1. "Tiểu Huy ơi, ra đây chơi với bọn tớ" Tiếng một đứa trẻ từ bên ngoài gọi vào làm cậu bé đang ngồi trên ghế sofa giật mình. Là A Đông đang gọi bé ra chơi, bé lật đật nhảy xuống ghế không quên tắt tivi rồi chạy ra cửa thì bảo: "Mẹ ơi, con đi chơi xíu rồi về nha" Bà Lâm đang đeo tạp dề trong bếp liền bảo con: "Nhớ về trước giờ ăn cơm đấy" "Vâng ạ~" 2. Trời giờ đã nhá nhem, trên con đường không lấy một chiếc xe qua lại. Xung quanh toàn cây với cỏ, có một cậu bé đang vừa đi vừa khóc. Bé tên là Lâm Huy, năm nay vừa trò 9 tuổi, hôm nay bé đi chọc chó với bạn, không biết con chó bị sao mà cứ rượt theo bé làm bé chạy lung tung. Chờ đến khi chó bỏ đi thì bé mới phát hiện mình đang ở chỗ hoàng vu nào đó mà không có nhà, xung quanh chỉ toàn cây cối. Bé đã đi được một lúc rồi mà vẫn chưa thấy đường ra, xung quanh hoang vắng không một bóng người khiến bé nhớ đến những video phim kinh dị mà ba cùng mẹ hay bật coi. Càng đi bé càng hoảng, không nhịn nổi mà khóc nấc lên: "Huhuhuhu....!Huhuhu có ai…
Chương 80: Phiên Ngoại 2
Kẻ Sát Nhân Và Bé NgốcTác giả: Chloe MiaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Sủng1. "Tiểu Huy ơi, ra đây chơi với bọn tớ" Tiếng một đứa trẻ từ bên ngoài gọi vào làm cậu bé đang ngồi trên ghế sofa giật mình. Là A Đông đang gọi bé ra chơi, bé lật đật nhảy xuống ghế không quên tắt tivi rồi chạy ra cửa thì bảo: "Mẹ ơi, con đi chơi xíu rồi về nha" Bà Lâm đang đeo tạp dề trong bếp liền bảo con: "Nhớ về trước giờ ăn cơm đấy" "Vâng ạ~" 2. Trời giờ đã nhá nhem, trên con đường không lấy một chiếc xe qua lại. Xung quanh toàn cây với cỏ, có một cậu bé đang vừa đi vừa khóc. Bé tên là Lâm Huy, năm nay vừa trò 9 tuổi, hôm nay bé đi chọc chó với bạn, không biết con chó bị sao mà cứ rượt theo bé làm bé chạy lung tung. Chờ đến khi chó bỏ đi thì bé mới phát hiện mình đang ở chỗ hoàng vu nào đó mà không có nhà, xung quanh chỉ toàn cây cối. Bé đã đi được một lúc rồi mà vẫn chưa thấy đường ra, xung quanh hoang vắng không một bóng người khiến bé nhớ đến những video phim kinh dị mà ba cùng mẹ hay bật coi. Càng đi bé càng hoảng, không nhịn nổi mà khóc nấc lên: "Huhuhuhu....!Huhuhu có ai… Tui định làm thêm 1 truyện ngắn về cặp Lâm Quốc và Triệu Vũ heheeh.4.Bỗng Kiều Túc im lặng không nói tiếng nào nữa.Lâm Huy dù giận nhưng cũng nổi hứng tò mò, chẳng nhẽ tên đáng ghét này biến đi thật rồi à?Cậu không vui quay người lại thì thấy gương mặt siêu anh tuấn của Kiều Túc giờ đây đang giàn dụa nước mắt.Lần này là Lâm Huy hoảng, tự dưng khóc vậy? Từ khi nào một tên mặt than như Kiều Túc lại dễ rơi nước mắt như thế.Cậu đưa tay lau đi giọt nước mắt của hắn: "Mắc gì anh khóc.""Em hết thương anh rồi, em không cần anh nữa."Lâm Huy ớn cả người: "Tại anh nhìn em rơi vào nguy hiểm còn không thèm giúp em, anh biết em đau lắm không?!"Nói rồi cậu cũng khóc, đồ đáng ghét."Huhuhuhu em bị người ta trích điện, còn lấy roi đánh... hức..."" anh cũng chẳng thương em gì cả... hức..""Ngày nào em cũng khóc xưng mắt hết."Kiều Túc vội kéo cậu vào lòng an ủi: "Anh sai rồi, là tại anh hết, lần sau không thế nữa.""Lại còn có lần sau!?"Cuối cùng, hai tên ngốc ôm nhau ngủ trong trạng thái đôi mắt sưng phù.5.Lâm Quốc cùng Triệu Vũ đứng ở bên ngoài cửa hơi ló đầu vô vào, chứng kiến cảnh hai con người trong phòng dỗi nhau thì buồn cười không thôi.Họ quay về phòng ngủ, việc đôi nào đôi nấy tự giải quyết.6.Hai người ngồi trên giường, ngoài cửa còn có bát hương đang cháy ở dưới đất.Lâm Quốc cảm thán không thôi, làm ma rồi cái gì cũng có thể làm, bay xuyên tường các thứ mỗi tội muốn đụng vào đồ gì cũng phải cúng.Triệu Vũ từ đằng sau ôm lấy vợ mình, không nói lời nào mà âu yếm.Anh ôm y, hôn má y."Anh ơi."Bỗng Lâm Quốc quay mặt qua hôn chụt vào trán Triệu Vũ: "Khi nào chúng ta đầu thai?""Không biết.""Cũng phải, anh ở đây lâu như vậy rồi vẫn chưa đầu thai."Lâm Quốc gật gù, có lẻ phải nhờ Lâm Huy tra dùng mình, sau khi chết thì khi nào đầu thai."Chụt"Bỗng cằm bị một lực nắm lấy kéo sang bên trái, đôi môi được lắp đầy."Tôi theo em.""Nếu cả hai ta đầu thai thì chúng mình còn gặp nhau không?"Làm ma vốn không có hơi thở, y bị hôn cũng chẳng thở dốc. Hôn xong Lâm Quốc liền hỏi.Triệu Vũ trước câu hỏi của người yêu cũng phải trầm tư xong lại nói."Tôi sẽ tìm em, không tìm được thì không yêu ai!"Lâm Quốc nghe vậy thì mỉm cười, xoay người lại nhào đến hôn môi anh.
Kẻ Sát Nhân Và Bé NgốcTác giả: Chloe MiaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Sủng1. "Tiểu Huy ơi, ra đây chơi với bọn tớ" Tiếng một đứa trẻ từ bên ngoài gọi vào làm cậu bé đang ngồi trên ghế sofa giật mình. Là A Đông đang gọi bé ra chơi, bé lật đật nhảy xuống ghế không quên tắt tivi rồi chạy ra cửa thì bảo: "Mẹ ơi, con đi chơi xíu rồi về nha" Bà Lâm đang đeo tạp dề trong bếp liền bảo con: "Nhớ về trước giờ ăn cơm đấy" "Vâng ạ~" 2. Trời giờ đã nhá nhem, trên con đường không lấy một chiếc xe qua lại. Xung quanh toàn cây với cỏ, có một cậu bé đang vừa đi vừa khóc. Bé tên là Lâm Huy, năm nay vừa trò 9 tuổi, hôm nay bé đi chọc chó với bạn, không biết con chó bị sao mà cứ rượt theo bé làm bé chạy lung tung. Chờ đến khi chó bỏ đi thì bé mới phát hiện mình đang ở chỗ hoàng vu nào đó mà không có nhà, xung quanh chỉ toàn cây cối. Bé đã đi được một lúc rồi mà vẫn chưa thấy đường ra, xung quanh hoang vắng không một bóng người khiến bé nhớ đến những video phim kinh dị mà ba cùng mẹ hay bật coi. Càng đi bé càng hoảng, không nhịn nổi mà khóc nấc lên: "Huhuhuhu....!Huhuhu có ai… Tui định làm thêm 1 truyện ngắn về cặp Lâm Quốc và Triệu Vũ heheeh.4.Bỗng Kiều Túc im lặng không nói tiếng nào nữa.Lâm Huy dù giận nhưng cũng nổi hứng tò mò, chẳng nhẽ tên đáng ghét này biến đi thật rồi à?Cậu không vui quay người lại thì thấy gương mặt siêu anh tuấn của Kiều Túc giờ đây đang giàn dụa nước mắt.Lần này là Lâm Huy hoảng, tự dưng khóc vậy? Từ khi nào một tên mặt than như Kiều Túc lại dễ rơi nước mắt như thế.Cậu đưa tay lau đi giọt nước mắt của hắn: "Mắc gì anh khóc.""Em hết thương anh rồi, em không cần anh nữa."Lâm Huy ớn cả người: "Tại anh nhìn em rơi vào nguy hiểm còn không thèm giúp em, anh biết em đau lắm không?!"Nói rồi cậu cũng khóc, đồ đáng ghét."Huhuhuhu em bị người ta trích điện, còn lấy roi đánh... hức..."" anh cũng chẳng thương em gì cả... hức..""Ngày nào em cũng khóc xưng mắt hết."Kiều Túc vội kéo cậu vào lòng an ủi: "Anh sai rồi, là tại anh hết, lần sau không thế nữa.""Lại còn có lần sau!?"Cuối cùng, hai tên ngốc ôm nhau ngủ trong trạng thái đôi mắt sưng phù.5.Lâm Quốc cùng Triệu Vũ đứng ở bên ngoài cửa hơi ló đầu vô vào, chứng kiến cảnh hai con người trong phòng dỗi nhau thì buồn cười không thôi.Họ quay về phòng ngủ, việc đôi nào đôi nấy tự giải quyết.6.Hai người ngồi trên giường, ngoài cửa còn có bát hương đang cháy ở dưới đất.Lâm Quốc cảm thán không thôi, làm ma rồi cái gì cũng có thể làm, bay xuyên tường các thứ mỗi tội muốn đụng vào đồ gì cũng phải cúng.Triệu Vũ từ đằng sau ôm lấy vợ mình, không nói lời nào mà âu yếm.Anh ôm y, hôn má y."Anh ơi."Bỗng Lâm Quốc quay mặt qua hôn chụt vào trán Triệu Vũ: "Khi nào chúng ta đầu thai?""Không biết.""Cũng phải, anh ở đây lâu như vậy rồi vẫn chưa đầu thai."Lâm Quốc gật gù, có lẻ phải nhờ Lâm Huy tra dùng mình, sau khi chết thì khi nào đầu thai."Chụt"Bỗng cằm bị một lực nắm lấy kéo sang bên trái, đôi môi được lắp đầy."Tôi theo em.""Nếu cả hai ta đầu thai thì chúng mình còn gặp nhau không?"Làm ma vốn không có hơi thở, y bị hôn cũng chẳng thở dốc. Hôn xong Lâm Quốc liền hỏi.Triệu Vũ trước câu hỏi của người yêu cũng phải trầm tư xong lại nói."Tôi sẽ tìm em, không tìm được thì không yêu ai!"Lâm Quốc nghe vậy thì mỉm cười, xoay người lại nhào đến hôn môi anh.
Kẻ Sát Nhân Và Bé NgốcTác giả: Chloe MiaTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Sủng1. "Tiểu Huy ơi, ra đây chơi với bọn tớ" Tiếng một đứa trẻ từ bên ngoài gọi vào làm cậu bé đang ngồi trên ghế sofa giật mình. Là A Đông đang gọi bé ra chơi, bé lật đật nhảy xuống ghế không quên tắt tivi rồi chạy ra cửa thì bảo: "Mẹ ơi, con đi chơi xíu rồi về nha" Bà Lâm đang đeo tạp dề trong bếp liền bảo con: "Nhớ về trước giờ ăn cơm đấy" "Vâng ạ~" 2. Trời giờ đã nhá nhem, trên con đường không lấy một chiếc xe qua lại. Xung quanh toàn cây với cỏ, có một cậu bé đang vừa đi vừa khóc. Bé tên là Lâm Huy, năm nay vừa trò 9 tuổi, hôm nay bé đi chọc chó với bạn, không biết con chó bị sao mà cứ rượt theo bé làm bé chạy lung tung. Chờ đến khi chó bỏ đi thì bé mới phát hiện mình đang ở chỗ hoàng vu nào đó mà không có nhà, xung quanh chỉ toàn cây cối. Bé đã đi được một lúc rồi mà vẫn chưa thấy đường ra, xung quanh hoang vắng không một bóng người khiến bé nhớ đến những video phim kinh dị mà ba cùng mẹ hay bật coi. Càng đi bé càng hoảng, không nhịn nổi mà khóc nấc lên: "Huhuhuhu....!Huhuhu có ai… Tui định làm thêm 1 truyện ngắn về cặp Lâm Quốc và Triệu Vũ heheeh.4.Bỗng Kiều Túc im lặng không nói tiếng nào nữa.Lâm Huy dù giận nhưng cũng nổi hứng tò mò, chẳng nhẽ tên đáng ghét này biến đi thật rồi à?Cậu không vui quay người lại thì thấy gương mặt siêu anh tuấn của Kiều Túc giờ đây đang giàn dụa nước mắt.Lần này là Lâm Huy hoảng, tự dưng khóc vậy? Từ khi nào một tên mặt than như Kiều Túc lại dễ rơi nước mắt như thế.Cậu đưa tay lau đi giọt nước mắt của hắn: "Mắc gì anh khóc.""Em hết thương anh rồi, em không cần anh nữa."Lâm Huy ớn cả người: "Tại anh nhìn em rơi vào nguy hiểm còn không thèm giúp em, anh biết em đau lắm không?!"Nói rồi cậu cũng khóc, đồ đáng ghét."Huhuhuhu em bị người ta trích điện, còn lấy roi đánh... hức..."" anh cũng chẳng thương em gì cả... hức..""Ngày nào em cũng khóc xưng mắt hết."Kiều Túc vội kéo cậu vào lòng an ủi: "Anh sai rồi, là tại anh hết, lần sau không thế nữa.""Lại còn có lần sau!?"Cuối cùng, hai tên ngốc ôm nhau ngủ trong trạng thái đôi mắt sưng phù.5.Lâm Quốc cùng Triệu Vũ đứng ở bên ngoài cửa hơi ló đầu vô vào, chứng kiến cảnh hai con người trong phòng dỗi nhau thì buồn cười không thôi.Họ quay về phòng ngủ, việc đôi nào đôi nấy tự giải quyết.6.Hai người ngồi trên giường, ngoài cửa còn có bát hương đang cháy ở dưới đất.Lâm Quốc cảm thán không thôi, làm ma rồi cái gì cũng có thể làm, bay xuyên tường các thứ mỗi tội muốn đụng vào đồ gì cũng phải cúng.Triệu Vũ từ đằng sau ôm lấy vợ mình, không nói lời nào mà âu yếm.Anh ôm y, hôn má y."Anh ơi."Bỗng Lâm Quốc quay mặt qua hôn chụt vào trán Triệu Vũ: "Khi nào chúng ta đầu thai?""Không biết.""Cũng phải, anh ở đây lâu như vậy rồi vẫn chưa đầu thai."Lâm Quốc gật gù, có lẻ phải nhờ Lâm Huy tra dùng mình, sau khi chết thì khi nào đầu thai."Chụt"Bỗng cằm bị một lực nắm lấy kéo sang bên trái, đôi môi được lắp đầy."Tôi theo em.""Nếu cả hai ta đầu thai thì chúng mình còn gặp nhau không?"Làm ma vốn không có hơi thở, y bị hôn cũng chẳng thở dốc. Hôn xong Lâm Quốc liền hỏi.Triệu Vũ trước câu hỏi của người yêu cũng phải trầm tư xong lại nói."Tôi sẽ tìm em, không tìm được thì không yêu ai!"Lâm Quốc nghe vậy thì mỉm cười, xoay người lại nhào đến hôn môi anh.