"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 311

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Hiển nhiên, sự tồn tại đáng sợ mà Anh Đào nói chính là cao thủ đại nội trong Tử Cấm Thành.  Đúng lúc này, điện thoại Lâm Hiên rung lên. Chiếc điện thoại hết pin đã được Lâm Hiên sạc đầy ở khách sạn.  Là một dãy số xa lạ, Lâm Hiên ấn nút trả lời.  "Lâm Hiên, anh ở Đế Kinh sao?" Trong điện thoại vang lên một giọng nữ có chút quen tai.  "Cô là ai?" Lâm Hiên hỏi.  "Tôi là tổng đội trưởng phân bộ Long tổ Giang Đô, Long Thu Vũ, chúng ta đã từng gặp qua.”  Long Thu Vũ! Lâm Hiên dường như đã nhớ ra đó là ai.  “Có chuyện gì à?”  “Là như vầy, chúng ta nhận được tin tức, đêm nay có thể có một vị siêu cấp cường giả muốn xông vào Tử Cấm Thành. Nếu như anh ở đó, hy vọng anh có thể giúp đỡ, vạn phần cảm tạ!” Long Thu Vũ trầm giọng nói.  Lâm Hiên nghe vậy khóe miệng co giật một trận. Tự hỏi, đây không phải là đang nói đến anh chứ?  "Hắn rất mạnh sao?" Lâm Hiên cười tủm tỉm hỏi.  "Rất mạnh." Long Thu Vũ trả lời.  “Khụ khụ, được rồi, tôi sẽ đi!” Lâm Hiên nhìn thoáng qua cửa Tử Cấm Thành, cười nói.  Nếu Long Thu Vũ cũng nhận được tin tức, chỉ sợ Tử Cấm Thành đêm nay sớm đã là cơ quan trùng trùng điệp điệp, muốn tiến vào cũng không dễ dàng nha.  Nhưng càng khó vào, Lâm Hiên lại càng cảm thấy hứng thú.  Tuy nhiên, ngay khi Lâm Hiên cúp điện thoại, chuẩn bị xông vào Tử Cấm Thành.  Một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn!  Lâm Hiên phát hiện đối phương, đối phương cũng phát hiện hắn.  Đương nhiên, đây là bởi vì Lâm Hiên cũng không có cố ý che dấu chính mình.  Nếu đã tới, vậy thì phải là hiên ngang mà đến rồi.  “Huynh đệ, ngươi cũng muốn đi vào?” Lâm Hiên thấy bị phát hiện, cười hỏi.  "Đêm nay, ở chỗ này máu chảy thành sông, nếu không muốn chết, vậy mau rời đi! Đối phương nói một câu cũng không lưu loát tiếng Long quốc.  Lúc này Lâm Hiên mới chú ý tới trang phục của đối phương.  Người đàn ông đội một chiếc mũ tre và không thể nhìn rõ khuôn mặt của anh ta.  Tuy nhiên, có một thanh kiếm samurai treo ở thắt lưng của anh ta. Trên chân dẫm guốc gỗ.  Người Đông Âm!  Người Đông Âm còn muốn dạ thám hoàng cung?  Nếu là bình thường, Lâm Hiên nhìn thấy Đông Âm cường giả mang theo vũ khí xuất hiện ở lãnh thổ Long quốc, không nói hai lời, liền đi lên g iết chết.  Nhưng đêm nay thì cứ dứt khoát để hắn đi trước thăm dò hư thực của Tử Cấm Thành đi.  Người Đông Âm này, cũng không có khí tức quá mạnh tản mát ra.  Nhưng nó mang lại cho mọi người một cảm giác nguy hiểm.  Rõ ràng, thực lực của hắn, phi thường kh ủng bố.  Đó phải là người Đông Âm mạnh nhất mà Lâm Hiên đã gặp cho đến nay. 

Hiển nhiên, sự tồn tại đáng sợ mà Anh Đào nói chính là cao thủ đại nội trong Tử Cấm Thành.  

Đúng lúc này, điện thoại Lâm Hiên rung lên. Chiếc điện thoại hết pin đã được Lâm Hiên sạc đầy ở khách sạn.  

Là một dãy số xa lạ, Lâm Hiên ấn nút trả lời.  

"Lâm Hiên, anh ở Đế Kinh sao?" Trong điện thoại vang lên một giọng nữ có chút quen tai.  

"Cô là ai?" Lâm Hiên hỏi.  

"Tôi là tổng đội trưởng phân bộ Long tổ Giang Đô, Long Thu Vũ, chúng ta đã từng gặp qua.”  

Long Thu Vũ! Lâm Hiên dường như đã nhớ ra đó là ai.  

“Có chuyện gì à?”  

“Là như vầy, chúng ta nhận được tin tức, đêm nay có thể có một vị siêu cấp cường giả muốn xông vào Tử Cấm Thành. Nếu như anh ở đó, hy vọng anh có thể giúp đỡ, vạn phần cảm tạ!” Long Thu Vũ trầm giọng nói.  

Lâm Hiên nghe vậy khóe miệng co giật một trận. Tự hỏi, đây không phải là đang nói đến anh chứ?  

"Hắn rất mạnh sao?" Lâm Hiên cười tủm tỉm hỏi.  

"Rất mạnh." Long Thu Vũ trả lời.  

“Khụ khụ, được rồi, tôi sẽ đi!” Lâm Hiên nhìn thoáng qua cửa Tử Cấm Thành, cười nói.  

Nếu Long Thu Vũ cũng nhận được tin tức, chỉ sợ Tử Cấm Thành đêm nay sớm đã là cơ quan trùng trùng điệp điệp, muốn tiến vào cũng không dễ dàng nha.  

Nhưng càng khó vào, Lâm Hiên lại càng cảm thấy hứng thú.  

Tuy nhiên, ngay khi Lâm Hiên cúp điện thoại, chuẩn bị xông vào Tử Cấm Thành.  

Một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn!  

Lâm Hiên phát hiện đối phương, đối phương cũng phát hiện hắn.  

Đương nhiên, đây là bởi vì Lâm Hiên cũng không có cố ý che dấu chính mình.  

Nếu đã tới, vậy thì phải là hiên ngang mà đến rồi.  

“Huynh đệ, ngươi cũng muốn đi vào?” Lâm Hiên thấy bị phát hiện, cười hỏi.  

"Đêm nay, ở chỗ này máu chảy thành sông, nếu không muốn chết, vậy mau rời đi! Đối phương nói một câu cũng không lưu loát tiếng Long quốc.  

Lúc này Lâm Hiên mới chú ý tới trang phục của đối phương.  

Người đàn ông đội một chiếc mũ tre và không thể nhìn rõ khuôn mặt của anh ta.  

Tuy nhiên, có một thanh kiếm samurai treo ở thắt lưng của anh ta. Trên chân dẫm guốc gỗ.  

Người Đông Âm!  

Người Đông Âm còn muốn dạ thám hoàng cung?  

Nếu là bình thường, Lâm Hiên nhìn thấy Đông Âm cường giả mang theo vũ khí xuất hiện ở lãnh thổ Long quốc, không nói hai lời, liền đi lên g iết chết.  

Nhưng đêm nay thì cứ dứt khoát để hắn đi trước thăm dò hư thực của Tử Cấm Thành đi.  

Người Đông Âm này, cũng không có khí tức quá mạnh tản mát ra.  

Nhưng nó mang lại cho mọi người một cảm giác nguy hiểm.  

Rõ ràng, thực lực của hắn, phi thường kh ủng bố.  

Đó phải là người Đông Âm mạnh nhất mà Lâm Hiên đã gặp cho đến nay. 

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Hiển nhiên, sự tồn tại đáng sợ mà Anh Đào nói chính là cao thủ đại nội trong Tử Cấm Thành.  Đúng lúc này, điện thoại Lâm Hiên rung lên. Chiếc điện thoại hết pin đã được Lâm Hiên sạc đầy ở khách sạn.  Là một dãy số xa lạ, Lâm Hiên ấn nút trả lời.  "Lâm Hiên, anh ở Đế Kinh sao?" Trong điện thoại vang lên một giọng nữ có chút quen tai.  "Cô là ai?" Lâm Hiên hỏi.  "Tôi là tổng đội trưởng phân bộ Long tổ Giang Đô, Long Thu Vũ, chúng ta đã từng gặp qua.”  Long Thu Vũ! Lâm Hiên dường như đã nhớ ra đó là ai.  “Có chuyện gì à?”  “Là như vầy, chúng ta nhận được tin tức, đêm nay có thể có một vị siêu cấp cường giả muốn xông vào Tử Cấm Thành. Nếu như anh ở đó, hy vọng anh có thể giúp đỡ, vạn phần cảm tạ!” Long Thu Vũ trầm giọng nói.  Lâm Hiên nghe vậy khóe miệng co giật một trận. Tự hỏi, đây không phải là đang nói đến anh chứ?  "Hắn rất mạnh sao?" Lâm Hiên cười tủm tỉm hỏi.  "Rất mạnh." Long Thu Vũ trả lời.  “Khụ khụ, được rồi, tôi sẽ đi!” Lâm Hiên nhìn thoáng qua cửa Tử Cấm Thành, cười nói.  Nếu Long Thu Vũ cũng nhận được tin tức, chỉ sợ Tử Cấm Thành đêm nay sớm đã là cơ quan trùng trùng điệp điệp, muốn tiến vào cũng không dễ dàng nha.  Nhưng càng khó vào, Lâm Hiên lại càng cảm thấy hứng thú.  Tuy nhiên, ngay khi Lâm Hiên cúp điện thoại, chuẩn bị xông vào Tử Cấm Thành.  Một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn!  Lâm Hiên phát hiện đối phương, đối phương cũng phát hiện hắn.  Đương nhiên, đây là bởi vì Lâm Hiên cũng không có cố ý che dấu chính mình.  Nếu đã tới, vậy thì phải là hiên ngang mà đến rồi.  “Huynh đệ, ngươi cũng muốn đi vào?” Lâm Hiên thấy bị phát hiện, cười hỏi.  "Đêm nay, ở chỗ này máu chảy thành sông, nếu không muốn chết, vậy mau rời đi! Đối phương nói một câu cũng không lưu loát tiếng Long quốc.  Lúc này Lâm Hiên mới chú ý tới trang phục của đối phương.  Người đàn ông đội một chiếc mũ tre và không thể nhìn rõ khuôn mặt của anh ta.  Tuy nhiên, có một thanh kiếm samurai treo ở thắt lưng của anh ta. Trên chân dẫm guốc gỗ.  Người Đông Âm!  Người Đông Âm còn muốn dạ thám hoàng cung?  Nếu là bình thường, Lâm Hiên nhìn thấy Đông Âm cường giả mang theo vũ khí xuất hiện ở lãnh thổ Long quốc, không nói hai lời, liền đi lên g iết chết.  Nhưng đêm nay thì cứ dứt khoát để hắn đi trước thăm dò hư thực của Tử Cấm Thành đi.  Người Đông Âm này, cũng không có khí tức quá mạnh tản mát ra.  Nhưng nó mang lại cho mọi người một cảm giác nguy hiểm.  Rõ ràng, thực lực của hắn, phi thường kh ủng bố.  Đó phải là người Đông Âm mạnh nhất mà Lâm Hiên đã gặp cho đến nay. 

Chương 311