"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 408
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên cảm giác được Âu Dương Băng Tình thật sự thích hắn. Nhưng lúc này Âu Dương Băng Tình đột nhiên đưa tới một phong thư như vậy là có ý gì? Còn để cho Xích Tâm đưa tới khẩn cấp như thế. Nội dung của bức thư giống như thể hiện tình yêu, giống như chia tay, hoặc là lời tạm biệt. Đầy mâu thuẫn. Đặc biệt, mấy chữ cuối cùng là: tuyệt bút của Âu Dương Băng Tình! Hai chữ tuyệt bút này cũng không mang ý nghĩa tốt. "Xích Tâm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Hiên chỉ có thể hỏi Xích Tâm. "Là Lôi Viêm, Lôi Viêm đã trở lại!" Trong đôi mắt đẹp của Xích Tâm hiện lên sự sợ hãi. "Lôi Viêm? Lôi Viêm là ai?" Lâm Hiên nhíu mày hỏi. "Đúng vậy, hắn là... Người làm nhục phu nhân năm đó!" Xích Tâm trả lời. Nghe Xích Tâm nói xong, hai mắt Lâm Hiên nhất thời như phát sáng. Hắn đã đáp ứng Âu Dương Băng Tình nhất định sẽ giúp nàng giế t chết nam nhân làm nhục nàng. "Hắn ta ở đâu!" Lâm Hiên tràn đầy sát cơ. "Không, không được, phu nhân nói với ta, bảo ngươi tuyệt đối không nên đi tìm nàng, càng không được đi tìm Lôi Viêm gây phiền toái!" Xích Tâm lại dùng sức lắc đầu. "Tại sao?" Lâm Hiên nghi hoặc hỏi. Âu Dương Băng Tình không phải nằm mơ cũng muốn báo thù sao? Nghe Lâm Hiên nói xong, Xích Tâm tựa hồ rơi vào trong hồi ức. Nàng nhớ tới cảnh Lôi Viêm đến tìm Âu Dương Băng Tình. Lần thứ hai nhìn thấy Lôi Viêm, Âu Dương Băng Tình vô cùng phẫn nộ. Thế nên, triển lộ chiến lực cấp Võ Vương. Không sai, Âu Dương Băng Tình đã đột phá tới Võ Vương. Vốn dĩ, nàng chỉ có tu vi Thiên Tông. Nhưng sau khi ở chung với Lâm Hiên. Không biết vì sao, tu vi của nàng vậy mà đột nhiên tăng mạnh. Đạt tới cấp bậc Võ Vương! Giống như câu ‘gặp mặt kẻ thù thì đỏ mắt.’ Âu Dương Băng Tình trực tiếp động thủ. Khi biết Được Âu Dương Băng Tình có thực lực cấp Võ Vương, ngay cả Xích Tâm cũng sợ ngây người. Bởi vì, nàng vẫn cho rằng Âu Dương Băng Tình chỉ là một người bình thường. Cho dù là vụng trộm tu luyện võ công, cũng không có khả năng mạnh như vậy. Nàng còn chưa kịp cảm thấy vui mừng cho Âu Dương Băng Tình. Nam nhân tên Lôi Viêm kia đã ra tay. Hắn ta chỉ dùng một ngón tay. Thân thể của Âu Dương Băng Tình với tu vi Võ Vương lập tức bay ngược ra ngoài.
Lâm Hiên cảm giác được Âu Dương Băng Tình thật sự thích hắn.
Nhưng lúc này Âu Dương Băng Tình đột nhiên đưa tới một phong thư như vậy là có ý gì?
Còn để cho Xích Tâm đưa tới khẩn cấp như thế.
Nội dung của bức thư giống như thể hiện tình yêu, giống như chia tay, hoặc là lời tạm biệt.
Đầy mâu thuẫn.
Đặc biệt, mấy chữ cuối cùng là: tuyệt bút của Âu Dương Băng Tình!
Hai chữ tuyệt bút này cũng không mang ý nghĩa tốt.
"Xích Tâm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Hiên chỉ có thể hỏi Xích Tâm.
"Là Lôi Viêm, Lôi Viêm đã trở lại!" Trong đôi mắt đẹp của Xích Tâm hiện lên sự sợ hãi.
"Lôi Viêm? Lôi Viêm là ai?" Lâm Hiên nhíu mày hỏi.
"Đúng vậy, hắn là... Người làm nhục phu nhân năm đó!" Xích Tâm trả lời.
Nghe Xích Tâm nói xong, hai mắt Lâm Hiên nhất thời như phát sáng.
Hắn đã đáp ứng Âu Dương Băng Tình nhất định sẽ giúp nàng giế t chết nam nhân làm nhục nàng.
"Hắn ta ở đâu!" Lâm Hiên tràn đầy sát cơ.
"Không, không được, phu nhân nói với ta, bảo ngươi tuyệt đối không nên đi tìm nàng, càng không được đi tìm Lôi Viêm gây phiền toái!" Xích Tâm lại dùng sức lắc đầu.
"Tại sao?" Lâm Hiên nghi hoặc hỏi.
Âu Dương Băng Tình không phải nằm mơ cũng muốn báo thù sao?
Nghe Lâm Hiên nói xong, Xích Tâm tựa hồ rơi vào trong hồi ức.
Nàng nhớ tới cảnh Lôi Viêm đến tìm Âu Dương Băng Tình.
Lần thứ hai nhìn thấy Lôi Viêm, Âu Dương Băng Tình vô cùng phẫn nộ.
Thế nên, triển lộ chiến lực cấp Võ Vương.
Không sai, Âu Dương Băng Tình đã đột phá tới Võ Vương.
Vốn dĩ, nàng chỉ có tu vi Thiên Tông.
Nhưng sau khi ở chung với Lâm Hiên.
Không biết vì sao, tu vi của nàng vậy mà đột nhiên tăng mạnh.
Đạt tới cấp bậc Võ Vương!
Giống như câu ‘gặp mặt kẻ thù thì đỏ mắt.’ Âu Dương Băng Tình trực tiếp động thủ.
Khi biết Được Âu Dương Băng Tình có thực lực cấp Võ Vương, ngay cả Xích Tâm cũng sợ ngây người.
Bởi vì, nàng vẫn cho rằng Âu Dương Băng Tình chỉ là một người bình thường.
Cho dù là vụng trộm tu luyện võ công, cũng không có khả năng mạnh như vậy.
Nàng còn chưa kịp cảm thấy vui mừng cho Âu Dương Băng Tình. Nam nhân tên Lôi Viêm kia đã ra tay.
Hắn ta chỉ dùng một ngón tay.
Thân thể của Âu Dương Băng Tình với tu vi Võ Vương lập tức bay ngược ra ngoài.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên cảm giác được Âu Dương Băng Tình thật sự thích hắn. Nhưng lúc này Âu Dương Băng Tình đột nhiên đưa tới một phong thư như vậy là có ý gì? Còn để cho Xích Tâm đưa tới khẩn cấp như thế. Nội dung của bức thư giống như thể hiện tình yêu, giống như chia tay, hoặc là lời tạm biệt. Đầy mâu thuẫn. Đặc biệt, mấy chữ cuối cùng là: tuyệt bút của Âu Dương Băng Tình! Hai chữ tuyệt bút này cũng không mang ý nghĩa tốt. "Xích Tâm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Hiên chỉ có thể hỏi Xích Tâm. "Là Lôi Viêm, Lôi Viêm đã trở lại!" Trong đôi mắt đẹp của Xích Tâm hiện lên sự sợ hãi. "Lôi Viêm? Lôi Viêm là ai?" Lâm Hiên nhíu mày hỏi. "Đúng vậy, hắn là... Người làm nhục phu nhân năm đó!" Xích Tâm trả lời. Nghe Xích Tâm nói xong, hai mắt Lâm Hiên nhất thời như phát sáng. Hắn đã đáp ứng Âu Dương Băng Tình nhất định sẽ giúp nàng giế t chết nam nhân làm nhục nàng. "Hắn ta ở đâu!" Lâm Hiên tràn đầy sát cơ. "Không, không được, phu nhân nói với ta, bảo ngươi tuyệt đối không nên đi tìm nàng, càng không được đi tìm Lôi Viêm gây phiền toái!" Xích Tâm lại dùng sức lắc đầu. "Tại sao?" Lâm Hiên nghi hoặc hỏi. Âu Dương Băng Tình không phải nằm mơ cũng muốn báo thù sao? Nghe Lâm Hiên nói xong, Xích Tâm tựa hồ rơi vào trong hồi ức. Nàng nhớ tới cảnh Lôi Viêm đến tìm Âu Dương Băng Tình. Lần thứ hai nhìn thấy Lôi Viêm, Âu Dương Băng Tình vô cùng phẫn nộ. Thế nên, triển lộ chiến lực cấp Võ Vương. Không sai, Âu Dương Băng Tình đã đột phá tới Võ Vương. Vốn dĩ, nàng chỉ có tu vi Thiên Tông. Nhưng sau khi ở chung với Lâm Hiên. Không biết vì sao, tu vi của nàng vậy mà đột nhiên tăng mạnh. Đạt tới cấp bậc Võ Vương! Giống như câu ‘gặp mặt kẻ thù thì đỏ mắt.’ Âu Dương Băng Tình trực tiếp động thủ. Khi biết Được Âu Dương Băng Tình có thực lực cấp Võ Vương, ngay cả Xích Tâm cũng sợ ngây người. Bởi vì, nàng vẫn cho rằng Âu Dương Băng Tình chỉ là một người bình thường. Cho dù là vụng trộm tu luyện võ công, cũng không có khả năng mạnh như vậy. Nàng còn chưa kịp cảm thấy vui mừng cho Âu Dương Băng Tình. Nam nhân tên Lôi Viêm kia đã ra tay. Hắn ta chỉ dùng một ngón tay. Thân thể của Âu Dương Băng Tình với tu vi Võ Vương lập tức bay ngược ra ngoài.