"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 485

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Lâm Hiên, ngươi muốn tu luyện công pháp của bọn ta làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đưa cho các nàng tu luyện? Chắc ngươi cũng biết, công pháp của bọn ta chuyên dùng để hấp thu công lực của nam nhân. Nếu ngươi để các nàng tu luyện, ngươi không sợ các nàng sẽ sử dụng với ngươi sao?” Đinh Đang nhíu mày nói.   Nàng đang rất khó hiểu, một nam nhân như Lâm Hiên, vì sao lại có hứng thú với công pháp tu luyện của Hà Hoan cung.   Mà nếu như có hứng thú, thì cũng là nữ nhân có hứng thú mới phải.  Cũng không có khả năng Lâm Hiên để cho những nữ nhân của hắn luyện công pháp này, rồi đi hút công lực của nam nhân khác.  Tin chắc rằng, miễn là một người đàn ông chân chính thì không thể để chuyện đó xảy ra.  “Chuyện này, các ngươi không cần quan tâm.” Lâm Hiên thản nhiên nói.  “Lâm Hiên, ta đã nói rồi, bọn ta sẽ không cho ngươi biết, bọn ta vĩnh viễn sẽ không phản bội cung chủ đại nhân, nếu ngươi là nam nhân thì hãy mau giết bọn ta đi.”  “Haizz, như vậy thì thật đáng tiếc. Hồng Diệp, liên lạc với đội nam võ giả gần đây nhất. Nói với bọn họ, ta muốn tặng cho bọn họ một món quà lớn.” Lâm Hiên nhìn về phía Hồng Diệp nói.  “Nhưng mà Lâm thiếu, bọn họ là người của Hà Hoan cung, làm như vậy thật sự có thể khiến cho bọn họ sợ sao?” Các nàng đều khó hiểu nhìn về phía Lâm Hiên.  “Ai biết được?” Lâm Hiên nhún nhún vai.  Theo lý thuyết, để nữ nhân của Hà Hoan cung giữa một đám nam nhân thì các nàng sẽ càng thích thú vui vẻ mới đúng.  Nhưng vào lúc này vẻ mặt của mấy vị trưởng lão lại vô cùng rất khó coi.  Thậm chí, có người còn sợ hãi.  Bọn họ… Vậy mà sợ đàn ông?  Nhưng điều đó cũng rất bình thường. Mặc dù chỉ có trâu bò mệt chứ không có đất cày xấu.  “Lâm Hiên, nếu cậu là nam nhân, thì để cho bọn ta ra đi thoải mái, đừng đưa bọn ta cho những nam nhân thối kia.” Bốn vị trưởng lão Hà Hoan cung lúc đầu còn rất kiêu ngạo, lúc này biểu cảm đã có chút sa sút. Thậm chí còn có chút sợ hãi. Dù sao, lấy thanh danh của Hà Hoan cung, Nếu các bọn họ rơi vào tay của những nam nhân thối kia, thì sẽ không biết còn gặp phải những chuyện gì nữa. “Ta đã nói rồi, chỉ cần các ngươi đưa bí kíp tu luyện công pháp cho ta, chẳng những ta không giết các ngươi, mà còn thả các ngươi ra.” Lâm Hiên thản nhiên nói. “Bọn ta cũng đã nói không có khả năng sẽ đưa công pháp cho ngươi.” Lâm Hiên nghe vậy lắc đầu: “Hồng Diệp, cô đi liên lạc như thế nào mà đến bây giờ người còn chưa đến?” “Bẩm Lâm thiếu, trong năm phút nữa bọn họ sẽ đến đây.” “Nói với bọn họ nhanh lên, dù sao thời gian cũng gần kết thúc, đã hai giờ trôi qua.” Theo thời gian từng phút, từng phút trôi qua. Trong đáy mắt của mấy nữ nhân, dần dần càng thêm sợ hãi. “Không phải các ngươi giỏi nhất là dụ dỗ nam nhân sao, sao còn sợ nam nhân?” Sở Tiêu Hoàn nhịn không được hỏi. “Không nên đánh đồng bọn ta, công pháp bọn ta tu luyện không giống với công pháp của những nữ đệ tử bình thường tu luyện.” Đinh Đang tức giận nói. “Phải không? Khác nhau chỗ nào?” Lâm Hiên hứng thú hỏi.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Lâm Hiên, ngươi muốn tu luyện công pháp của bọn ta làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đưa cho các nàng tu luyện? Chắc ngươi cũng biết, công pháp của bọn ta chuyên dùng để hấp thu công lực của nam nhân. Nếu ngươi để các nàng tu luyện, ngươi không sợ các nàng sẽ sử dụng với ngươi sao?” Đinh Đang nhíu mày nói.   

Nàng đang rất khó hiểu, một nam nhân như Lâm Hiên, vì sao lại có hứng thú với công pháp tu luyện của Hà Hoan cung.   

Mà nếu như có hứng thú, thì cũng là nữ nhân có hứng thú mới phải.  

Cũng không có khả năng Lâm Hiên để cho những nữ nhân của hắn luyện công pháp này, rồi đi hút công lực của nam nhân khác.  

Tin chắc rằng, miễn là một người đàn ông chân chính thì không thể để chuyện đó xảy ra.  

“Chuyện này, các ngươi không cần quan tâm.” Lâm Hiên thản nhiên nói.  

“Lâm Hiên, ta đã nói rồi, bọn ta sẽ không cho ngươi biết, bọn ta vĩnh viễn sẽ không phản bội cung chủ đại nhân, nếu ngươi là nam nhân thì hãy mau giết bọn ta đi.”  

“Haizz, như vậy thì thật đáng tiếc. Hồng Diệp, liên lạc với đội nam võ giả gần đây nhất. Nói với bọn họ, ta muốn tặng cho bọn họ một món quà lớn.” Lâm Hiên nhìn về phía Hồng Diệp nói.  

“Nhưng mà Lâm thiếu, bọn họ là người của Hà Hoan cung, làm như vậy thật sự có thể khiến cho bọn họ sợ sao?” Các nàng đều khó hiểu nhìn về phía Lâm Hiên.  

“Ai biết được?” Lâm Hiên nhún nhún vai.  

Theo lý thuyết, để nữ nhân của Hà Hoan cung giữa một đám nam nhân thì các nàng sẽ càng thích thú vui vẻ mới đúng.  

Nhưng vào lúc này vẻ mặt của mấy vị trưởng lão lại vô cùng rất khó coi.  

Thậm chí, có người còn sợ hãi.  

Bọn họ… Vậy mà sợ đàn ông?  

Nhưng điều đó cũng rất bình thường. Mặc dù chỉ có trâu bò mệt chứ không có đất cày xấu.  

Image removed.

“Lâm Hiên, nếu cậu là nam nhân, thì để cho bọn ta ra đi thoải mái, đừng đưa bọn ta cho những nam nhân thối kia.” Bốn vị trưởng lão Hà Hoan cung lúc đầu còn rất kiêu ngạo, lúc này biểu cảm đã có chút sa sút. 

Thậm chí còn có chút sợ hãi. 

Dù sao, lấy thanh danh của Hà Hoan cung, Nếu các bọn họ rơi vào tay của những nam nhân thối kia, thì sẽ không biết còn gặp phải những chuyện gì nữa. 

“Ta đã nói rồi, chỉ cần các ngươi đưa bí kíp tu luyện công pháp cho ta, chẳng những ta không giết các ngươi, mà còn thả các ngươi ra.” Lâm Hiên thản nhiên nói. 

“Bọn ta cũng đã nói không có khả năng sẽ đưa công pháp cho ngươi.” 

Lâm Hiên nghe vậy lắc đầu: “Hồng Diệp, cô đi liên lạc như thế nào mà đến bây giờ người còn chưa đến?” 

“Bẩm Lâm thiếu, trong năm phút nữa bọn họ sẽ đến đây.” 

“Nói với bọn họ nhanh lên, dù sao thời gian cũng gần kết thúc, đã hai giờ trôi qua.” 

Theo thời gian từng phút, từng phút trôi qua. 

Trong đáy mắt của mấy nữ nhân, dần dần càng thêm sợ hãi. 

“Không phải các ngươi giỏi nhất là dụ dỗ nam nhân sao, sao còn sợ nam nhân?” Sở Tiêu Hoàn nhịn không được hỏi. 

“Không nên đánh đồng bọn ta, công pháp bọn ta tu luyện không giống với công pháp của những nữ đệ tử bình thường tu luyện.” Đinh Đang tức giận nói. 

“Phải không? Khác nhau chỗ nào?” Lâm Hiên hứng thú hỏi.

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Lâm Hiên, ngươi muốn tu luyện công pháp của bọn ta làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đưa cho các nàng tu luyện? Chắc ngươi cũng biết, công pháp của bọn ta chuyên dùng để hấp thu công lực của nam nhân. Nếu ngươi để các nàng tu luyện, ngươi không sợ các nàng sẽ sử dụng với ngươi sao?” Đinh Đang nhíu mày nói.   Nàng đang rất khó hiểu, một nam nhân như Lâm Hiên, vì sao lại có hứng thú với công pháp tu luyện của Hà Hoan cung.   Mà nếu như có hứng thú, thì cũng là nữ nhân có hứng thú mới phải.  Cũng không có khả năng Lâm Hiên để cho những nữ nhân của hắn luyện công pháp này, rồi đi hút công lực của nam nhân khác.  Tin chắc rằng, miễn là một người đàn ông chân chính thì không thể để chuyện đó xảy ra.  “Chuyện này, các ngươi không cần quan tâm.” Lâm Hiên thản nhiên nói.  “Lâm Hiên, ta đã nói rồi, bọn ta sẽ không cho ngươi biết, bọn ta vĩnh viễn sẽ không phản bội cung chủ đại nhân, nếu ngươi là nam nhân thì hãy mau giết bọn ta đi.”  “Haizz, như vậy thì thật đáng tiếc. Hồng Diệp, liên lạc với đội nam võ giả gần đây nhất. Nói với bọn họ, ta muốn tặng cho bọn họ một món quà lớn.” Lâm Hiên nhìn về phía Hồng Diệp nói.  “Nhưng mà Lâm thiếu, bọn họ là người của Hà Hoan cung, làm như vậy thật sự có thể khiến cho bọn họ sợ sao?” Các nàng đều khó hiểu nhìn về phía Lâm Hiên.  “Ai biết được?” Lâm Hiên nhún nhún vai.  Theo lý thuyết, để nữ nhân của Hà Hoan cung giữa một đám nam nhân thì các nàng sẽ càng thích thú vui vẻ mới đúng.  Nhưng vào lúc này vẻ mặt của mấy vị trưởng lão lại vô cùng rất khó coi.  Thậm chí, có người còn sợ hãi.  Bọn họ… Vậy mà sợ đàn ông?  Nhưng điều đó cũng rất bình thường. Mặc dù chỉ có trâu bò mệt chứ không có đất cày xấu.  “Lâm Hiên, nếu cậu là nam nhân, thì để cho bọn ta ra đi thoải mái, đừng đưa bọn ta cho những nam nhân thối kia.” Bốn vị trưởng lão Hà Hoan cung lúc đầu còn rất kiêu ngạo, lúc này biểu cảm đã có chút sa sút. Thậm chí còn có chút sợ hãi. Dù sao, lấy thanh danh của Hà Hoan cung, Nếu các bọn họ rơi vào tay của những nam nhân thối kia, thì sẽ không biết còn gặp phải những chuyện gì nữa. “Ta đã nói rồi, chỉ cần các ngươi đưa bí kíp tu luyện công pháp cho ta, chẳng những ta không giết các ngươi, mà còn thả các ngươi ra.” Lâm Hiên thản nhiên nói. “Bọn ta cũng đã nói không có khả năng sẽ đưa công pháp cho ngươi.” Lâm Hiên nghe vậy lắc đầu: “Hồng Diệp, cô đi liên lạc như thế nào mà đến bây giờ người còn chưa đến?” “Bẩm Lâm thiếu, trong năm phút nữa bọn họ sẽ đến đây.” “Nói với bọn họ nhanh lên, dù sao thời gian cũng gần kết thúc, đã hai giờ trôi qua.” Theo thời gian từng phút, từng phút trôi qua. Trong đáy mắt của mấy nữ nhân, dần dần càng thêm sợ hãi. “Không phải các ngươi giỏi nhất là dụ dỗ nam nhân sao, sao còn sợ nam nhân?” Sở Tiêu Hoàn nhịn không được hỏi. “Không nên đánh đồng bọn ta, công pháp bọn ta tu luyện không giống với công pháp của những nữ đệ tử bình thường tu luyện.” Đinh Đang tức giận nói. “Phải không? Khác nhau chỗ nào?” Lâm Hiên hứng thú hỏi.

Chương 485