– Y Lan! Mẹ xin lỗi! Con đừng hận ba mẹ nhé. Mẹ biết cuộc hôn nhân này đối với con là sự bắt ép, con không yêu Cảnh Hàn. Nhưng mẹ tin Cảnh Hàn là người đàn ông tốt nó sẽ đối xử tốt với con. – Mẹ! mẹ đừng nói nữa, giờ con chỉ muốn yên tĩnh một mình. Mọi người ra ngoài đi. – Được rồi con nghỉ ngơi đi mẹ ra ngoài tiếp khách. Bà Châu vừa bước ra, ông Khải Phong đã đứng đợi bà từ bao giờ vừa thấy bà ông đã bước lên hỏi. – Thế nào con bé ổn không? – Con bé vẫn ổn nhưng tôi biết con bé rất buồn. Khải Phong ông nghĩ chúng ta làm như vậy có phải là quá tàn nhẫn với con bé không. Chúng ta bắt nó gánh vác một chuyện lớn như vậy tôi thật sự không đành lòng. – Sự việc đã đến nước này có muốn rút lại cũng không còn kịp. nữa rồi. Nhà họ Phương cũng đã đến rồi. Tôi nghĩ thiếu gia nhà họ Phương là người tuổi trẻ tài cao, tuy tính tình hơi cao ngạo một chút nhưng là đàn ông ai chẳng vậy, chỉ cần Y Lan có ý thì tôi tin Phương Cảnh Hàn không thể không động lòng. – Tôi cũng chỉ mong được như vậy. Cô bước…
Chương 79
Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi AnhTác giả: Riya KhanTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng– Y Lan! Mẹ xin lỗi! Con đừng hận ba mẹ nhé. Mẹ biết cuộc hôn nhân này đối với con là sự bắt ép, con không yêu Cảnh Hàn. Nhưng mẹ tin Cảnh Hàn là người đàn ông tốt nó sẽ đối xử tốt với con. – Mẹ! mẹ đừng nói nữa, giờ con chỉ muốn yên tĩnh một mình. Mọi người ra ngoài đi. – Được rồi con nghỉ ngơi đi mẹ ra ngoài tiếp khách. Bà Châu vừa bước ra, ông Khải Phong đã đứng đợi bà từ bao giờ vừa thấy bà ông đã bước lên hỏi. – Thế nào con bé ổn không? – Con bé vẫn ổn nhưng tôi biết con bé rất buồn. Khải Phong ông nghĩ chúng ta làm như vậy có phải là quá tàn nhẫn với con bé không. Chúng ta bắt nó gánh vác một chuyện lớn như vậy tôi thật sự không đành lòng. – Sự việc đã đến nước này có muốn rút lại cũng không còn kịp. nữa rồi. Nhà họ Phương cũng đã đến rồi. Tôi nghĩ thiếu gia nhà họ Phương là người tuổi trẻ tài cao, tuy tính tình hơi cao ngạo một chút nhưng là đàn ông ai chẳng vậy, chỉ cần Y Lan có ý thì tôi tin Phương Cảnh Hàn không thể không động lòng. – Tôi cũng chỉ mong được như vậy. Cô bước… Chương 79– Còn đứng ngây ra đó làm gì. Chuẩn bị nước tắm cho tôi.Cô ngớ người ra một lát rồi cũng đi theo anh lên lầu. Chuẩn bị nước tắm xong cô ra ngoài để anh tắm. Nhìn quanh phòng một lát nghĩ tối nay cô nên sang một phòng trống bên cạnh ngủ thì hơn. Cô liền tìm một bộ đồ và sang phòng bên cạnh. Tắm xong vừa leo lên giường chui vào chăn nhằm mắt định ngủ thì điện thoại gieo, cô không nhìn số liền bắt máy.– Alo…– Đang ở đâu???Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên.– Em ở phòng bên cạnh…– Sang đây!!!Cô chưa kịp nói gì thì điện thoại đã cúp. Cô bĩu môi.– Đồ tảng băng, lạnh lùng gì chứ, lỗi cũng không phải do em mà.Cô hậm hực xuống giường.Sang đến nơi thấy anh đang ngồi ở ghế, cũng không nhìn cô chỉ nói.– Giường của tôi không ấm– Không ấm sao, anh nắm một lát là ấm ngay mà. Phòng có điều hòa nữa.– Tôi không thích, có cô để làm gì. Phụ nữ bên cạnh tôi luôn hiểu rằng tôi thích họ làm ấm giường, và họ biết họ phải làm gì. Chẳng lẽ cô không biết??– Anh…Cô trợn mắt. Anh nhướng mày nhìn cô– Sao?? Không phục??– Em không phải là loại con gái như anh nói, không cần anh phải so sánh em với những người đó.Cô xoay người định dời đi…– Không muốn làm???– Em sẽ không làm!!!– Được thôi, vậy cái chết của em trai tôi, tôi sẽ tìm người chịu trách nhiệm cho việc này.– Anh… anh muốn làm gì. Anh định tìm ai??!!– Cái này tôi sẽ xem xét, đương nhiên là từ những người xung quanh cô.– Anh thật vô lý, dù sao anh cũng phải điều tra kỹ đừng hai người vô tội!!!– Tôi vô lý, cũng chẳng sao chỉ cần những người liên quan đến cái chết của em tôi, thậm chí có quan hệ với người đó tôi đều không tha thứ. Tôi chỉ cần họ sống không thoải mái là tôi vui rồi.– Em làm là được chứ gì??!!!Cô ấm ức bước lại giường chui vào chăn nằm. Cô nằm một lúc thì không cưỡng lại giấc ngủ. Chẳng cần quan tâm anh bao giờ đi ngủ cô nhăm mắt ngủ ngon lành. Người nào đó xem tài liệu xong ngang lên nhìn thì cô đã ngủ từ bao giờ. Anh gấp lại tài liệu bước lại giường vén chăn nằm vào phía nửa giường còn lại. Quay người ngắm gương mặt cô lúc ngủ, gương mặt nhỏ nhắn hàng mi dài cong vút. Đưa tay vén những sợi tóc trên trán, rồi vuốt nhẹ gương mặt cô. Như cảm nhận được sự đụng chạm cô khẽ cựa mình dúi sâu người vào chăn. Anh giật mình nhắm mắt giả vờ ngủ. Một lúc không thấy cô động tĩnh gì anh hé mắt nhìn cô xoay người lại tự trách bản thân.– Mình đang làm gì vậy?? Thật là vô dụng!!! Tại sao lại mất kiểm soát như vậy??Với tay tắt đèn, nhằm mắt xua đi những tà niệm trong đầu.Sáng hôm sau, Y Lan tỉnh giấc thấy mình đang như con Kagagoo, tay thì ôm anh, một chân vắt ngang qua người gác anh.– Cô không định đi làm sao??– À vâng em dậy ngay đây.Cô lật đật buông anh ra và xuống giường.– Thật không biết là cô là người làm ấm giường cho tôi hay tôi là người làm ấm giường cho cô nữa. Mà sao một người con gái có tướng ngủ xấu như cô thế không biết???– Ai nói thể, từ trước tới nay em ngủ rất ngoan.– Vậy sao, tôi lại tưởng tôi là cái gối ôm của cô chứ. Tôi sắp ngạt thở luôn.Cô nhìn anh bĩu môi.– Nhìn anh đâu có giống vậy.– Vậy tôi phải thế nào??? Hay cô muốn tôi đạp cô xuống giường.Anh đừng dậy đi vào nhà vệ sinh bỏ cô ngơ ngác đứng đó. Vào nhà vệ sinh tắm rửa vừa tắm anh vừa ngâm nga, hôm nay tâm trạng anh rất thoải mái…
Chương 79
– Còn đứng ngây ra đó làm gì. Chuẩn bị nước tắm cho tôi.
Cô ngớ người ra một lát rồi cũng đi theo anh lên lầu. Chuẩn bị nước tắm xong cô ra ngoài để anh tắm. Nhìn quanh phòng một lát nghĩ tối nay cô nên sang một phòng trống bên cạnh ngủ thì hơn. Cô liền tìm một bộ đồ và sang phòng bên cạnh. Tắm xong vừa leo lên giường chui vào chăn nhằm mắt định ngủ thì điện thoại gieo, cô không nhìn số liền bắt máy.
– Alo…
– Đang ở đâu???
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên.
– Em ở phòng bên cạnh…
– Sang đây!!!
Cô chưa kịp nói gì thì điện thoại đã cúp. Cô bĩu môi.
– Đồ tảng băng, lạnh lùng gì chứ, lỗi cũng không phải do em mà.
Cô hậm hực xuống giường.
Sang đến nơi thấy anh đang ngồi ở ghế, cũng không nhìn cô chỉ nói.
– Giường của tôi không ấm
– Không ấm sao, anh nắm một lát là ấm ngay mà. Phòng có điều hòa nữa.
– Tôi không thích, có cô để làm gì. Phụ nữ bên cạnh tôi luôn hiểu rằng tôi thích họ làm ấm giường, và họ biết họ phải làm gì. Chẳng lẽ cô không biết??
– Anh…
Cô trợn mắt. Anh nhướng mày nhìn cô
– Sao?? Không phục??
– Em không phải là loại con gái như anh nói, không cần anh phải so sánh em với những người đó.
Cô xoay người định dời đi…
– Không muốn làm???
– Em sẽ không làm!!!
– Được thôi, vậy cái chết của em trai tôi, tôi sẽ tìm người chịu trách nhiệm cho việc này.
– Anh… anh muốn làm gì. Anh định tìm ai??!!
– Cái này tôi sẽ xem xét, đương nhiên là từ những người xung quanh cô.
– Anh thật vô lý, dù sao anh cũng phải điều tra kỹ đừng hai người vô tội!!!
– Tôi vô lý, cũng chẳng sao chỉ cần những người liên quan đến cái chết của em tôi, thậm chí có quan hệ với người đó tôi đều không tha thứ. Tôi chỉ cần họ sống không thoải mái là tôi vui rồi.
– Em làm là được chứ gì??!!!
Cô ấm ức bước lại giường chui vào chăn nằm. Cô nằm một lúc thì không cưỡng lại giấc ngủ. Chẳng cần quan tâm anh bao giờ đi ngủ cô nhăm mắt ngủ ngon lành. Người nào đó xem tài liệu xong ngang lên nhìn thì cô đã ngủ từ bao giờ. Anh gấp lại tài liệu bước lại giường vén chăn nằm vào phía nửa giường còn lại. Quay người ngắm gương mặt cô lúc ngủ, gương mặt nhỏ nhắn hàng mi dài cong vút. Đưa tay vén những sợi tóc trên trán, rồi vuốt nhẹ gương mặt cô. Như cảm nhận được sự đụng chạm cô khẽ cựa mình dúi sâu người vào chăn. Anh giật mình nhắm mắt giả vờ ngủ. Một lúc không thấy cô động tĩnh gì anh hé mắt nhìn cô xoay người lại tự trách bản thân.
– Mình đang làm gì vậy?? Thật là vô dụng!!! Tại sao lại mất kiểm soát như vậy??
Với tay tắt đèn, nhằm mắt xua đi những tà niệm trong đầu.
Sáng hôm sau, Y Lan tỉnh giấc thấy mình đang như con Kagagoo, tay thì ôm anh, một chân vắt ngang qua người gác anh.
– Cô không định đi làm sao??
– À vâng em dậy ngay đây.
Cô lật đật buông anh ra và xuống giường.
– Thật không biết là cô là người làm ấm giường cho tôi hay tôi là người làm ấm giường cho cô nữa. Mà sao một người con gái có tướng ngủ xấu như cô thế không biết???
– Ai nói thể, từ trước tới nay em ngủ rất ngoan.
– Vậy sao, tôi lại tưởng tôi là cái gối ôm của cô chứ. Tôi sắp ngạt thở luôn.
Cô nhìn anh bĩu môi.
– Nhìn anh đâu có giống vậy.
– Vậy tôi phải thế nào??? Hay cô muốn tôi đạp cô xuống giường.
Anh đừng dậy đi vào nhà vệ sinh bỏ cô ngơ ngác đứng đó. Vào nhà vệ sinh tắm rửa vừa tắm anh vừa ngâm nga, hôm nay tâm trạng anh rất thoải mái…
Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi AnhTác giả: Riya KhanTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng– Y Lan! Mẹ xin lỗi! Con đừng hận ba mẹ nhé. Mẹ biết cuộc hôn nhân này đối với con là sự bắt ép, con không yêu Cảnh Hàn. Nhưng mẹ tin Cảnh Hàn là người đàn ông tốt nó sẽ đối xử tốt với con. – Mẹ! mẹ đừng nói nữa, giờ con chỉ muốn yên tĩnh một mình. Mọi người ra ngoài đi. – Được rồi con nghỉ ngơi đi mẹ ra ngoài tiếp khách. Bà Châu vừa bước ra, ông Khải Phong đã đứng đợi bà từ bao giờ vừa thấy bà ông đã bước lên hỏi. – Thế nào con bé ổn không? – Con bé vẫn ổn nhưng tôi biết con bé rất buồn. Khải Phong ông nghĩ chúng ta làm như vậy có phải là quá tàn nhẫn với con bé không. Chúng ta bắt nó gánh vác một chuyện lớn như vậy tôi thật sự không đành lòng. – Sự việc đã đến nước này có muốn rút lại cũng không còn kịp. nữa rồi. Nhà họ Phương cũng đã đến rồi. Tôi nghĩ thiếu gia nhà họ Phương là người tuổi trẻ tài cao, tuy tính tình hơi cao ngạo một chút nhưng là đàn ông ai chẳng vậy, chỉ cần Y Lan có ý thì tôi tin Phương Cảnh Hàn không thể không động lòng. – Tôi cũng chỉ mong được như vậy. Cô bước… Chương 79– Còn đứng ngây ra đó làm gì. Chuẩn bị nước tắm cho tôi.Cô ngớ người ra một lát rồi cũng đi theo anh lên lầu. Chuẩn bị nước tắm xong cô ra ngoài để anh tắm. Nhìn quanh phòng một lát nghĩ tối nay cô nên sang một phòng trống bên cạnh ngủ thì hơn. Cô liền tìm một bộ đồ và sang phòng bên cạnh. Tắm xong vừa leo lên giường chui vào chăn nhằm mắt định ngủ thì điện thoại gieo, cô không nhìn số liền bắt máy.– Alo…– Đang ở đâu???Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên.– Em ở phòng bên cạnh…– Sang đây!!!Cô chưa kịp nói gì thì điện thoại đã cúp. Cô bĩu môi.– Đồ tảng băng, lạnh lùng gì chứ, lỗi cũng không phải do em mà.Cô hậm hực xuống giường.Sang đến nơi thấy anh đang ngồi ở ghế, cũng không nhìn cô chỉ nói.– Giường của tôi không ấm– Không ấm sao, anh nắm một lát là ấm ngay mà. Phòng có điều hòa nữa.– Tôi không thích, có cô để làm gì. Phụ nữ bên cạnh tôi luôn hiểu rằng tôi thích họ làm ấm giường, và họ biết họ phải làm gì. Chẳng lẽ cô không biết??– Anh…Cô trợn mắt. Anh nhướng mày nhìn cô– Sao?? Không phục??– Em không phải là loại con gái như anh nói, không cần anh phải so sánh em với những người đó.Cô xoay người định dời đi…– Không muốn làm???– Em sẽ không làm!!!– Được thôi, vậy cái chết của em trai tôi, tôi sẽ tìm người chịu trách nhiệm cho việc này.– Anh… anh muốn làm gì. Anh định tìm ai??!!– Cái này tôi sẽ xem xét, đương nhiên là từ những người xung quanh cô.– Anh thật vô lý, dù sao anh cũng phải điều tra kỹ đừng hai người vô tội!!!– Tôi vô lý, cũng chẳng sao chỉ cần những người liên quan đến cái chết của em tôi, thậm chí có quan hệ với người đó tôi đều không tha thứ. Tôi chỉ cần họ sống không thoải mái là tôi vui rồi.– Em làm là được chứ gì??!!!Cô ấm ức bước lại giường chui vào chăn nằm. Cô nằm một lúc thì không cưỡng lại giấc ngủ. Chẳng cần quan tâm anh bao giờ đi ngủ cô nhăm mắt ngủ ngon lành. Người nào đó xem tài liệu xong ngang lên nhìn thì cô đã ngủ từ bao giờ. Anh gấp lại tài liệu bước lại giường vén chăn nằm vào phía nửa giường còn lại. Quay người ngắm gương mặt cô lúc ngủ, gương mặt nhỏ nhắn hàng mi dài cong vút. Đưa tay vén những sợi tóc trên trán, rồi vuốt nhẹ gương mặt cô. Như cảm nhận được sự đụng chạm cô khẽ cựa mình dúi sâu người vào chăn. Anh giật mình nhắm mắt giả vờ ngủ. Một lúc không thấy cô động tĩnh gì anh hé mắt nhìn cô xoay người lại tự trách bản thân.– Mình đang làm gì vậy?? Thật là vô dụng!!! Tại sao lại mất kiểm soát như vậy??Với tay tắt đèn, nhằm mắt xua đi những tà niệm trong đầu.Sáng hôm sau, Y Lan tỉnh giấc thấy mình đang như con Kagagoo, tay thì ôm anh, một chân vắt ngang qua người gác anh.– Cô không định đi làm sao??– À vâng em dậy ngay đây.Cô lật đật buông anh ra và xuống giường.– Thật không biết là cô là người làm ấm giường cho tôi hay tôi là người làm ấm giường cho cô nữa. Mà sao một người con gái có tướng ngủ xấu như cô thế không biết???– Ai nói thể, từ trước tới nay em ngủ rất ngoan.– Vậy sao, tôi lại tưởng tôi là cái gối ôm của cô chứ. Tôi sắp ngạt thở luôn.Cô nhìn anh bĩu môi.– Nhìn anh đâu có giống vậy.– Vậy tôi phải thế nào??? Hay cô muốn tôi đạp cô xuống giường.Anh đừng dậy đi vào nhà vệ sinh bỏ cô ngơ ngác đứng đó. Vào nhà vệ sinh tắm rửa vừa tắm anh vừa ngâm nga, hôm nay tâm trạng anh rất thoải mái…