Trời còn chưa sáng, Bắc Thành đã đổ xuống một trận mưa. Tiếng mưa rơi tí tách tí tách, cùng với sấm chớp nổ vang trời, phiền đến người chẳng thể yên. Lục Dĩ Ngưng đã bị đánh thức từ mấy tiếng trước, từ lúc rạng sáng khi tia chớp đầu tiên xẹt qua bầu trời đêm, đến tận lúc tiếng mưa hoàn toàn dừng lại. Cô ngủ vốn không sâu giấc, hơn nữa điều kiện giấc ngủ còn kém đến tồi tệ, lăn qua lộn lại ba tiếng đồng hồ, đợi đến khi cơn mưa cuối cùng cũng tạnh thì lại có tiếng người bên ngoài đi lại nói chuyện tiếp tục vang lên. Lục Dĩ Ngưng trở mình, lại trở mình. Âm thanh từ bên ngoài ký túc xá nối tiếp nhau vang lên, cô duỗi tay tìm điện thoại, sau đó bật sáng màn hình. Thứ bảy ngày 18 tháng 10, 6 giờ 47 phút sáng. Mây đen vẫn chưa tản ra, bên ngoài một mảng trời xám xịt. Trên màn hình di động, hơn mười tin nhắn chưa đọc, tất cả đều từ một dãy số xa lạ. "Dĩ Ngưng, sao em không nghe điện thoại của anh?" "Anh đến ký túc xá tìm em, chúng ta gặp mặt nói rõ ràng có được không?" "....... Dĩ Ngưng, em…
Tác giả: