"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 613
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lôi Vạn Trọng nghe vậy nuốt nước miếng. "Tốt, tốt, tốt, xem ra ngươi có tư cách thử một chiêu mạnh nhất của ta!" Lôi Vạn Trọng trở nên hưng phấn. "Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút, ngươi lại thật sự có sao?" Khóe miệng Lâm Hiên giật giật. "Ha ha, kỳ thật mấy ngày trước ta đã đột phá tới Chuẩn Thánh, vì sao vẫn không xuất quan? Đó là bởi vì ta đang nghiên cứu vũ kỹmới!" Lôi Vạn Trọng ngạo nghễ nói. "Được rồi, lấy ra đi!" Lâm Hiên làm thủ thế mời. "Nhóc con, vừa rồi tuy rằng ngươi đỡ được Lôi Ấn tầng thứ chín nhưng không có nghĩa là ngươi có thể tiếp nhận một chiêu kế tiếp!" Lôi Vạn Trọng nói xong, khí tức khủng bố quanh người hắn vậy mà lại bắt đầu thu liễm. Tất cả năng lượng bá đạo bao gồm cả khí phách của thánh nhân, đều rút vào trong cơ thể. Hắn lại trở về bộ dáng già nua gầy gò. Hiện tại, Lôi Vạn Trọng thoạt nhìn hoàn toàn không có bộ dạng của cao thủ tuyệt thế. Giống như chỉ là một lão già dầu sắp cạn đèn sắp tắt. Tuy nhiên, Lâu Kim lại cảm giác lúc này Lôi Vạn Trọng còn nguy hiểm hơn trước. Không cảm nhận được năng lượng của đối phương, thường thường sẽ càng khó ước lượng được sức mạnh. "Lâm Hiên, mấy chục năm trước ta đã tu luyện Cửu Trọng Lôi Ấn đến tầng thứ chín. ta vẫn luôn tự hỏi có thể luyện Cửu Trọng Lôi Ấn tới tầng thứ mười hay không. Ngay sau khi đột phá Chuẩn Thánh, ta rốt cục thành công! Thằng nhóc ngươi là người sống đầu tiên nhìn thấy Lôi Ấn tầng thứ mười này!" Lôi Vạn Trọng nói xong, chậm rãi giơ bàn tay lên. Bộ dáng của hắn có phần giống với Lâm Hiên lúc chiến đấu. "Cửu Trọng Lôi Ấn, tầng thứ mười, Diệt Thế Ấn!" Gầm nhẹ một tiếng, bàn tay Lôi Vạn Trọng đánh về phía Lâm Hiên. Bàn tay đi qua chỗ nào, hư không nơi đó cũng sẽ vặn vẹo một chút. Đương nhiên, không có khả năng là hư không vặn vẹo. Mà là không khí nơi bàn tay hắn đi qua bị năng lượng cường đại tiêu diệt. Bởi vậy từ thị giác của người xem, tựa như không gian bị vặn vẹo. Mọi người đều biết, muốn vật chất biến mất hoàn toàn cần có năng lượng vô cùng lớn. Giống như một phản ứng hạt nhân. Cho dù là tiêu diệt một chút không khí, cũng cần năng lượng rất lớn. Trên người Lôi Vạn Trọng không khuếch tán ra chút chân khí nào. Thoạt nhìn thật sự giống như một lão già sắp chết, đang công kích Lâm Hiên. Chỉ có không gian vặn vẹo kia như nói rõ sự bất phàm của một kích này. Không thể nghi ngờ, lúc này Lôi Vạn Trọng đạt tới cảnh giới Phản Cảnh Quy Chân. Không hổ là nghiên cứu Lôi Ấn thứ mười mấy chục năm. Uy lực so với mạnh hơn tầng thứ chín quá nhiều. Chiêu này tuyệt đối có thể trở thành bảo vật trấn giữ gia tộc của Lôi tộc. Lôi Vạn Trọng quyết định chỉ cho ngườicủa Lôi tộc có cấp bậc trưởng lão trở lên tu luyện.
Lôi Vạn Trọng nghe vậy nuốt nước miếng.
"Tốt, tốt, tốt, xem ra ngươi có tư cách thử một chiêu mạnh nhất của ta!" Lôi Vạn Trọng trở nên hưng phấn.
"Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút, ngươi lại thật sự có sao?" Khóe miệng Lâm Hiên giật giật.
"Ha ha, kỳ thật mấy ngày trước ta đã đột phá tới Chuẩn Thánh, vì sao vẫn không xuất quan? Đó là bởi vì ta đang nghiên cứu vũ kỹmới!" Lôi Vạn Trọng ngạo nghễ nói.
"Được rồi, lấy ra đi!" Lâm Hiên làm thủ thế mời.
"Nhóc con, vừa rồi tuy rằng ngươi đỡ được Lôi Ấn tầng thứ chín nhưng không có nghĩa là ngươi có thể tiếp nhận một chiêu kế tiếp!" Lôi Vạn Trọng nói xong, khí tức khủng bố quanh người hắn vậy mà lại bắt đầu thu liễm.
Tất cả năng lượng bá đạo bao gồm cả khí phách của thánh nhân, đều rút vào trong cơ thể.
Hắn lại trở về bộ dáng già nua gầy gò.
Hiện tại, Lôi Vạn Trọng thoạt nhìn hoàn toàn không có bộ dạng của cao thủ tuyệt thế.
Giống như chỉ là một lão già dầu sắp cạn đèn sắp tắt.
Tuy nhiên, Lâu Kim lại cảm giác lúc này Lôi Vạn Trọng còn nguy hiểm hơn trước.
Không cảm nhận được năng lượng của đối phương, thường thường sẽ càng khó ước lượng được sức mạnh.
"Lâm Hiên, mấy chục năm trước ta đã tu luyện Cửu Trọng Lôi Ấn đến tầng thứ chín. ta vẫn luôn tự hỏi có thể luyện Cửu Trọng Lôi Ấn tới tầng thứ mười hay không. Ngay sau khi đột phá Chuẩn Thánh, ta rốt cục thành công! Thằng nhóc ngươi là người sống đầu tiên nhìn thấy Lôi Ấn tầng thứ mười này!" Lôi Vạn Trọng nói xong, chậm rãi giơ bàn tay lên.
Bộ dáng của hắn có phần giống với Lâm Hiên lúc chiến đấu.
"Cửu Trọng Lôi Ấn, tầng thứ mười, Diệt Thế Ấn!" Gầm nhẹ một tiếng, bàn tay Lôi Vạn Trọng đánh về phía Lâm Hiên.
Bàn tay đi qua chỗ nào, hư không nơi đó cũng sẽ vặn vẹo một chút.
Đương nhiên, không có khả năng là hư không vặn vẹo.
Mà là không khí nơi bàn tay hắn đi qua bị năng lượng cường đại tiêu diệt.
Bởi vậy từ thị giác của người xem, tựa như không gian bị vặn vẹo.
Mọi người đều biết, muốn vật chất biến mất hoàn toàn cần có năng lượng vô cùng lớn.
Giống như một phản ứng hạt nhân.
Cho dù là tiêu diệt một chút không khí, cũng cần năng lượng rất lớn.
Trên người Lôi Vạn Trọng không khuếch tán ra chút chân khí nào.
Thoạt nhìn thật sự giống như một lão già sắp chết, đang công kích Lâm Hiên.
Chỉ có không gian vặn vẹo kia như nói rõ sự bất phàm của một kích này.
Không thể nghi ngờ, lúc này Lôi Vạn Trọng đạt tới cảnh giới Phản Cảnh Quy Chân.
Không hổ là nghiên cứu Lôi Ấn thứ mười mấy chục năm.
Uy lực so với mạnh hơn tầng thứ chín quá nhiều.
Chiêu này tuyệt đối có thể trở thành bảo vật trấn giữ gia tộc của Lôi tộc.
Lôi Vạn Trọng quyết định chỉ cho người
của Lôi tộc có cấp bậc trưởng lão trở lên tu luyện.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lôi Vạn Trọng nghe vậy nuốt nước miếng. "Tốt, tốt, tốt, xem ra ngươi có tư cách thử một chiêu mạnh nhất của ta!" Lôi Vạn Trọng trở nên hưng phấn. "Ta chỉ tùy tiện hỏi một chút, ngươi lại thật sự có sao?" Khóe miệng Lâm Hiên giật giật. "Ha ha, kỳ thật mấy ngày trước ta đã đột phá tới Chuẩn Thánh, vì sao vẫn không xuất quan? Đó là bởi vì ta đang nghiên cứu vũ kỹmới!" Lôi Vạn Trọng ngạo nghễ nói. "Được rồi, lấy ra đi!" Lâm Hiên làm thủ thế mời. "Nhóc con, vừa rồi tuy rằng ngươi đỡ được Lôi Ấn tầng thứ chín nhưng không có nghĩa là ngươi có thể tiếp nhận một chiêu kế tiếp!" Lôi Vạn Trọng nói xong, khí tức khủng bố quanh người hắn vậy mà lại bắt đầu thu liễm. Tất cả năng lượng bá đạo bao gồm cả khí phách của thánh nhân, đều rút vào trong cơ thể. Hắn lại trở về bộ dáng già nua gầy gò. Hiện tại, Lôi Vạn Trọng thoạt nhìn hoàn toàn không có bộ dạng của cao thủ tuyệt thế. Giống như chỉ là một lão già dầu sắp cạn đèn sắp tắt. Tuy nhiên, Lâu Kim lại cảm giác lúc này Lôi Vạn Trọng còn nguy hiểm hơn trước. Không cảm nhận được năng lượng của đối phương, thường thường sẽ càng khó ước lượng được sức mạnh. "Lâm Hiên, mấy chục năm trước ta đã tu luyện Cửu Trọng Lôi Ấn đến tầng thứ chín. ta vẫn luôn tự hỏi có thể luyện Cửu Trọng Lôi Ấn tới tầng thứ mười hay không. Ngay sau khi đột phá Chuẩn Thánh, ta rốt cục thành công! Thằng nhóc ngươi là người sống đầu tiên nhìn thấy Lôi Ấn tầng thứ mười này!" Lôi Vạn Trọng nói xong, chậm rãi giơ bàn tay lên. Bộ dáng của hắn có phần giống với Lâm Hiên lúc chiến đấu. "Cửu Trọng Lôi Ấn, tầng thứ mười, Diệt Thế Ấn!" Gầm nhẹ một tiếng, bàn tay Lôi Vạn Trọng đánh về phía Lâm Hiên. Bàn tay đi qua chỗ nào, hư không nơi đó cũng sẽ vặn vẹo một chút. Đương nhiên, không có khả năng là hư không vặn vẹo. Mà là không khí nơi bàn tay hắn đi qua bị năng lượng cường đại tiêu diệt. Bởi vậy từ thị giác của người xem, tựa như không gian bị vặn vẹo. Mọi người đều biết, muốn vật chất biến mất hoàn toàn cần có năng lượng vô cùng lớn. Giống như một phản ứng hạt nhân. Cho dù là tiêu diệt một chút không khí, cũng cần năng lượng rất lớn. Trên người Lôi Vạn Trọng không khuếch tán ra chút chân khí nào. Thoạt nhìn thật sự giống như một lão già sắp chết, đang công kích Lâm Hiên. Chỉ có không gian vặn vẹo kia như nói rõ sự bất phàm của một kích này. Không thể nghi ngờ, lúc này Lôi Vạn Trọng đạt tới cảnh giới Phản Cảnh Quy Chân. Không hổ là nghiên cứu Lôi Ấn thứ mười mấy chục năm. Uy lực so với mạnh hơn tầng thứ chín quá nhiều. Chiêu này tuyệt đối có thể trở thành bảo vật trấn giữ gia tộc của Lôi tộc. Lôi Vạn Trọng quyết định chỉ cho ngườicủa Lôi tộc có cấp bậc trưởng lão trở lên tu luyện.