"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 598

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nghe phụ thân nói xong, thân thể mềm mại của Lâu Mãn Nguyệt khẽ run lên.  Dị thú, lại là dị thú!  Chẳng lẽ, cả đời này cô xung đột với dị thú sao?  Năm đó, người đàn ông kia vì dị thú mà rời bỏ cô, vừa đi là mấy chục năm.  Hiện tại, cô lại kết hôn với Lôi tộc vì một con dị thú.  Số phận luôn luôn trêu ngươi con người như vậy.  “Con gái, đây có thể là cơ hội duy nhất giúp Lâu tộc chúng ta quật khởi, cho nên, chỉ có thể ủy khuất con!” Lâu Kim Hồng thở dài nói.  Lâu Mãn Nguyệt không nói gì nữa.  Dù sao, đó là số phận của cô.  “Thì ra, Ẩn tộc cũng không phải vô địch như trong tưởng tượng.” Lúc này, Mộ Dung Khung đang khiêng kiệu hoa nghe được cuộc đối thoại của Lâu Kim Hồng với Lâu Mãn Nguyệt, trong lòng cũng cảm thấy thổn thức.  Hắn ta đã từng cho rằng Ẩn tộc là bất khả chiến bại.  Chỉ cần gia nhập Ẩn tộc là có thể muốn làm gì thì làm.  Có được tất cả mọi thứ mà mình muốn.  Bây giờ có vẻ như.  Cho dù là Ẩn tộc hay là Lâu tộc tương đối cường đại thì cũng không được như ý.  Cũng đúng, Lâu tộc cũng không phải mạnh nhất Ẩn tộc.  Chỉ có đứng ở đỉnh cao mới có thể nhìn xuống tất cả.  Mộ Dung Khung âm thầm thề.  Anh ta phải cố gắng hết sức.  Tranh thủ sớm ngày học được Cửu Trọng Lôi Ấn của Lôi tộc!  Trở thành cường giả một phương.  Chờ ngày anh ta trở thành tuyệt thế cường giả.  Hắn nhất định phải tự tay đoạt lại người phụ nữ của mình!  Trong đầu Mộ Dung Khung hiện lên một bóng dáng.  Là của Lâm Hiên.  Người đàn ông kia, lấy tư thái cường giả.  Cướp đi thanh mai trúc mã của anh.  Hiện tại, hắn không phải là đối thủ của Lâm Hiên.  Nhưng ai có thể cam đoan, mười năm sau, hai mươi năm sau, hắn còn không sánh bằng Lâm Hiên?  Gia nhập Ẩn tộc là có thể học tập truyền thừa trăm năm của Ẩn tộc.  Mà Lâm Hiên cũng không phải Ẩn tộc.  Hắn không tin, hắn không đuổi kịp Lâm Hiên!  Lúc này, sơn trang của Lôi Thần trên cơ bản đã không còn bao nhiêu người.  Ngay cả người hầu Lôitộc cũng đã rời đi.

Nghe phụ thân nói xong, thân thể mềm mại của Lâu Mãn Nguyệt khẽ run lên.  

Dị thú, lại là dị thú!  

Chẳng lẽ, cả đời này cô xung đột với dị thú sao?  

Năm đó, người đàn ông kia vì dị thú mà rời bỏ cô, vừa đi là mấy chục năm.  

Hiện tại, cô lại kết hôn với Lôi tộc vì một con dị thú.  

Số phận luôn luôn trêu ngươi con người như vậy.  

“Con gái, đây có thể là cơ hội duy nhất giúp Lâu tộc chúng ta quật khởi, cho nên, chỉ có thể ủy khuất con!” Lâu Kim Hồng thở dài nói.  

Lâu Mãn Nguyệt không nói gì nữa.  

Dù sao, đó là số phận của cô.  

“Thì ra, Ẩn tộc cũng không phải vô địch như trong tưởng tượng.” Lúc này, Mộ Dung Khung đang khiêng kiệu hoa nghe được cuộc đối thoại của Lâu Kim Hồng với Lâu Mãn Nguyệt, trong lòng cũng cảm thấy thổn thức.  

Hắn ta đã từng cho rằng Ẩn tộc là bất khả chiến bại.  

Chỉ cần gia nhập Ẩn tộc là có thể muốn làm gì thì làm.  

Có được tất cả mọi thứ mà mình muốn.  

Bây giờ có vẻ như.  

Cho dù là Ẩn tộc hay là Lâu tộc tương đối cường đại thì cũng không được như ý.  

Cũng đúng, Lâu tộc cũng không phải mạnh nhất Ẩn tộc.  

Chỉ có đứng ở đỉnh cao mới có thể nhìn xuống tất cả.  

Mộ Dung Khung âm thầm thề.  

Anh ta phải cố gắng hết sức.  

Tranh thủ sớm ngày học được Cửu Trọng Lôi Ấn của Lôi tộc!  

Trở thành cường giả một phương.  

Chờ ngày anh ta trở thành tuyệt thế cường giả.  

Hắn nhất định phải tự tay đoạt lại người phụ nữ của mình!  

Trong đầu Mộ Dung Khung hiện lên một bóng dáng.  

Là của Lâm Hiên.  

Người đàn ông kia, lấy tư thái cường giả.  

Cướp đi thanh mai trúc mã của anh.  

Hiện tại, hắn không phải là đối thủ của Lâm Hiên.  

Nhưng ai có thể cam đoan, mười năm sau, hai mươi năm sau, hắn còn không sánh bằng Lâm Hiên?  

Gia nhập Ẩn tộc là có thể học tập truyền thừa trăm năm của Ẩn tộc.  

Mà Lâm Hiên cũng không phải Ẩn tộc.  

Hắn không tin, hắn không đuổi kịp Lâm Hiên!  

Lúc này, sơn trang của Lôi Thần trên cơ bản đã không còn bao nhiêu người.  

Ngay cả người hầu Lôi

tộc cũng đã rời đi.

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nghe phụ thân nói xong, thân thể mềm mại của Lâu Mãn Nguyệt khẽ run lên.  Dị thú, lại là dị thú!  Chẳng lẽ, cả đời này cô xung đột với dị thú sao?  Năm đó, người đàn ông kia vì dị thú mà rời bỏ cô, vừa đi là mấy chục năm.  Hiện tại, cô lại kết hôn với Lôi tộc vì một con dị thú.  Số phận luôn luôn trêu ngươi con người như vậy.  “Con gái, đây có thể là cơ hội duy nhất giúp Lâu tộc chúng ta quật khởi, cho nên, chỉ có thể ủy khuất con!” Lâu Kim Hồng thở dài nói.  Lâu Mãn Nguyệt không nói gì nữa.  Dù sao, đó là số phận của cô.  “Thì ra, Ẩn tộc cũng không phải vô địch như trong tưởng tượng.” Lúc này, Mộ Dung Khung đang khiêng kiệu hoa nghe được cuộc đối thoại của Lâu Kim Hồng với Lâu Mãn Nguyệt, trong lòng cũng cảm thấy thổn thức.  Hắn ta đã từng cho rằng Ẩn tộc là bất khả chiến bại.  Chỉ cần gia nhập Ẩn tộc là có thể muốn làm gì thì làm.  Có được tất cả mọi thứ mà mình muốn.  Bây giờ có vẻ như.  Cho dù là Ẩn tộc hay là Lâu tộc tương đối cường đại thì cũng không được như ý.  Cũng đúng, Lâu tộc cũng không phải mạnh nhất Ẩn tộc.  Chỉ có đứng ở đỉnh cao mới có thể nhìn xuống tất cả.  Mộ Dung Khung âm thầm thề.  Anh ta phải cố gắng hết sức.  Tranh thủ sớm ngày học được Cửu Trọng Lôi Ấn của Lôi tộc!  Trở thành cường giả một phương.  Chờ ngày anh ta trở thành tuyệt thế cường giả.  Hắn nhất định phải tự tay đoạt lại người phụ nữ của mình!  Trong đầu Mộ Dung Khung hiện lên một bóng dáng.  Là của Lâm Hiên.  Người đàn ông kia, lấy tư thái cường giả.  Cướp đi thanh mai trúc mã của anh.  Hiện tại, hắn không phải là đối thủ của Lâm Hiên.  Nhưng ai có thể cam đoan, mười năm sau, hai mươi năm sau, hắn còn không sánh bằng Lâm Hiên?  Gia nhập Ẩn tộc là có thể học tập truyền thừa trăm năm của Ẩn tộc.  Mà Lâm Hiên cũng không phải Ẩn tộc.  Hắn không tin, hắn không đuổi kịp Lâm Hiên!  Lúc này, sơn trang của Lôi Thần trên cơ bản đã không còn bao nhiêu người.  Ngay cả người hầu Lôitộc cũng đã rời đi.

Chương 598