi nhặt được thẻ ở chỗ sự kiện, tiện đường đi làm nên mang qua.Tiểu Xuân lúc này gật gù tỏ ý đã hiểu.Nhận lấy thẻ rồi tiếp tục công việc.Lát sau Ngữ Nhi tới, thấy thẻ nhân viên của mình đã được gửi tới, liền gửi tin nhắn cho Hạ Phong Thần:- Em nhận được thẻ rồi, cảm ơn anh nhé!Rồi trong lòng trào lên cảm giác biết ơn Hạ Phong Thần, anh luôn chu đáo như vậy.Hạ Phong Thần trước kia mong tin của người yêu bao nhiêu thì giờ hờ hững bấy nhiêu.Anh đang họp, nhìn thấy điện thoại sáng cũng chỉ nhìn lướt qua, rồi tay nới lỏng cà vạt, tiếp tục bắt bẻ báo cáo của nhân viên.Đúng là giận cá chém thớt mà.Phương Ngữ Nhi thấy lạ vì bình thường anh rep tin của cô rất nhanh, nay làm cả buổi cũng không có mẩu tin nào.Nhưng cô không nghĩ nhiều, vẫn tất bật công việc của mình.Tới chiều, quản lý An bất ngờ thông báo tiền thưởng sự kiện sẽ có ngay làm ai cũng háo hức.Ngữ Nhi được khen ngợi nhất.Mở phong bì ra, cô bất ngờ không nghĩ mình nhận được nhiều vậy.Trong lòng vui vẻ, người đầu tiên cô nghĩ tới là Hạ Phong Thần.Cô muốn mời anh ăn cơm, cũng là muốn đáp lễ việc anh tặng bộ đồ tập golf cho cô.Mở điện thoại ra, cô nhắn cho anh:- Nay em nhận được tiền thưởng, mời anh ăn tối nha!Kèm theo một icon mặt cười dễ thương.Còn đang nghĩ sẽ mời anh ăn ở đâu, vì Hạ Phong Thần chỉ toàn ăn ở những nơi cao cấp thôi à.Thì Ngữ Nhi nhận được phản hồi của anh, cô hụt hẫng khó tả.- Nay anh bận, không đi ăn cùng em được.Chỉ có vậy thôi, anh không nói mai hay lúc nào sẽ đi ăn cùng cô, cũng không nói nhớ nhung mùi mẫn.Phương Ngữ Nhi từ khi chính thức hẹn hò, lần đầu bị Hạ Phong Thần bơ.Cô cảm giác, anh đang lảng tránh mình.Rõ ràng hôm qua còn rất vui vẻ mà!.
Va Vào Ánh Mắt EmTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLâm Thư nói với Phương Ngữ Nhi: - Chỗ showroom xe oto mình làm đang tuyển trợ lý đó, cậu tới ứng tuyển xem sao. Dù sao cậu cũng muốn kiếm thêm tiền để phụ gia đình mà. Ngữ Nhi và Lâm Thư là bạn đại học từ những năm đầu tiên. Ra trường đã mấy năm, Lâm Thư làm kế toán cho nhiều công ty, sau xin vào làm kế toán cho showroom xe sang gần nhà cho tiện đi lại. Vì ở đó toàn bán xe cho giới nhà giàu nên thu nhập cũng khá. Trái lại, Ngữ Nhi lại yêu thích nghề bánh, cô muốn nối nghề của gia đình khi bố mẹ cô có một tiệm bánh nhỏ. Dạo gần đây kinh tế khó khăn, buôn bán kém hơn trước, nguồn thu trong gia đình cũng eo hẹp hơn, lại thêm em trai cô đang học đại học nên cô muốn làm thêm một công việc giờ hành chính để có thêm thu nhập phụ gia đình mình. Ngữ Nhi băn khoăn một lúc, sợ bản thân không hợp, dù gì cô cũng không có mấy kinh nghiệm. Nhưng dưới sự khích lệ của Lâm Thư, và nhìn lại hoàn cảnh nhà mình, cô nghĩ nếu làm tại đó thì thu nhập chắc cũng ổn. Thôi thì cứ gửi mail ứng tuyển, được là tốt… Hạ Phong Thần cầm chặt chiếc thẻ trong tay, ném sang ghế bên cạnh.Anh lái xe mà trong lòng bực bội, bèn mở mui chiếc xe thể thao của mình ra hóng gió trời.Chiếc xe lao nhanh trên đường, ai ai cũng ngoái nhìn người đàn ông đẹp trai mà vẻ mặt lạnh lùng đang cầm lái.Về Hạ gia, mọi người đều đã đi nghỉ.Anh lên phòng mình, đứng cạnh cửa sổ khui một chai rượu, ung dung ngắm nhìn bên ngoài, tay cầm ly rượu sóng sánh lắc nhẹ, suy nghĩ xa xăm.Anh vừa khẳng định với bố mình về mối quan hệ với Phương Ngữ Nhi, thì ngay sau đó gặp cô ôm ấp người yêu cũ gần nhà.Có lẽ cô chỉ lợi dụng anh sao?Đêm nay, lại có vài người mất ngủ!***Sáng hôm sau, Phương Ngữ Nhi còn sớm đã gọi Hạ Phong Thần ý muốn tới chỗ anh lấy thẻ nhân viên cho kịp giờ làm.Hạ Phong Thần thấy cô gọi, anh không bắt máy.Ngữ Nhi gọi 2 cuộc không được, nghĩ có lẽ anh chưa dậy hoặc để điện thoại im lặng chăng.Cô nghĩ thôi, lấy sau cũng được.Quản lý An có lẽ sẽ thông cảm châm chước cho cô một buổi.Cô bèn hít một hơi sâu, mấy ngày rời showroom, nay trở lại cô phải giữ vững phong độ làm việc mới được.Hạ Phong Thần sau khi thấy mấy cuôc gọi nhỡ cũng không gọi lại.Anh gọi cho trợ lý Doãn, bảo cậu mang thẻ nhân viên tới showroom cho Ngữ Nhi.Còn mình tự lái xe tới công ty.Hôm nay tâm trạng anh không tốt, mới sáng sớm đã họp hành bắt bẻ các trưởng phòng, làm ai cũng áp lực lo lắng.Doãn Khải sáng sớm được giao việc không dám chậm trễ, ngay lập tức tới showroom.Thấy chưa tới giờ làm, chỉ có Tiểu Xuân đang lau dọn trong quầy lễ tân.- Cô Phương chưa tới sao?Tiểu Xuân thấy sáng sớm Doãn trợ lý đã tới lại hỏi Phương Ngữ Nhi, lòng không khỏi thấp thỏm trả lời:- Dạ, chị Ngữ Nhi chưa tới ạ.Doãn Khải gật đầu rồi nhờ Tiểu Xuân đưa thẻ nhân viên cho cô ấy, còn lên tiếng tránh hiểu lầm:- Tôi nhặt được thẻ ở chỗ sự kiện, tiện đường đi làm nên mang qua.Tiểu Xuân lúc này gật gù tỏ ý đã hiểu.Nhận lấy thẻ rồi tiếp tục công việc.Lát sau Ngữ Nhi tới, thấy thẻ nhân viên của mình đã được gửi tới, liền gửi tin nhắn cho Hạ Phong Thần:- Em nhận được thẻ rồi, cảm ơn anh nhé!Rồi trong lòng trào lên cảm giác biết ơn Hạ Phong Thần, anh luôn chu đáo như vậy.Hạ Phong Thần trước kia mong tin của người yêu bao nhiêu thì giờ hờ hững bấy nhiêu.Anh đang họp, nhìn thấy điện thoại sáng cũng chỉ nhìn lướt qua, rồi tay nới lỏng cà vạt, tiếp tục bắt bẻ báo cáo của nhân viên.Đúng là giận cá chém thớt mà.Phương Ngữ Nhi thấy lạ vì bình thường anh rep tin của cô rất nhanh, nay làm cả buổi cũng không có mẩu tin nào.Nhưng cô không nghĩ nhiều, vẫn tất bật công việc của mình.Tới chiều, quản lý An bất ngờ thông báo tiền thưởng sự kiện sẽ có ngay làm ai cũng háo hức.Ngữ Nhi được khen ngợi nhất.Mở phong bì ra, cô bất ngờ không nghĩ mình nhận được nhiều vậy.Trong lòng vui vẻ, người đầu tiên cô nghĩ tới là Hạ Phong Thần.Cô muốn mời anh ăn cơm, cũng là muốn đáp lễ việc anh tặng bộ đồ tập golf cho cô.Mở điện thoại ra, cô nhắn cho anh:- Nay em nhận được tiền thưởng, mời anh ăn tối nha!Kèm theo một icon mặt cười dễ thương.Còn đang nghĩ sẽ mời anh ăn ở đâu, vì Hạ Phong Thần chỉ toàn ăn ở những nơi cao cấp thôi à.Thì Ngữ Nhi nhận được phản hồi của anh, cô hụt hẫng khó tả.- Nay anh bận, không đi ăn cùng em được.Chỉ có vậy thôi, anh không nói mai hay lúc nào sẽ đi ăn cùng cô, cũng không nói nhớ nhung mùi mẫn.Phương Ngữ Nhi từ khi chính thức hẹn hò, lần đầu bị Hạ Phong Thần bơ.Cô cảm giác, anh đang lảng tránh mình.Rõ ràng hôm qua còn rất vui vẻ mà!.