Trước khi ra ngoài, Chu Di không biết hôm nay Bắc Thành có tuyết. Trên chiếc bàn cao bên cạnh tay vịn sofa có đặt một chậu hoa thủy tiên, thiết bị sưởi vừa đủ độ ấm, nụ hoa cũng vừa hé nở, nhụy màu vàng nhạt làm nổi bật chiếc bình hoa đỏ thắm, nhưng lại khiến cho tổng thể có đôi chút thô kệch. Có người vừa nói vừa đẩy cửa đi vào, mang theo một cơn gió lạnh. Chu Di ngẩng đầu nhìn, trên mặt kính kết thành một tầng sương mờ. Cô lấy ngón tay lau đi, nhìn thấy vài bông tuyết bay phất phơ dưới ngọn đèn bên ngoài cửa sổ, mới nhận ra rằng tuyết đã rơi. Nữ phục vụ mặc sườn xám dẫn người vào phòng, rồi xoay người lại hỏi Chu Di có muốn uống thêm một chén trà nữa hay không. Vừa nãy cô ấy có hỏi qua hai lần, Chu Di đều nói rằng đang đợi người nên không cần đến. Hỏi thêm lần này nữa, rõ ràng là có ý muốn đuổi người đi. Nữ phục vụ kia đứng đằng xa mỉm cười lễ phép, nhưng ánh mắt mỗi khi liếc qua đây lại không kiềm chế được sự xem thường. Họ cho rằng cô đến đây ngồi không, Chu Di biết rõ. Cô cười…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...