"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 343

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Hắn lập tức mang theo thị vệ của mình, hướng sàn nhảy đi tới.  Rất nhanh, sàn nhảy đã bị hơn mười người vây quanh. Những người khác trên sàn nhảy đều sợ hãi rời đi. Ngay cả âm nhạc cũng dừng lại.  “Tiểu tử, ngươi vừa mới nói, bảo ta cút đi?” Ngao Thịnh hai tay ôm hung dữ, híp mắt hỏi.  "Đúng vậy." Lâm Hiên thản nhiên nói.  Khi Ngao Thịnh xuất hiện, Lâm Hiên rõ ràng cảm giác được Long Ý sư tỷ có vẻ có chút khẩn trương.  Cũng không phải nàng sợ  Ngao Thịnh, mà là lúc này nếu bị Ngao Thịnh bắt được, hắn lại có cơ hội làm ầm ĩ lên.  Ngao Thịnh này, ỷ vào công lao của nhà họ Ngao, thường xuyên ồn ào đoạt chủ, thậm chí can thiệp vào quyết định của nàng.  Nhưng không còn cách nào khác, Ngao Thịnh khống chế hơn một nửa văn võ bá quan.  Cho dù là Long Ý nữ hoàng, cũng không thể dễ dàng động đến hắn.  "Ngươi có biết ta là..."  Bốp!  Ngao Thịnh còn chưa nói hết lời, trên mặt đã bị hung hăng tát một cái.  Ngay sau đó, thân thể hắn ta liền bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất.Nửa đêm, Kim Linh Khê ở khách sạn.  "Lâm Hiên, cơ ngực của ngươi làm sao lại phát triển lớn như vậy..." Anh Đào mơ mơ màng màng nói.  Lúc này cô vẫn chưa tỉnh ngủ, nhưng lại theo thói quen dùng tay không bị còng, sờ sờ bên cạnh. Muốn xác định Lâm Hiên có còn ở đó không.  Lâm Hiên hình như vẫn còn. Nhưng mà sao cơ ngực của hắn đột nhiên lại lớn hơn nhỉ?  Nghe Anh Đào nói xong, Kim Linh Khê lập tức mở mắt ra.  Thật ra thì cô cũng đã tỉnh từ lâu. Chỉ là không dám mở mắt, làm bộ mình còn đang ngủ.  Bởi vì, có một bàn tay lợn cứ lần mò trên cái vòng vô cực ∞ của cô.  Kim Linh khê đã nghĩ… đó là Lâm Hiên.   Lâm Hiên vì nàng trả giá nhiều như vậy, để cho hắn chiếm chút tiện nghi cũng không sao.  Vì vậy, không có ngăn cản.  Nhưng bên cạnh, lại vang lên giọng nói của Anh Đào.  Hơn nữa ngẫm lại thì bàn tay đang sờ mó trên ∞ cực lớn của cô hình như có chút mảnh khảnh, cũng không giống như tay nam nhân.  Kim Linh Khê trong nháy mắt phản ứng lại, nghiêng đầu, nhìn sang bên cạnh.  Quả nhiên nhìn thấy Anh Đào đang ngủ mơ mơ màng màng, tay còn rất  không thành thật nắm lấy ngực của cô.  Còn một bên hừ hừ lải nhải chửi bới cơ ngực Lâm Hiên sao đột nhiên lớn lên.  "Anh Dào!" Kim Linh Khê khẽ quát một tiếng.  Anh Đào giật mình thức dậy.  "Hả... Có chuyện gì vậy, Châu chủ! " Anh Đào còn chưa kịp phản ứng.  “Ngươi nói thử xem.”  Anh Đào lúc này mới phát hiện, tay mình cư nhiên nắm lấy ∞ vô cùng lớn của châu chủ!  “A, Châu chủ, thực xin lỗi, ta không phải cố ý!” Anh Đào vội vàng rụt tay trở về, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo một chút sợ hãi.  Nàng vậy mà lại chơi đùa ngực khủng của Châu chủ nha. Châu chủ sẽ không giận quá mà giết cô ấy chứ?  "Ngươi phát hiện gì không?"  

Hắn lập tức mang theo thị vệ của mình, hướng sàn nhảy đi tới.  

Rất nhanh, sàn nhảy đã bị hơn mười người vây quanh. Những người khác trên sàn nhảy đều sợ hãi rời đi. Ngay cả âm nhạc cũng dừng lại.  

“Tiểu tử, ngươi vừa mới nói, bảo ta cút đi?” Ngao Thịnh hai tay ôm hung dữ, híp mắt hỏi.  

"Đúng vậy." Lâm Hiên thản nhiên nói.  

Khi Ngao Thịnh xuất hiện, Lâm Hiên rõ ràng cảm giác được Long Ý sư tỷ có vẻ có chút khẩn trương.  

Cũng không phải nàng sợ  Ngao Thịnh, mà là lúc này nếu bị Ngao Thịnh bắt được, hắn lại có cơ hội làm ầm ĩ lên.  

Ngao Thịnh này, ỷ vào công lao của nhà họ Ngao, thường xuyên ồn ào đoạt chủ, thậm chí can thiệp vào quyết định của nàng.  

Nhưng không còn cách nào khác, Ngao Thịnh khống chế hơn một nửa văn võ bá quan.  

Cho dù là Long Ý nữ hoàng, cũng không thể dễ dàng động đến hắn.  

"Ngươi có biết ta là..."  

Bốp!  

Ngao Thịnh còn chưa nói hết lời, trên mặt đã bị hung hăng tát một cái.  

Ngay sau đó, thân thể hắn ta liền bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất.

Nửa đêm, Kim Linh Khê ở khách sạn.  

"Lâm Hiên, cơ ngực của ngươi làm sao lại phát triển lớn như vậy..." Anh Đào mơ mơ màng màng nói.  

Lúc này cô vẫn chưa tỉnh ngủ, nhưng lại theo thói quen dùng tay không bị còng, sờ sờ bên cạnh. Muốn xác định Lâm Hiên có còn ở đó không.  

Lâm Hiên hình như vẫn còn. Nhưng mà sao cơ ngực của hắn đột nhiên lại lớn hơn nhỉ?  

Nghe Anh Đào nói xong, Kim Linh Khê lập tức mở mắt ra.  

Thật ra thì cô cũng đã tỉnh từ lâu. Chỉ là không dám mở mắt, làm bộ mình còn đang ngủ.  

Bởi vì, có một bàn tay lợn cứ lần mò trên cái vòng vô cực ∞ của cô.  

Kim Linh khê đã nghĩ… đó là Lâm Hiên.   

Lâm Hiên vì nàng trả giá nhiều như vậy, để cho hắn chiếm chút tiện nghi cũng không sao.  

Vì vậy, không có ngăn cản.  

Nhưng bên cạnh, lại vang lên giọng nói của Anh Đào.  

Hơn nữa ngẫm lại thì bàn tay đang sờ mó trên ∞ cực lớn của cô hình như có chút mảnh khảnh, cũng không giống như tay nam nhân.  

Kim Linh Khê trong nháy mắt phản ứng lại, nghiêng đầu, nhìn sang bên cạnh.  

Quả nhiên nhìn thấy Anh Đào đang ngủ mơ mơ màng màng, tay còn rất  không thành thật nắm lấy ngực của cô.  

Còn một bên hừ hừ lải nhải chửi bới cơ ngực Lâm Hiên sao đột nhiên lớn lên.  

"Anh Dào!" Kim Linh Khê khẽ quát một tiếng.  

Anh Đào giật mình thức dậy.  

"Hả... Có chuyện gì vậy, Châu chủ! " Anh Đào còn chưa kịp phản ứng.  

“Ngươi nói thử xem.”  

Anh Đào lúc này mới phát hiện, tay mình cư nhiên nắm lấy ∞ vô cùng lớn của châu chủ!  

“A, Châu chủ, thực xin lỗi, ta không phải cố ý!” Anh Đào vội vàng rụt tay trở về, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo một chút sợ hãi.  

Nàng vậy mà lại chơi đùa ngực khủng của Châu chủ nha. Châu chủ sẽ không giận quá mà giết cô ấy chứ?  

"Ngươi phát hiện gì không?"  

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Hắn lập tức mang theo thị vệ của mình, hướng sàn nhảy đi tới.  Rất nhanh, sàn nhảy đã bị hơn mười người vây quanh. Những người khác trên sàn nhảy đều sợ hãi rời đi. Ngay cả âm nhạc cũng dừng lại.  “Tiểu tử, ngươi vừa mới nói, bảo ta cút đi?” Ngao Thịnh hai tay ôm hung dữ, híp mắt hỏi.  "Đúng vậy." Lâm Hiên thản nhiên nói.  Khi Ngao Thịnh xuất hiện, Lâm Hiên rõ ràng cảm giác được Long Ý sư tỷ có vẻ có chút khẩn trương.  Cũng không phải nàng sợ  Ngao Thịnh, mà là lúc này nếu bị Ngao Thịnh bắt được, hắn lại có cơ hội làm ầm ĩ lên.  Ngao Thịnh này, ỷ vào công lao của nhà họ Ngao, thường xuyên ồn ào đoạt chủ, thậm chí can thiệp vào quyết định của nàng.  Nhưng không còn cách nào khác, Ngao Thịnh khống chế hơn một nửa văn võ bá quan.  Cho dù là Long Ý nữ hoàng, cũng không thể dễ dàng động đến hắn.  "Ngươi có biết ta là..."  Bốp!  Ngao Thịnh còn chưa nói hết lời, trên mặt đã bị hung hăng tát một cái.  Ngay sau đó, thân thể hắn ta liền bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất.Nửa đêm, Kim Linh Khê ở khách sạn.  "Lâm Hiên, cơ ngực của ngươi làm sao lại phát triển lớn như vậy..." Anh Đào mơ mơ màng màng nói.  Lúc này cô vẫn chưa tỉnh ngủ, nhưng lại theo thói quen dùng tay không bị còng, sờ sờ bên cạnh. Muốn xác định Lâm Hiên có còn ở đó không.  Lâm Hiên hình như vẫn còn. Nhưng mà sao cơ ngực của hắn đột nhiên lại lớn hơn nhỉ?  Nghe Anh Đào nói xong, Kim Linh Khê lập tức mở mắt ra.  Thật ra thì cô cũng đã tỉnh từ lâu. Chỉ là không dám mở mắt, làm bộ mình còn đang ngủ.  Bởi vì, có một bàn tay lợn cứ lần mò trên cái vòng vô cực ∞ của cô.  Kim Linh khê đã nghĩ… đó là Lâm Hiên.   Lâm Hiên vì nàng trả giá nhiều như vậy, để cho hắn chiếm chút tiện nghi cũng không sao.  Vì vậy, không có ngăn cản.  Nhưng bên cạnh, lại vang lên giọng nói của Anh Đào.  Hơn nữa ngẫm lại thì bàn tay đang sờ mó trên ∞ cực lớn của cô hình như có chút mảnh khảnh, cũng không giống như tay nam nhân.  Kim Linh Khê trong nháy mắt phản ứng lại, nghiêng đầu, nhìn sang bên cạnh.  Quả nhiên nhìn thấy Anh Đào đang ngủ mơ mơ màng màng, tay còn rất  không thành thật nắm lấy ngực của cô.  Còn một bên hừ hừ lải nhải chửi bới cơ ngực Lâm Hiên sao đột nhiên lớn lên.  "Anh Dào!" Kim Linh Khê khẽ quát một tiếng.  Anh Đào giật mình thức dậy.  "Hả... Có chuyện gì vậy, Châu chủ! " Anh Đào còn chưa kịp phản ứng.  “Ngươi nói thử xem.”  Anh Đào lúc này mới phát hiện, tay mình cư nhiên nắm lấy ∞ vô cùng lớn của châu chủ!  “A, Châu chủ, thực xin lỗi, ta không phải cố ý!” Anh Đào vội vàng rụt tay trở về, trên khuôn mặt xinh đẹp mang theo một chút sợ hãi.  Nàng vậy mà lại chơi đùa ngực khủng của Châu chủ nha. Châu chủ sẽ không giận quá mà giết cô ấy chứ?  "Ngươi phát hiện gì không?"  

Chương 343