– Y Lan! Mẹ xin lỗi! Con đừng hận ba mẹ nhé. Mẹ biết cuộc hôn nhân này đối với con là sự bắt ép, con không yêu Cảnh Hàn. Nhưng mẹ tin Cảnh Hàn là người đàn ông tốt nó sẽ đối xử tốt với con. – Mẹ! mẹ đừng nói nữa, giờ con chỉ muốn yên tĩnh một mình. Mọi người ra ngoài đi. – Được rồi con nghỉ ngơi đi mẹ ra ngoài tiếp khách. Bà Châu vừa bước ra, ông Khải Phong đã đứng đợi bà từ bao giờ vừa thấy bà ông đã bước lên hỏi. – Thế nào con bé ổn không? – Con bé vẫn ổn nhưng tôi biết con bé rất buồn. Khải Phong ông nghĩ chúng ta làm như vậy có phải là quá tàn nhẫn với con bé không. Chúng ta bắt nó gánh vác một chuyện lớn như vậy tôi thật sự không đành lòng. – Sự việc đã đến nước này có muốn rút lại cũng không còn kịp. nữa rồi. Nhà họ Phương cũng đã đến rồi. Tôi nghĩ thiếu gia nhà họ Phương là người tuổi trẻ tài cao, tuy tính tình hơi cao ngạo một chút nhưng là đàn ông ai chẳng vậy, chỉ cần Y Lan có ý thì tôi tin Phương Cảnh Hàn không thể không động lòng. – Tôi cũng chỉ mong được như vậy. Cô bước…
Chương 81
Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi AnhTác giả: Riya KhanTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng– Y Lan! Mẹ xin lỗi! Con đừng hận ba mẹ nhé. Mẹ biết cuộc hôn nhân này đối với con là sự bắt ép, con không yêu Cảnh Hàn. Nhưng mẹ tin Cảnh Hàn là người đàn ông tốt nó sẽ đối xử tốt với con. – Mẹ! mẹ đừng nói nữa, giờ con chỉ muốn yên tĩnh một mình. Mọi người ra ngoài đi. – Được rồi con nghỉ ngơi đi mẹ ra ngoài tiếp khách. Bà Châu vừa bước ra, ông Khải Phong đã đứng đợi bà từ bao giờ vừa thấy bà ông đã bước lên hỏi. – Thế nào con bé ổn không? – Con bé vẫn ổn nhưng tôi biết con bé rất buồn. Khải Phong ông nghĩ chúng ta làm như vậy có phải là quá tàn nhẫn với con bé không. Chúng ta bắt nó gánh vác một chuyện lớn như vậy tôi thật sự không đành lòng. – Sự việc đã đến nước này có muốn rút lại cũng không còn kịp. nữa rồi. Nhà họ Phương cũng đã đến rồi. Tôi nghĩ thiếu gia nhà họ Phương là người tuổi trẻ tài cao, tuy tính tình hơi cao ngạo một chút nhưng là đàn ông ai chẳng vậy, chỉ cần Y Lan có ý thì tôi tin Phương Cảnh Hàn không thể không động lòng. – Tôi cũng chỉ mong được như vậy. Cô bước… Chương 81Lúc này Giai Tuệ mới nhìn thấy Y Lan.– Ủa sao cậu ở đây??– Mình mang tài liệu họp đến phòng họp. Có phải tài liệu họp của chủ tịch, nghe nói hôm nay chủ tịch đến thị sát và họp với các lãnh đạo. Vậy cậu phải mang tài liệu đến sớm sao giờ này còn ở đây.– Mình không tìm thấy phòng họp, đang đi thì gặp anh ấy.– Chủ tịch họp phải họp tại phòng họp lớn kia kìa, nhanh lên.Cô nhận tài liệu từ tay người trợ lý, vội vã vào phòng họp. Vừa bước vào cô gái giao việc cho cô lúc nãy đã vội vã chạy lại.– Cô làm gì mà lâu vậy, in có chút tài liệu mà mãi mới mang đến có muốn làm việc nữa không hả.– Xin lỗi, lần sau tôi sẽ chú ý…– Nhanh chia cho mọi người điCô ta chia tập tài liệu ra bảo cô cùng phát cho mọi người. Du Hạo bước vào ngồi xuống nhìn cô mỉm cười rồi lại nhìn người nào đó đang mặt lạnh ngồi ở vị trí chủ tọa. Cô nhanh chóng chia tài liệu, không dám ngẩng đầu nhìn ai.– Được rồi, vì một số người chậm chạp mà làm gián đoạn tất cả mọi người. Chúng ta tiếp tục.Cô giật mình nhìn chăm chăm người vừa nói.– Sao anh ấy lại ở đây nhỉ??Cô gái lúc nãy huých vào người cô.– Còn đứng ngây ra đó làm gì. Mau phát tài liệu đi.Cô giật mình không dám đứng gây người nữa mà nhanh chóng phát nốt tài liệu.Người đàn ông lớn tuổi có vẻ là lãnh đạo của phòng ban nào đó đang đứng liền tiếp tục lên tiếng báo cáo nốt phần của mình. Nhìn vị trí anh ngồi cô liền hiểu ngay anh là chủ tịch mà mọi người đang nhắc đến.– Thật không thể tin được, mình lại làm đúng công ty mà ông chủ lại là anh.– Được rồi giờ đến phần về khu sinh thái. Mời mọi người cho ý kiến.Tiếng anh lại trầm ổn vang lên.Mọi người thở phào lật sang tài liệu tiếp theo. Cứ mỗi mục được thông qua là ai lấy đều cảm thấy như mình được sống lại.Nhưng khi nhìn đến tập tài liệu ai lấy đều tròn mắt há mồm nhìn lén ông chủ của mình.Người nào đó nhíu mày đưa tài liệu cho trợ lý Trần. Trợ lý Trần nghiêm giọng.– Ai làm dự án này??Giám đốc phụ trách run rẩy đứng lên– Xin lỗi chủ tịch tôi….. tôi đã làm hoàn chỉnh và đưa trợ lý in giờ không biết sao lại như vậy.Vừa nói ông vừa nhìn sang cô trợ lý.Cô gái đó run rẩy lắp bắp nói.– Tôi…. tôi… tôi .. xin lỗi chủ tịch tôi… tôi có nhờ cô ấy in giúp vì tôi bận.Cô ta chỉ sang Y Lan đang đứng đó.Lúc này mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô.Cô vội nhìn lại tập tài liệu xem có vấn đề gì..– Cô gái ấy đã in thiếu lại còn không biết vì sao lại còn đưa những nội dung đó vào nữa. Tôi xin lỗi chủ tịch.Cô gái kia tiếp tục lên tiếng.Thì ra tập tài liệu bị in thiếu lại. Không những thế nội dung còn thêm vài mẩu chuyện tiểu thuyết không phải là nội dung khu sinh thái.Cô đỏ mặt nhìn cô gái kia.– Cô chỉ bảo tôi in mailbox đó, nội dung cũng không phải tôi làm.– Tôi.. tôi có bảo cô xem lại, chẳng lẽ cô đã thêm nó vào. Sao cô lại hại tôi vậy chứ??– Tôi…– Cô cạn lời để nói, cô thật sơ xuất lúc in là cô đọc lướt đoạn đầu thấy đúng là nội dung khu sinh thái nên in luôn mà không đọc hết vì không phải do cô làm dự án đó nên về nội dung nghĩ mình cũng không biết gì và mọi người đã làm xong rồi nên cứ thế in, còn về thiếu thì cô cũng không rõ là sao nữa.Mọi người liếc mắt người nào đó đang im lặng ngồi đó.Trợ lý Trần hoang mang không biểt ông chủ sẽ xử lý bà chủ ra sao nữa ở đây mọi người đều không biết cô là ai.Còn cô lại là người mới liệu ông chủ sẽ xử lý thế nào đây…
Chương 81
Lúc này Giai Tuệ mới nhìn thấy Y Lan.
– Ủa sao cậu ở đây??
– Mình mang tài liệu họp đến phòng họp. Có phải tài liệu họp của chủ tịch, nghe nói hôm nay chủ tịch đến thị sát và họp với các lãnh đạo. Vậy cậu phải mang tài liệu đến sớm sao giờ này còn ở đây.
– Mình không tìm thấy phòng họp, đang đi thì gặp anh ấy.
– Chủ tịch họp phải họp tại phòng họp lớn kia kìa, nhanh lên.
Cô nhận tài liệu từ tay người trợ lý, vội vã vào phòng họp. Vừa bước vào cô gái giao việc cho cô lúc nãy đã vội vã chạy lại.
– Cô làm gì mà lâu vậy, in có chút tài liệu mà mãi mới mang đến có muốn làm việc nữa không hả.
– Xin lỗi, lần sau tôi sẽ chú ý…
– Nhanh chia cho mọi người đi
Cô ta chia tập tài liệu ra bảo cô cùng phát cho mọi người. Du Hạo bước vào ngồi xuống nhìn cô mỉm cười rồi lại nhìn người nào đó đang mặt lạnh ngồi ở vị trí chủ tọa. Cô nhanh chóng chia tài liệu, không dám ngẩng đầu nhìn ai.
– Được rồi, vì một số người chậm chạp mà làm gián đoạn tất cả mọi người. Chúng ta tiếp tục.
Cô giật mình nhìn chăm chăm người vừa nói.
– Sao anh ấy lại ở đây nhỉ??
Cô gái lúc nãy huých vào người cô.
– Còn đứng ngây ra đó làm gì. Mau phát tài liệu đi.
Cô giật mình không dám đứng gây người nữa mà nhanh chóng phát nốt tài liệu.
Người đàn ông lớn tuổi có vẻ là lãnh đạo của phòng ban nào đó đang đứng liền tiếp tục lên tiếng báo cáo nốt phần của mình. Nhìn vị trí anh ngồi cô liền hiểu ngay anh là chủ tịch mà mọi người đang nhắc đến.
– Thật không thể tin được, mình lại làm đúng công ty mà ông chủ lại là anh.
– Được rồi giờ đến phần về khu sinh thái. Mời mọi người cho ý kiến.
Tiếng anh lại trầm ổn vang lên.
Mọi người thở phào lật sang tài liệu tiếp theo. Cứ mỗi mục được thông qua là ai lấy đều cảm thấy như mình được sống lại.
Nhưng khi nhìn đến tập tài liệu ai lấy đều tròn mắt há mồm nhìn lén ông chủ của mình.
Người nào đó nhíu mày đưa tài liệu cho trợ lý Trần. Trợ lý Trần nghiêm giọng.
– Ai làm dự án này??
Giám đốc phụ trách run rẩy đứng lên
– Xin lỗi chủ tịch tôi….. tôi đã làm hoàn chỉnh và đưa trợ lý in giờ không biết sao lại như vậy.
Vừa nói ông vừa nhìn sang cô trợ lý.
Cô gái đó run rẩy lắp bắp nói.
– Tôi…. tôi… tôi .. xin lỗi chủ tịch tôi… tôi có nhờ cô ấy in giúp vì tôi bận.
Cô ta chỉ sang Y Lan đang đứng đó.
Lúc này mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô.
Cô vội nhìn lại tập tài liệu xem có vấn đề gì..
– Cô gái ấy đã in thiếu lại còn không biết vì sao lại còn đưa những nội dung đó vào nữa. Tôi xin lỗi chủ tịch.
Cô gái kia tiếp tục lên tiếng.
Thì ra tập tài liệu bị in thiếu lại. Không những thế nội dung còn thêm vài mẩu chuyện tiểu thuyết không phải là nội dung khu sinh thái.
Cô đỏ mặt nhìn cô gái kia.
– Cô chỉ bảo tôi in mailbox đó, nội dung cũng không phải tôi làm.
– Tôi.. tôi có bảo cô xem lại, chẳng lẽ cô đã thêm nó vào. Sao cô lại hại tôi vậy chứ??
– Tôi…
– Cô cạn lời để nói, cô thật sơ xuất lúc in là cô đọc lướt đoạn đầu thấy đúng là nội dung khu sinh thái nên in luôn mà không đọc hết vì không phải do cô làm dự án đó nên về nội dung nghĩ mình cũng không biết gì và mọi người đã làm xong rồi nên cứ thế in, còn về thiếu thì cô cũng không rõ là sao nữa.
Mọi người liếc mắt người nào đó đang im lặng ngồi đó.
Trợ lý Trần hoang mang không biểt ông chủ sẽ xử lý bà chủ ra sao nữa ở đây mọi người đều không biết cô là ai.
Còn cô lại là người mới liệu ông chủ sẽ xử lý thế nào đây…
Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi AnhTác giả: Riya KhanTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng– Y Lan! Mẹ xin lỗi! Con đừng hận ba mẹ nhé. Mẹ biết cuộc hôn nhân này đối với con là sự bắt ép, con không yêu Cảnh Hàn. Nhưng mẹ tin Cảnh Hàn là người đàn ông tốt nó sẽ đối xử tốt với con. – Mẹ! mẹ đừng nói nữa, giờ con chỉ muốn yên tĩnh một mình. Mọi người ra ngoài đi. – Được rồi con nghỉ ngơi đi mẹ ra ngoài tiếp khách. Bà Châu vừa bước ra, ông Khải Phong đã đứng đợi bà từ bao giờ vừa thấy bà ông đã bước lên hỏi. – Thế nào con bé ổn không? – Con bé vẫn ổn nhưng tôi biết con bé rất buồn. Khải Phong ông nghĩ chúng ta làm như vậy có phải là quá tàn nhẫn với con bé không. Chúng ta bắt nó gánh vác một chuyện lớn như vậy tôi thật sự không đành lòng. – Sự việc đã đến nước này có muốn rút lại cũng không còn kịp. nữa rồi. Nhà họ Phương cũng đã đến rồi. Tôi nghĩ thiếu gia nhà họ Phương là người tuổi trẻ tài cao, tuy tính tình hơi cao ngạo một chút nhưng là đàn ông ai chẳng vậy, chỉ cần Y Lan có ý thì tôi tin Phương Cảnh Hàn không thể không động lòng. – Tôi cũng chỉ mong được như vậy. Cô bước… Chương 81Lúc này Giai Tuệ mới nhìn thấy Y Lan.– Ủa sao cậu ở đây??– Mình mang tài liệu họp đến phòng họp. Có phải tài liệu họp của chủ tịch, nghe nói hôm nay chủ tịch đến thị sát và họp với các lãnh đạo. Vậy cậu phải mang tài liệu đến sớm sao giờ này còn ở đây.– Mình không tìm thấy phòng họp, đang đi thì gặp anh ấy.– Chủ tịch họp phải họp tại phòng họp lớn kia kìa, nhanh lên.Cô nhận tài liệu từ tay người trợ lý, vội vã vào phòng họp. Vừa bước vào cô gái giao việc cho cô lúc nãy đã vội vã chạy lại.– Cô làm gì mà lâu vậy, in có chút tài liệu mà mãi mới mang đến có muốn làm việc nữa không hả.– Xin lỗi, lần sau tôi sẽ chú ý…– Nhanh chia cho mọi người điCô ta chia tập tài liệu ra bảo cô cùng phát cho mọi người. Du Hạo bước vào ngồi xuống nhìn cô mỉm cười rồi lại nhìn người nào đó đang mặt lạnh ngồi ở vị trí chủ tọa. Cô nhanh chóng chia tài liệu, không dám ngẩng đầu nhìn ai.– Được rồi, vì một số người chậm chạp mà làm gián đoạn tất cả mọi người. Chúng ta tiếp tục.Cô giật mình nhìn chăm chăm người vừa nói.– Sao anh ấy lại ở đây nhỉ??Cô gái lúc nãy huých vào người cô.– Còn đứng ngây ra đó làm gì. Mau phát tài liệu đi.Cô giật mình không dám đứng gây người nữa mà nhanh chóng phát nốt tài liệu.Người đàn ông lớn tuổi có vẻ là lãnh đạo của phòng ban nào đó đang đứng liền tiếp tục lên tiếng báo cáo nốt phần của mình. Nhìn vị trí anh ngồi cô liền hiểu ngay anh là chủ tịch mà mọi người đang nhắc đến.– Thật không thể tin được, mình lại làm đúng công ty mà ông chủ lại là anh.– Được rồi giờ đến phần về khu sinh thái. Mời mọi người cho ý kiến.Tiếng anh lại trầm ổn vang lên.Mọi người thở phào lật sang tài liệu tiếp theo. Cứ mỗi mục được thông qua là ai lấy đều cảm thấy như mình được sống lại.Nhưng khi nhìn đến tập tài liệu ai lấy đều tròn mắt há mồm nhìn lén ông chủ của mình.Người nào đó nhíu mày đưa tài liệu cho trợ lý Trần. Trợ lý Trần nghiêm giọng.– Ai làm dự án này??Giám đốc phụ trách run rẩy đứng lên– Xin lỗi chủ tịch tôi….. tôi đã làm hoàn chỉnh và đưa trợ lý in giờ không biết sao lại như vậy.Vừa nói ông vừa nhìn sang cô trợ lý.Cô gái đó run rẩy lắp bắp nói.– Tôi…. tôi… tôi .. xin lỗi chủ tịch tôi… tôi có nhờ cô ấy in giúp vì tôi bận.Cô ta chỉ sang Y Lan đang đứng đó.Lúc này mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô.Cô vội nhìn lại tập tài liệu xem có vấn đề gì..– Cô gái ấy đã in thiếu lại còn không biết vì sao lại còn đưa những nội dung đó vào nữa. Tôi xin lỗi chủ tịch.Cô gái kia tiếp tục lên tiếng.Thì ra tập tài liệu bị in thiếu lại. Không những thế nội dung còn thêm vài mẩu chuyện tiểu thuyết không phải là nội dung khu sinh thái.Cô đỏ mặt nhìn cô gái kia.– Cô chỉ bảo tôi in mailbox đó, nội dung cũng không phải tôi làm.– Tôi.. tôi có bảo cô xem lại, chẳng lẽ cô đã thêm nó vào. Sao cô lại hại tôi vậy chứ??– Tôi…– Cô cạn lời để nói, cô thật sơ xuất lúc in là cô đọc lướt đoạn đầu thấy đúng là nội dung khu sinh thái nên in luôn mà không đọc hết vì không phải do cô làm dự án đó nên về nội dung nghĩ mình cũng không biết gì và mọi người đã làm xong rồi nên cứ thế in, còn về thiếu thì cô cũng không rõ là sao nữa.Mọi người liếc mắt người nào đó đang im lặng ngồi đó.Trợ lý Trần hoang mang không biểt ông chủ sẽ xử lý bà chủ ra sao nữa ở đây mọi người đều không biết cô là ai.Còn cô lại là người mới liệu ông chủ sẽ xử lý thế nào đây…