"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 371

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Người hộ vệ này còn rất trẻ, nhưng trong mắt hắn có khí thế ngạo nghễ coi thường cả thiên hạ.  Phong thái oai phong của hắn không thua gì mấy vị đại nội cao thủ!  Đó là nữ hoàng!  Nữ hoàng vẫn chưa chết!  Nhìn thấy nữ hoàng xuất hiện, ngoại trừ Ngao Thịnh ra, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ mừng như điên.  Nếu nữ hoàng chưa chết, vậy video vừa rồi của Ngao Thịnh là chuyện gì?  Ngao Thịnh trong nháy mắt ngây ngốc như gà gỗ.  Đoạn video vừa rồi là hắn tìm chuyên gia tạo ra. Nhưng, Độc nương tử không phải nói, nàng đã giết nữ hoàng sao?  Tại sao nàng ta lại nói dối hắn? Chẳng lẽ, Độc nương tử không muốn làm hoàng hậu?  “Cái này, cái này không có khả năng!” Ngao Thịnh không thể tin vào mắt mình.  "Thế nào? Ngao đại nhân có vẻ rất không vui khi trẫm chưa chết nhỉ?” Nữ hoàng híp mắt nhìn Ngao Thịnh.Tuy rằng, trong lòng có trăm ngàn lần không muốn tin. Nhưng vào lúc này, nữ hoàng đang ở đây.  Ngao Thịnh chỉ có thể chấp nhận nó.  “Ta… đương nhiên là vui mừng rồi!” Ngao Thịnh cố nặn ra một nụ cười, còn khó coi hơn khóc.  Nhưng rất nhanh, hắn liền khôi phục trấn định.  Nữ hoàng còn sống thì đã sao? Cho dù nàng còn sống, hiện tại so với một con rối thì cũng không khác là mấy.  Chiếu thư nàng hạ, nếu Ngao Thịnh hắn không gật đầu, còn không phải là không thể có hiệu lực sao?  Sớm muộn gì hắn cũng sẽ thay thế được nàng ta. Chỉ là vấn đề thời gian thôi.  Nữ hoàng chậm rãi bước đến ngai vàng, ngồi xuống.  “Bắt đầu thiết triều đi, có việc lên tấu, không có việc gì thì bãi triều!”  Hộ vệ trẻ kia vẫn đứng ở một bên nữ hoàng, uy vũ khí phách.  Nhìn thấy một màn này, trong lòng Ngao Thịnh cực kỳ căm hận. Nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.  Bây giờ Long quốc đang phát triển rất nhanh chóng, ổn định. Cũng không có vấn đề gì lớn xảy ra.  Nếu như nói chuyện lớn nhất, thì đó chính là Lục Thiên Ly, một trong những đại nội cao thủ, tự đoạn kinh mạch mà chết.  “Bãi triều!”  Xử lý triều chính xong, nữ hoàng tuyên bố bãi triều.  Bốn gã đại nội cao thủ, sắc mặt đều cực kỳ khó coi và bi thương.  Một người trong bọn họ đã chết. Nữ hoàng cũng không có giáng tội Ngao Thịnh. 

Người hộ vệ này còn rất trẻ, nhưng trong mắt hắn có khí thế ngạo nghễ coi thường cả thiên hạ.  

Phong thái oai phong của hắn không thua gì mấy vị đại nội cao thủ!  

Đó là nữ hoàng!  

Nữ hoàng vẫn chưa chết!  

Nhìn thấy nữ hoàng xuất hiện, ngoại trừ Ngao Thịnh ra, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ mừng như điên.  

Nếu nữ hoàng chưa chết, vậy video vừa rồi của Ngao Thịnh là chuyện gì?  

Ngao Thịnh trong nháy mắt ngây ngốc như gà gỗ.  

Đoạn video vừa rồi là hắn tìm chuyên gia tạo ra. Nhưng, Độc nương tử không phải nói, nàng đã giết nữ hoàng sao?  

Tại sao nàng ta lại nói dối hắn? Chẳng lẽ, Độc nương tử không muốn làm hoàng hậu?  

“Cái này, cái này không có khả năng!” Ngao Thịnh không thể tin vào mắt mình.  

"Thế nào? Ngao đại nhân có vẻ rất không vui khi trẫm chưa chết nhỉ?” Nữ hoàng híp mắt nhìn Ngao Thịnh.

Tuy rằng, trong lòng có trăm ngàn lần không muốn tin. Nhưng vào lúc này, nữ hoàng đang ở đây.  

Ngao Thịnh chỉ có thể chấp nhận nó.  

“Ta… đương nhiên là vui mừng rồi!” Ngao Thịnh cố nặn ra một nụ cười, còn khó coi hơn khóc.  

Nhưng rất nhanh, hắn liền khôi phục trấn định.  

Nữ hoàng còn sống thì đã sao? Cho dù nàng còn sống, hiện tại so với một con rối thì cũng không khác là mấy.  

Chiếu thư nàng hạ, nếu Ngao Thịnh hắn không gật đầu, còn không phải là không thể có hiệu lực sao?  

Sớm muộn gì hắn cũng sẽ thay thế được nàng ta. Chỉ là vấn đề thời gian thôi.  

Nữ hoàng chậm rãi bước đến ngai vàng, ngồi xuống.  

“Bắt đầu thiết triều đi, có việc lên tấu, không có việc gì thì bãi triều!”  

Hộ vệ trẻ kia vẫn đứng ở một bên nữ hoàng, uy vũ khí phách.  

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Ngao Thịnh cực kỳ căm hận. Nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.  

Bây giờ Long quốc đang phát triển rất nhanh chóng, ổn định. Cũng không có vấn đề gì lớn xảy ra.  

Nếu như nói chuyện lớn nhất, thì đó chính là Lục Thiên Ly, một trong những đại nội cao thủ, tự đoạn kinh mạch mà chết.  

“Bãi triều!”  

Xử lý triều chính xong, nữ hoàng tuyên bố bãi triều.  

Bốn gã đại nội cao thủ, sắc mặt đều cực kỳ khó coi và bi thương.  

Một người trong bọn họ đã chết. Nữ hoàng cũng không có giáng tội Ngao Thịnh. 

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Người hộ vệ này còn rất trẻ, nhưng trong mắt hắn có khí thế ngạo nghễ coi thường cả thiên hạ.  Phong thái oai phong của hắn không thua gì mấy vị đại nội cao thủ!  Đó là nữ hoàng!  Nữ hoàng vẫn chưa chết!  Nhìn thấy nữ hoàng xuất hiện, ngoại trừ Ngao Thịnh ra, trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ mừng như điên.  Nếu nữ hoàng chưa chết, vậy video vừa rồi của Ngao Thịnh là chuyện gì?  Ngao Thịnh trong nháy mắt ngây ngốc như gà gỗ.  Đoạn video vừa rồi là hắn tìm chuyên gia tạo ra. Nhưng, Độc nương tử không phải nói, nàng đã giết nữ hoàng sao?  Tại sao nàng ta lại nói dối hắn? Chẳng lẽ, Độc nương tử không muốn làm hoàng hậu?  “Cái này, cái này không có khả năng!” Ngao Thịnh không thể tin vào mắt mình.  "Thế nào? Ngao đại nhân có vẻ rất không vui khi trẫm chưa chết nhỉ?” Nữ hoàng híp mắt nhìn Ngao Thịnh.Tuy rằng, trong lòng có trăm ngàn lần không muốn tin. Nhưng vào lúc này, nữ hoàng đang ở đây.  Ngao Thịnh chỉ có thể chấp nhận nó.  “Ta… đương nhiên là vui mừng rồi!” Ngao Thịnh cố nặn ra một nụ cười, còn khó coi hơn khóc.  Nhưng rất nhanh, hắn liền khôi phục trấn định.  Nữ hoàng còn sống thì đã sao? Cho dù nàng còn sống, hiện tại so với một con rối thì cũng không khác là mấy.  Chiếu thư nàng hạ, nếu Ngao Thịnh hắn không gật đầu, còn không phải là không thể có hiệu lực sao?  Sớm muộn gì hắn cũng sẽ thay thế được nàng ta. Chỉ là vấn đề thời gian thôi.  Nữ hoàng chậm rãi bước đến ngai vàng, ngồi xuống.  “Bắt đầu thiết triều đi, có việc lên tấu, không có việc gì thì bãi triều!”  Hộ vệ trẻ kia vẫn đứng ở một bên nữ hoàng, uy vũ khí phách.  Nhìn thấy một màn này, trong lòng Ngao Thịnh cực kỳ căm hận. Nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.  Bây giờ Long quốc đang phát triển rất nhanh chóng, ổn định. Cũng không có vấn đề gì lớn xảy ra.  Nếu như nói chuyện lớn nhất, thì đó chính là Lục Thiên Ly, một trong những đại nội cao thủ, tự đoạn kinh mạch mà chết.  “Bãi triều!”  Xử lý triều chính xong, nữ hoàng tuyên bố bãi triều.  Bốn gã đại nội cao thủ, sắc mặt đều cực kỳ khó coi và bi thương.  Một người trong bọn họ đã chết. Nữ hoàng cũng không có giáng tội Ngao Thịnh. 

Chương 371