"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 596
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên đã đuổi kịp đạo thiểm điện kia. Ầm ầm. Thân thể Lôi Thiên Quân bị nện xuống thật mạnh trước mặt mọi người. Một chân Lâm Hiên giẫm lên đầu Lôi Thiên Quân. Mặt đất bị nện lúng xuống thành một cái hố nhỏ. “Lâm Hiên, nếu, ngươi dám giết ta, Lôi gia lão tổ của bọn ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Lôi Thiên Quân vẻ mặt dữ tợn quát. “Ồ? Lôi gia lão tổ của ngươi ở đâu? Kêu hắn ra đây.” Lâm Hiên lạnh nhạt nói. Kêu Lôi gia lão tổ đi ra? Lôi Thiên Quân tất nhiên có nghĩ đến. Nhưng, lão tổ đang bế quan, trừ phi lão tổ tự mình muốn đi ra. Nếu không, căn bản bọn họ không thể liên lạc với lão tổ. Hắn cũng là gần đây không lâu, mới nói chuyện được với lão tổ. Lão tổ nói cho hắn biết người sắp đột phá. “Không gọi hắn ra được sao? Vậy thì chịu chết đi.” Lâm Hiên chờ vài phút, liền hết kiên nhẫn. Trực tiếp một cước dẫm nát đầu Lôi Thiên Quân. Tộc trưởng Ẩn tộc hùng mạnh cứ thế chết đi như vậy. Tất cả người Lôi tộc đều sững sờ ngay tại chỗ. Có một số còn choáng ngợp. Những hộ pháp của Lôi tộc, những vị trưởng lão của Lôi tộc, thậm chí là cả tộc trưởng cũng đều đã chết… Bây giờ họ nên đi đâu? Cũng không phải là sẽ thật sự phải giải tán chứ? “Từ hôm nay trở đi, trên thế giới này không có Lôi tộc, mười phút sau, những người còn ở lại Lôi Thần Sơn, giết.” Lâm Hiên ánh mắt lạnh lùng nói. Ban đầu còn không có ai động đậy. Nhưng rất nhanh, đã có người đầu tiên, rất nhanh rời khỏi Lôi Thần Sơn. Tuy rằng Lôi gia lão tổ vẫn còn ở đây. Nhưng có trời mới biết đến khi nào thì lão tổ mới xuất quan. Vẫn là giữ cái mệnh nhỏ của mình trước rồi nói sau. Có người đầu tiên sẽ có người thứ hai. Sau đó, mọi người nối đuôi nhau rời đi. Người Lôi tộc, tất cả đều bắt đầu chạy trốn khỏi Lôi Thần Sơn. Lâm Hiên thật sự sẽ tiêu diệt Ẩn tộc. Đương nhiên, cũng có một số ít người trung thành với Lôi tộc. Tình nguyện đánh nhau một trận sốngchết với Lâm Hiên, cũng không muốn rời khỏi.
Lâm Hiên đã đuổi kịp đạo thiểm điện kia.
Ầm ầm.
Thân thể Lôi Thiên Quân bị nện xuống thật mạnh trước mặt mọi người.
Một chân Lâm Hiên giẫm lên đầu Lôi Thiên Quân.
Mặt đất bị nện lúng xuống thành một cái hố nhỏ.
“Lâm Hiên, nếu, ngươi dám giết ta, Lôi gia lão tổ của bọn ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Lôi Thiên Quân vẻ mặt dữ tợn quát.
“Ồ? Lôi gia lão tổ của ngươi ở đâu? Kêu hắn ra đây.” Lâm Hiên lạnh nhạt nói.
Kêu Lôi gia lão tổ đi ra?
Lôi Thiên Quân tất nhiên có nghĩ đến.
Nhưng, lão tổ đang bế quan, trừ phi lão tổ tự mình muốn đi ra.
Nếu không, căn bản bọn họ không thể liên lạc với lão tổ.
Hắn cũng là gần đây không lâu, mới nói chuyện được với lão tổ.
Lão tổ nói cho hắn biết người sắp đột phá.
“Không gọi hắn ra được sao? Vậy thì chịu chết đi.” Lâm Hiên chờ vài phút, liền hết kiên nhẫn.
Trực tiếp một cước dẫm nát đầu Lôi Thiên Quân.
Tộc trưởng Ẩn tộc hùng mạnh cứ thế chết đi như vậy.
Tất cả người Lôi tộc đều sững sờ ngay tại chỗ.
Có một số còn choáng ngợp.
Những hộ pháp của Lôi tộc, những vị trưởng lão của Lôi tộc, thậm chí là cả tộc trưởng cũng đều đã chết…
Bây giờ họ nên đi đâu?
Cũng không phải là sẽ thật sự phải giải tán chứ?
“Từ hôm nay trở đi, trên thế giới này không có Lôi tộc, mười phút sau, những người còn ở lại Lôi Thần Sơn, giết.” Lâm Hiên ánh mắt lạnh lùng nói.
Ban đầu còn không có ai động đậy.
Nhưng rất nhanh, đã có người đầu tiên, rất nhanh rời khỏi Lôi Thần Sơn.
Tuy rằng Lôi gia lão tổ vẫn còn ở đây.
Nhưng có trời mới biết đến khi nào thì lão tổ mới xuất quan.
Vẫn là giữ cái mệnh nhỏ của mình trước rồi nói sau.
Có người đầu tiên sẽ có người thứ hai.
Sau đó, mọi người nối đuôi nhau rời đi.
Người Lôi tộc, tất cả đều bắt đầu chạy trốn khỏi Lôi Thần Sơn.
Lâm Hiên thật sự sẽ tiêu diệt Ẩn tộc.
Đương nhiên, cũng có một số ít người trung thành với Lôi tộc.
Tình nguyện đánh nhau một trận sống
chết với Lâm Hiên, cũng không muốn rời khỏi.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên đã đuổi kịp đạo thiểm điện kia. Ầm ầm. Thân thể Lôi Thiên Quân bị nện xuống thật mạnh trước mặt mọi người. Một chân Lâm Hiên giẫm lên đầu Lôi Thiên Quân. Mặt đất bị nện lúng xuống thành một cái hố nhỏ. “Lâm Hiên, nếu, ngươi dám giết ta, Lôi gia lão tổ của bọn ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.” Lôi Thiên Quân vẻ mặt dữ tợn quát. “Ồ? Lôi gia lão tổ của ngươi ở đâu? Kêu hắn ra đây.” Lâm Hiên lạnh nhạt nói. Kêu Lôi gia lão tổ đi ra? Lôi Thiên Quân tất nhiên có nghĩ đến. Nhưng, lão tổ đang bế quan, trừ phi lão tổ tự mình muốn đi ra. Nếu không, căn bản bọn họ không thể liên lạc với lão tổ. Hắn cũng là gần đây không lâu, mới nói chuyện được với lão tổ. Lão tổ nói cho hắn biết người sắp đột phá. “Không gọi hắn ra được sao? Vậy thì chịu chết đi.” Lâm Hiên chờ vài phút, liền hết kiên nhẫn. Trực tiếp một cước dẫm nát đầu Lôi Thiên Quân. Tộc trưởng Ẩn tộc hùng mạnh cứ thế chết đi như vậy. Tất cả người Lôi tộc đều sững sờ ngay tại chỗ. Có một số còn choáng ngợp. Những hộ pháp của Lôi tộc, những vị trưởng lão của Lôi tộc, thậm chí là cả tộc trưởng cũng đều đã chết… Bây giờ họ nên đi đâu? Cũng không phải là sẽ thật sự phải giải tán chứ? “Từ hôm nay trở đi, trên thế giới này không có Lôi tộc, mười phút sau, những người còn ở lại Lôi Thần Sơn, giết.” Lâm Hiên ánh mắt lạnh lùng nói. Ban đầu còn không có ai động đậy. Nhưng rất nhanh, đã có người đầu tiên, rất nhanh rời khỏi Lôi Thần Sơn. Tuy rằng Lôi gia lão tổ vẫn còn ở đây. Nhưng có trời mới biết đến khi nào thì lão tổ mới xuất quan. Vẫn là giữ cái mệnh nhỏ của mình trước rồi nói sau. Có người đầu tiên sẽ có người thứ hai. Sau đó, mọi người nối đuôi nhau rời đi. Người Lôi tộc, tất cả đều bắt đầu chạy trốn khỏi Lôi Thần Sơn. Lâm Hiên thật sự sẽ tiêu diệt Ẩn tộc. Đương nhiên, cũng có một số ít người trung thành với Lôi tộc. Tình nguyện đánh nhau một trận sốngchết với Lâm Hiên, cũng không muốn rời khỏi.