Tác giả:

-Aaaaaaa. Vương Bá, nếu ta chết, dù có làm ma ta cũng sẽ không bao giờ để cho ngươi sống yên ổn. Trong một toà cung điện đã cũ nát, giọng một nữ nhân vang lên. Chỉ cần nhìn qua thôi cũng đủ biết nàng đã bị đám người trong này hành hạ như thế nào. Nàng bị chúng trói chặt trên chiếc cọc bằng gỗ. Bộ quần áo rách rưới, cả thân thể chằng chịt những vết thương. Những vết thương ấy thậm chí còn đang rỉ máu. Gương mặt vốn xinh đẹp nay cũng đã bị những vết đánh đập, vết máu kia làm cho xấu đi. Nam nhân tên Vương Bá ở phía trước bỗng tiến gần về phía nàng. Bàn tay to lớn, thô bạo của hắn bóp chặt chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng. Hắn nở nụ cười đầy kinh tởm: -Ngươi nghĩ ngươi có thể làm được gì khi không có ta? Hahaha! Ngươi nghĩ ngươi là ai? Vương Bá giơ cánh tay toan muốn dạy dỗ lại nàng, bên ngoài bất ngờ phát ra một giọng nói lạnh đến thấu xương: -Dừng lại. Tiếp theo đó là bóng dáng của một nam nhân bước vào, chàng mặc bộ cổ phục màu đen trông vừa cao ngạo lại vừa độc ác. Ánh mắt đằng đằng sát…

Chương 10: 10: Mâu Thuẫn

Vương Gia Ta Trùng Sinh Là Để Yêu Ngài!Tác giả: Huynh HuyhtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh-Aaaaaaa. Vương Bá, nếu ta chết, dù có làm ma ta cũng sẽ không bao giờ để cho ngươi sống yên ổn. Trong một toà cung điện đã cũ nát, giọng một nữ nhân vang lên. Chỉ cần nhìn qua thôi cũng đủ biết nàng đã bị đám người trong này hành hạ như thế nào. Nàng bị chúng trói chặt trên chiếc cọc bằng gỗ. Bộ quần áo rách rưới, cả thân thể chằng chịt những vết thương. Những vết thương ấy thậm chí còn đang rỉ máu. Gương mặt vốn xinh đẹp nay cũng đã bị những vết đánh đập, vết máu kia làm cho xấu đi. Nam nhân tên Vương Bá ở phía trước bỗng tiến gần về phía nàng. Bàn tay to lớn, thô bạo của hắn bóp chặt chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng. Hắn nở nụ cười đầy kinh tởm: -Ngươi nghĩ ngươi có thể làm được gì khi không có ta? Hahaha! Ngươi nghĩ ngươi là ai? Vương Bá giơ cánh tay toan muốn dạy dỗ lại nàng, bên ngoài bất ngờ phát ra một giọng nói lạnh đến thấu xương: -Dừng lại. Tiếp theo đó là bóng dáng của một nam nhân bước vào, chàng mặc bộ cổ phục màu đen trông vừa cao ngạo lại vừa độc ác. Ánh mắt đằng đằng sát… Nhìn bóng lưng Ái Nhược Lam ở phía trước, Vương Bá định đi lên kéo lấy tay nàng lại, nhưng mới tiến lại gần nàng, hắn ta đã bị Lạc Hoa và Hạ Hạ cản lại:-Vương công tử hình như ngài hơi vượt quá giới hạn rồi đó.Ngài có ý gì với Ái tiểu thư nhà ta sao?Ái Nhược Lam quay đầu lại nhìn Vương Bá, thấy vậy hắn ta liền nói:-Lam Lam, ta có chuyện muốn nói với muội.Muội cho ta chút thời gian được không?Đôi lông mày khẽ nhíu lại, Ái Nhược Lam đáp:-Có chuyện gì?Vương Bá đánh mắt sang phía Lạc Hoa và Hạ Hạ, giọng nói có vài phần khó xử:-Nói ở đây hình như không tiện lắm.Hiểu được ý của Vương Bá, Ái Nhược Lam ra hiệu cho hai người đi trước.Lạc Hoa thấy bất bình lên tiếng:-Ái tiểu thư, tiểu nữ đi trước cũng không tiện lắm đâu ạ! Với lại Vương công tử đây có chuyện gì mà lại không tiện nói luôn chứ?Ái Nhược Lam không muốn mất thêm nhiều thời gian liền nói:-Nghe lời.Ta sẽ về phòng ngay thôi.Nghe Ái Nhược Lam nói, Lạc Hoa và Hạ Hạ đành phải rời đi.Tiến tới đưa bàn tay định lắm lấy tay của Ái Nhược Lam nhưng lại bị nàng né tránh, Vương Bá có chút túc giận nhưng vẫn cố gắng kìm nén cơn giận ấy vào trong lòng vì chỉ cần không cẩn thận là sẽ lộ hết bí mật ngay:-Chuyện vừa nãy Ái Kỳ nói thật ra không như nàng nghĩ đâu.Nàng nghe ta giải thích được không?-Ta vẫn đang nghe đây.Có gì thì có thể nói nhanh không?Sự lạnh nhạt của Ái Nhược Lam khiến cho Vương Bá cảm thấy lo lắng:-Ta và Ái Kỳ thật sự không có quan hệ gì cả.Nhiều lần ta đến đây thăm phụ thân nàng rồi gặp nàng ta.Nàng ta đã ngỏ ý với ta nhưng ta không hề đáp lại.Trong lòng ta chỉ có duy nhất một mình nàng thôi.Ta cũng chỉ yêu mình nàng.Nàng tin ta đi.Ái Nhược Lam nghe những lời nói dối này mà bật cười.Cả nơi này ai ai cũng biết nàng và Vương Bá là một cặp nhưng lại bị Dương Lục chia cách.Giờ đây sự vụng trộm mà Vương Bá cất công che giấu bị tiết lộ ít nhiều cũng ảnh hưởng đến danh tiếng của hắn ta.Hắn ta là muốn lợi dụng nàng để rửa tội sao?-Chuyện này thì liên quan gì tới ta?Vương Bá không thể chấp nhận câu trả lời này vội níu lấy tay nàng:-Ta không hề muốn nàng hiểu lầm ta với Ái Kỳ.Ta....Không để Vương Bá nói hết, Ái Nhược Lam cười khẩy:-Ta vốn không quan tâm ngươi và muội muội tốt của ta có quan hệ như thế nào.Nhưng ta có tin tốt cho ngươi.Ái Kỳ mang thai con của ngươi rồi đó.Nghe được tin này, Vương Bá như chết lặng.Chuyện này đến hắn ta còn không biết tại sao nàng lại biết? Không thể tin vào sự thật này, Vương Bá liền đi tìm Ái Kỳ.Đi chưa được bao xa, hắn ta thấy ngay bóng dáng của Ái Kỳ đang đi đến, gương mặt nàng ta trông vô cùng khó chịu.Đến trước mặt Ái Kỳ, Vương Bá hỏi ngay:-Ái Kỳ, nàng....Nhưng còn không để Vương Bá nói hết câu, Ái Kỳ đã tức giận hét lớn:-Bá, chàng đi tìm ả Ái Nhược Lam sao? Chàng còn lưu luyến ả đúng không?Sự đa nghi của Ái Kỳ khiến Vương Bá đang tức giận lại càng tức hơn:-Nàng nói cái gì vậy hả? Ta còn chưa hỏi đến chuyện nàng tự ý công khai mối quan hệ của chúng ta đấy.Nàng có biết nàng làm vậy sẽ ảnh hưởng đến ta như thế nào không? Tại sao nàng không suy nghĩ gì vậy?Ái Kỳ vô cùng bất ngờ với hành động của Vương Bá.Nàng ta không không thể tin được có một ngày Vương Bá sẽ nổi nóng với mình.-Chàng đang quát ta sao? Chàng vì một chuyện cỏn con mà nổi nóng với ta? Chàng làm ta thật sự thất vọng đấy.-Chuyện cỏn con? Ái Kỳ nàng nói như vậy mà nghe được sao? Chuyện như vậy mà nàng nói là cỏn con sao? Nàng có biết vì chuyện này mà đã ảnh hưởng tới kế hoạch của ta như thế nào không? Giờ không phải là nàng thất vọng mà chính là ta thất vọng về nàng.Nói xong, Vương Bá rời đi để lại Ái Kỳ trong màn đêm u tối.Vốn định hỏi về việc nàng ta mang thai vậy mà lại thành ra như thế này đây..

Nhìn bóng lưng Ái Nhược Lam ở phía trước, Vương Bá định đi lên kéo lấy tay nàng lại, nhưng mới tiến lại gần nàng, hắn ta đã bị Lạc Hoa và Hạ Hạ cản lại:

-Vương công tử hình như ngài hơi vượt quá giới hạn rồi đó.

Ngài có ý gì với Ái tiểu thư nhà ta sao?

Ái Nhược Lam quay đầu lại nhìn Vương Bá, thấy vậy hắn ta liền nói:

-Lam Lam, ta có chuyện muốn nói với muội.

Muội cho ta chút thời gian được không?

Đôi lông mày khẽ nhíu lại, Ái Nhược Lam đáp:

-Có chuyện gì?

Vương Bá đánh mắt sang phía Lạc Hoa và Hạ Hạ, giọng nói có vài phần khó xử:

-Nói ở đây hình như không tiện lắm.

Hiểu được ý của Vương Bá, Ái Nhược Lam ra hiệu cho hai người đi trước.

Lạc Hoa thấy bất bình lên tiếng:

-Ái tiểu thư, tiểu nữ đi trước cũng không tiện lắm đâu ạ! Với lại Vương công tử đây có chuyện gì mà lại không tiện nói luôn chứ?

Ái Nhược Lam không muốn mất thêm nhiều thời gian liền nói:

-Nghe lời.

Ta sẽ về phòng ngay thôi.

Nghe Ái Nhược Lam nói, Lạc Hoa và Hạ Hạ đành phải rời đi.

Tiến tới đưa bàn tay định lắm lấy tay của Ái Nhược Lam nhưng lại bị nàng né tránh, Vương Bá có chút túc giận nhưng vẫn cố gắng kìm nén cơn giận ấy vào trong lòng vì chỉ cần không cẩn thận là sẽ lộ hết bí mật ngay:

-Chuyện vừa nãy Ái Kỳ nói thật ra không như nàng nghĩ đâu.

Nàng nghe ta giải thích được không?

-Ta vẫn đang nghe đây.

Có gì thì có thể nói nhanh không?

Sự lạnh nhạt của Ái Nhược Lam khiến cho Vương Bá cảm thấy lo lắng:

-Ta và Ái Kỳ thật sự không có quan hệ gì cả.

Nhiều lần ta đến đây thăm phụ thân nàng rồi gặp nàng ta.

Nàng ta đã ngỏ ý với ta nhưng ta không hề đáp lại.

Trong lòng ta chỉ có duy nhất một mình nàng thôi.

Ta cũng chỉ yêu mình nàng.

Nàng tin ta đi.

Ái Nhược Lam nghe những lời nói dối này mà bật cười.

Cả nơi này ai ai cũng biết nàng và Vương Bá là một cặp nhưng lại bị Dương Lục chia cách.

Giờ đây sự vụng trộm mà Vương Bá cất công che giấu bị tiết lộ ít nhiều cũng ảnh hưởng đến danh tiếng của hắn ta.

Hắn ta là muốn lợi dụng nàng để rửa tội sao?

-Chuyện này thì liên quan gì tới ta?

Vương Bá không thể chấp nhận câu trả lời này vội níu lấy tay nàng:

-Ta không hề muốn nàng hiểu lầm ta với Ái Kỳ.

Ta....

Không để Vương Bá nói hết, Ái Nhược Lam cười khẩy:

-Ta vốn không quan tâm ngươi và muội muội tốt của ta có quan hệ như thế nào.

Nhưng ta có tin tốt cho ngươi.

Ái Kỳ mang thai con của ngươi rồi đó.

Nghe được tin này, Vương Bá như chết lặng.

Chuyện này đến hắn ta còn không biết tại sao nàng lại biết? Không thể tin vào sự thật này, Vương Bá liền đi tìm Ái Kỳ.

Đi chưa được bao xa, hắn ta thấy ngay bóng dáng của Ái Kỳ đang đi đến, gương mặt nàng ta trông vô cùng khó chịu.

Đến trước mặt Ái Kỳ, Vương Bá hỏi ngay:

-Ái Kỳ, nàng....

Nhưng còn không để Vương Bá nói hết câu, Ái Kỳ đã tức giận hét lớn:

-Bá, chàng đi tìm ả Ái Nhược Lam sao? Chàng còn lưu luyến ả đúng không?

Sự đa nghi của Ái Kỳ khiến Vương Bá đang tức giận lại càng tức hơn:

-Nàng nói cái gì vậy hả? Ta còn chưa hỏi đến chuyện nàng tự ý công khai mối quan hệ của chúng ta đấy.

Nàng có biết nàng làm vậy sẽ ảnh hưởng đến ta như thế nào không? Tại sao nàng không suy nghĩ gì vậy?

Ái Kỳ vô cùng bất ngờ với hành động của Vương Bá.

Nàng ta không không thể tin được có một ngày Vương Bá sẽ nổi nóng với mình.

-Chàng đang quát ta sao? Chàng vì một chuyện cỏn con mà nổi nóng với ta? Chàng làm ta thật sự thất vọng đấy.

-Chuyện cỏn con? Ái Kỳ nàng nói như vậy mà nghe được sao? Chuyện như vậy mà nàng nói là cỏn con sao? Nàng có biết vì chuyện này mà đã ảnh hưởng tới kế hoạch của ta như thế nào không? Giờ không phải là nàng thất vọng mà chính là ta thất vọng về nàng.

Nói xong, Vương Bá rời đi để lại Ái Kỳ trong màn đêm u tối.

Vốn định hỏi về việc nàng ta mang thai vậy mà lại thành ra như thế này đây..

Vương Gia Ta Trùng Sinh Là Để Yêu Ngài!Tác giả: Huynh HuyhtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh-Aaaaaaa. Vương Bá, nếu ta chết, dù có làm ma ta cũng sẽ không bao giờ để cho ngươi sống yên ổn. Trong một toà cung điện đã cũ nát, giọng một nữ nhân vang lên. Chỉ cần nhìn qua thôi cũng đủ biết nàng đã bị đám người trong này hành hạ như thế nào. Nàng bị chúng trói chặt trên chiếc cọc bằng gỗ. Bộ quần áo rách rưới, cả thân thể chằng chịt những vết thương. Những vết thương ấy thậm chí còn đang rỉ máu. Gương mặt vốn xinh đẹp nay cũng đã bị những vết đánh đập, vết máu kia làm cho xấu đi. Nam nhân tên Vương Bá ở phía trước bỗng tiến gần về phía nàng. Bàn tay to lớn, thô bạo của hắn bóp chặt chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng. Hắn nở nụ cười đầy kinh tởm: -Ngươi nghĩ ngươi có thể làm được gì khi không có ta? Hahaha! Ngươi nghĩ ngươi là ai? Vương Bá giơ cánh tay toan muốn dạy dỗ lại nàng, bên ngoài bất ngờ phát ra một giọng nói lạnh đến thấu xương: -Dừng lại. Tiếp theo đó là bóng dáng của một nam nhân bước vào, chàng mặc bộ cổ phục màu đen trông vừa cao ngạo lại vừa độc ác. Ánh mắt đằng đằng sát… Nhìn bóng lưng Ái Nhược Lam ở phía trước, Vương Bá định đi lên kéo lấy tay nàng lại, nhưng mới tiến lại gần nàng, hắn ta đã bị Lạc Hoa và Hạ Hạ cản lại:-Vương công tử hình như ngài hơi vượt quá giới hạn rồi đó.Ngài có ý gì với Ái tiểu thư nhà ta sao?Ái Nhược Lam quay đầu lại nhìn Vương Bá, thấy vậy hắn ta liền nói:-Lam Lam, ta có chuyện muốn nói với muội.Muội cho ta chút thời gian được không?Đôi lông mày khẽ nhíu lại, Ái Nhược Lam đáp:-Có chuyện gì?Vương Bá đánh mắt sang phía Lạc Hoa và Hạ Hạ, giọng nói có vài phần khó xử:-Nói ở đây hình như không tiện lắm.Hiểu được ý của Vương Bá, Ái Nhược Lam ra hiệu cho hai người đi trước.Lạc Hoa thấy bất bình lên tiếng:-Ái tiểu thư, tiểu nữ đi trước cũng không tiện lắm đâu ạ! Với lại Vương công tử đây có chuyện gì mà lại không tiện nói luôn chứ?Ái Nhược Lam không muốn mất thêm nhiều thời gian liền nói:-Nghe lời.Ta sẽ về phòng ngay thôi.Nghe Ái Nhược Lam nói, Lạc Hoa và Hạ Hạ đành phải rời đi.Tiến tới đưa bàn tay định lắm lấy tay của Ái Nhược Lam nhưng lại bị nàng né tránh, Vương Bá có chút túc giận nhưng vẫn cố gắng kìm nén cơn giận ấy vào trong lòng vì chỉ cần không cẩn thận là sẽ lộ hết bí mật ngay:-Chuyện vừa nãy Ái Kỳ nói thật ra không như nàng nghĩ đâu.Nàng nghe ta giải thích được không?-Ta vẫn đang nghe đây.Có gì thì có thể nói nhanh không?Sự lạnh nhạt của Ái Nhược Lam khiến cho Vương Bá cảm thấy lo lắng:-Ta và Ái Kỳ thật sự không có quan hệ gì cả.Nhiều lần ta đến đây thăm phụ thân nàng rồi gặp nàng ta.Nàng ta đã ngỏ ý với ta nhưng ta không hề đáp lại.Trong lòng ta chỉ có duy nhất một mình nàng thôi.Ta cũng chỉ yêu mình nàng.Nàng tin ta đi.Ái Nhược Lam nghe những lời nói dối này mà bật cười.Cả nơi này ai ai cũng biết nàng và Vương Bá là một cặp nhưng lại bị Dương Lục chia cách.Giờ đây sự vụng trộm mà Vương Bá cất công che giấu bị tiết lộ ít nhiều cũng ảnh hưởng đến danh tiếng của hắn ta.Hắn ta là muốn lợi dụng nàng để rửa tội sao?-Chuyện này thì liên quan gì tới ta?Vương Bá không thể chấp nhận câu trả lời này vội níu lấy tay nàng:-Ta không hề muốn nàng hiểu lầm ta với Ái Kỳ.Ta....Không để Vương Bá nói hết, Ái Nhược Lam cười khẩy:-Ta vốn không quan tâm ngươi và muội muội tốt của ta có quan hệ như thế nào.Nhưng ta có tin tốt cho ngươi.Ái Kỳ mang thai con của ngươi rồi đó.Nghe được tin này, Vương Bá như chết lặng.Chuyện này đến hắn ta còn không biết tại sao nàng lại biết? Không thể tin vào sự thật này, Vương Bá liền đi tìm Ái Kỳ.Đi chưa được bao xa, hắn ta thấy ngay bóng dáng của Ái Kỳ đang đi đến, gương mặt nàng ta trông vô cùng khó chịu.Đến trước mặt Ái Kỳ, Vương Bá hỏi ngay:-Ái Kỳ, nàng....Nhưng còn không để Vương Bá nói hết câu, Ái Kỳ đã tức giận hét lớn:-Bá, chàng đi tìm ả Ái Nhược Lam sao? Chàng còn lưu luyến ả đúng không?Sự đa nghi của Ái Kỳ khiến Vương Bá đang tức giận lại càng tức hơn:-Nàng nói cái gì vậy hả? Ta còn chưa hỏi đến chuyện nàng tự ý công khai mối quan hệ của chúng ta đấy.Nàng có biết nàng làm vậy sẽ ảnh hưởng đến ta như thế nào không? Tại sao nàng không suy nghĩ gì vậy?Ái Kỳ vô cùng bất ngờ với hành động của Vương Bá.Nàng ta không không thể tin được có một ngày Vương Bá sẽ nổi nóng với mình.-Chàng đang quát ta sao? Chàng vì một chuyện cỏn con mà nổi nóng với ta? Chàng làm ta thật sự thất vọng đấy.-Chuyện cỏn con? Ái Kỳ nàng nói như vậy mà nghe được sao? Chuyện như vậy mà nàng nói là cỏn con sao? Nàng có biết vì chuyện này mà đã ảnh hưởng tới kế hoạch của ta như thế nào không? Giờ không phải là nàng thất vọng mà chính là ta thất vọng về nàng.Nói xong, Vương Bá rời đi để lại Ái Kỳ trong màn đêm u tối.Vốn định hỏi về việc nàng ta mang thai vậy mà lại thành ra như thế này đây..

Chương 10: 10: Mâu Thuẫn