"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 352
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên cũng không có làm hư hại thiết bị theo dõi, mà bỏ thiết bị truy tung vào trong túi mình. Chuẩn bị chờ một lát tới đường sắt cao tốc, ném trên đó để cho đám sát thủ kia đuổi theo! Cùng lúc đó, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện bên ngoài khách sạn. Rõ ràng chính là Độc nương tử. Cô nhìn điện thoại di động trong tay, định vị cuối cùng dừng lại ở đây. ... Nếu đã tìm được thiết bị truy tung, nữ hoàng Long Ý dĩ nhiên có thể mặc lại quần áo. "Sư đệ, ngươi có muốn hay không?" Sư tỷ Long Ý dùng mị nhãn như tơ nhìn Lâm Hiên. Lâm Hiên hiển nhiên nhìn thấy ánh mắt của nữ hoàng Long Ý. "Sư tỷ, sư tỷ Cẩm Nhi không phải nói sẽ mang đến phiền toái cho ngươi sao?" Lâm Hiên nuốt nước miếng nói. "Không phải ta đã nói rồi sao, ta có thể dùng phương pháp khác..." Hai má Long Ý ửng đỏ nói. Nhìn dung nhan tuyệt sắc trước mắt, Lâm Hiên trong nháy mắt sôi trào nhiệt huyết. Rất muốn ôm sư tỷ vào trong ngực. Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn nhịn được. Bởi vì, hắn biết hắn không có khả năng khống chế được. Lỡ mà thật sự ‘ăn’ sư tỷ Long Ý thì thật không tốt. "Sư tỷ, ta đi ra ngoài tĩnh tâm một chút!" Lâm Hiên đẩy Long Ý ra, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng. Nhìn thấy Lâm Hiên nhanh chóng chạy đi, trên mặt Long Ý hiện ra một nụ cười. Nàng biết, Lâm Hiên chạy đi, không phải là không thích nàng. Nhưng vì thích nàng quá nhiều. Không muốn nàng bị tổn thương một chút nào. "Sư đệ, nếu ta không phải là nữ hoàng thì tốt rồi..." Long Ý khẽ thở dài một tiếng. Lâm Hiên ra ngoài, đi vào nhà vệ sinh của khách sạn mở vòi nước lạnh ra. Để cho nước lạnh hạ thấp Kỳ Lân Hỏa trong cơ thể. Vài phút sau. Lúc này, Lâm Hiên mới hơi hòa hoãn một phần. Chờ hắn quay đầu lại, sau đó, lập tức nhìn thấy một thân ảnh bốc lửa xuất hiện ở trước mặt hắn. "Tiểu tử, muốn đùa bỡn không?" Một người phụ nữ trông rất đẹp, đặc biệt là khuôn mặt của cô, trông hơi giống như khuôn mặt của một người dân tộc thiểu số. Nữ nhân này, hiển nhiên chính là Độc nương tử.
Lâm Hiên cũng không có làm hư hại thiết bị theo dõi, mà bỏ thiết bị truy tung vào trong túi mình. Chuẩn bị chờ một lát tới đường sắt cao tốc, ném trên đó để cho đám sát thủ kia đuổi theo!
Cùng lúc đó, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện bên ngoài khách sạn.
Rõ ràng chính là Độc nương tử.
Cô nhìn điện thoại di động trong tay, định vị cuối cùng dừng lại ở đây.
...
Nếu đã tìm được thiết bị truy tung, nữ hoàng Long Ý dĩ nhiên có thể mặc lại quần áo.
"Sư đệ, ngươi có muốn hay không?" Sư tỷ Long Ý dùng mị nhãn như tơ nhìn Lâm Hiên.
Lâm Hiên hiển nhiên nhìn thấy ánh mắt của nữ hoàng Long Ý.
"Sư tỷ, sư tỷ Cẩm Nhi không phải nói sẽ mang đến phiền toái cho ngươi sao?" Lâm Hiên nuốt nước miếng nói.
"Không phải ta đã nói rồi sao, ta có thể dùng phương pháp khác..." Hai má Long Ý ửng đỏ nói.
Nhìn dung nhan tuyệt sắc trước mắt, Lâm Hiên trong nháy mắt sôi trào nhiệt huyết.
Rất muốn ôm sư tỷ vào trong ngực.
Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn nhịn được.
Bởi vì, hắn biết hắn không có khả năng khống chế được.
Lỡ mà thật sự ‘ăn’ sư tỷ Long Ý thì thật không tốt.
"Sư tỷ, ta đi ra ngoài tĩnh tâm một chút!" Lâm Hiên đẩy Long Ý ra, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng.
Nhìn thấy Lâm Hiên nhanh chóng chạy đi, trên mặt Long Ý hiện ra một nụ cười.
Nàng biết, Lâm Hiên chạy đi, không phải là không thích nàng.
Nhưng vì thích nàng quá nhiều.
Không muốn nàng bị tổn thương một chút nào.
"Sư đệ, nếu ta không phải là nữ hoàng thì tốt rồi..." Long Ý khẽ thở dài một tiếng.
Lâm Hiên ra ngoài, đi vào nhà vệ sinh của khách sạn mở vòi nước lạnh ra.
Để cho nước lạnh hạ thấp Kỳ Lân Hỏa trong cơ thể.
Vài phút sau.
Lúc này, Lâm Hiên mới hơi hòa hoãn một phần.
Chờ hắn quay đầu lại, sau đó, lập tức nhìn thấy một thân ảnh bốc lửa xuất hiện ở trước mặt hắn.
"Tiểu tử, muốn đùa bỡn không?" Một người phụ nữ trông rất đẹp, đặc biệt là khuôn mặt của cô, trông hơi giống như khuôn mặt của một người dân tộc thiểu số.
Nữ nhân này, hiển nhiên chính là Độc nương tử.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên cũng không có làm hư hại thiết bị theo dõi, mà bỏ thiết bị truy tung vào trong túi mình. Chuẩn bị chờ một lát tới đường sắt cao tốc, ném trên đó để cho đám sát thủ kia đuổi theo! Cùng lúc đó, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện bên ngoài khách sạn. Rõ ràng chính là Độc nương tử. Cô nhìn điện thoại di động trong tay, định vị cuối cùng dừng lại ở đây. ... Nếu đã tìm được thiết bị truy tung, nữ hoàng Long Ý dĩ nhiên có thể mặc lại quần áo. "Sư đệ, ngươi có muốn hay không?" Sư tỷ Long Ý dùng mị nhãn như tơ nhìn Lâm Hiên. Lâm Hiên hiển nhiên nhìn thấy ánh mắt của nữ hoàng Long Ý. "Sư tỷ, sư tỷ Cẩm Nhi không phải nói sẽ mang đến phiền toái cho ngươi sao?" Lâm Hiên nuốt nước miếng nói. "Không phải ta đã nói rồi sao, ta có thể dùng phương pháp khác..." Hai má Long Ý ửng đỏ nói. Nhìn dung nhan tuyệt sắc trước mắt, Lâm Hiên trong nháy mắt sôi trào nhiệt huyết. Rất muốn ôm sư tỷ vào trong ngực. Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn nhịn được. Bởi vì, hắn biết hắn không có khả năng khống chế được. Lỡ mà thật sự ‘ăn’ sư tỷ Long Ý thì thật không tốt. "Sư tỷ, ta đi ra ngoài tĩnh tâm một chút!" Lâm Hiên đẩy Long Ý ra, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng. Nhìn thấy Lâm Hiên nhanh chóng chạy đi, trên mặt Long Ý hiện ra một nụ cười. Nàng biết, Lâm Hiên chạy đi, không phải là không thích nàng. Nhưng vì thích nàng quá nhiều. Không muốn nàng bị tổn thương một chút nào. "Sư đệ, nếu ta không phải là nữ hoàng thì tốt rồi..." Long Ý khẽ thở dài một tiếng. Lâm Hiên ra ngoài, đi vào nhà vệ sinh của khách sạn mở vòi nước lạnh ra. Để cho nước lạnh hạ thấp Kỳ Lân Hỏa trong cơ thể. Vài phút sau. Lúc này, Lâm Hiên mới hơi hòa hoãn một phần. Chờ hắn quay đầu lại, sau đó, lập tức nhìn thấy một thân ảnh bốc lửa xuất hiện ở trước mặt hắn. "Tiểu tử, muốn đùa bỡn không?" Một người phụ nữ trông rất đẹp, đặc biệt là khuôn mặt của cô, trông hơi giống như khuôn mặt của một người dân tộc thiểu số. Nữ nhân này, hiển nhiên chính là Độc nương tử.