"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 642

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Ngươi nghĩ rằng ta không biết? Nhưng ta có thể từ chối không? Bỏ đi, là phúc thì không phải họa, là họa thì khó tránh khỏi...” Lâu Kim thở dài nói.  “Có cần nói cho Mãn Nguyệt không?”  “Thôi đi, cũng đừng làm phiền đứa nhỏ...” Vẻ mặt Lâu Kim Hồng vô cùng nặng nề.  …  Ước chừng qua mười phút sau, một mình Lâm Hiên đến dinh thự của Lâu Kim Hồng.  Vừa bước vào cửa, anh đã bị dọa sợ.  Chỉ thấy trong đại sảnh, đứng đầy phụ nữ.  Người này lại đẹp hơn người kia.  “Hoan nghênh Lâm thiếu!”  Nhìn thấy Lâm Hiên tới, những người phụ nữ đồng loạt cúi đầu về phía Lâm Hiên, phát ra đủ loại âm thanh dễ nghe.  “Không cần quá khách khí, mọi người ngồi đi!” Một lúc đối mặt với hơn năm mươi mỹ nữ, trong lòng Lâm Hiên cảm giác có chút căng thẳng.  Lâu Kim Hồng đang muốn bày trò gì?  Không phải nói đến thảo luận chi tiết việc đánh chết dị thú sao?  Sao lại có nhiều phụ nữ ở đây vậy?  Chẳng lẽ, những người này đều là cao thủ Lâu tộc?  Nhưng anh cũng không cảm giác được hơi thở họ mạnh cỡ nào mà?  Vẻ mặt Lâm Hiên nghi hoặc.  “Lâm thiếu, mời ngồi!” Lâu Kim Hồng đích thân đi tới, nghênh đón Lâm Hiên đi tới chỗ ngồi.  “Lâu Kim Hồng, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng.” Lâm Hiên tùy tiện ngồi, nói trực tiếp.  Nếu như những người khác mà gọi thẳng tên Lâu Kim Hồng như vậy, Lâu Kim Hồng nhất định sẽ khó chịu.  Nhưng đối mặt với Lâm Hiên, ông ta không có chút khó chịu nào.  Vẫn vô cùng cung kính như trước.  Ông ta vỗ tay.  Ngay sau đó, hàng chục người phụ nữ bước ra khỏi chỗ ngồi của họ.  Không ngờ lại bắt đầu nhảy múa.  “Lâm thiếu thật sự là trẻ tuổi tài cao, tôi kính Lâm thiếu một ly.” Lâu Kim Hồng nâng ly rượu lên.  Lâm Hiên cũng cầm lấy chén rượu, làm vẻ cụng ly với Lâu Kim Hồng trong không khí rồi uống hết.  Sau đó, đôi mắt của anh rơi vào những người phụ nữ đang nhảy múa.   Không thể không nói, mỹ nữ Lâu Kim Hồng tìm được chất lượng cũng rất cao.  Có những mỹ nhân này trợ hứng, Lâm Hiên hứng trí hơn rất nhiều.  Theo lý mà nói, anh căn bản không muốn thảo luận chi tiết đánh chết dị thú với Lâu Kim Hồng.  Bởi vì anh cảm thấy, một mình anh đủ đánh chết dị thú rồi.  Hà tất phải lãng phí miệng lưỡi?  Nhưng xem như Lâu Kim Hồng hiểu chuyện, kêu những em gái xinh đẹp đến nhảy múa.  Ngược lại cũng làm cho bữa tiệc này bớt nhàm chán.  Nhìn thấy ánh mắt Lâm Hiên rơi vào trên người những người phụ nữ đang nhảy múa. Trong mắt Lâu Kim Hồng hiện lên một chút vui mừng. Xem ra, quả nhiên không có một người đànông nào có thể chịu được sự hấp dẫn của sắc đẹp. 

“Ngươi nghĩ rằng ta không biết? Nhưng ta có thể từ chối không? Bỏ đi, là phúc thì không phải họa, là họa thì khó tránh khỏi...” Lâu Kim thở dài nói.  

“Có cần nói cho Mãn Nguyệt không?”  

“Thôi đi, cũng đừng làm phiền đứa nhỏ...” Vẻ mặt Lâu Kim Hồng vô cùng nặng nề.  

…  

Ước chừng qua mười phút sau, một mình Lâm Hiên đến dinh thự của Lâu Kim Hồng.  

Vừa bước vào cửa, anh đã bị dọa sợ.  

Chỉ thấy trong đại sảnh, đứng đầy phụ nữ.  

Người này lại đẹp hơn người kia.  

“Hoan nghênh Lâm thiếu!”  

Nhìn thấy Lâm Hiên tới, những người phụ nữ đồng loạt cúi đầu về phía Lâm Hiên, phát ra đủ loại âm thanh dễ nghe.  

“Không cần quá khách khí, mọi người ngồi đi!” Một lúc đối mặt với hơn năm mươi mỹ nữ, trong lòng Lâm Hiên cảm giác có chút căng thẳng.  

Lâu Kim Hồng đang muốn bày trò gì?  

Không phải nói đến thảo luận chi tiết việc đánh chết dị thú sao?  

Sao lại có nhiều phụ nữ ở đây vậy?  

Chẳng lẽ, những người này đều là cao thủ Lâu tộc?  

Nhưng anh cũng không cảm giác được hơi thở họ mạnh cỡ nào mà?  

Vẻ mặt Lâm Hiên nghi hoặc.  

“Lâm thiếu, mời ngồi!” Lâu Kim Hồng đích thân đi tới, nghênh đón Lâm Hiên đi tới chỗ ngồi.  

“Lâu Kim Hồng, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng.” Lâm Hiên tùy tiện ngồi, nói trực tiếp.  

Nếu như những người khác mà gọi thẳng tên Lâu Kim Hồng như vậy, Lâu Kim Hồng nhất định sẽ khó chịu.  

Nhưng đối mặt với Lâm Hiên, ông ta không có chút khó chịu nào.  

Vẫn vô cùng cung kính như trước.  

Ông ta vỗ tay.  

Ngay sau đó, hàng chục người phụ nữ bước ra khỏi chỗ ngồi của họ.  

Không ngờ lại bắt đầu nhảy múa.  

“Lâm thiếu thật sự là trẻ tuổi tài cao, tôi kính Lâm thiếu một ly.” Lâu Kim Hồng nâng ly rượu lên.  

Lâm Hiên cũng cầm lấy chén rượu, làm vẻ cụng ly với Lâu Kim Hồng trong không khí rồi uống hết.  

Sau đó, đôi mắt của anh rơi vào những người phụ nữ đang nhảy múa.   

Không thể không nói, mỹ nữ Lâu Kim Hồng tìm được chất lượng cũng rất cao.  

Có những mỹ nhân này trợ hứng, Lâm Hiên hứng trí hơn rất nhiều.  

Theo lý mà nói, anh căn bản không muốn thảo luận chi tiết đánh chết dị thú với Lâu Kim Hồng.  

Bởi vì anh cảm thấy, một mình anh đủ đánh chết dị thú rồi.  

Hà tất phải lãng phí miệng lưỡi?  

Nhưng xem như Lâu Kim Hồng hiểu chuyện, kêu những em gái xinh đẹp đến nhảy múa.  

Ngược lại cũng làm cho bữa tiệc này bớt nhàm chán.  

Nhìn thấy ánh mắt Lâm Hiên rơi vào trên người những người phụ nữ đang nhảy múa. 

Trong mắt Lâu Kim Hồng hiện lên một chút vui mừng. 

Xem ra, quả nhiên không có một người đàn

ông nào có thể chịu được sự hấp dẫn của sắc đẹp. 

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Ngươi nghĩ rằng ta không biết? Nhưng ta có thể từ chối không? Bỏ đi, là phúc thì không phải họa, là họa thì khó tránh khỏi...” Lâu Kim thở dài nói.  “Có cần nói cho Mãn Nguyệt không?”  “Thôi đi, cũng đừng làm phiền đứa nhỏ...” Vẻ mặt Lâu Kim Hồng vô cùng nặng nề.  …  Ước chừng qua mười phút sau, một mình Lâm Hiên đến dinh thự của Lâu Kim Hồng.  Vừa bước vào cửa, anh đã bị dọa sợ.  Chỉ thấy trong đại sảnh, đứng đầy phụ nữ.  Người này lại đẹp hơn người kia.  “Hoan nghênh Lâm thiếu!”  Nhìn thấy Lâm Hiên tới, những người phụ nữ đồng loạt cúi đầu về phía Lâm Hiên, phát ra đủ loại âm thanh dễ nghe.  “Không cần quá khách khí, mọi người ngồi đi!” Một lúc đối mặt với hơn năm mươi mỹ nữ, trong lòng Lâm Hiên cảm giác có chút căng thẳng.  Lâu Kim Hồng đang muốn bày trò gì?  Không phải nói đến thảo luận chi tiết việc đánh chết dị thú sao?  Sao lại có nhiều phụ nữ ở đây vậy?  Chẳng lẽ, những người này đều là cao thủ Lâu tộc?  Nhưng anh cũng không cảm giác được hơi thở họ mạnh cỡ nào mà?  Vẻ mặt Lâm Hiên nghi hoặc.  “Lâm thiếu, mời ngồi!” Lâu Kim Hồng đích thân đi tới, nghênh đón Lâm Hiên đi tới chỗ ngồi.  “Lâu Kim Hồng, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng.” Lâm Hiên tùy tiện ngồi, nói trực tiếp.  Nếu như những người khác mà gọi thẳng tên Lâu Kim Hồng như vậy, Lâu Kim Hồng nhất định sẽ khó chịu.  Nhưng đối mặt với Lâm Hiên, ông ta không có chút khó chịu nào.  Vẫn vô cùng cung kính như trước.  Ông ta vỗ tay.  Ngay sau đó, hàng chục người phụ nữ bước ra khỏi chỗ ngồi của họ.  Không ngờ lại bắt đầu nhảy múa.  “Lâm thiếu thật sự là trẻ tuổi tài cao, tôi kính Lâm thiếu một ly.” Lâu Kim Hồng nâng ly rượu lên.  Lâm Hiên cũng cầm lấy chén rượu, làm vẻ cụng ly với Lâu Kim Hồng trong không khí rồi uống hết.  Sau đó, đôi mắt của anh rơi vào những người phụ nữ đang nhảy múa.   Không thể không nói, mỹ nữ Lâu Kim Hồng tìm được chất lượng cũng rất cao.  Có những mỹ nhân này trợ hứng, Lâm Hiên hứng trí hơn rất nhiều.  Theo lý mà nói, anh căn bản không muốn thảo luận chi tiết đánh chết dị thú với Lâu Kim Hồng.  Bởi vì anh cảm thấy, một mình anh đủ đánh chết dị thú rồi.  Hà tất phải lãng phí miệng lưỡi?  Nhưng xem như Lâu Kim Hồng hiểu chuyện, kêu những em gái xinh đẹp đến nhảy múa.  Ngược lại cũng làm cho bữa tiệc này bớt nhàm chán.  Nhìn thấy ánh mắt Lâm Hiên rơi vào trên người những người phụ nữ đang nhảy múa. Trong mắt Lâu Kim Hồng hiện lên một chút vui mừng. Xem ra, quả nhiên không có một người đànông nào có thể chịu được sự hấp dẫn của sắc đẹp. 

Chương 642