"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 511

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Cung chủ Hà Hoan Cung và cung chủ Tố Nữ Cung đều nổi tiếng.  Hơn nữa, thoạt nhìn, còn mị hoặc hơn cung chủ, Tố Nữ Cung.  Vốn dĩ, Mộ Dung Khung còn cảm thấy có chút tiếc nuối khi không cách nào chạm vào Hà Tố Y.  Nhưng vì sau này mình tiến vào Ẩn tộc có thể được chiếu cố nhiều hơn, hắn vẫn nhịn xuống ý nghĩ hưởng dụng Hà Tố Y.  Không nghĩ tới, cung chủ Hà Hoan Cung lại chủ động đưa tới cửa.  Nam nhân bình thường sợ Hà Hoan, hắn cũng không sợ!  Ngọc Nữ Tâm Kinh sẽ hút công lực của nam nhân.  Như vậy, nếu hắn trực tiếp phế bỏ võ công của Hà Hoan, không phải là xong chuyện sao?  Đến lúc đó, hắn không phải muốn chơi như thế nào thì chơi à?  “Không sai, ta là Hà Hoan, thả sư tỷ ta ra!” Hà Hoan lạnh lùng nói.  "Ha ha, Hà Hoan, ta không nghe lầm chứ? Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi cũng xứng nói điều kiện với ta sao?” Mộ Dung Khung cười lạnh nói.  Hắn là người sắp tiến vào Ẩn tộc.  Hiển nhiên, đã không đặt võ giả thế tục vào mắt.  “Ta không phải tới nói điều kiện với ngươi, ta chỉ tới thông báo cho ngươi!” Hà Hoan lạnh nhạt nói.  Nói thật, cảm nhận được khí tràng cường đại trên người Mộ Dung Khung tản mát ra, Hà Hoan vẫn hơi sợ hãi.  Nhưng người đàn ông phía sau cô đã cho cô dũng khí lớn lao.  “Ha ha ha, khẩu khí của cung chủ Hà Hoan thật lớn, chỉ là không biết thực lực của ngươi có lớn được như khẩu khí của ngươi hay không!” Sắc mặt Mộ Dung Khung hơi trầm xuống.  “Hà Hoan, ngươi không phải là đối thủ của hắn, ngươi mau đi!” Hà Hoan đến, khiến cho Hà Tố Y ướt hốc mắt.  Cô ấy nghĩ tới rất nhiều người có thể đến cứu cô ấy.  Duy chỉ không có nghĩ tới Hà Hoan. Lúc cô gặp nạn, những kẻ danh môn chính phái từng thề sẽ chết vì Tố Nữ, không có tới dù một người. Người tới cứu cô lại một người đã từng bị cô vứt bỏ, thậm chí phản bội... Thật là mỉa mai! Nhưng mà, Hà Hoan Cung không để ý tới Hà Tố Y. Đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Dung Khung. “Hà Hoan, ngươi đi mau!” Hà Tố Y không muốn hai người đều bị bắt. "Hà Tố Y, ta và ngươi sớm đã không phải tỷ muội, ngươi không quản được ta!" Hà Hoan trầm giọng nói. “Hà Hoan, nếu ngươi đã tới, như vậy ta sẽ đồng thời hiến tặng Hà Hoan ngươi và cung chủ Tố Nữ Cung cho Ẩn tộc!” Mộ Dung Khung cười tủm tỉm nói. Tuy rằng, hắn kỳ thật cũng muốn hưởng dụng hai vị cung chủ cực phẩm này. Nhưng suy nghĩ một chút, vẫn quyết định dâng lên.

Cung chủ Hà Hoan Cung và cung chủ Tố Nữ Cung đều nổi tiếng.  

Hơn nữa, thoạt nhìn, còn mị hoặc hơn cung chủ, Tố Nữ Cung.  

Vốn dĩ, Mộ Dung Khung còn cảm thấy có chút tiếc nuối khi không cách nào chạm vào Hà Tố Y.  

Nhưng vì sau này mình tiến vào Ẩn tộc có thể được chiếu cố nhiều hơn, hắn vẫn nhịn xuống ý nghĩ hưởng dụng Hà Tố Y.  

Không nghĩ tới, cung chủ Hà Hoan Cung lại chủ động đưa tới cửa.  

Nam nhân bình thường sợ Hà Hoan, hắn cũng không sợ!  

Ngọc Nữ Tâm Kinh sẽ hút công lực của nam nhân.  

Như vậy, nếu hắn trực tiếp phế bỏ võ công của Hà Hoan, không phải là xong chuyện sao?  

Đến lúc đó, hắn không phải muốn chơi như thế nào thì chơi à?  

“Không sai, ta là Hà Hoan, thả sư tỷ ta ra!” Hà Hoan lạnh lùng nói.  

"Ha ha, Hà Hoan, ta không nghe lầm chứ? Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi cũng xứng nói điều kiện với ta sao?” Mộ Dung Khung cười lạnh nói.  

Hắn là người sắp tiến vào Ẩn tộc.  

Hiển nhiên, đã không đặt võ giả thế tục vào mắt.  

“Ta không phải tới nói điều kiện với ngươi, ta chỉ tới thông báo cho ngươi!” Hà Hoan lạnh nhạt nói.  

Nói thật, cảm nhận được khí tràng cường đại trên người Mộ Dung Khung tản mát ra, Hà Hoan vẫn hơi sợ hãi.  

Nhưng người đàn ông phía sau cô đã cho cô dũng khí lớn lao.  

“Ha ha ha, khẩu khí của cung chủ Hà Hoan thật lớn, chỉ là không biết thực lực của ngươi có lớn được như khẩu khí của ngươi hay không!” Sắc mặt Mộ Dung Khung hơi trầm xuống.  

“Hà Hoan, ngươi không phải là đối thủ của hắn, ngươi mau đi!” Hà Hoan đến, khiến cho Hà Tố Y ướt hốc mắt.  

Cô ấy nghĩ tới rất nhiều người có thể đến cứu cô ấy.  

Duy chỉ không có nghĩ tới Hà Hoan. 

Lúc cô gặp nạn, những kẻ danh môn chính phái từng thề sẽ chết vì Tố Nữ, không có tới dù một người. 

Người tới cứu cô lại một người đã từng bị cô vứt bỏ, thậm chí phản bội... 

Thật là mỉa mai! 

Nhưng mà, Hà Hoan Cung không để ý tới Hà Tố Y. 

Đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Dung Khung. 

“Hà Hoan, ngươi đi mau!” Hà Tố Y không muốn hai người đều bị bắt. 

"Hà Tố Y, ta và ngươi sớm đã không phải tỷ muội, ngươi không quản được ta!" Hà Hoan trầm giọng nói. 

“Hà Hoan, nếu ngươi đã tới, như vậy ta sẽ đồng thời hiến tặng Hà Hoan ngươi và cung chủ Tố Nữ Cung cho Ẩn tộc!” Mộ Dung Khung cười tủm tỉm nói. 

Tuy rằng, hắn kỳ thật cũng muốn hưởng dụng hai vị cung chủ cực phẩm này. 

Nhưng suy nghĩ một chút, vẫn quyết định dâng lên.

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Cung chủ Hà Hoan Cung và cung chủ Tố Nữ Cung đều nổi tiếng.  Hơn nữa, thoạt nhìn, còn mị hoặc hơn cung chủ, Tố Nữ Cung.  Vốn dĩ, Mộ Dung Khung còn cảm thấy có chút tiếc nuối khi không cách nào chạm vào Hà Tố Y.  Nhưng vì sau này mình tiến vào Ẩn tộc có thể được chiếu cố nhiều hơn, hắn vẫn nhịn xuống ý nghĩ hưởng dụng Hà Tố Y.  Không nghĩ tới, cung chủ Hà Hoan Cung lại chủ động đưa tới cửa.  Nam nhân bình thường sợ Hà Hoan, hắn cũng không sợ!  Ngọc Nữ Tâm Kinh sẽ hút công lực của nam nhân.  Như vậy, nếu hắn trực tiếp phế bỏ võ công của Hà Hoan, không phải là xong chuyện sao?  Đến lúc đó, hắn không phải muốn chơi như thế nào thì chơi à?  “Không sai, ta là Hà Hoan, thả sư tỷ ta ra!” Hà Hoan lạnh lùng nói.  "Ha ha, Hà Hoan, ta không nghe lầm chứ? Ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi cũng xứng nói điều kiện với ta sao?” Mộ Dung Khung cười lạnh nói.  Hắn là người sắp tiến vào Ẩn tộc.  Hiển nhiên, đã không đặt võ giả thế tục vào mắt.  “Ta không phải tới nói điều kiện với ngươi, ta chỉ tới thông báo cho ngươi!” Hà Hoan lạnh nhạt nói.  Nói thật, cảm nhận được khí tràng cường đại trên người Mộ Dung Khung tản mát ra, Hà Hoan vẫn hơi sợ hãi.  Nhưng người đàn ông phía sau cô đã cho cô dũng khí lớn lao.  “Ha ha ha, khẩu khí của cung chủ Hà Hoan thật lớn, chỉ là không biết thực lực của ngươi có lớn được như khẩu khí của ngươi hay không!” Sắc mặt Mộ Dung Khung hơi trầm xuống.  “Hà Hoan, ngươi không phải là đối thủ của hắn, ngươi mau đi!” Hà Hoan đến, khiến cho Hà Tố Y ướt hốc mắt.  Cô ấy nghĩ tới rất nhiều người có thể đến cứu cô ấy.  Duy chỉ không có nghĩ tới Hà Hoan. Lúc cô gặp nạn, những kẻ danh môn chính phái từng thề sẽ chết vì Tố Nữ, không có tới dù một người. Người tới cứu cô lại một người đã từng bị cô vứt bỏ, thậm chí phản bội... Thật là mỉa mai! Nhưng mà, Hà Hoan Cung không để ý tới Hà Tố Y. Đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Mộ Dung Khung. “Hà Hoan, ngươi đi mau!” Hà Tố Y không muốn hai người đều bị bắt. "Hà Tố Y, ta và ngươi sớm đã không phải tỷ muội, ngươi không quản được ta!" Hà Hoan trầm giọng nói. “Hà Hoan, nếu ngươi đã tới, như vậy ta sẽ đồng thời hiến tặng Hà Hoan ngươi và cung chủ Tố Nữ Cung cho Ẩn tộc!” Mộ Dung Khung cười tủm tỉm nói. Tuy rằng, hắn kỳ thật cũng muốn hưởng dụng hai vị cung chủ cực phẩm này. Nhưng suy nghĩ một chút, vẫn quyết định dâng lên.

Chương 511