"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 460
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Mặc dù cô ấy không cố ý thể hiện sự quyến rũ của mình. Khi một nam nhân nhìn thấy cô ấy, hắn ta sẽ không thể không đánh mất trái tim của mình. Hiện tại, toàn bộ Vũ Thành đã mất đi quy tắc. Những nam nhân này sao có thể bỏ qua cho cô ấy. Hai người lại chiến đấu thêm vài phút nữa. Giết chết mấy người đối phương. Nhưng đều bị trọng thương. "Tu La, mục tiêu của bọn họ là ta, ngươi tự mình chạy khẳng định có thể chạy thoát!" Yêu Cơ lau vết máu trên khóe miệng, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ quyết tuyệt. Muốn dùng bản thân mình, trợ giúp Tu La tranh thủ cơ hội chạy trốn. "Nói gì đó, làm sao tôi có thể đi! Hơn nữa, hai chúng ta được liên kết với nhau, cô gặp phải chuyện gì thì ta cũng không thể trốn thoát!" Tu La cũng không có ý định rời đi. Yêu Cơ cười buồn bã, "Vậy thì hai chị em chúng ta cùng nhau điên cuồng một lần!" Hai người tiếp tục chiến đấu với đám võ giả còn lại. Tiếp tục giết chết vài người của đối phương. Hiện giờ, đội ngũ năm mươi người của đối phương đã chỉ còn lại mười người. Nhưng, hai người đã hoàn toàn không còn sức lực. Lưng dựa vào lưng mới không ngã xuống. "Mẹ kiếp, hai con mẹ này vậy mà giết nhiều người của chúng ta như vậy, lát nữa nhất định không thể cho nàng thoải mái!" Hơn mười người còn lại đều tràn ngập giận dữ. Cũng không phải tức giận bởi vì đồng bạn của mình bị giết. Dù sao, những người này đều là tạm thời kết minh. Thậm chí còn là đổi thủ cạnh tranh. Họ chết không buồn chút nào. Chỉ là không nghĩ tới chỉ là hai nữ nhân vậy mà có thể giết nhiều người như vậy. "Vậy nhất định không thể tha!" Hơn mười người đều lộ ra nụ cười tà dâm, đi tới chỗ Yêu Cơ và Tu La. Yêu Cơ và Tu La quay đầu lại nhìn đối phương một cái. Lập tức nhìn ra ý muốn trong mắt đối phương. Cho dù các nàng chết cũng không có khả năng để cho đám súc sinh này làm nhục. Hai người bỗng nhiên xoay người, ô giấy dầu trong tay Yêu Cơ đâm về phía trái tim Tu La. Chủy thủ trong tay Tu La cũng xẹt qua cổ của Yêu Cơ.
Mặc dù cô ấy không cố ý thể hiện sự quyến rũ của mình.
Khi một nam nhân nhìn thấy cô ấy, hắn ta sẽ không thể không đánh mất trái tim của mình.
Hiện tại, toàn bộ Vũ Thành đã mất đi quy tắc.
Những nam nhân này sao có thể bỏ qua cho cô ấy.
Hai người lại chiến đấu thêm vài phút nữa.
Giết chết mấy người đối phương.
Nhưng đều bị trọng thương.
"Tu La, mục tiêu của bọn họ là ta, ngươi tự mình chạy khẳng định có thể chạy thoát!" Yêu Cơ lau vết máu trên khóe miệng, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ quyết tuyệt.
Muốn dùng bản thân mình, trợ giúp Tu La tranh thủ cơ hội chạy trốn.
"Nói gì đó, làm sao tôi có thể đi! Hơn nữa, hai chúng ta được liên kết với nhau, cô gặp phải chuyện gì thì ta cũng không thể trốn thoát!" Tu La cũng không có ý định rời đi.
Yêu Cơ cười buồn bã, "Vậy thì hai chị em chúng ta cùng nhau điên cuồng một lần!"
Hai người tiếp tục chiến đấu với đám võ giả còn lại.
Tiếp tục giết chết vài người của đối phương.
Hiện giờ, đội ngũ năm mươi người của đối phương đã chỉ còn lại mười người.
Nhưng, hai người đã hoàn toàn không còn sức lực.
Lưng dựa vào lưng mới không ngã xuống.
"Mẹ kiếp, hai con mẹ này vậy mà giết nhiều người của chúng ta như vậy, lát nữa nhất định không thể cho nàng thoải mái!" Hơn mười người còn lại đều tràn ngập giận dữ.
Cũng không phải tức giận bởi vì đồng bạn của mình bị giết.
Dù sao, những người này đều là tạm thời kết minh.
Thậm chí còn là đổi thủ cạnh tranh.
Họ chết không buồn chút nào.
Chỉ là không nghĩ tới chỉ là hai nữ nhân vậy mà có thể giết nhiều người như vậy.
"Vậy nhất định không thể tha!"
Hơn mười người đều lộ ra nụ cười tà dâm, đi tới chỗ Yêu Cơ và Tu La.
Yêu Cơ và Tu La quay đầu lại nhìn đối phương một cái.
Lập tức nhìn ra ý muốn trong mắt đối phương.
Cho dù các nàng chết cũng không có khả năng để cho đám súc sinh này làm nhục.
Hai người bỗng nhiên xoay người, ô giấy dầu trong tay Yêu Cơ đâm về phía trái tim Tu La.
Chủy thủ trong tay Tu La cũng xẹt qua cổ của Yêu Cơ.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Mặc dù cô ấy không cố ý thể hiện sự quyến rũ của mình. Khi một nam nhân nhìn thấy cô ấy, hắn ta sẽ không thể không đánh mất trái tim của mình. Hiện tại, toàn bộ Vũ Thành đã mất đi quy tắc. Những nam nhân này sao có thể bỏ qua cho cô ấy. Hai người lại chiến đấu thêm vài phút nữa. Giết chết mấy người đối phương. Nhưng đều bị trọng thương. "Tu La, mục tiêu của bọn họ là ta, ngươi tự mình chạy khẳng định có thể chạy thoát!" Yêu Cơ lau vết máu trên khóe miệng, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ quyết tuyệt. Muốn dùng bản thân mình, trợ giúp Tu La tranh thủ cơ hội chạy trốn. "Nói gì đó, làm sao tôi có thể đi! Hơn nữa, hai chúng ta được liên kết với nhau, cô gặp phải chuyện gì thì ta cũng không thể trốn thoát!" Tu La cũng không có ý định rời đi. Yêu Cơ cười buồn bã, "Vậy thì hai chị em chúng ta cùng nhau điên cuồng một lần!" Hai người tiếp tục chiến đấu với đám võ giả còn lại. Tiếp tục giết chết vài người của đối phương. Hiện giờ, đội ngũ năm mươi người của đối phương đã chỉ còn lại mười người. Nhưng, hai người đã hoàn toàn không còn sức lực. Lưng dựa vào lưng mới không ngã xuống. "Mẹ kiếp, hai con mẹ này vậy mà giết nhiều người của chúng ta như vậy, lát nữa nhất định không thể cho nàng thoải mái!" Hơn mười người còn lại đều tràn ngập giận dữ. Cũng không phải tức giận bởi vì đồng bạn của mình bị giết. Dù sao, những người này đều là tạm thời kết minh. Thậm chí còn là đổi thủ cạnh tranh. Họ chết không buồn chút nào. Chỉ là không nghĩ tới chỉ là hai nữ nhân vậy mà có thể giết nhiều người như vậy. "Vậy nhất định không thể tha!" Hơn mười người đều lộ ra nụ cười tà dâm, đi tới chỗ Yêu Cơ và Tu La. Yêu Cơ và Tu La quay đầu lại nhìn đối phương một cái. Lập tức nhìn ra ý muốn trong mắt đối phương. Cho dù các nàng chết cũng không có khả năng để cho đám súc sinh này làm nhục. Hai người bỗng nhiên xoay người, ô giấy dầu trong tay Yêu Cơ đâm về phía trái tim Tu La. Chủy thủ trong tay Tu La cũng xẹt qua cổ của Yêu Cơ.