"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 615
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nghe Lâm Hiên nói xong, Hà Hoan và Lâu Kim đều không bình tĩnh nổi. Đây còn không tính là vũ kỹ cao thâm sao? Còn có thể vượt hai cấp giết địch? Mọi người đều biết vũ kỹ cường đại có thể vượt cấp giết địch. Nhưng vũ kỹ có thể vượt qua một cấp giết địch cũng đã rất khoa trương rồi. Vượt qua hai cấp độ? Còn chưa bao giờ nghe nói! Cho dù Lâu tộc đã từng huy hoàng, cũng chỉ có thể đến thế nhỉ? "Chú Lâu, ta đủ mạnh không?" Lâm Hiên đi tới bên cạnh Lâu Kim. "Đủ mạnh!" Lâu Kim gật đầu liên tục. Lâm Hiên người ta tiêu diệt cả lão tổ Lôi tộc. Như vậy còn không mạnh sao? "Vậy hiện tại, chú Lâu có thể nói cho ta biết vì sao chú cần cường giả không?" Lâm Hiên híp mắt hỏi. Lâu Kim gật gật đầu. Hắn nhìn mấy nữ nhân. Rất hiển nhiên, hắn cũng không muốn nói chuyện dị thú cho quá nhiều người biết. Chỉ muốn cho một mình Lâm Hiên biết. Các nàng không phải là người không hiểu chuyện. Nhìn thấy một màn này lập tức mở miệng nói: "Lâm thiếu, hai người tán gẫu đi, chúng ta tránh đi một chút." "Không cần tránh!" Nhưng mà, Lâm Hiên lại nói không cần. Hắn nói với Lâu Kim: "Các nàng đều là người một nhà của ta, nếu chú Lâu không muốn nói cho các ta nghe, vậy cũng không cần nói cho cháu." Nghe Lâm Hiên nói, mấy nữ nhân rất cảm động. Điều này chứng tỏ Lâm Hiên rất quan tâm các nàng. Lâu Kim khẽ nhíu mày. Dường như đang suy nghĩ điều gì đó. Rất nhanh, hắn đã quyết định. Người có thực lực mạnh nhất trong mấy nữ nhân này là Hà Hoan. Chỉ vừa mới đạt tới cấp bậc Võ Tôn. Loại thực lực này có thể gọi mưa gọi gió ở bên ngoài. Nhưng đến Ẩn tộc thì cái rắm cũng không bằng. Cho các nàng biết cũng không sao cả. Cuối cùng, Lâu Kim gật đầu nói: "Được rồi, nếu cậu đã nói như thế, vậy ta cũng không giấu diếm, là như vầy, Lâu tộc ta gặp được một con dị thú!" Lâu Kim chú ý vẻ mặt của Lâm Hiên. Nhưng không nghĩ tới, khi hắn nói ra hai chữ dị thú, vẻ mặt của Lâm Hiên cũng không có biến hóa quá lớn. Cũng đúng, cường giả như Lâm Hiên hẳn là có kiến thức rộng rãi, nói không chừng cũng từng gặp được dị thú. Lâm Hiên đương nhiên đã gặp dị thú, thậm chí gặp qua vua của dị thú. Đương nhiên, thứ hắn nhìn thấy lúc ấy là một cỗ thi thể. Thấy nét mặt của Lâm Hiên không có thay đổi gì lớn, Lâu Kim tiếp tục nói: "Con dịthú mà Lâu tộc ta gặp được còn chưa đến tuổi trưởng thành, nhưng cậu hẳn cũng biết dị thú vô cùng cường đại, cho dù là dị thú vị thành niên cũng rất khó đối phó."
Nghe Lâm Hiên nói xong, Hà Hoan và Lâu Kim đều không bình tĩnh nổi.
Đây còn không tính là vũ kỹ cao thâm sao?
Còn có thể vượt hai cấp giết địch?
Mọi người đều biết vũ kỹ cường đại có thể vượt cấp giết địch.
Nhưng vũ kỹ có thể vượt qua một cấp giết địch cũng đã rất khoa trương rồi.
Vượt qua hai cấp độ? Còn chưa bao giờ nghe nói!
Cho dù Lâu tộc đã từng huy hoàng, cũng chỉ có thể đến thế nhỉ?
"Chú Lâu, ta đủ mạnh không?" Lâm Hiên đi tới bên cạnh Lâu Kim.
"Đủ mạnh!" Lâu Kim gật đầu liên tục.
Lâm Hiên người ta tiêu diệt cả lão tổ Lôi tộc.
Như vậy còn không mạnh sao?
"Vậy hiện tại, chú Lâu có thể nói cho ta biết vì sao chú cần cường giả không?" Lâm Hiên híp mắt hỏi.
Lâu Kim gật gật đầu.
Hắn nhìn mấy nữ nhân.
Rất hiển nhiên, hắn cũng không muốn nói chuyện dị thú cho quá nhiều người biết.
Chỉ muốn cho một mình Lâm Hiên biết.
Các nàng không phải là người không hiểu chuyện.
Nhìn thấy một màn này lập tức mở miệng nói: "Lâm thiếu, hai người tán gẫu đi, chúng ta tránh đi một chút."
"Không cần tránh!" Nhưng mà, Lâm Hiên lại nói không cần.
Hắn nói với Lâu Kim: "Các nàng đều là người một nhà của ta, nếu chú Lâu không muốn nói cho các ta nghe, vậy cũng không cần nói cho cháu."
Nghe Lâm Hiên nói, mấy nữ nhân rất cảm động.
Điều này chứng tỏ Lâm Hiên rất quan tâm các nàng.
Lâu Kim khẽ nhíu mày.
Dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Rất nhanh, hắn đã quyết định.
Người có thực lực mạnh nhất trong mấy nữ nhân này là Hà Hoan.
Chỉ vừa mới đạt tới cấp bậc Võ Tôn.
Loại thực lực này có thể gọi mưa gọi gió ở bên ngoài.
Nhưng đến Ẩn tộc thì cái rắm cũng không bằng.
Cho các nàng biết cũng không sao cả.
Cuối cùng, Lâu Kim gật đầu nói: "Được rồi, nếu cậu đã nói như thế, vậy ta cũng không giấu diếm, là như vầy, Lâu tộc ta gặp được một con dị thú!"
Lâu Kim chú ý vẻ mặt của Lâm Hiên.
Nhưng không nghĩ tới, khi hắn nói ra hai chữ dị thú, vẻ mặt của Lâm Hiên cũng không có biến hóa quá lớn.
Cũng đúng, cường giả như Lâm Hiên hẳn là có kiến thức rộng rãi, nói không chừng cũng từng gặp được dị thú.
Lâm Hiên đương nhiên đã gặp dị thú, thậm chí gặp qua vua của dị thú.
Đương nhiên, thứ hắn nhìn thấy lúc ấy là một cỗ thi thể.
Thấy nét mặt của Lâm Hiên không có thay đổi gì lớn, Lâu Kim tiếp tục nói: "Con dị
thú mà Lâu tộc ta gặp được còn chưa đến tuổi trưởng thành, nhưng cậu hẳn cũng biết dị thú vô cùng cường đại, cho dù là dị thú vị thành niên cũng rất khó đối phó."
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nghe Lâm Hiên nói xong, Hà Hoan và Lâu Kim đều không bình tĩnh nổi. Đây còn không tính là vũ kỹ cao thâm sao? Còn có thể vượt hai cấp giết địch? Mọi người đều biết vũ kỹ cường đại có thể vượt cấp giết địch. Nhưng vũ kỹ có thể vượt qua một cấp giết địch cũng đã rất khoa trương rồi. Vượt qua hai cấp độ? Còn chưa bao giờ nghe nói! Cho dù Lâu tộc đã từng huy hoàng, cũng chỉ có thể đến thế nhỉ? "Chú Lâu, ta đủ mạnh không?" Lâm Hiên đi tới bên cạnh Lâu Kim. "Đủ mạnh!" Lâu Kim gật đầu liên tục. Lâm Hiên người ta tiêu diệt cả lão tổ Lôi tộc. Như vậy còn không mạnh sao? "Vậy hiện tại, chú Lâu có thể nói cho ta biết vì sao chú cần cường giả không?" Lâm Hiên híp mắt hỏi. Lâu Kim gật gật đầu. Hắn nhìn mấy nữ nhân. Rất hiển nhiên, hắn cũng không muốn nói chuyện dị thú cho quá nhiều người biết. Chỉ muốn cho một mình Lâm Hiên biết. Các nàng không phải là người không hiểu chuyện. Nhìn thấy một màn này lập tức mở miệng nói: "Lâm thiếu, hai người tán gẫu đi, chúng ta tránh đi một chút." "Không cần tránh!" Nhưng mà, Lâm Hiên lại nói không cần. Hắn nói với Lâu Kim: "Các nàng đều là người một nhà của ta, nếu chú Lâu không muốn nói cho các ta nghe, vậy cũng không cần nói cho cháu." Nghe Lâm Hiên nói, mấy nữ nhân rất cảm động. Điều này chứng tỏ Lâm Hiên rất quan tâm các nàng. Lâu Kim khẽ nhíu mày. Dường như đang suy nghĩ điều gì đó. Rất nhanh, hắn đã quyết định. Người có thực lực mạnh nhất trong mấy nữ nhân này là Hà Hoan. Chỉ vừa mới đạt tới cấp bậc Võ Tôn. Loại thực lực này có thể gọi mưa gọi gió ở bên ngoài. Nhưng đến Ẩn tộc thì cái rắm cũng không bằng. Cho các nàng biết cũng không sao cả. Cuối cùng, Lâu Kim gật đầu nói: "Được rồi, nếu cậu đã nói như thế, vậy ta cũng không giấu diếm, là như vầy, Lâu tộc ta gặp được một con dị thú!" Lâu Kim chú ý vẻ mặt của Lâm Hiên. Nhưng không nghĩ tới, khi hắn nói ra hai chữ dị thú, vẻ mặt của Lâm Hiên cũng không có biến hóa quá lớn. Cũng đúng, cường giả như Lâm Hiên hẳn là có kiến thức rộng rãi, nói không chừng cũng từng gặp được dị thú. Lâm Hiên đương nhiên đã gặp dị thú, thậm chí gặp qua vua của dị thú. Đương nhiên, thứ hắn nhìn thấy lúc ấy là một cỗ thi thể. Thấy nét mặt của Lâm Hiên không có thay đổi gì lớn, Lâu Kim tiếp tục nói: "Con dịthú mà Lâu tộc ta gặp được còn chưa đến tuổi trưởng thành, nhưng cậu hẳn cũng biết dị thú vô cùng cường đại, cho dù là dị thú vị thành niên cũng rất khó đối phó."