"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 504
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Không ai giúp cô ấy, cô ấy sẽ trở thành một người mạnh mẽ! Cô ấy sẽ tự bảo vệ mình! Biết được ân oán gút mắc giữa Hà Hoan Cung và Tố Nữ Cung, Lâm Hiên cũng cảm giác thổn thức một trận. Thiên hạ nhộn nhịp đều vì lợi ích. Thiên hạ tấp nập đều vì lợi ích. Vì lợi ích, đôi khi các cặp vợ chồng có thể xuống tay với nhau. Hoàn cảnh Hà Hoan gặp phải cũng không tốt hơn hắn là bao. Cảm thụ được thân thể Hà Hoan hơi run rẩy, Lâm Hiên đau lòng nói: "Không sao, sau này ta sẽ bảo hộ ngươi.” "Nhưng mà, Hà Hoan Cung chúng ta là sâu bệnh, là ôn thần, là chuột qua đường, nếu ngươi ở bên cạnh ta, cũng sẽ bị thiên hạ mắng chửi..." Hà Hoan âu sầu nói. Kỳ thật giữa cô và Lâm Hiên cũng chỉ là một hồi trao đổi lợi ích. Cô muốn được Lâm Hiên che chở. Mà Lâm Hiên cần cô phục vụ hắn. Nhưng khi Hà Hoan nghe Lâm Hiên nói sau này hắn bảo vệ mình, hốc mắt cô cũng đã ướt đẫm. Loại cảm giác có chỗ dựa vững chắc này thật tốt. Thật ra, Hà Hoan rất phản cảm với đàn ông. Những nam nhân thối kia, vừa muốn có được các nàng, vừa sợ bị hút mất công lực, càng sợ bị các nàng phá hủy thanh danh. Chỉ cần chuyện có liên quan đến Hà Hoan Cung, bọn họ đều sẽ cách xa. Sợ dẫn lửa thiêu thân. Chỉ có Lâm Hiên, sau khi biết được thân phận của cô cũng không có ghét bỏ cô. Thậm chí, muốn hợp tác với cô. Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến Hà Hoan cam nguyện dâng thân cho Lâm Hiên. Nếu mà không phải bởi vì điều này, cho dù ở bên cạnh Lâm Hiên có thể tăng lên công lực của mình, cô cũng không muốn. "Ngươi là sâu bệnh cũng được, là ôn thần cũng được, chỉ cần ngươi là người của ta, ta sẽ che chở ngươi!" Lâm Hiên trả lời. "Ngươi không sợ... Sau khi ở bên ta, cả thế giới sẽ là kẻ thù của ngươi sao?” Hà Hoan run rẩy nói. "Đối địch với cả thế giới thì sao chứ? Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu muốn phạm ta, máu chảy thành sông!”Hà Hoan si ngốc nhìn người đàn ông mới quen biết chưa tới mấy tiếng đồng hồ này. Cả thế giới đều ca ngợi các thiên thần, ghét bỏ ma quỷ. Nhưng thiên thần là gì? Ma quỷ là gì? Thiên thần là loại nếu như ngươi phạm sai lầm, như vậy hắn sẽ vì đại nghĩa, tự tay giết ngươi trước mặt toàn thế giới.
Không ai giúp cô ấy, cô ấy sẽ trở thành một người mạnh mẽ!
Cô ấy sẽ tự bảo vệ mình!
Biết được ân oán gút mắc giữa Hà Hoan Cung và Tố Nữ Cung, Lâm Hiên cũng cảm giác thổn thức một trận.
Thiên hạ nhộn nhịp đều vì lợi ích.
Thiên hạ tấp nập đều vì lợi ích.
Vì lợi ích, đôi khi các cặp vợ chồng có thể xuống tay với nhau.
Hoàn cảnh Hà Hoan gặp phải cũng không tốt hơn hắn là bao.
Cảm thụ được thân thể Hà Hoan hơi run rẩy, Lâm Hiên đau lòng nói: "Không sao, sau này ta sẽ bảo hộ ngươi.”
"Nhưng mà, Hà Hoan Cung chúng ta là sâu bệnh, là ôn thần, là chuột qua đường, nếu ngươi ở bên cạnh ta, cũng sẽ bị thiên hạ mắng chửi..." Hà Hoan âu sầu nói.
Kỳ thật giữa cô và Lâm Hiên cũng chỉ là một hồi trao đổi lợi ích.
Cô muốn được Lâm Hiên che chở.
Mà Lâm Hiên cần cô phục vụ hắn.
Nhưng khi Hà Hoan nghe Lâm Hiên nói sau này hắn bảo vệ mình, hốc mắt cô cũng đã ướt đẫm.
Loại cảm giác có chỗ dựa vững chắc này thật tốt.
Thật ra, Hà Hoan rất phản cảm với đàn ông.
Những nam nhân thối kia, vừa muốn có được các nàng, vừa sợ bị hút mất công lực, càng sợ bị các nàng phá hủy thanh danh.
Chỉ cần chuyện có liên quan đến Hà Hoan Cung, bọn họ đều sẽ cách xa.
Sợ dẫn lửa thiêu thân.
Chỉ có Lâm Hiên, sau khi biết được thân phận của cô cũng không có ghét bỏ cô.
Thậm chí, muốn hợp tác với cô.
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến Hà Hoan cam nguyện dâng thân cho Lâm Hiên.
Nếu mà không phải bởi vì điều này, cho dù ở bên cạnh Lâm Hiên có thể tăng lên công lực của mình, cô cũng không muốn.
"Ngươi là sâu bệnh cũng được, là ôn thần cũng được, chỉ cần ngươi là người của ta, ta sẽ che chở ngươi!" Lâm Hiên trả lời.
"Ngươi không sợ... Sau khi ở bên ta, cả thế giới sẽ là kẻ thù của ngươi sao?” Hà Hoan run rẩy nói.
"Đối địch với cả thế giới thì sao chứ? Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu muốn phạm ta, máu chảy thành sông!”
Hà Hoan si ngốc nhìn người đàn ông mới quen biết chưa tới mấy tiếng đồng hồ này.
Cả thế giới đều ca ngợi các thiên thần, ghét bỏ ma quỷ.
Nhưng thiên thần là gì?
Ma quỷ là gì?
Thiên thần là loại nếu như ngươi phạm sai lầm, như vậy hắn sẽ vì đại nghĩa, tự tay giết ngươi trước mặt toàn thế giới.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Không ai giúp cô ấy, cô ấy sẽ trở thành một người mạnh mẽ! Cô ấy sẽ tự bảo vệ mình! Biết được ân oán gút mắc giữa Hà Hoan Cung và Tố Nữ Cung, Lâm Hiên cũng cảm giác thổn thức một trận. Thiên hạ nhộn nhịp đều vì lợi ích. Thiên hạ tấp nập đều vì lợi ích. Vì lợi ích, đôi khi các cặp vợ chồng có thể xuống tay với nhau. Hoàn cảnh Hà Hoan gặp phải cũng không tốt hơn hắn là bao. Cảm thụ được thân thể Hà Hoan hơi run rẩy, Lâm Hiên đau lòng nói: "Không sao, sau này ta sẽ bảo hộ ngươi.” "Nhưng mà, Hà Hoan Cung chúng ta là sâu bệnh, là ôn thần, là chuột qua đường, nếu ngươi ở bên cạnh ta, cũng sẽ bị thiên hạ mắng chửi..." Hà Hoan âu sầu nói. Kỳ thật giữa cô và Lâm Hiên cũng chỉ là một hồi trao đổi lợi ích. Cô muốn được Lâm Hiên che chở. Mà Lâm Hiên cần cô phục vụ hắn. Nhưng khi Hà Hoan nghe Lâm Hiên nói sau này hắn bảo vệ mình, hốc mắt cô cũng đã ướt đẫm. Loại cảm giác có chỗ dựa vững chắc này thật tốt. Thật ra, Hà Hoan rất phản cảm với đàn ông. Những nam nhân thối kia, vừa muốn có được các nàng, vừa sợ bị hút mất công lực, càng sợ bị các nàng phá hủy thanh danh. Chỉ cần chuyện có liên quan đến Hà Hoan Cung, bọn họ đều sẽ cách xa. Sợ dẫn lửa thiêu thân. Chỉ có Lâm Hiên, sau khi biết được thân phận của cô cũng không có ghét bỏ cô. Thậm chí, muốn hợp tác với cô. Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến Hà Hoan cam nguyện dâng thân cho Lâm Hiên. Nếu mà không phải bởi vì điều này, cho dù ở bên cạnh Lâm Hiên có thể tăng lên công lực của mình, cô cũng không muốn. "Ngươi là sâu bệnh cũng được, là ôn thần cũng được, chỉ cần ngươi là người của ta, ta sẽ che chở ngươi!" Lâm Hiên trả lời. "Ngươi không sợ... Sau khi ở bên ta, cả thế giới sẽ là kẻ thù của ngươi sao?” Hà Hoan run rẩy nói. "Đối địch với cả thế giới thì sao chứ? Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu muốn phạm ta, máu chảy thành sông!”Hà Hoan si ngốc nhìn người đàn ông mới quen biết chưa tới mấy tiếng đồng hồ này. Cả thế giới đều ca ngợi các thiên thần, ghét bỏ ma quỷ. Nhưng thiên thần là gì? Ma quỷ là gì? Thiên thần là loại nếu như ngươi phạm sai lầm, như vậy hắn sẽ vì đại nghĩa, tự tay giết ngươi trước mặt toàn thế giới.