"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 501

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Kế tiếp, sẽ khai chiến với Ẩn tộc? Nghe Lâm Hiên nói xong, thân thể mềm mại của Hà Hoan run lên. Tuy rằng, nàng đã chuẩn bị tốt trong lòng, nhưng vẫn bị kinh hãi. Ẩn tộc, đó là tồn tại đáng sợ cỡ nào. Nhưng Lâm Hiên thế mà nói hắn muốn khai chiến với Ẩn tộc! "Ngươi cũng không cần lo lắng, ta sẽ không ra tay với tất cả Ẩn tộc, ta chỉ nhằm vào Lôi tộc." Lâm Hiên nói tiếp. “Trong Ẩn tộc, Lôi tộc cũng không tính quá mạnh, nhưng đó cũng là Ẩn tộc, Lâm thiếu, ngươi không nói giỡn chứ?” Hà Hoan quả thực không thể tin được lời Lâm Hiên nói. Nếu như Lâm Hiên muốn khai chiến với Ẩn tộc, như vậy nàng phải suy nghĩ một chút. Dù sao, Hà Hoan Cung của nàng tuy rằng chỉ có hơn một ngàn người đến Vũ thành. Nhưng trên thực tế, toàn bộ nhân số của Hà Hoan Cung lên tới mấy chục ngàn!  Cô ấy phải suy nghĩ cho các chị em của mình.  "Lâm thiếu, Hà Hoan ta không sợ chết, nhưng Hà Hoan Cung ta có mấy vạn tỷ muội..."  "Yên tâm đi, ta không phải muốn cho người của Hà Hoan Cung đối kháng với Ẩn tộc, ý của ta là nếu người của Hà Hoan Cung muốn tiến vào Ẩn tộc, tốt nhất không nên chọn Lôi tộc, bởi vì rất nhanh thôi Lôi tộc sẽ không còn nữa!" Lâm Hiên khí phách nói.  Lâm Hiên vừa mới nói xong, cửa phòng đột nhiên bị một cước đá văng ra.Lâm Hiên và Hà Hoan phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt lập tức dùng chăn bao lấy thân thể.  Tuy nhiên, bởi vì chỉ có một chiếc chăn, cho nên hai người chỉ có thể dán chặt vào nhau.  Ngay sau đó, một đám đông lớn xông vào phòng. Người tới mặc trang phục thống nhất, áo choàng trắng một màu. Hơn nữa, tất cả đều là nữ nhân, đều che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt như nước. Có khoảng mười người. “Các ngươi tới làm gì!” Khi nhìn thấy người tới, Hà Hoan trầm giọng nói. Sau một khắc, hơn mười nữ tử bịt mặt đều quỳ gối trước mặt Hà Hoan. Đồng thanh nói: "Cung chủ Hà Hoan, xin ngài cứu cung chủ chúng ta!” Hà Hoan nghe vậy nhướng mày, chợt lạnh lùng nói: "Các ngươi nhầm rồi, Hà Hoan Cung ta từ trước đến nay không có quan hệ gì với Tố Nữ Cung của các ngươi, nếu Hà Tố Y xong đời, ta sẽ đánh chiêng chúc mừng, muốn ta đi cứu nàng? Ngươi cả nghĩ quá rồi!” “Xin ngài cứu cung chủ!” Nữ tử che mặt dập đầu với Hà Hoan. "Họ là ai?" Lâm Hiên tò mò hỏi. "Các nàng là người của sư tỷ ta, cũng là người của Tố Nữ Cung..." Hà Hoan trả lời.

Kế tiếp, sẽ khai chiến với Ẩn tộc? 

Nghe Lâm Hiên nói xong, thân thể mềm mại của Hà Hoan run lên. 

Tuy rằng, nàng đã chuẩn bị tốt trong lòng, nhưng vẫn bị kinh hãi. 

Ẩn tộc, đó là tồn tại đáng sợ cỡ nào. 

Nhưng Lâm Hiên thế mà nói hắn muốn khai chiến với Ẩn tộc! 

"Ngươi cũng không cần lo lắng, ta sẽ không ra tay với tất cả Ẩn tộc, ta chỉ nhằm vào Lôi tộc." Lâm Hiên nói tiếp. 

“Trong Ẩn tộc, Lôi tộc cũng không tính quá mạnh, nhưng đó cũng là Ẩn tộc, Lâm thiếu, ngươi không nói giỡn chứ?” Hà Hoan quả thực không thể tin được lời Lâm Hiên nói. 

Nếu như Lâm Hiên muốn khai chiến với Ẩn tộc, như vậy nàng phải suy nghĩ một chút. 

Dù sao, Hà Hoan Cung của nàng tuy rằng chỉ có hơn một ngàn người đến Vũ thành. 

Nhưng trên thực tế, toàn bộ nhân số của Hà Hoan Cung lên tới mấy chục ngàn!  

Cô ấy phải suy nghĩ cho các chị em của mình.  

"Lâm thiếu, Hà Hoan ta không sợ chết, nhưng Hà Hoan Cung ta có mấy vạn tỷ muội..."  

"Yên tâm đi, ta không phải muốn cho người của Hà Hoan Cung đối kháng với Ẩn tộc, ý của ta là nếu người của Hà Hoan Cung muốn tiến vào Ẩn tộc, tốt nhất không nên chọn Lôi tộc, bởi vì rất nhanh thôi Lôi tộc sẽ không còn nữa!" Lâm Hiên khí phách nói.  

Lâm Hiên vừa mới nói xong, cửa phòng đột nhiên bị một cước đá văng ra.

Lâm Hiên và Hà Hoan phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt lập tức dùng chăn bao lấy thân thể.  

Tuy nhiên, bởi vì chỉ có một chiếc chăn, cho nên hai người chỉ có thể dán chặt vào nhau.  

Ngay sau đó, một đám đông lớn xông vào phòng. 

Người tới mặc trang phục thống nhất, áo choàng trắng một màu. 

Hơn nữa, tất cả đều là nữ nhân, đều che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt như nước. 

Có khoảng mười người. 

“Các ngươi tới làm gì!” Khi nhìn thấy người tới, Hà Hoan trầm giọng nói. 

Sau một khắc, hơn mười nữ tử bịt mặt đều quỳ gối trước mặt Hà Hoan. 

Đồng thanh nói: "Cung chủ Hà Hoan, xin ngài cứu cung chủ chúng ta!” 

Hà Hoan nghe vậy nhướng mày, chợt lạnh lùng nói: "Các ngươi nhầm rồi, Hà Hoan Cung ta từ trước đến nay không có quan hệ gì với Tố Nữ Cung của các ngươi, nếu Hà Tố Y xong đời, ta sẽ đánh chiêng chúc mừng, muốn ta đi cứu nàng? Ngươi cả nghĩ quá rồi!” 

“Xin ngài cứu cung chủ!” Nữ tử che mặt dập đầu với Hà Hoan. 

"Họ là ai?" Lâm Hiên tò mò hỏi. 

"Các nàng là người của sư tỷ ta, cũng là người của Tố Nữ Cung..." Hà Hoan trả lời.

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Kế tiếp, sẽ khai chiến với Ẩn tộc? Nghe Lâm Hiên nói xong, thân thể mềm mại của Hà Hoan run lên. Tuy rằng, nàng đã chuẩn bị tốt trong lòng, nhưng vẫn bị kinh hãi. Ẩn tộc, đó là tồn tại đáng sợ cỡ nào. Nhưng Lâm Hiên thế mà nói hắn muốn khai chiến với Ẩn tộc! "Ngươi cũng không cần lo lắng, ta sẽ không ra tay với tất cả Ẩn tộc, ta chỉ nhằm vào Lôi tộc." Lâm Hiên nói tiếp. “Trong Ẩn tộc, Lôi tộc cũng không tính quá mạnh, nhưng đó cũng là Ẩn tộc, Lâm thiếu, ngươi không nói giỡn chứ?” Hà Hoan quả thực không thể tin được lời Lâm Hiên nói. Nếu như Lâm Hiên muốn khai chiến với Ẩn tộc, như vậy nàng phải suy nghĩ một chút. Dù sao, Hà Hoan Cung của nàng tuy rằng chỉ có hơn một ngàn người đến Vũ thành. Nhưng trên thực tế, toàn bộ nhân số của Hà Hoan Cung lên tới mấy chục ngàn!  Cô ấy phải suy nghĩ cho các chị em của mình.  "Lâm thiếu, Hà Hoan ta không sợ chết, nhưng Hà Hoan Cung ta có mấy vạn tỷ muội..."  "Yên tâm đi, ta không phải muốn cho người của Hà Hoan Cung đối kháng với Ẩn tộc, ý của ta là nếu người của Hà Hoan Cung muốn tiến vào Ẩn tộc, tốt nhất không nên chọn Lôi tộc, bởi vì rất nhanh thôi Lôi tộc sẽ không còn nữa!" Lâm Hiên khí phách nói.  Lâm Hiên vừa mới nói xong, cửa phòng đột nhiên bị một cước đá văng ra.Lâm Hiên và Hà Hoan phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt lập tức dùng chăn bao lấy thân thể.  Tuy nhiên, bởi vì chỉ có một chiếc chăn, cho nên hai người chỉ có thể dán chặt vào nhau.  Ngay sau đó, một đám đông lớn xông vào phòng. Người tới mặc trang phục thống nhất, áo choàng trắng một màu. Hơn nữa, tất cả đều là nữ nhân, đều che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt như nước. Có khoảng mười người. “Các ngươi tới làm gì!” Khi nhìn thấy người tới, Hà Hoan trầm giọng nói. Sau một khắc, hơn mười nữ tử bịt mặt đều quỳ gối trước mặt Hà Hoan. Đồng thanh nói: "Cung chủ Hà Hoan, xin ngài cứu cung chủ chúng ta!” Hà Hoan nghe vậy nhướng mày, chợt lạnh lùng nói: "Các ngươi nhầm rồi, Hà Hoan Cung ta từ trước đến nay không có quan hệ gì với Tố Nữ Cung của các ngươi, nếu Hà Tố Y xong đời, ta sẽ đánh chiêng chúc mừng, muốn ta đi cứu nàng? Ngươi cả nghĩ quá rồi!” “Xin ngài cứu cung chủ!” Nữ tử che mặt dập đầu với Hà Hoan. "Họ là ai?" Lâm Hiên tò mò hỏi. "Các nàng là người của sư tỷ ta, cũng là người của Tố Nữ Cung..." Hà Hoan trả lời.

Chương 501