"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 328

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên giật mình nhìn về phía sư tỷ Long Ý.  Không nghĩ tới, thứ người bình thường có thể dễ dàng có được lại là ước mơ cuối cùng của nàng.  "Sư tỷ, ngươi có muốn làm người bình thường một ngày hay không?" Lâm Hiên hỏi.  "Ha ha, sinh ra làm quân vương, ta không làm người thường được..." Long Ý thở dài lắc đầu.  Nàng cũng muốn phóng túng, cũng muốn tùy hứng, cho dù chỉ là một ngày cũng được.  Nhưng, văn võ bá quan cả triều này sẽ không đáp ứng.  Cấm vệ quân cả thành này cũng sẽ không đáp ứng.  Nữ hoàng cũng không phải không thể rời khỏi hoàng cung.  Nhưng mỗi lần nàng rời khỏi hoàng cung, đều có vô số cận vệ đồng hành. Thậm chí, còn có cao thủ đại nội âm thầm bảo hộ.  Đừng nói là một người bình thường.  Dù là muốn tới gần những người khác trong vòng năm mươi mét. Bối cảnh ba đời người kia đều sẽ bị điều tra rõ ràng.  Bất kỳ nguy hiểm nào có thể xảy ra đều sẽ được dọn sạch trước.  An nguy của nữ hoàng, nặng hơn Thái Sơn!  Những lúc khác, nàng chỉ có thể ở trong hoàng cung.  Nhìn biểu tình ảm đạm của Long Ý, Lâm Hiên đưa tay nắm lấy tay cô.  "Sư tỷ, ta sẽ dẫn ngươi rời khỏi Tử Cấm Thành." Lâm Hiên trầm giọng nói.  "Không được, sư đệ, ta không thể đi!" Mặc dù, Long Ý cũng muốn đi ra ngoài phóng túng một lần, nhưng, nàng có quá nhiều điều kiêng kỵ.  "Vậy như thế này thì sao?" Lâm Hiên đột nhiên ôm Long Ý lên.  "Sư đệ, ngươi, ngươi làm gì vậy?" Trên mặt Long Ý hiện lên nét bối rối, khuôn mặt xinh đẹp cũng ửng đỏ.  Tuy rằng, ở trên núi mấy vị sư tỷ đều là xem Lâm Hiên như là chị em bạn dì.  Nhưng hiện tại, bệnh của Lâm Hiên đã khỏi. Đã không phải là chị em bạn dì nữa rồi.  Hơn nữa, nàng cũng làm nữ hoàng lâu như vậy.  Lần này đột nhiên bị một nam nhân ôm lấy, trong lúc nhất thời, thực sự khó có thể thích ứng.  "Mang ngươi đi ra ngoài nha." Lâm Hiên trả lời.  "Ta nói rồi, ta không thể đi..."  "Ta biết ngươi không thể đi, cho nên, sư tỷ, hiện tại ngươi bị bắt cóc!" Lâm Hiên nhẹ nhàng cười, chợt, thân thể nhảy lên, ôm sư tỷ xinh đẹp tuyệt trần, chạy đi về phía bên ngoài Tử Cấm Thành.  Vô luận như thế nào, hôm nay hắn nhất định phải cho sư tỷ một đêm khác biệt!  Lông mày của Long Ý vốn đang cau lại gắt gao, nhưng khi nghe Lâm Hiên nói nàng bị bắt cóc.  Lông mày của nàng lập tức giãn ra. 

Lâm Hiên giật mình nhìn về phía sư tỷ Long Ý.  

Không nghĩ tới, thứ người bình thường có thể dễ dàng có được lại là ước mơ cuối cùng của nàng.  

"Sư tỷ, ngươi có muốn làm người bình thường một ngày hay không?" Lâm Hiên hỏi.  

"Ha ha, sinh ra làm quân vương, ta không làm người thường được..." Long Ý thở dài lắc đầu.  

Nàng cũng muốn phóng túng, cũng muốn tùy hứng, cho dù chỉ là một ngày cũng được.  

Nhưng, văn võ bá quan cả triều này sẽ không đáp ứng.  

Cấm vệ quân cả thành này cũng sẽ không đáp ứng.  

Nữ hoàng cũng không phải không thể rời khỏi hoàng cung.  

Nhưng mỗi lần nàng rời khỏi hoàng cung, đều có vô số cận vệ đồng hành. Thậm chí, còn có cao thủ đại nội âm thầm bảo hộ.  

Đừng nói là một người bình thường.  

Dù là muốn tới gần những người khác trong vòng năm mươi mét. Bối cảnh ba đời người kia đều sẽ bị điều tra rõ ràng.  

Bất kỳ nguy hiểm nào có thể xảy ra đều sẽ được dọn sạch trước.  

An nguy của nữ hoàng, nặng hơn Thái Sơn!  

Những lúc khác, nàng chỉ có thể ở trong hoàng cung.  

Nhìn biểu tình ảm đạm của Long Ý, Lâm Hiên đưa tay nắm lấy tay cô.  

"Sư tỷ, ta sẽ dẫn ngươi rời khỏi Tử Cấm Thành." Lâm Hiên trầm giọng nói.  

"Không được, sư đệ, ta không thể đi!" Mặc dù, Long Ý cũng muốn đi ra ngoài phóng túng một lần, nhưng, nàng có quá nhiều điều kiêng kỵ.  

"Vậy như thế này thì sao?" Lâm Hiên đột nhiên ôm Long Ý lên.  

"Sư đệ, ngươi, ngươi làm gì vậy?" Trên mặt Long Ý hiện lên nét bối rối, khuôn mặt xinh đẹp cũng ửng đỏ.  

Tuy rằng, ở trên núi mấy vị sư tỷ đều là xem Lâm Hiên như là chị em bạn dì.  

Nhưng hiện tại, bệnh của Lâm Hiên đã khỏi. Đã không phải là chị em bạn dì nữa rồi.  

Hơn nữa, nàng cũng làm nữ hoàng lâu như vậy.  

Lần này đột nhiên bị một nam nhân ôm lấy, trong lúc nhất thời, thực sự khó có thể thích ứng.  

"Mang ngươi đi ra ngoài nha." Lâm Hiên trả lời.  

"Ta nói rồi, ta không thể đi..."  

"Ta biết ngươi không thể đi, cho nên, sư tỷ, hiện tại ngươi bị bắt cóc!" Lâm Hiên nhẹ nhàng cười, chợt, thân thể nhảy lên, ôm sư tỷ xinh đẹp tuyệt trần, chạy đi về phía bên ngoài Tử Cấm Thành.  

Vô luận như thế nào, hôm nay hắn nhất định phải cho sư tỷ một đêm khác biệt!  

Lông mày của Long Ý vốn đang cau lại gắt gao, nhưng khi nghe Lâm Hiên nói nàng bị bắt cóc.  

Lông mày của nàng lập tức giãn ra. 

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên giật mình nhìn về phía sư tỷ Long Ý.  Không nghĩ tới, thứ người bình thường có thể dễ dàng có được lại là ước mơ cuối cùng của nàng.  "Sư tỷ, ngươi có muốn làm người bình thường một ngày hay không?" Lâm Hiên hỏi.  "Ha ha, sinh ra làm quân vương, ta không làm người thường được..." Long Ý thở dài lắc đầu.  Nàng cũng muốn phóng túng, cũng muốn tùy hứng, cho dù chỉ là một ngày cũng được.  Nhưng, văn võ bá quan cả triều này sẽ không đáp ứng.  Cấm vệ quân cả thành này cũng sẽ không đáp ứng.  Nữ hoàng cũng không phải không thể rời khỏi hoàng cung.  Nhưng mỗi lần nàng rời khỏi hoàng cung, đều có vô số cận vệ đồng hành. Thậm chí, còn có cao thủ đại nội âm thầm bảo hộ.  Đừng nói là một người bình thường.  Dù là muốn tới gần những người khác trong vòng năm mươi mét. Bối cảnh ba đời người kia đều sẽ bị điều tra rõ ràng.  Bất kỳ nguy hiểm nào có thể xảy ra đều sẽ được dọn sạch trước.  An nguy của nữ hoàng, nặng hơn Thái Sơn!  Những lúc khác, nàng chỉ có thể ở trong hoàng cung.  Nhìn biểu tình ảm đạm của Long Ý, Lâm Hiên đưa tay nắm lấy tay cô.  "Sư tỷ, ta sẽ dẫn ngươi rời khỏi Tử Cấm Thành." Lâm Hiên trầm giọng nói.  "Không được, sư đệ, ta không thể đi!" Mặc dù, Long Ý cũng muốn đi ra ngoài phóng túng một lần, nhưng, nàng có quá nhiều điều kiêng kỵ.  "Vậy như thế này thì sao?" Lâm Hiên đột nhiên ôm Long Ý lên.  "Sư đệ, ngươi, ngươi làm gì vậy?" Trên mặt Long Ý hiện lên nét bối rối, khuôn mặt xinh đẹp cũng ửng đỏ.  Tuy rằng, ở trên núi mấy vị sư tỷ đều là xem Lâm Hiên như là chị em bạn dì.  Nhưng hiện tại, bệnh của Lâm Hiên đã khỏi. Đã không phải là chị em bạn dì nữa rồi.  Hơn nữa, nàng cũng làm nữ hoàng lâu như vậy.  Lần này đột nhiên bị một nam nhân ôm lấy, trong lúc nhất thời, thực sự khó có thể thích ứng.  "Mang ngươi đi ra ngoài nha." Lâm Hiên trả lời.  "Ta nói rồi, ta không thể đi..."  "Ta biết ngươi không thể đi, cho nên, sư tỷ, hiện tại ngươi bị bắt cóc!" Lâm Hiên nhẹ nhàng cười, chợt, thân thể nhảy lên, ôm sư tỷ xinh đẹp tuyệt trần, chạy đi về phía bên ngoài Tử Cấm Thành.  Vô luận như thế nào, hôm nay hắn nhất định phải cho sư tỷ một đêm khác biệt!  Lông mày của Long Ý vốn đang cau lại gắt gao, nhưng khi nghe Lâm Hiên nói nàng bị bắt cóc.  Lông mày của nàng lập tức giãn ra. 

Chương 328