"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 339

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Ngao Thịnh giống như đang tuyển phi, quét qua những mỹ nữ trên sàn nhảy.  Ngao Thịnh, ở Đế Kinh hiện tại, có thể nói là một tay che trời.  Chỉ cần là mỹ nữ hắn coi trọng, liền nhất định có thể chiếm được.  "Cô gái kia không tệ." Đột nhiên Ngao Thịnh chỉ vào một cô gái trẻ, nói.  "Ngao đại nhân, ánh mắt ngài thật tốt. Đó là người hôm nay mới tới, nghe nói, vẫn là một cô bé thuần khiết nha!”  Ông chủ quán bar ở một bên, gật đầu khom lưng nói với Ngao Thịnh.  "Ồ?" Ngao Thịnh trở nên hứng thú.  Nhìn thấy biểu tình của Ngao Thịnh, chủ quán bar lập tức nói với đàn em mình:   "Đi, mang cô gái kia đến đây cho Ngao đại nhân.”  Chỉ trong vài phút, cô gái xinh đẹp với dáng người mảnh khảnh, trên mặt còn mang theo một chút non nớt,  đã được đưa đến trước mặt Ngao Thịnh.  "Ông chủ, tôi đã nói rồi, tôi chỉ phụ trách nhảy tiếp vui, không tiếp đãi khách." Cô gái xinh đẹp cau mày nói.  Ông chủ đang chuẩn bị nói chuyện, Ngao Thịnh lại khoát tay áo, ý bảo hắn không cần nói chuyện.  Ngay sau đó, Ngao Thịnh trực tiếp lấy ra một xấp tiền giấy 100.000 tệ, đặt lên bàn.  "Thực xin lỗi, tôi không phải loại phụ nữ như anh nghĩ."  Tuy rằng, cô gái xinh đẹp nhìn thấy một xấp tiền thật dày, cổ họng khẽ co giật, nhưng vẫn là lắc đầu nói.  Thấy cô gái từ chối, Ngao Thịnh trực tiếp vén khăn trải bàn lên.  "Ngươi nhìn cái này một chút, sau đó lại đưa ra quyết định cũng không muộn."  Khi cô gái nhìn thấy những gì dưới khăn trải bàn, đôi mắt cô mở to.  Chỉ thấy dưới tấm vải, có hàng đống tiền giấy. Toàn bộ bàn đã được lấp đầy.   Trọn vẹn mười triệu!  Đây chính là Ngao Thịnh, người có trong tay sự giàu có của cả một quốc gia.  Đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm về sự giàu có của hắn.  Hắn thích nhất  là vẻ mặt sửng sốt, tham lam và khúm núm của phụ nữ khi nhìn thấy tiền.  Bất kỳ người phụ nữ nào trong hộp đêm chỉ cần nhìn thấy rất nhiều tiền, đều nhịn không được hai mắt tỏa sáng. Dù có trinh liệt hơn nữa,  cũng sẽ trở nên ngoan ngoãn.  Đàn ông đến hộp đêm là để tìm kích thích.  Về phần nữ nhân, đương nhiên là đến để đi câu khách rồi.  Nếu như các nàng muốn tìm kiếm kích thích, chỉ cần có vài phần tư sắc, tùy tiện đăng một vài bức ảnh liền có một đống thằng lao vào thèm muốn.  Có một câu nói rất hay.  Mỗi người phụ nữ đều có giá của riêng mình.  Nếu cô ấy không cởi mở với bạn, điều đó chỉ có nghĩa là mức giá của bạn không đủ cao.  Mà 10 triệu này đủ để 99,99% phụ nữ mở ra.  Huống chi, còn đang ở nơi như hộp đêm, rõ ràng tràn ngập tiền tài giao dịch.  Nhìn đống tiền chất đầy trên bàn, cô gái rốt cuộc không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.  Nhưng cô không đáp lại.  Bởi vì, số tiền này thuộc vệ Ngao Thịnh, không có nghĩa là, hắn sẽ cho cô.

Ngao Thịnh giống như đang tuyển phi, quét qua những mỹ nữ trên sàn nhảy.  

Ngao Thịnh, ở Đế Kinh hiện tại, có thể nói là một tay che trời.  

Chỉ cần là mỹ nữ hắn coi trọng, liền nhất định có thể chiếm được.  

"Cô gái kia không tệ." Đột nhiên Ngao Thịnh chỉ vào một cô gái trẻ, nói.  

"Ngao đại nhân, ánh mắt ngài thật tốt. Đó là người hôm nay mới tới, nghe nói, vẫn là một cô bé thuần khiết nha!”  

Ông chủ quán bar ở một bên, gật đầu khom lưng nói với Ngao Thịnh.  

"Ồ?" Ngao Thịnh trở nên hứng thú.  

Nhìn thấy biểu tình của Ngao Thịnh, chủ quán bar lập tức nói với đàn em mình:   

"Đi, mang cô gái kia đến đây cho Ngao đại nhân.”  

Chỉ trong vài phút, cô gái xinh đẹp với dáng người mảnh khảnh, trên mặt còn mang theo một chút non nớt,  đã được đưa đến trước mặt Ngao Thịnh.  

"Ông chủ, tôi đã nói rồi, tôi chỉ phụ trách nhảy tiếp vui, không tiếp đãi khách." Cô gái xinh đẹp cau mày nói.  

Ông chủ đang chuẩn bị nói chuyện, Ngao Thịnh lại khoát tay áo, ý bảo hắn không cần nói chuyện.  

Ngay sau đó, Ngao Thịnh trực tiếp lấy ra một xấp tiền giấy 100.000 tệ, đặt lên bàn.  

"Thực xin lỗi, tôi không phải loại phụ nữ như anh nghĩ."  

Tuy rằng, cô gái xinh đẹp nhìn thấy một xấp tiền thật dày, cổ họng khẽ co giật, nhưng vẫn là lắc đầu nói.  

Thấy cô gái từ chối, Ngao Thịnh trực tiếp vén khăn trải bàn lên.  

"Ngươi nhìn cái này một chút, sau đó lại đưa ra quyết định cũng không muộn."  

Khi cô gái nhìn thấy những gì dưới khăn trải bàn, đôi mắt cô mở to.  

Chỉ thấy dưới tấm vải, có hàng đống tiền giấy. Toàn bộ bàn đã được lấp đầy.   

Trọn vẹn mười triệu!  

Đây chính là Ngao Thịnh, người có trong tay sự giàu có của cả một quốc gia.  

Đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm về sự giàu có của hắn.  

Hắn thích nhất  là vẻ mặt sửng sốt, tham lam và khúm núm của phụ nữ khi nhìn thấy tiền.  

Bất kỳ người phụ nữ nào trong hộp đêm chỉ cần nhìn thấy rất nhiều tiền, đều nhịn không được hai mắt tỏa sáng. Dù có trinh liệt hơn nữa,  cũng sẽ trở nên ngoan ngoãn.  

Đàn ông đến hộp đêm là để tìm kích thích.  

Về phần nữ nhân, đương nhiên là đến để đi câu khách rồi.  

Nếu như các nàng muốn tìm kiếm kích thích, chỉ cần có vài phần tư sắc, tùy tiện đăng một vài bức ảnh liền có một đống thằng lao vào thèm muốn.  

Có một câu nói rất hay.  

Mỗi người phụ nữ đều có giá của riêng mình.  

Nếu cô ấy không cởi mở với bạn, điều đó chỉ có nghĩa là mức giá của bạn không đủ cao.  

Mà 10 triệu này đủ để 99,99% phụ nữ mở ra.  

Huống chi, còn đang ở nơi như hộp đêm, rõ ràng tràn ngập tiền tài giao dịch.  

Nhìn đống tiền chất đầy trên bàn, cô gái rốt cuộc không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.  

Nhưng cô không đáp lại.  

Bởi vì, số tiền này thuộc vệ Ngao Thịnh, không có nghĩa là, hắn sẽ cho cô.

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Ngao Thịnh giống như đang tuyển phi, quét qua những mỹ nữ trên sàn nhảy.  Ngao Thịnh, ở Đế Kinh hiện tại, có thể nói là một tay che trời.  Chỉ cần là mỹ nữ hắn coi trọng, liền nhất định có thể chiếm được.  "Cô gái kia không tệ." Đột nhiên Ngao Thịnh chỉ vào một cô gái trẻ, nói.  "Ngao đại nhân, ánh mắt ngài thật tốt. Đó là người hôm nay mới tới, nghe nói, vẫn là một cô bé thuần khiết nha!”  Ông chủ quán bar ở một bên, gật đầu khom lưng nói với Ngao Thịnh.  "Ồ?" Ngao Thịnh trở nên hứng thú.  Nhìn thấy biểu tình của Ngao Thịnh, chủ quán bar lập tức nói với đàn em mình:   "Đi, mang cô gái kia đến đây cho Ngao đại nhân.”  Chỉ trong vài phút, cô gái xinh đẹp với dáng người mảnh khảnh, trên mặt còn mang theo một chút non nớt,  đã được đưa đến trước mặt Ngao Thịnh.  "Ông chủ, tôi đã nói rồi, tôi chỉ phụ trách nhảy tiếp vui, không tiếp đãi khách." Cô gái xinh đẹp cau mày nói.  Ông chủ đang chuẩn bị nói chuyện, Ngao Thịnh lại khoát tay áo, ý bảo hắn không cần nói chuyện.  Ngay sau đó, Ngao Thịnh trực tiếp lấy ra một xấp tiền giấy 100.000 tệ, đặt lên bàn.  "Thực xin lỗi, tôi không phải loại phụ nữ như anh nghĩ."  Tuy rằng, cô gái xinh đẹp nhìn thấy một xấp tiền thật dày, cổ họng khẽ co giật, nhưng vẫn là lắc đầu nói.  Thấy cô gái từ chối, Ngao Thịnh trực tiếp vén khăn trải bàn lên.  "Ngươi nhìn cái này một chút, sau đó lại đưa ra quyết định cũng không muộn."  Khi cô gái nhìn thấy những gì dưới khăn trải bàn, đôi mắt cô mở to.  Chỉ thấy dưới tấm vải, có hàng đống tiền giấy. Toàn bộ bàn đã được lấp đầy.   Trọn vẹn mười triệu!  Đây chính là Ngao Thịnh, người có trong tay sự giàu có của cả một quốc gia.  Đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm về sự giàu có của hắn.  Hắn thích nhất  là vẻ mặt sửng sốt, tham lam và khúm núm của phụ nữ khi nhìn thấy tiền.  Bất kỳ người phụ nữ nào trong hộp đêm chỉ cần nhìn thấy rất nhiều tiền, đều nhịn không được hai mắt tỏa sáng. Dù có trinh liệt hơn nữa,  cũng sẽ trở nên ngoan ngoãn.  Đàn ông đến hộp đêm là để tìm kích thích.  Về phần nữ nhân, đương nhiên là đến để đi câu khách rồi.  Nếu như các nàng muốn tìm kiếm kích thích, chỉ cần có vài phần tư sắc, tùy tiện đăng một vài bức ảnh liền có một đống thằng lao vào thèm muốn.  Có một câu nói rất hay.  Mỗi người phụ nữ đều có giá của riêng mình.  Nếu cô ấy không cởi mở với bạn, điều đó chỉ có nghĩa là mức giá của bạn không đủ cao.  Mà 10 triệu này đủ để 99,99% phụ nữ mở ra.  Huống chi, còn đang ở nơi như hộp đêm, rõ ràng tràn ngập tiền tài giao dịch.  Nhìn đống tiền chất đầy trên bàn, cô gái rốt cuộc không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.  Nhưng cô không đáp lại.  Bởi vì, số tiền này thuộc vệ Ngao Thịnh, không có nghĩa là, hắn sẽ cho cô.

Chương 339