"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 726
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lúc này, có một người vô cùng sợ hãi. Đó là Thư Vọng - người đã từng muốn cướp công lao của Kim Linh Khê! Kim gia vậy mà có liên quan đến Ẩn tộc? Sao hắn dám cướp công lao của Kim Linh Khê? Thư Vọng thiếu chút nữa bị dọa tè ra quần. Cũng may, đối phương cũng không so đo với hắn. Ánh mắt lại nhìn qua Thư Y trên sân khấu. Trong lòng có đủ loại cảm giác khó chịu. Thư Y là quận chúa, hắn cũng trèo cao không nổi. Hiện tại, Thư Y còn là một thành viên của Ẩn tộc. Chênh lệch giữa hai người sẽ càng lúc càng lớn. Thư Y đã định sẵn là người phụ nữ mà cả đời hắn cũng không cách nào có được. Đột nhiên bị Kim Linh Khê tấn công. Lâm Hiên cũng hơi xấu hổ. Dù sao, mấy vị hồng nhan tri kỷ của hắn đều còn đang đứng nhìn dưới đài. Hà Hoan, Đinh Đang, Âu Dương Băng Tình. Hơn nữa, còn có hơn vạn người ở đây. Mặc dù Kim Linh Khê cao hơn phần lớn nam nhân. Nhưng chuyện đó không ảnh hưởng đến hình tượng nữ thần của cô ấy. Lúc này, Lâm Hiên đã sắp bị những ánh mắt hâm mộ ghen tị nướng chín. Hầu hết mọi người chỉ có một suy nghĩ trong đầu. Thằng nhóc này có tài đức gì mà có thể được chủ nhân của U Châu hôn chứ. Dù sao đã như vậy, Lâm Hiên cũng dứt khoát không quan tâm nữa. Thậm chí, đảo khách thành chủ. Tuy nhiên, chiều cao 1m8 của hắn cũng phải nhón chân trước Kim Linh Khê. Bà nội nó, quả thật mất mặt. Dường như cảm giác được tình thế tiến thoái lưỡng nan của Lâm Hiên. Kim Linh Khê phối hợp ngồi xổm xuống. Làm cho chiều cao của nàng, chỉ đến lỗ tai Lâm Hiên. Độ cao này phù hợp hoàn mỹ với chiều cao của Lâm Hiên. Vậy còn gì để nói nữa? "Kim Châu chủ vậy mà còn ngồi xổm xuống, dựa vào cái gì mà ngồi xổm xuống!" "Không! Thả nữ thần của ta ra! " "..." Giờ khắc này, nhất định có vô số người đang tan vỡ cõi lòng. "Tên này, có khíchất của lão già ta năm đó!" Lão tổ Sát Tộc nhìn cảnh này mà sôi trào nhiệt huyết.
Lúc này, có một người vô cùng sợ hãi.
Đó là Thư Vọng - người đã từng muốn cướp công lao của Kim Linh Khê!
Kim gia vậy mà có liên quan đến Ẩn tộc?
Sao hắn dám cướp công lao của Kim Linh Khê?
Thư Vọng thiếu chút nữa bị dọa tè ra quần.
Cũng may, đối phương cũng không so đo với hắn.
Ánh mắt lại nhìn qua Thư Y trên sân khấu.
Trong lòng có đủ loại cảm giác khó chịu.
Thư Y là quận chúa, hắn cũng trèo cao không nổi.
Hiện tại, Thư Y còn là một thành viên của Ẩn tộc.
Chênh lệch giữa hai người sẽ càng lúc càng lớn.
Thư Y đã định sẵn là người phụ nữ mà cả đời hắn cũng không cách nào có được.
Đột nhiên bị Kim Linh Khê tấn công.
Lâm Hiên cũng hơi xấu hổ.
Dù sao, mấy vị hồng nhan tri kỷ của hắn đều còn đang đứng nhìn dưới đài.
Hà Hoan, Đinh Đang, Âu Dương Băng Tình.
Hơn nữa, còn có hơn vạn người ở đây.
Mặc dù Kim Linh Khê cao hơn phần lớn nam nhân.
Nhưng chuyện đó không ảnh hưởng đến hình tượng nữ thần của cô ấy.
Lúc này, Lâm Hiên đã sắp bị những ánh mắt hâm mộ ghen tị nướng chín.
Hầu hết mọi người chỉ có một suy nghĩ trong đầu.
Thằng nhóc này có tài đức gì mà có thể được chủ nhân của U Châu hôn chứ.
Dù sao đã như vậy, Lâm Hiên cũng dứt khoát không quan tâm nữa.
Thậm chí, đảo khách thành chủ.
Tuy nhiên, chiều cao 1m8 của hắn cũng phải nhón chân trước Kim Linh Khê.
Bà nội nó, quả thật mất mặt.
Dường như cảm giác được tình thế tiến thoái lưỡng nan của Lâm Hiên.
Kim Linh Khê phối hợp ngồi xổm xuống.
Làm cho chiều cao của nàng, chỉ đến lỗ tai Lâm Hiên.
Độ cao này phù hợp hoàn mỹ với chiều cao của Lâm Hiên.
Vậy còn gì để nói nữa?
"Kim Châu chủ vậy mà còn ngồi xổm xuống, dựa vào cái gì mà ngồi xổm xuống!"
"Không! Thả nữ thần của ta ra! "
"..."
Giờ khắc này, nhất định có vô số người đang tan vỡ cõi lòng.
"Tên này, có khí
chất của lão già ta năm đó!" Lão tổ Sát Tộc nhìn cảnh này mà sôi trào nhiệt huyết.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lúc này, có một người vô cùng sợ hãi. Đó là Thư Vọng - người đã từng muốn cướp công lao của Kim Linh Khê! Kim gia vậy mà có liên quan đến Ẩn tộc? Sao hắn dám cướp công lao của Kim Linh Khê? Thư Vọng thiếu chút nữa bị dọa tè ra quần. Cũng may, đối phương cũng không so đo với hắn. Ánh mắt lại nhìn qua Thư Y trên sân khấu. Trong lòng có đủ loại cảm giác khó chịu. Thư Y là quận chúa, hắn cũng trèo cao không nổi. Hiện tại, Thư Y còn là một thành viên của Ẩn tộc. Chênh lệch giữa hai người sẽ càng lúc càng lớn. Thư Y đã định sẵn là người phụ nữ mà cả đời hắn cũng không cách nào có được. Đột nhiên bị Kim Linh Khê tấn công. Lâm Hiên cũng hơi xấu hổ. Dù sao, mấy vị hồng nhan tri kỷ của hắn đều còn đang đứng nhìn dưới đài. Hà Hoan, Đinh Đang, Âu Dương Băng Tình. Hơn nữa, còn có hơn vạn người ở đây. Mặc dù Kim Linh Khê cao hơn phần lớn nam nhân. Nhưng chuyện đó không ảnh hưởng đến hình tượng nữ thần của cô ấy. Lúc này, Lâm Hiên đã sắp bị những ánh mắt hâm mộ ghen tị nướng chín. Hầu hết mọi người chỉ có một suy nghĩ trong đầu. Thằng nhóc này có tài đức gì mà có thể được chủ nhân của U Châu hôn chứ. Dù sao đã như vậy, Lâm Hiên cũng dứt khoát không quan tâm nữa. Thậm chí, đảo khách thành chủ. Tuy nhiên, chiều cao 1m8 của hắn cũng phải nhón chân trước Kim Linh Khê. Bà nội nó, quả thật mất mặt. Dường như cảm giác được tình thế tiến thoái lưỡng nan của Lâm Hiên. Kim Linh Khê phối hợp ngồi xổm xuống. Làm cho chiều cao của nàng, chỉ đến lỗ tai Lâm Hiên. Độ cao này phù hợp hoàn mỹ với chiều cao của Lâm Hiên. Vậy còn gì để nói nữa? "Kim Châu chủ vậy mà còn ngồi xổm xuống, dựa vào cái gì mà ngồi xổm xuống!" "Không! Thả nữ thần của ta ra! " "..." Giờ khắc này, nhất định có vô số người đang tan vỡ cõi lòng. "Tên này, có khíchất của lão già ta năm đó!" Lão tổ Sát Tộc nhìn cảnh này mà sôi trào nhiệt huyết.