"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 653
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Kỳ thật hắn vốn dĩ không có ý muốn lấy xác của con dị thú. Lời nói của Lâm Hiên ngược lại làm cho Lâu Thiên Dụ có chút sững sờ. Lâm Hiên, lại có thể không cần xác của dị thú? Đây chính là xác của dị thú nha, đừng nói là Chuẩn Thánh, cho dù có là thánh giả chân chính, cũng đều sẽ đem nó trở thành bảo bối. “Trở về thôi!” Lâm Hiên xoay người hướng về phía mọi người rồi nói, một chút cũng không nhìn đến con dị thú này một cái. Nhìn dị thú đã bị đánh chết, Lâu Kim trên mặt tràn đầy sự không cam lòng. Nhưng dị thú đã chết, không cam lòng cũng vô dụng. Cuối cùng, chỉ có thể mang vẻ mặt suy sụp xoay người rời đi. Chỉ sợ, sau này cuộc sống của hắn ở Lâu gia sẽ không dễ dàng. Hay là, dứt khoát để Lâu Mãn Nguyệt đi theo Lâm Hiên rời khỏi Lâu gia cho rồi. Nhưng đúng lúc này. Trên người của con dị thú nhìn tưởng như đã chết, lại tỏa ra luồng ánh sáng màu vàng. “Chuyện gì đang xảy ra vậy?” “Không tốt rồi, nó còn chưa chết!” “Nó sắp trưởng thành rồi!” Sắc mặt của mọi người đều thay đổi. “Gào!” Chỉ thấy, dị thú vốn đã không còn hơi thở, đột nhiên đứng lên. Trên người tỏa ra một luồng khí khổng lồ. Kích thước cơ thể của nó tăng lên nhanh chóng. Ban đầu, nó chỉ to bằng con bê lớn. Nhưng trong nháy mắt nó còn to hơn cả một con trâu đã trưởng thành. Vết thương trên người nó, có thể dùng mắt thường thấy đang dần khép lại. Nó…đã trưởng thành! Dị thú đã trưởng thành! Nhìn thấy cảnh này, người Lâu gia vốn mang theo vẻ vui mừng, tất cả đều trợn tròn mắt. Dị thú này lúc còn chưa trưởng thành đã có thực lực vô địch cấp Bán Thánh. Trưởng thành rồi, chỉ sợ, một hay hai Chuẩn Thánh cũng không bắt được nó! “Tiêu rồi!” Nhìn thấy cảnh này, lão tổ của Lâu gia không nhịn được nuốt nước miếng. Quả nhiên người tính không bằng trời tính. Không nghĩ tới, dị thú đã chết, còn có thể trưởng thành. Dị thú trong nháy mắt trưởng thành, thân thể phát sinh biến hoá cực lớn. Lực phòng vệ, lực công kích, toàn bộ đều tăng vọt. “Gầm" Con dị thú trưởng thành phát ra tiếng gào gầm thiết, tiếp theo, trựctiếp hướng về phía một vị trưởng lão của Lâu tộc gần nhất nhào tới.
Kỳ thật hắn vốn dĩ không có ý muốn lấy xác của con dị thú.
Lời nói của Lâm Hiên ngược lại làm cho Lâu Thiên Dụ có chút sững sờ.
Lâm Hiên, lại có thể không cần xác của dị thú?
Đây chính là xác của dị thú nha, đừng nói là Chuẩn Thánh, cho dù có là thánh giả chân chính, cũng đều sẽ đem nó trở thành bảo bối.
“Trở về thôi!” Lâm Hiên xoay người hướng về phía mọi người rồi nói, một chút cũng không nhìn đến con dị thú này một cái.
Nhìn dị thú đã bị đánh chết, Lâu Kim trên mặt tràn đầy sự không cam lòng.
Nhưng dị thú đã chết, không cam lòng cũng vô dụng.
Cuối cùng, chỉ có thể mang vẻ mặt suy sụp xoay người rời đi.
Chỉ sợ, sau này cuộc sống của hắn ở Lâu gia sẽ không dễ dàng.
Hay là, dứt khoát để Lâu Mãn Nguyệt đi theo Lâm Hiên rời khỏi Lâu gia cho rồi.
Nhưng đúng lúc này.
Trên người của con dị thú nhìn tưởng như đã chết, lại tỏa ra luồng ánh sáng màu vàng.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Không tốt rồi, nó còn chưa chết!”
“Nó sắp trưởng thành rồi!”
Sắc mặt của mọi người đều thay đổi.
“Gào!”
Chỉ thấy, dị thú vốn đã không còn hơi thở, đột nhiên đứng lên.
Trên người tỏa ra một luồng khí khổng lồ.
Kích thước cơ thể của nó tăng lên nhanh chóng.
Ban đầu, nó chỉ to bằng con bê lớn.
Nhưng trong nháy mắt nó còn to hơn cả một con trâu đã trưởng thành.
Vết thương trên người nó, có thể dùng mắt thường thấy đang dần khép lại.
Nó…đã trưởng thành!
Dị thú đã trưởng thành!
Nhìn thấy cảnh này, người Lâu gia vốn mang theo vẻ vui mừng, tất cả đều trợn tròn mắt.
Dị thú này lúc còn chưa trưởng thành đã có thực lực vô địch cấp Bán Thánh.
Trưởng thành rồi, chỉ sợ, một hay hai Chuẩn Thánh cũng không bắt được nó!
“Tiêu rồi!” Nhìn thấy cảnh này, lão tổ của Lâu gia không nhịn được nuốt nước miếng.
Quả nhiên người tính không bằng trời tính.
Không nghĩ tới, dị thú đã chết, còn có thể trưởng thành.
Dị thú trong nháy mắt trưởng thành, thân thể phát sinh biến hoá cực lớn.
Lực phòng vệ, lực công kích, toàn bộ đều tăng vọt.
“Gầm"
Con dị thú trưởng thành phát ra tiếng gào gầm thiết, tiếp theo, trực
tiếp hướng về phía một vị trưởng lão của Lâu tộc gần nhất nhào tới.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Kỳ thật hắn vốn dĩ không có ý muốn lấy xác của con dị thú. Lời nói của Lâm Hiên ngược lại làm cho Lâu Thiên Dụ có chút sững sờ. Lâm Hiên, lại có thể không cần xác của dị thú? Đây chính là xác của dị thú nha, đừng nói là Chuẩn Thánh, cho dù có là thánh giả chân chính, cũng đều sẽ đem nó trở thành bảo bối. “Trở về thôi!” Lâm Hiên xoay người hướng về phía mọi người rồi nói, một chút cũng không nhìn đến con dị thú này một cái. Nhìn dị thú đã bị đánh chết, Lâu Kim trên mặt tràn đầy sự không cam lòng. Nhưng dị thú đã chết, không cam lòng cũng vô dụng. Cuối cùng, chỉ có thể mang vẻ mặt suy sụp xoay người rời đi. Chỉ sợ, sau này cuộc sống của hắn ở Lâu gia sẽ không dễ dàng. Hay là, dứt khoát để Lâu Mãn Nguyệt đi theo Lâm Hiên rời khỏi Lâu gia cho rồi. Nhưng đúng lúc này. Trên người của con dị thú nhìn tưởng như đã chết, lại tỏa ra luồng ánh sáng màu vàng. “Chuyện gì đang xảy ra vậy?” “Không tốt rồi, nó còn chưa chết!” “Nó sắp trưởng thành rồi!” Sắc mặt của mọi người đều thay đổi. “Gào!” Chỉ thấy, dị thú vốn đã không còn hơi thở, đột nhiên đứng lên. Trên người tỏa ra một luồng khí khổng lồ. Kích thước cơ thể của nó tăng lên nhanh chóng. Ban đầu, nó chỉ to bằng con bê lớn. Nhưng trong nháy mắt nó còn to hơn cả một con trâu đã trưởng thành. Vết thương trên người nó, có thể dùng mắt thường thấy đang dần khép lại. Nó…đã trưởng thành! Dị thú đã trưởng thành! Nhìn thấy cảnh này, người Lâu gia vốn mang theo vẻ vui mừng, tất cả đều trợn tròn mắt. Dị thú này lúc còn chưa trưởng thành đã có thực lực vô địch cấp Bán Thánh. Trưởng thành rồi, chỉ sợ, một hay hai Chuẩn Thánh cũng không bắt được nó! “Tiêu rồi!” Nhìn thấy cảnh này, lão tổ của Lâu gia không nhịn được nuốt nước miếng. Quả nhiên người tính không bằng trời tính. Không nghĩ tới, dị thú đã chết, còn có thể trưởng thành. Dị thú trong nháy mắt trưởng thành, thân thể phát sinh biến hoá cực lớn. Lực phòng vệ, lực công kích, toàn bộ đều tăng vọt. “Gầm" Con dị thú trưởng thành phát ra tiếng gào gầm thiết, tiếp theo, trựctiếp hướng về phía một vị trưởng lão của Lâu tộc gần nhất nhào tới.