"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 569
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Vài người hầu sợ tới mức không ngừng dập đầu. Nhưng mà, khóe miệng Lôi Viêm cong lên hiện ra một nụ cười giống như ác ma. Đột nhiên ra tay. "Dừng tay!" Âu Dương Băng Tình muốn ngăn cản. Nhưng, đã không còn kịp nữa rồi. Tốc độ của Lôi Viêm quá nhanh. Chỉ trong nháy mắt, tất cả người hầu đều không còn đầu! "Ma quỷ, ngươi là ma quỷ!" Thân thể mềm mại của Âu Dương Băng Tình run rẩy kịch liệt. Lôi Viêm tùy ý lau vết máu văng lên quần áo, cười cưới hướng ra bên ngoài nói lớn: "Lại gọi thêm mấy người hầu tới đây!" Không bao lâu sau, lại có vài người hầu nữ đi vào phòng của Âu Dương Băng Tình. Nhưng khi nhìn thấy thi thể không đầu trong phòng, thân thể các nàng run rẩy kịch liệt. Trong đôi mắt đẹp tràn đầy hoảng sợ. Trước khi tiến vào Ẩn tộc, các nàng không ai không phải là tiểu thư khuê các. Nhưng bây giờ, địa vị còn không bằng một con chó của Ẩn tộc…Nếu biết kết quả là như vậy, đánh chết các nàng cũng sẽ không tiến vào Ẩn tộc. Đáng tiếc, hiện tại nói gì cũng đã muộn. Tiến vào Ẩn tộc đã khó, muốn thoát ly lại càng khó hơn. "Hôm nay các ngươi nhất định phải giúp vợ của ta ăn mặc thật xinh đẹp." Ánh mắt tàn nhẫn của Lôi Viêm đảo qua vài người hầu nữ. "Phu, phu nhân, xin ngài thay đồ..." Các người hầu nữ run rẩy nói với Âu Dương Băng Tình. Âu Dương Băng Tình cũng không dám cự tuyệt nữa, ngoan ngoãn bảo người hầu nữ mặc đồ cho nàng. Thấy Âu Dương Băng Tình rốt cục không phản kháng nữa. Lôi Viêm nở nụ cười, nói: "Vợ à, như thế không phải tốt hơn sao." Âu Dương Băng Tình nhắm hai mắt lại, nàng đã không muốn nói thêm một câu nào với Lôi Viêm. "À đúng rồi, ta biết ngươi và tiểu tử Lâm Hiên kia có tình cảm thâm hậu, cho nên, ta chuyên môn mời hắn tới tham gia hôn lễ của chúng ta, tin tưởng, ngươi nhất định sẽ rất vui vẻ đúng không?" Lôi Viêm đột nhiên cười nói. Nghe Lôi Viêm nói xong, Âu Dương Băng Tình lập tức mở mắt ra. Tức giận nhìn chằm chằm Lôi Viêm, nói: "Ngươi, ngươi vô sỉ!" "Vợ à, ta là một người chồng tốt, ngươi không được nói ta như vậy. Hơn nữa, ngươi không muốn gặp người tình cũ của mình sao?" Trên mặt Lôi Viêm hiện lên vẻ tà mị. Hiển nhiên, từ sau khi Lôi Viêm này bị phế. Tính cách cũng đã thay đổi. Một số trạng thái trở nên.... Hơi bất thường. Hắn vậy mà mời Lâm Hiên đến tham gia hôn lễ của hắn. Cướp đi nữ nhân của Lâm Hiên, còn muốn ở trước mặt Lâm Hiên kết hôn với nữ nhân hắn. Đây quả thực là giết người tru tâm. "Lôi Viêm, xin ngươi đừng thương tổn Tiểu Thần, sau này ta sẽnghe lời ngươi, được không?" Âu Dương Băng Tình cầu khẩn.
Vài người hầu sợ tới mức không ngừng dập đầu.
Nhưng mà, khóe miệng Lôi Viêm cong lên hiện ra một nụ cười giống như ác ma.
Đột nhiên ra tay.
"Dừng tay!"
Âu Dương Băng Tình muốn ngăn cản.
Nhưng, đã không còn kịp nữa rồi.
Tốc độ của Lôi Viêm quá nhanh.
Chỉ trong nháy mắt, tất cả người hầu đều không còn đầu!
"Ma quỷ, ngươi là ma quỷ!" Thân thể mềm mại của Âu Dương Băng Tình run rẩy kịch liệt.
Lôi Viêm tùy ý lau vết máu văng lên quần áo, cười cưới hướng ra bên ngoài nói lớn: "Lại gọi thêm mấy người hầu tới đây!"
Không bao lâu sau, lại có vài người hầu nữ đi vào phòng của Âu Dương Băng Tình.
Nhưng khi nhìn thấy thi thể không đầu trong phòng, thân thể các nàng run rẩy kịch liệt.
Trong đôi mắt đẹp tràn đầy hoảng sợ.
Trước khi tiến vào Ẩn tộc, các nàng không ai không phải là tiểu thư khuê các.
Nhưng bây giờ, địa vị còn không bằng một con chó của Ẩn tộc…
Nếu biết kết quả là như vậy, đánh chết các nàng cũng sẽ không tiến vào Ẩn tộc.
Đáng tiếc, hiện tại nói gì cũng đã muộn.
Tiến vào Ẩn tộc đã khó, muốn thoát ly lại càng khó hơn.
"Hôm nay các ngươi nhất định phải giúp vợ của ta ăn mặc thật xinh đẹp." Ánh mắt tàn nhẫn của Lôi Viêm đảo qua vài người hầu nữ.
"Phu, phu nhân, xin ngài thay đồ..." Các người hầu nữ run rẩy nói với Âu Dương Băng Tình.
Âu Dương Băng Tình cũng không dám cự tuyệt nữa, ngoan ngoãn bảo người hầu nữ mặc đồ cho nàng.
Thấy Âu Dương Băng Tình rốt cục không phản kháng nữa.
Lôi Viêm nở nụ cười, nói: "Vợ à, như thế không phải tốt hơn sao."
Âu Dương Băng Tình nhắm hai mắt lại, nàng đã không muốn nói thêm một câu nào với Lôi Viêm.
"À đúng rồi, ta biết ngươi và tiểu tử Lâm Hiên kia có tình cảm thâm hậu, cho nên, ta chuyên môn mời hắn tới tham gia hôn lễ của chúng ta, tin tưởng, ngươi nhất định sẽ rất vui vẻ đúng không?" Lôi Viêm đột nhiên cười nói.
Nghe Lôi Viêm nói xong, Âu Dương Băng Tình lập tức mở mắt ra.
Tức giận nhìn chằm chằm Lôi Viêm, nói: "Ngươi, ngươi vô sỉ!"
"Vợ à, ta là một người chồng tốt, ngươi không được nói ta như vậy. Hơn nữa, ngươi không muốn gặp người tình cũ của mình sao?" Trên mặt Lôi Viêm hiện lên vẻ tà mị.
Hiển nhiên, từ sau khi Lôi Viêm này bị phế.
Tính cách cũng đã thay đổi.
Một số trạng thái trở nên.... Hơi bất thường.
Hắn vậy mà mời Lâm Hiên đến tham gia hôn lễ của hắn.
Cướp đi nữ nhân của Lâm Hiên, còn muốn ở trước mặt Lâm Hiên kết hôn với nữ nhân hắn.
Đây quả thực là giết người tru tâm.
"Lôi Viêm, xin ngươi đừng thương tổn Tiểu Thần, sau này ta sẽ
nghe lời ngươi, được không?" Âu Dương Băng Tình cầu khẩn.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Vài người hầu sợ tới mức không ngừng dập đầu. Nhưng mà, khóe miệng Lôi Viêm cong lên hiện ra một nụ cười giống như ác ma. Đột nhiên ra tay. "Dừng tay!" Âu Dương Băng Tình muốn ngăn cản. Nhưng, đã không còn kịp nữa rồi. Tốc độ của Lôi Viêm quá nhanh. Chỉ trong nháy mắt, tất cả người hầu đều không còn đầu! "Ma quỷ, ngươi là ma quỷ!" Thân thể mềm mại của Âu Dương Băng Tình run rẩy kịch liệt. Lôi Viêm tùy ý lau vết máu văng lên quần áo, cười cưới hướng ra bên ngoài nói lớn: "Lại gọi thêm mấy người hầu tới đây!" Không bao lâu sau, lại có vài người hầu nữ đi vào phòng của Âu Dương Băng Tình. Nhưng khi nhìn thấy thi thể không đầu trong phòng, thân thể các nàng run rẩy kịch liệt. Trong đôi mắt đẹp tràn đầy hoảng sợ. Trước khi tiến vào Ẩn tộc, các nàng không ai không phải là tiểu thư khuê các. Nhưng bây giờ, địa vị còn không bằng một con chó của Ẩn tộc…Nếu biết kết quả là như vậy, đánh chết các nàng cũng sẽ không tiến vào Ẩn tộc. Đáng tiếc, hiện tại nói gì cũng đã muộn. Tiến vào Ẩn tộc đã khó, muốn thoát ly lại càng khó hơn. "Hôm nay các ngươi nhất định phải giúp vợ của ta ăn mặc thật xinh đẹp." Ánh mắt tàn nhẫn của Lôi Viêm đảo qua vài người hầu nữ. "Phu, phu nhân, xin ngài thay đồ..." Các người hầu nữ run rẩy nói với Âu Dương Băng Tình. Âu Dương Băng Tình cũng không dám cự tuyệt nữa, ngoan ngoãn bảo người hầu nữ mặc đồ cho nàng. Thấy Âu Dương Băng Tình rốt cục không phản kháng nữa. Lôi Viêm nở nụ cười, nói: "Vợ à, như thế không phải tốt hơn sao." Âu Dương Băng Tình nhắm hai mắt lại, nàng đã không muốn nói thêm một câu nào với Lôi Viêm. "À đúng rồi, ta biết ngươi và tiểu tử Lâm Hiên kia có tình cảm thâm hậu, cho nên, ta chuyên môn mời hắn tới tham gia hôn lễ của chúng ta, tin tưởng, ngươi nhất định sẽ rất vui vẻ đúng không?" Lôi Viêm đột nhiên cười nói. Nghe Lôi Viêm nói xong, Âu Dương Băng Tình lập tức mở mắt ra. Tức giận nhìn chằm chằm Lôi Viêm, nói: "Ngươi, ngươi vô sỉ!" "Vợ à, ta là một người chồng tốt, ngươi không được nói ta như vậy. Hơn nữa, ngươi không muốn gặp người tình cũ của mình sao?" Trên mặt Lôi Viêm hiện lên vẻ tà mị. Hiển nhiên, từ sau khi Lôi Viêm này bị phế. Tính cách cũng đã thay đổi. Một số trạng thái trở nên.... Hơi bất thường. Hắn vậy mà mời Lâm Hiên đến tham gia hôn lễ của hắn. Cướp đi nữ nhân của Lâm Hiên, còn muốn ở trước mặt Lâm Hiên kết hôn với nữ nhân hắn. Đây quả thực là giết người tru tâm. "Lôi Viêm, xin ngươi đừng thương tổn Tiểu Thần, sau này ta sẽnghe lời ngươi, được không?" Âu Dương Băng Tình cầu khẩn.