"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 701
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Hơn nữa, với thực lực của Ba Ngàn. Họ không thể trốn thoát được bao xa. Chỉ tốn hơn một giờ, Ba Ngàn đã tàn sát năm ngàn tộc nhân Phỉ tộc! Lúc trước, Ba Ngàn nói một mình nàng có thể đánh bẹp ba ngàn người. Hiện tại xem ra, đâu chỉ chỉ có ba ngàn? Vốn dĩ Lâm Hiên còn tưởng rằng bà già Yessa kia lại làm cho có lệ với hắn. Vậy mà chỉ phái tới một thiên sứ cho hắn. Hiện tại hắn mới biết được, một thiên sứ này cũng có thể xem như là một quân đoàn rồi. "Chủ nhân, Phỉ tộc chết sạch rồi!" Ba Ngàn bay trở lại bên cạnh Lâm Hiên, lại khôi phục bộ dáng ngây thơ vô tội. "Ngươi, ngươi gọi hắn là gì?" Nghe được cách Ba Ngàn gọi Lâm Hiên, Lâu Kim bị hoảng sợ. "Ta gọi hắn là chủ nhân, sao vậy?" Ba Ngàn nghiêng đầu, đáng yêu nhìn Lâu Kim. "Không có, không có gì..." Lâu Kim khó khăn nói ra. Hắn còn tưởng rằng Thiên Sứ Vương là bằng hữu của Lâm Hiên. Nhưng không nghĩ tới, Thiên Sứ Vương vậy mà gọi Lâm Hiên là chủ nhân? Không phải là đang nằm mơ chứ? Nhưng đau đớn truyền đến từ trên người Lâu Kim nói cho hắn biết. Hắn ta không mơ. Lâm Hiên, rốt cuộc mạnh đến cỡ nào? Vậy mà có thể thu Thiên Sứ Vương làm người hầu? "Chủ nhân, hiện tại không còn cảm thấy Ba Ngàn vô dụng nhỉ!" Ba Ngàn đắc ý vung nắm đấm nhỏ. "Được rồi!" Lâm Hiên nhún nhún vai. Hắn nhìn ra được, thực lực của Ba Ngàn ít nhất là Chuẩn Thánh bát hoặc cửu tinh. Nếu không không có khả năng dùng sức một mình tàn sát toàn bộ Phỉ tộc. Có vẻ như hắn đã coi thường cô. Ngay cả Vương tộc cũng cảm thấy Phỉ tộc đau đầu không thôi, vậy mà Phỉ tộc lại bị Ba Ngàn một người tiêu diệt. Đương nhiên, nếu như không phải có thi thể dị thú này, Phỉ tộc không có khả năng tụ tập toàn bộ người về tổng bộ. Chỉ trách lần này bọn họ chọc nhầm người.Ngày hôm nay, cái tên Lâm Hiên này lại khiến cho tất cả Ẩn tộc phải khiếp sợ. Thậm chí, kinh động tới Vương tộc! Bởi vì, hắn tiêu diệt toàn bộ Phỉ tộc. Tộc quần đáng ghét ngay cả Vương tộc cũng cảm thấy đau đầu không thôi kia rốt cục cũng bị tiêu diệt. Có thể dùng sức một mình tiêu diệt Phỉ tộc, thực lực bực này dĩ nhiên có thể lọt vào mắt Vương tộc. Sức mạnh như vậy hầu như có thể được tuyển vào Vương tộc. Lúc này, đã bắt đầu có Vương tộc động lòng. Ý đồ thu đem Lâm Hiên vào trong tộc. "Đáng tiếc, thật đáng tiếc!" Khi Lâu Kim tìm được thi thể dị thú, nóvẫn còn nhưng máu của nó hầu như đã bị tiêu hao hết.
Hơn nữa, với thực lực của Ba Ngàn.
Họ không thể trốn thoát được bao xa.
Chỉ tốn hơn một giờ, Ba Ngàn đã tàn sát năm ngàn tộc nhân Phỉ tộc!
Lúc trước, Ba Ngàn nói một mình nàng có thể đánh bẹp ba ngàn người.
Hiện tại xem ra, đâu chỉ chỉ có ba ngàn?
Vốn dĩ Lâm Hiên còn tưởng rằng bà già Yessa kia lại làm cho có lệ với hắn.
Vậy mà chỉ phái tới một thiên sứ cho hắn.
Hiện tại hắn mới biết được, một thiên sứ này cũng có thể xem như là một quân đoàn rồi.
"Chủ nhân, Phỉ tộc chết sạch rồi!" Ba Ngàn bay trở lại bên cạnh Lâm Hiên, lại khôi phục bộ dáng ngây thơ vô tội.
"Ngươi, ngươi gọi hắn là gì?" Nghe được cách Ba Ngàn gọi Lâm Hiên, Lâu Kim bị hoảng sợ.
"Ta gọi hắn là chủ nhân, sao vậy?" Ba Ngàn nghiêng đầu, đáng yêu nhìn Lâu Kim.
"Không có, không có gì..." Lâu Kim khó khăn nói ra.
Hắn còn tưởng rằng Thiên Sứ Vương là bằng hữu của Lâm Hiên.
Nhưng không nghĩ tới, Thiên Sứ Vương vậy mà gọi Lâm Hiên là chủ nhân?
Không phải là đang nằm mơ chứ?
Nhưng đau đớn truyền đến từ trên người Lâu Kim nói cho hắn biết.
Hắn ta không mơ.
Lâm Hiên, rốt cuộc mạnh đến cỡ nào?
Vậy mà có thể thu Thiên Sứ Vương làm người hầu?
"Chủ nhân, hiện tại không còn cảm thấy Ba Ngàn vô dụng nhỉ!" Ba Ngàn đắc ý vung nắm đấm nhỏ.
"Được rồi!" Lâm Hiên nhún nhún vai.
Hắn nhìn ra được, thực lực của Ba Ngàn ít nhất là Chuẩn Thánh bát hoặc cửu tinh.
Nếu không không có khả năng dùng sức một mình tàn sát toàn bộ Phỉ tộc.
Có vẻ như hắn đã coi thường cô.
Ngay cả Vương tộc cũng cảm thấy Phỉ tộc đau đầu không thôi, vậy mà Phỉ tộc lại bị Ba Ngàn một người tiêu diệt.
Đương nhiên, nếu như không phải có thi thể dị thú này, Phỉ tộc không có khả năng tụ tập toàn bộ người về tổng bộ.
Chỉ trách lần này bọn họ chọc nhầm người.
Ngày hôm nay, cái tên Lâm Hiên này lại khiến cho tất cả Ẩn tộc phải khiếp sợ.
Thậm chí, kinh động tới Vương tộc!
Bởi vì, hắn tiêu diệt toàn bộ Phỉ tộc.
Tộc quần đáng ghét ngay cả Vương tộc cũng cảm thấy đau đầu không thôi kia rốt cục cũng bị tiêu diệt.
Có thể dùng sức một mình tiêu diệt Phỉ tộc, thực lực bực này dĩ nhiên có thể lọt vào mắt Vương tộc.
Sức mạnh như vậy hầu như có thể được tuyển vào Vương tộc.
Lúc này, đã bắt đầu có Vương tộc động lòng.
Ý đồ thu đem Lâm Hiên vào trong tộc.
"Đáng tiếc, thật đáng tiếc!" Khi Lâu Kim tìm được thi thể dị thú, nó
vẫn còn nhưng máu của nó hầu như đã bị tiêu hao hết.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Hơn nữa, với thực lực của Ba Ngàn. Họ không thể trốn thoát được bao xa. Chỉ tốn hơn một giờ, Ba Ngàn đã tàn sát năm ngàn tộc nhân Phỉ tộc! Lúc trước, Ba Ngàn nói một mình nàng có thể đánh bẹp ba ngàn người. Hiện tại xem ra, đâu chỉ chỉ có ba ngàn? Vốn dĩ Lâm Hiên còn tưởng rằng bà già Yessa kia lại làm cho có lệ với hắn. Vậy mà chỉ phái tới một thiên sứ cho hắn. Hiện tại hắn mới biết được, một thiên sứ này cũng có thể xem như là một quân đoàn rồi. "Chủ nhân, Phỉ tộc chết sạch rồi!" Ba Ngàn bay trở lại bên cạnh Lâm Hiên, lại khôi phục bộ dáng ngây thơ vô tội. "Ngươi, ngươi gọi hắn là gì?" Nghe được cách Ba Ngàn gọi Lâm Hiên, Lâu Kim bị hoảng sợ. "Ta gọi hắn là chủ nhân, sao vậy?" Ba Ngàn nghiêng đầu, đáng yêu nhìn Lâu Kim. "Không có, không có gì..." Lâu Kim khó khăn nói ra. Hắn còn tưởng rằng Thiên Sứ Vương là bằng hữu của Lâm Hiên. Nhưng không nghĩ tới, Thiên Sứ Vương vậy mà gọi Lâm Hiên là chủ nhân? Không phải là đang nằm mơ chứ? Nhưng đau đớn truyền đến từ trên người Lâu Kim nói cho hắn biết. Hắn ta không mơ. Lâm Hiên, rốt cuộc mạnh đến cỡ nào? Vậy mà có thể thu Thiên Sứ Vương làm người hầu? "Chủ nhân, hiện tại không còn cảm thấy Ba Ngàn vô dụng nhỉ!" Ba Ngàn đắc ý vung nắm đấm nhỏ. "Được rồi!" Lâm Hiên nhún nhún vai. Hắn nhìn ra được, thực lực của Ba Ngàn ít nhất là Chuẩn Thánh bát hoặc cửu tinh. Nếu không không có khả năng dùng sức một mình tàn sát toàn bộ Phỉ tộc. Có vẻ như hắn đã coi thường cô. Ngay cả Vương tộc cũng cảm thấy Phỉ tộc đau đầu không thôi, vậy mà Phỉ tộc lại bị Ba Ngàn một người tiêu diệt. Đương nhiên, nếu như không phải có thi thể dị thú này, Phỉ tộc không có khả năng tụ tập toàn bộ người về tổng bộ. Chỉ trách lần này bọn họ chọc nhầm người.Ngày hôm nay, cái tên Lâm Hiên này lại khiến cho tất cả Ẩn tộc phải khiếp sợ. Thậm chí, kinh động tới Vương tộc! Bởi vì, hắn tiêu diệt toàn bộ Phỉ tộc. Tộc quần đáng ghét ngay cả Vương tộc cũng cảm thấy đau đầu không thôi kia rốt cục cũng bị tiêu diệt. Có thể dùng sức một mình tiêu diệt Phỉ tộc, thực lực bực này dĩ nhiên có thể lọt vào mắt Vương tộc. Sức mạnh như vậy hầu như có thể được tuyển vào Vương tộc. Lúc này, đã bắt đầu có Vương tộc động lòng. Ý đồ thu đem Lâm Hiên vào trong tộc. "Đáng tiếc, thật đáng tiếc!" Khi Lâu Kim tìm được thi thể dị thú, nóvẫn còn nhưng máu của nó hầu như đã bị tiêu hao hết.