Tịch Hy cho người tìm hiểu biết Tịch Trí đang ở khách sạn. Ngay lập tức cô đích thân lái xe tới tìm em trai. Kim Ưng lo sợ lái xe đuổi theo, đi theo nhị tiểu thư bao năm, anh biết nhất định sẽ có chuyện. Đúng lúc Tịch Hy tới sảnh khách sạn thấy em mình vút qua rất nhanh, trên đường khá nhiều phương tiện, mất vài phút cô mới bắt kịp. Tịch Trí vừa tỉnh dậy sau một đêm say, cậu không để ý chiếc xe thể thao trắng bám đuôi mình. Tới khi Tịch Hy đánh lái sang làn, phanh gấp chắn ngay trước mặt thì Tịch Trí mới sợ hãi. Anh không sợ hai chiếc xe đâm nhau, mà sợ chủ của chiếc xe trước mặt. Chiếc xe trắng phanh tới mức tạo cả một vệt dài đen trên mặt đường, còn toé cả lửa. Nhìn thấy Tịch Hy đang lẳng lặng mở cốp cầm chiếc gậy bóng chày ra, Tịch Trí co rúm bấm khoá cửa xe. - Chết tiệt, mình lại gây ra chuyện gì rồi sao! Tịch Hy gõ cửa ra lệnh: - MỞ CỬA? Tịch Trí thấy chị nghiến răng nhìn mình chằm chằm đầy sát khí, anh chỉ lắc lắc đầu: - Em ...không mở đâu? Không nhiều lời, dứt khoát, Tịch Hy…
Chương 32: 32: Em Có Thích Không
Ngang Tài Ngang SứcTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTịch Hy cho người tìm hiểu biết Tịch Trí đang ở khách sạn. Ngay lập tức cô đích thân lái xe tới tìm em trai. Kim Ưng lo sợ lái xe đuổi theo, đi theo nhị tiểu thư bao năm, anh biết nhất định sẽ có chuyện. Đúng lúc Tịch Hy tới sảnh khách sạn thấy em mình vút qua rất nhanh, trên đường khá nhiều phương tiện, mất vài phút cô mới bắt kịp. Tịch Trí vừa tỉnh dậy sau một đêm say, cậu không để ý chiếc xe thể thao trắng bám đuôi mình. Tới khi Tịch Hy đánh lái sang làn, phanh gấp chắn ngay trước mặt thì Tịch Trí mới sợ hãi. Anh không sợ hai chiếc xe đâm nhau, mà sợ chủ của chiếc xe trước mặt. Chiếc xe trắng phanh tới mức tạo cả một vệt dài đen trên mặt đường, còn toé cả lửa. Nhìn thấy Tịch Hy đang lẳng lặng mở cốp cầm chiếc gậy bóng chày ra, Tịch Trí co rúm bấm khoá cửa xe. - Chết tiệt, mình lại gây ra chuyện gì rồi sao! Tịch Hy gõ cửa ra lệnh: - MỞ CỬA? Tịch Trí thấy chị nghiến răng nhìn mình chằm chằm đầy sát khí, anh chỉ lắc lắc đầu: - Em ...không mở đâu? Không nhiều lời, dứt khoát, Tịch Hy… Tần Lãnh nhìn vợ mình vẫn ngái ngủ thấy rất đáng yêu.Sao cô ấy có thể vừa đáng yêu vừa quyến rũ như vậy.Anh mỉm cười, nghiêng người hôn nhẹ lên trán cô một cái.Tịch Hy vẫn chưa hiểu lắm, ngẩng lên hỏi:- Anh không ngủ à?- Ít khi anh ngủ trưa lắm.- Công việc nhiều như vậy mà không nghỉ sẽ rất mệt.- Không sao.- Ừm.Tịch Hy nói rất nhỏ, rồi cô lại xoay lưng lại.Tần Lãnh liền ôm cô vào lòng, hôn nhẹ lên tóc cô.Hơi thở của anh nhẹ nhè phả vào sau gáy khiến Tịch Hy bỗng tỉnh táo hẳn lên.Tần Lãnh lưu luyến không muốn rời, tham lam hôn lên cổ làm Tịch Hy giật mình.Cô còn cảm nhận được một thứ cứng cứng đang lớn dần, áp sát vào dưới thân mình.Cô mở to mắt quay lại nhìn anh:- Hôm qua vừa mới...Còn chưa nói hết câu, cô đã bị Tần Lãnh hôn cho một cái.Rồi anh dừng lại, áp vào tai cô thì thầm:- Đó là hôm qua.Làm gì có thể dừng nhưng l@m tình thì không.Tần Lãnh luồn tay vào áo cô, vừa hôn vừa bóp bóp.Áo choàng ngủ của cô cũng bị anh vần vò làm cho xô lệch hẳn đi.Thấy vướng víu, anh nhoài người dậy, tháo hẳn áo choàng ra, chỉ còn lại cái váy hai dây kín kín hở hở.Lần trước Tịch Hy đã biết anh khá sung sức trong chuyện này, nhưng hai ngày liền thì có vẻ hơi nhiều.Cô chưa kịp nghĩ, anh đã say mê ngậm chặt ngực cô.Đây là điểm yếu của Tịch Hy, chỉ cần tác động vào đó là cô không cưỡng lại được.Tần Lãnh trong thế chủ động, cười cười, biết sẽ phải dùng đến nên hôm qua trước khi tới nhà riêng của cô, anh đã mang sẵn "áo mưa" rồi.Anh kéo cô ra sát mép giường, chiều cao giường cộng thêm đệm dầy lại rất vừa vặn.Dưới sàn trải thảm lông nên rất êm chân, anh đứng dưới, nhẹ nhàng tách chân cô ra rồi tiến vào.Tịch Hy nằm trên giường nhăn nhó tiếp nhận, dần dần mới thả lỏng tận hưởng.Được một lát, anh bế hẳn cô xuống thảm, để cô quỳ gối bên mép giường.Anh cũng quỳ xuống, nâng m ông cô lên, đưa vào khiến Tịch Hy chịu không nổi, tư thế này sâu đến nỗi cô cảm giác cơ thể mình có thể xé toạc mất.Hạ th@n đưa đẩy, tay anh giữ chặt vai cô:- Em có thích không?- Ưmm...mm, thi...thíchh.Tịch Hy th ở dốc, bị từng nhịp đẩy của người phía sau mà nói không nên câu.Tần Lãnh nghe vậy hài lòng, càng làm mạnh hơn.Một lúc lâu sau, anh mới gấp rút xong việc, cả hai mệt tới nỗi ôm nhau nằm luôn trên thảm.Chiều hôm ấy họ lăn lộn hẳn hai lần, từ trên thảm tới trên giường, cuối cùng vẫn là bể kèo đánh tennis.Trong bồn tắm, hai người vẫn dính lấy nhau không rời.Nhìn cổ Tịch Hy đầy dấu hickey, Tần Lãnh có hài lòng nhưng cũng xót vợ:- Xin lỗi em, có lẽ anh làm hơi quá.Tịch Hy ngồi trong lòng anh, tay nghịch nghịch bong bóng xà phòng, nũng nịu đáp:- Đúng là hơi quá, lát về Tần gia chắc em phải dùng khăn quấn quanh quá.- Không cần vội, mẹ không để ý nếu ta không về đâu.Mai là chủ nhật, chúng ta cứ ở đây thêm một ngày đi.- Sẽ không sao chứ?- Không sao, anh sẽ nói với mẹ.Có khi mẹ còn chưa về ấy chứ.Rồi anh lại nhẹ nhàng hôn cô.Lần này Tịch Hy né sang một bên:- No no, em kiệt sức mất.Hai ngày liền đó, em đứng không nổi nữa rồi.Tần Lãnh cười lớn, lòng rất thoả mãn, xem ra cô đã vất vả rồi.Chắc do anh nghiện hôn rồi đè cô ra khiến cô có chút đề phòng:- Em yên tâm, anh không thịt em nữa đâu..
Ngang Tài Ngang SứcTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTịch Hy cho người tìm hiểu biết Tịch Trí đang ở khách sạn. Ngay lập tức cô đích thân lái xe tới tìm em trai. Kim Ưng lo sợ lái xe đuổi theo, đi theo nhị tiểu thư bao năm, anh biết nhất định sẽ có chuyện. Đúng lúc Tịch Hy tới sảnh khách sạn thấy em mình vút qua rất nhanh, trên đường khá nhiều phương tiện, mất vài phút cô mới bắt kịp. Tịch Trí vừa tỉnh dậy sau một đêm say, cậu không để ý chiếc xe thể thao trắng bám đuôi mình. Tới khi Tịch Hy đánh lái sang làn, phanh gấp chắn ngay trước mặt thì Tịch Trí mới sợ hãi. Anh không sợ hai chiếc xe đâm nhau, mà sợ chủ của chiếc xe trước mặt. Chiếc xe trắng phanh tới mức tạo cả một vệt dài đen trên mặt đường, còn toé cả lửa. Nhìn thấy Tịch Hy đang lẳng lặng mở cốp cầm chiếc gậy bóng chày ra, Tịch Trí co rúm bấm khoá cửa xe. - Chết tiệt, mình lại gây ra chuyện gì rồi sao! Tịch Hy gõ cửa ra lệnh: - MỞ CỬA? Tịch Trí thấy chị nghiến răng nhìn mình chằm chằm đầy sát khí, anh chỉ lắc lắc đầu: - Em ...không mở đâu? Không nhiều lời, dứt khoát, Tịch Hy… Tần Lãnh nhìn vợ mình vẫn ngái ngủ thấy rất đáng yêu.Sao cô ấy có thể vừa đáng yêu vừa quyến rũ như vậy.Anh mỉm cười, nghiêng người hôn nhẹ lên trán cô một cái.Tịch Hy vẫn chưa hiểu lắm, ngẩng lên hỏi:- Anh không ngủ à?- Ít khi anh ngủ trưa lắm.- Công việc nhiều như vậy mà không nghỉ sẽ rất mệt.- Không sao.- Ừm.Tịch Hy nói rất nhỏ, rồi cô lại xoay lưng lại.Tần Lãnh liền ôm cô vào lòng, hôn nhẹ lên tóc cô.Hơi thở của anh nhẹ nhè phả vào sau gáy khiến Tịch Hy bỗng tỉnh táo hẳn lên.Tần Lãnh lưu luyến không muốn rời, tham lam hôn lên cổ làm Tịch Hy giật mình.Cô còn cảm nhận được một thứ cứng cứng đang lớn dần, áp sát vào dưới thân mình.Cô mở to mắt quay lại nhìn anh:- Hôm qua vừa mới...Còn chưa nói hết câu, cô đã bị Tần Lãnh hôn cho một cái.Rồi anh dừng lại, áp vào tai cô thì thầm:- Đó là hôm qua.Làm gì có thể dừng nhưng l@m tình thì không.Tần Lãnh luồn tay vào áo cô, vừa hôn vừa bóp bóp.Áo choàng ngủ của cô cũng bị anh vần vò làm cho xô lệch hẳn đi.Thấy vướng víu, anh nhoài người dậy, tháo hẳn áo choàng ra, chỉ còn lại cái váy hai dây kín kín hở hở.Lần trước Tịch Hy đã biết anh khá sung sức trong chuyện này, nhưng hai ngày liền thì có vẻ hơi nhiều.Cô chưa kịp nghĩ, anh đã say mê ngậm chặt ngực cô.Đây là điểm yếu của Tịch Hy, chỉ cần tác động vào đó là cô không cưỡng lại được.Tần Lãnh trong thế chủ động, cười cười, biết sẽ phải dùng đến nên hôm qua trước khi tới nhà riêng của cô, anh đã mang sẵn "áo mưa" rồi.Anh kéo cô ra sát mép giường, chiều cao giường cộng thêm đệm dầy lại rất vừa vặn.Dưới sàn trải thảm lông nên rất êm chân, anh đứng dưới, nhẹ nhàng tách chân cô ra rồi tiến vào.Tịch Hy nằm trên giường nhăn nhó tiếp nhận, dần dần mới thả lỏng tận hưởng.Được một lát, anh bế hẳn cô xuống thảm, để cô quỳ gối bên mép giường.Anh cũng quỳ xuống, nâng m ông cô lên, đưa vào khiến Tịch Hy chịu không nổi, tư thế này sâu đến nỗi cô cảm giác cơ thể mình có thể xé toạc mất.Hạ th@n đưa đẩy, tay anh giữ chặt vai cô:- Em có thích không?- Ưmm...mm, thi...thíchh.Tịch Hy th ở dốc, bị từng nhịp đẩy của người phía sau mà nói không nên câu.Tần Lãnh nghe vậy hài lòng, càng làm mạnh hơn.Một lúc lâu sau, anh mới gấp rút xong việc, cả hai mệt tới nỗi ôm nhau nằm luôn trên thảm.Chiều hôm ấy họ lăn lộn hẳn hai lần, từ trên thảm tới trên giường, cuối cùng vẫn là bể kèo đánh tennis.Trong bồn tắm, hai người vẫn dính lấy nhau không rời.Nhìn cổ Tịch Hy đầy dấu hickey, Tần Lãnh có hài lòng nhưng cũng xót vợ:- Xin lỗi em, có lẽ anh làm hơi quá.Tịch Hy ngồi trong lòng anh, tay nghịch nghịch bong bóng xà phòng, nũng nịu đáp:- Đúng là hơi quá, lát về Tần gia chắc em phải dùng khăn quấn quanh quá.- Không cần vội, mẹ không để ý nếu ta không về đâu.Mai là chủ nhật, chúng ta cứ ở đây thêm một ngày đi.- Sẽ không sao chứ?- Không sao, anh sẽ nói với mẹ.Có khi mẹ còn chưa về ấy chứ.Rồi anh lại nhẹ nhàng hôn cô.Lần này Tịch Hy né sang một bên:- No no, em kiệt sức mất.Hai ngày liền đó, em đứng không nổi nữa rồi.Tần Lãnh cười lớn, lòng rất thoả mãn, xem ra cô đã vất vả rồi.Chắc do anh nghiện hôn rồi đè cô ra khiến cô có chút đề phòng:- Em yên tâm, anh không thịt em nữa đâu..
Ngang Tài Ngang SứcTác giả: Hoa Tiểu LêTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngTịch Hy cho người tìm hiểu biết Tịch Trí đang ở khách sạn. Ngay lập tức cô đích thân lái xe tới tìm em trai. Kim Ưng lo sợ lái xe đuổi theo, đi theo nhị tiểu thư bao năm, anh biết nhất định sẽ có chuyện. Đúng lúc Tịch Hy tới sảnh khách sạn thấy em mình vút qua rất nhanh, trên đường khá nhiều phương tiện, mất vài phút cô mới bắt kịp. Tịch Trí vừa tỉnh dậy sau một đêm say, cậu không để ý chiếc xe thể thao trắng bám đuôi mình. Tới khi Tịch Hy đánh lái sang làn, phanh gấp chắn ngay trước mặt thì Tịch Trí mới sợ hãi. Anh không sợ hai chiếc xe đâm nhau, mà sợ chủ của chiếc xe trước mặt. Chiếc xe trắng phanh tới mức tạo cả một vệt dài đen trên mặt đường, còn toé cả lửa. Nhìn thấy Tịch Hy đang lẳng lặng mở cốp cầm chiếc gậy bóng chày ra, Tịch Trí co rúm bấm khoá cửa xe. - Chết tiệt, mình lại gây ra chuyện gì rồi sao! Tịch Hy gõ cửa ra lệnh: - MỞ CỬA? Tịch Trí thấy chị nghiến răng nhìn mình chằm chằm đầy sát khí, anh chỉ lắc lắc đầu: - Em ...không mở đâu? Không nhiều lời, dứt khoát, Tịch Hy… Tần Lãnh nhìn vợ mình vẫn ngái ngủ thấy rất đáng yêu.Sao cô ấy có thể vừa đáng yêu vừa quyến rũ như vậy.Anh mỉm cười, nghiêng người hôn nhẹ lên trán cô một cái.Tịch Hy vẫn chưa hiểu lắm, ngẩng lên hỏi:- Anh không ngủ à?- Ít khi anh ngủ trưa lắm.- Công việc nhiều như vậy mà không nghỉ sẽ rất mệt.- Không sao.- Ừm.Tịch Hy nói rất nhỏ, rồi cô lại xoay lưng lại.Tần Lãnh liền ôm cô vào lòng, hôn nhẹ lên tóc cô.Hơi thở của anh nhẹ nhè phả vào sau gáy khiến Tịch Hy bỗng tỉnh táo hẳn lên.Tần Lãnh lưu luyến không muốn rời, tham lam hôn lên cổ làm Tịch Hy giật mình.Cô còn cảm nhận được một thứ cứng cứng đang lớn dần, áp sát vào dưới thân mình.Cô mở to mắt quay lại nhìn anh:- Hôm qua vừa mới...Còn chưa nói hết câu, cô đã bị Tần Lãnh hôn cho một cái.Rồi anh dừng lại, áp vào tai cô thì thầm:- Đó là hôm qua.Làm gì có thể dừng nhưng l@m tình thì không.Tần Lãnh luồn tay vào áo cô, vừa hôn vừa bóp bóp.Áo choàng ngủ của cô cũng bị anh vần vò làm cho xô lệch hẳn đi.Thấy vướng víu, anh nhoài người dậy, tháo hẳn áo choàng ra, chỉ còn lại cái váy hai dây kín kín hở hở.Lần trước Tịch Hy đã biết anh khá sung sức trong chuyện này, nhưng hai ngày liền thì có vẻ hơi nhiều.Cô chưa kịp nghĩ, anh đã say mê ngậm chặt ngực cô.Đây là điểm yếu của Tịch Hy, chỉ cần tác động vào đó là cô không cưỡng lại được.Tần Lãnh trong thế chủ động, cười cười, biết sẽ phải dùng đến nên hôm qua trước khi tới nhà riêng của cô, anh đã mang sẵn "áo mưa" rồi.Anh kéo cô ra sát mép giường, chiều cao giường cộng thêm đệm dầy lại rất vừa vặn.Dưới sàn trải thảm lông nên rất êm chân, anh đứng dưới, nhẹ nhàng tách chân cô ra rồi tiến vào.Tịch Hy nằm trên giường nhăn nhó tiếp nhận, dần dần mới thả lỏng tận hưởng.Được một lát, anh bế hẳn cô xuống thảm, để cô quỳ gối bên mép giường.Anh cũng quỳ xuống, nâng m ông cô lên, đưa vào khiến Tịch Hy chịu không nổi, tư thế này sâu đến nỗi cô cảm giác cơ thể mình có thể xé toạc mất.Hạ th@n đưa đẩy, tay anh giữ chặt vai cô:- Em có thích không?- Ưmm...mm, thi...thíchh.Tịch Hy th ở dốc, bị từng nhịp đẩy của người phía sau mà nói không nên câu.Tần Lãnh nghe vậy hài lòng, càng làm mạnh hơn.Một lúc lâu sau, anh mới gấp rút xong việc, cả hai mệt tới nỗi ôm nhau nằm luôn trên thảm.Chiều hôm ấy họ lăn lộn hẳn hai lần, từ trên thảm tới trên giường, cuối cùng vẫn là bể kèo đánh tennis.Trong bồn tắm, hai người vẫn dính lấy nhau không rời.Nhìn cổ Tịch Hy đầy dấu hickey, Tần Lãnh có hài lòng nhưng cũng xót vợ:- Xin lỗi em, có lẽ anh làm hơi quá.Tịch Hy ngồi trong lòng anh, tay nghịch nghịch bong bóng xà phòng, nũng nịu đáp:- Đúng là hơi quá, lát về Tần gia chắc em phải dùng khăn quấn quanh quá.- Không cần vội, mẹ không để ý nếu ta không về đâu.Mai là chủ nhật, chúng ta cứ ở đây thêm một ngày đi.- Sẽ không sao chứ?- Không sao, anh sẽ nói với mẹ.Có khi mẹ còn chưa về ấy chứ.Rồi anh lại nhẹ nhàng hôn cô.Lần này Tịch Hy né sang một bên:- No no, em kiệt sức mất.Hai ngày liền đó, em đứng không nổi nữa rồi.Tần Lãnh cười lớn, lòng rất thoả mãn, xem ra cô đã vất vả rồi.Chắc do anh nghiện hôn rồi đè cô ra khiến cô có chút đề phòng:- Em yên tâm, anh không thịt em nữa đâu..